古诗词

唐文凤

题番人出猎图

唐文凤

骄骢旋转如惊龙,手挽一石乌号弓。jiāo cōng xuán zhuǎn rú jīng lóng,shǒu wǎn yī shí wū hào gōng。
笑撚银箭遥指点,背身射落孤飞鸿。xiào niǎn yín jiàn yáo zhǐ diǎn,bèi shēn shè luò gū fēi hóng。
骏龙前行犹返顾,日暮归来足狐兔。jùn lóng qián xíng yóu fǎn gù,rì mù guī lái zú hú tù。
醉中慢拨琵琶春,汉月流光湿寒露。zuì zhōng màn bō pí pá chūn,hàn yuè liú guāng shī hán lù。

题番人出猎图

唐文凤

青丝手控拳毛騧,边庭雪冷多风沙。qīng sī shǒu kòng quán máo guā,biān tíng xuě lěng duō fēng shā。
锦袍绣鞍貂帽暖,女姬晕酒颜如花。jǐn páo xiù ān diāo mào nuǎn,nǚ jī yūn jiǔ yán rú huā。
塞下雪飞大于席,掣电追风去无迹。sāi xià xuě fēi dà yú xí,chè diàn zhuī fēng qù wú jì。
明朝献获单于欢,炙肉行觞酪浆碧。míng cháo xiàn huò dān yú huān,zhì ròu xíng shāng lào jiāng bì。

过左蠡汇泽龙王祠

唐文凤

长江渺渺天际来,东汇大泽地势开。zhǎng jiāng miǎo miǎo tiān jì lái,dōng huì dà zé dì shì kāi。
狂流播风喷寒雪,怒浪卷雾奔晴雷。kuáng liú bō fēng pēn hán xuě,nù làng juǎn wù bēn qíng léi。
下有龙渊深莫测,黑入太阴云雨积。xià yǒu lóng yuān shēn mò cè,hēi rù tài yīn yún yǔ jī。
水府宽幽宫阙多,虚明知是龙君宅。shuǐ fǔ kuān yōu gōng quē duō,xū míng zhī shì lóng jūn zhái。
龙君护国常显灵,河清海晏波涛宁。lóng jūn hù guó cháng xiǎn líng,hé qīng hǎi yàn bō tāo níng。
曾传禹贡载篇籍,每读郦生穷水经。céng chuán yǔ gòng zài piān jí,měi dú lì shēng qióng shuǐ jīng。
我来祠下顾瞻久,羞牲脍鲤酹春酒。wǒ lái cí xià gù zhān jiǔ,xiū shēng kuài lǐ lèi chūn jiǔ。
远渚青青已出蒲,平沙漠漠初摇柳。yuǎn zhǔ qīng qīng yǐ chū pú,píng shā mò mò chū yáo liǔ。
神灵有喜蚤乞晴,百里一瞬如镜平。shén líng yǒu xǐ zǎo qǐ qíng,bǎi lǐ yī shùn rú jìng píng。
蛟鼍帖伏蜃气散,风驶若马孤帆轻。jiāo tuó tiē fú shèn qì sàn,fēng shǐ ruò mǎ gū fān qīng。
老臣白发心犹铁,自惭下考蒙恩泽。lǎo chén bái fā xīn yóu tiě,zì cán xià kǎo méng ēn zé。
当思补报恤疲民,遥望五云时恋阙。dāng sī bǔ bào xù pí mín,yáo wàng wǔ yún shí liàn quē。

鞋山

唐文凤

大姑轻移莲步摇,脱却宫鞋浮晚潮。dà gū qīng yí lián bù yáo,tuō què gōng xié fú wǎn cháo。
湘妃亦失凌波袜,香魂千古恨未消。xiāng fēi yì shī líng bō wà,xiāng hún qiān gǔ hèn wèi xiāo。
五老为媒笑疏拙,曾嫁彭郎怨离别。wǔ lǎo wèi méi xiào shū zhuō,céng jià péng láng yuàn lí bié。
云凝眉黛不胜愁,心逐寒矶夜深月。yún níng méi dài bù shèng chóu,xīn zhú hán jī yè shēn yuè。

大孤山

唐文凤

大孤山前波浪急,蒲帆高张饱风力。dà gū shān qián bō làng jí,pú fān gāo zhāng bǎo fēng lì。
篙师酹酒为乞灵,一舸中流如箭疾。gāo shī lèi jiǔ wèi qǐ líng,yī gě zhōng liú rú jiàn jí。
龙王祠下钟鼓声,江天晓日生新晴。lóng wáng cí xià zhōng gǔ shēng,jiāng tiān xiǎo rì shēng xīn qíng。
五云缥渺在何许,紫金王气浮神京。wǔ yún piāo miǎo zài hé xǔ,zǐ jīn wáng qì fú shén jīng。

送金仲远调迁大同卫掾

唐文凤

龙湾江头闻蹋歌,送行将柰离愁何。lóng wān jiāng tóu wén tà gē,sòng xíng jiāng nài lí chóu hé。
离愁自深酒力浅,情比杨花飞雪多。lí chóu zì shēn jiǔ lì qiǎn,qíng bǐ yáng huā fēi xuě duō。
杨花飞雪雨初洗,离人欲去行复止。yáng huā fēi xuě yǔ chū xǐ,lí rén yù qù xíng fù zhǐ。
大同遥遥西北天,边尘不惊严虎垒。dà tóng yáo yáo xī běi tiān,biān chén bù jīng yán hǔ lěi。
戍屯知有张将军,将军猛气凌秋云。shù tún zhī yǒu zhāng jiāng jūn,jiāng jūn měng qì líng qiū yún。
去年坐镇滁阳卫,今年承恩威远闻。qù nián zuò zhèn chú yáng wèi,jīn nián chéng ēn wēi yuǎn wén。
幕府金郎总才彦,婉画奇勋刀笔健。mù fǔ jīn láng zǒng cái yàn,wǎn huà qí xūn dāo bǐ jiàn。
人生要在心相知,青眼相看忘贵贱。rén shēng yào zài xīn xiāng zhī,qīng yǎn xiāng kàn wàng guì jiàn。
太行渺渺千里途,雁门关西黄草枯。tài xíng miǎo miǎo qiān lǐ tú,yàn mén guān xī huáng cǎo kū。
番儿晓咽银觱篥,羌女夜暖红氍毹。fān ér xiǎo yàn yín bì lì,qiāng nǚ yè nuǎn hóng qú shū。
柳营肃令常镇静,霜冷月明角弓劲。liǔ yíng sù lìng cháng zhèn jìng,shuāng lěng yuè míng jiǎo gōng jìn。
他时考绩赴铨曹,报最应能赞军政。tā shí kǎo jì fù quán cáo,bào zuì yīng néng zàn jūn zhèng。
我留子去休迟迟,丈夫岂学儿女悲。wǒ liú zi qù xiū chí chí,zhàng fū qǐ xué ér nǚ bēi。
秋鸿归飞有寄字,为言别后长相思。qiū hóng guī fēi yǒu jì zì,wèi yán bié hòu zhǎng xiāng sī。

题百马图

唐文凤

戴君胸中著金马,拂拭生绢恣挥洒。dài jūn xiōng zhōng zhù jīn mǎ,fú shì shēng juàn zì huī sǎ。
雄姿百疋吐毫端,艺精肯在韩干下。xióng zī bǎi pǐ tǔ háo duān,yì jīng kěn zài hán gàn xià。
骁腾八尺俄成龙,宛在同州沙苑中。xiāo téng bā chǐ é chéng lóng,wǎn zài tóng zhōu shā yuàn zhōng。
丰草青青饭暖雨,长空漠漠嘶寒风。fēng cǎo qīng qīng fàn nuǎn yǔ,zhǎng kōng mò mò sī hán fēng。
或怒交蹄如虎搏,或喜昂身同雀跃。huò nù jiāo tí rú hǔ bó,huò xǐ áng shēn tóng què yuè。
低头已卸白玉鞍,逸气肯受黄金络。dī tóu yǐ xiè bái yù ān,yì qì kěn shòu huáng jīn luò。
倦馀抢地衮轻尘,落花乱点雪满身。juàn yú qiǎng dì gǔn qīng chén,luò huā luàn diǎn xuě mǎn shēn。
掠尾梳鬃浴江水,张唇浮鼻吞河津。lüè wěi shū zōng yù jiāng shuǐ,zhāng chún fú bí tūn hé jīn。
方瞳烨烨紫电掣,远道奔驰汗凝血。fāng tóng yè yè zǐ diàn chè,yuǎn dào bēn chí hàn níng xuè。
有时揩树乌啄疮,危梢影动黄昏月。yǒu shí kāi shù wū zhuó chuāng,wēi shāo yǐng dòng huáng hūn yuè。
子母回顾恰有恩,搀先退后咸超群。zi mǔ huí gù qià yǒu ēn,chān xiān tuì hòu xián chāo qún。
十十五五工异态,出没隐见何纷纭。shí shí wǔ wǔ gōng yì tài,chū méi yǐn jiàn hé fēn yún。
君不见八龙九逸难再得,白兔飞黄有谁识。jūn bù jiàn bā lóng jiǔ yì nán zài dé,bái tù fēi huáng yǒu shuí shí。
遥怜教舞解衔杯,尚诧开元太平日。yáo lián jiào wǔ jiě xián bēi,shàng chà kāi yuán tài píng rì。
左骖右骖无复施,四闲五闲随所宜。zuǒ cān yòu cān wú fù shī,sì xián wǔ xián suí suǒ yí。
渥洼异种不复有,千金市骨将奚为。wò wā yì zhǒng bù fù yǒu,qiān jīn shì gǔ jiāng xī wèi。
当今圣朝逢至治,卫霍穷兵事边鄙。dāng jīn shèng cháo féng zhì zhì,wèi huò qióng bīng shì biān bǐ。
蒲萄苜蓿朔云深,按图一一献天子。pú táo mù xu shuò yún shēn,àn tú yī yī xiàn tiān zi。

鹤叹

唐文凤

卫公爱鹤久成癖,曾置禄位乘君轩。wèi gōng ài hè jiǔ chéng pǐ,céng zhì lù wèi chéng jūn xuān。
千年丹熟顶留晕,六月积雪衣无痕。qiān nián dān shú dǐng liú yūn,liù yuè jī xuě yī wú hén。
低鸣晓饮璚池水,舞影夜栖琪树园。dī míng xiǎo yǐn qióng chí shuǐ,wǔ yǐng yè qī qí shù yuán。
子晋不归缑氏岭,令威未语城东门。zi jìn bù guī gōu shì lǐng,lìng wēi wèi yǔ chéng dōng mén。
可怜仙质落尘网,竟与凡鸟同争喧。kě lián xiān zhì luò chén wǎng,jìng yǔ fán niǎo tóng zhēng xuān。
当时怜宠意已极,遂令士卒空衔冤。dāng shí lián chǒng yì yǐ jí,suì lìng shì zú kōng xián yuān。
一朝狄难有谁御,俯首无声难报恩。yī cháo dí nán yǒu shuí yù,fǔ shǒu wú shēng nán bào ēn。
沉吟为尔发浩叹,遥天月堕烟生昏。chén yín wèi ěr fā hào tàn,yáo tiān yuè duò yān shēng hūn。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

古木茏苁高倚天,皮皴干老知几年。gǔ mù lóng cōng gāo yǐ tiān,pí cūn gàn lǎo zhī jǐ nián。
乔枝上经鸾凤宿,蟠根下有蛟虬眠。qiáo zhī shàng jīng luán fèng sù,pán gēn xià yǒu jiāo qiú mián。
三月春风日吹拂,叶幄团团拭新绿。sān yuè chūn fēng rì chuī fú,yè wò tuán tuán shì xīn lǜ。
每思世泽久栽培,满地清阴覆华屋。měi sī shì zé jiǔ zāi péi,mǎn dì qīng yīn fù huá wū。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

崭然五石如人长,苍藓点身云补裳。zhǎn rán wǔ shí rú rén zhǎng,cāng xiǎn diǎn shēn yún bǔ shang。
氤氲天外恁舒卷,晓日欲吐生砑光。yīn yūn tiān wài nèn shū juǎn,xiǎo rì yù tǔ shēng yà guāng。
须臾变态澹无迹,云石常存千古碧。xū yú biàn tài dàn wú jì,yún shí cháng cún qiān gǔ bì。
思亲遥睇总关情,孤鹤飞来破秋色。sī qīn yáo dì zǒng guān qíng,gū hè fēi lái pò qiū sè。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

盈尖山高云勒齐,樵人采薪费攀跻。yíng jiān shān gāo yún lēi qí,qiáo rén cǎi xīn fèi pān jī。
斧声响答递清唱,惊起一个幽禽啼。fǔ shēng xiǎng dá dì qīng chàng,jīng qǐ yī gè yōu qín tí。
空林烟暝日将暮,荷担行行觅归路。kōng lín yān míng rì jiāng mù,hé dān xíng xíng mì guī lù。
平生几曲太平歌,不识宫商有遗谱。píng shēng jǐ qū tài píng gē,bù shí gōng shāng yǒu yí pǔ。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

闵口渡头春水深,渔舟闲系垂柳阴。mǐn kǒu dù tóu chūn shuǐ shēn,yú zhōu xián xì chuí liǔ yīn。
有时鼓枻起清唱,听来自是沧浪吟。yǒu shí gǔ yì qǐ qīng chàng,tīng lái zì shì cāng làng yín。
绿蓑为衣青箬笠,九陌黄尘不留迹。lǜ suō wèi yī qīng ruò lì,jiǔ mò huáng chén bù liú jì。
鳜鱼肥美酒新篘,醉卧满溪沙月白。guì yú féi měi jiǔ xīn chōu,zuì wò mǎn xī shā yuè bái。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

小溪溪上危桥横,影落长虹波底明。xiǎo xī xī shàng wēi qiáo héng,yǐng luò zhǎng hóng bō dǐ míng。
风翻水漾势夭矫,晚日回光秋雨晴。fēng fān shuǐ yàng shì yāo jiǎo,wǎn rì huí guāng qiū yǔ qíng。
不见隮西成五彩,鸟鹊未来石填海。bù jiàn jī xī chéng wǔ cǎi,niǎo què wèi lái shí tián hǎi。
行人摇兀度云空,忽听渔歌声欸乃。xíng rén yáo wù dù yún kōng,hū tīng yú gē shēng āi nǎi。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

神人挥鞭马不惊,四蹄踣铁无留行。shén rén huī biān mǎ bù jīng,sì tí bó tiě wú liú xíng。
至今石磴印遗迹,玉寒隐约云气生。zhì jīn shí dèng yìn yí jì,yù hán yǐn yuē yún qì shēng。
忠烈功成封越国,千古英灵犹不没。zhōng liè gōng chéng fēng yuè guó,qiān gǔ yīng líng yóu bù méi。
嘶风几度耀金戈,汗血当年称骏骨。sī fēng jǐ dù yào jīn gē,hàn xuè dāng nián chēng jùn gǔ。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

越国神祠人乞灵,铿鍧钟响风前听。yuè guó shén cí rén qǐ líng,kēng hōng zhōng xiǎng fēng qián tīng。
华鲸吼处月在户,惊破幽居尘梦醒。huá jīng hǒu chù yuè zài hù,jīng pò yōu jū chén mèng xǐng。
声声咽秋几昏暮,村叟溪童趁归路。shēng shēng yàn qiū jǐ hūn mù,cūn sǒu xī tóng chèn guī lù。
遥知敲断故乡心,渺渺关山隔烟雾。yáo zhī qiāo duàn gù xiāng xīn,miǎo miǎo guān shān gé yān wù。

格山隐居八景诗八章为休阳胡希永赋古木春风

唐文凤

莲堂夜静秋气清,翻经坐对山月明。lián táng yè jìng qiū qì qīng,fān jīng zuò duì shān yuè míng。
流光满地如走汞,南飞绕树鸟鹊惊。liú guāng mǎn dì rú zǒu gǒng,nán fēi rào shù niǎo què jīng。
去年见月归故里,今年见月留客邸。qù nián jiàn yuè guī gù lǐ,jīn nián jiàn yuè liú kè dǐ。
阴晴圆缺许谁知,天香桂子凉风起。yīn qíng yuán quē xǔ shuí zhī,tiān xiāng guì zi liáng fēng qǐ。

仙鹿

唐文凤

空山白云护阴石,鹿过深苔印行迹。kōng shān bái yún hù yīn shí,lù guò shēn tái yìn xíng jì。
春风长茸暖犹浅,苍雪点身寒未湿。chūn fēng zhǎng rōng nuǎn yóu qiǎn,cāng xuě diǎn shēn hán wèi shī。
应归蓬岛群仙家,日永恣慵眠彩霞。yīng guī péng dǎo qún xiān jiā,rì yǒng zì yōng mián cǎi xiá。
自向琼田饱芝草,肯来禁苑偷奇花。zì xiàng qióng tián bǎo zhī cǎo,kěn lái jìn yuàn tōu qí huā。
谁言一金汝无用,骏马千金增价重。shuí yán yī jīn rǔ wú yòng,jùn mǎ qiān jīn zēng jià zhòng。
长遭鏖战惊尘沙,何如缓驾飞云车。zhǎng zāo áo zhàn jīng chén shā,hé rú huǎn jià fēi yún chē。

题汪康民耕云堂时奉使归自瓜哇国回星源鳙溪

唐文凤

有客有客颀而长,短髭漆黑双瞳光。yǒu kè yǒu kè qí ér zhǎng,duǎn zī qī hēi shuāng tóng guāng。
东门邂逅喜觌面,问之桑梓应同乡。dōng mén xiè hòu xǐ dí miàn,wèn zhī sāng zǐ yīng tóng xiāng。
昨朝叩门特相访,屐齿啮碎残花香。zuó cháo kòu mén tè xiāng fǎng,jī chǐ niè suì cán huā xiāng。
自言家住鳙溪上,结屋为扁耕云堂。zì yán jiā zhù yōng xī shàng,jié wū wèi biǎn gēng yún táng。
昔年勤力事稼穑,驱牛暝踏山雨凉。xī nián qín lì shì jià sè,qū niú míng tà shān yǔ liáng。
朝耕西畴云扑帽,夜归北陇云沾裳。cháo gēng xī chóu yún pū mào,yè guī běi lǒng yún zhān shang。
春烟染成秀苗绿,秋风吹熟嘉实黄。chūn yān rǎn chéng xiù miáo lǜ,qiū fēng chuī shú jiā shí huáng。
去年随云向闽粤,荐剡已铨薇省郎。qù nián suí yún xiàng mǐn yuè,jiàn shàn yǐ quán wēi shěng láng。
如何奉使不惮远,仙槎泛海波茫茫。rú hé fèng shǐ bù dàn yuǎn,xiān chá fàn hǎi bō máng máng。
今年携云返故里,翻思旧业将就荒。jīn nián xié yún fǎn gù lǐ,fān sī jiù yè jiāng jiù huāng。
云归岩岫人在野,愿欲居隐歌时康。yún guī yán xiù rén zài yě,yuàn yù jū yǐn gē shí kāng。
徐稚东湖有高躅,子真谷口流遗芳。xú zhì dōng hú yǒu gāo zhú,zi zhēn gǔ kǒu liú yí fāng。
古今人物傥可并,悠悠千载遥相望。gǔ jīn rén wù tǎng kě bìng,yōu yōu qiān zài yáo xiāng wàng。

和紫金庵晓上人韵

唐文凤

高僧结茆住空山,悬栈绝磴愁跻攀。gāo sēng jié máo zhù kōng shān,xuán zhàn jué dèng chóu jī pān。
苦心鍊行息百虑,能悟幻泡如是观。kǔ xīn liàn xíng xī bǎi lǜ,néng wù huàn pào rú shì guān。
人间但觉岁月速,物外始识天地宽。rén jiān dàn jué suì yuè sù,wù wài shǐ shí tiān dì kuān。
清香馥郁皆薝卜,密影摇曳惟旃檀。qīng xiāng fù yù jiē zhān bo,mì yǐng yáo yè wéi zhān tán。
黑虎听经伏层石,苍龙护法循危栏。hēi hǔ tīng jīng fú céng shí,cāng lóng hù fǎ xún wēi lán。
定学隐峰飞杖锡,何须子晋骑凤鸾。dìng xué yǐn fēng fēi zhàng xī,hé xū zi jìn qí fèng luán。
佛灯媚夜燃云暖,衲衣生藓侵肌寒。fú dēng mèi yè rán yún nuǎn,nà yī shēng xiǎn qīn jī hán。
半生枯坐骨格瘦,几度谈空舌本乾。bàn shēng kū zuò gǔ gé shòu,jǐ dù tán kōng shé běn qián。
风光模写入眼底,才思紬绎抽毫端。fēng guāng mó xiě rù yǎn dǐ,cái sī chóu yì chōu háo duān。
竹床秋爽卧不醒,石室日高吟未安。zhú chuáng qiū shuǎng wò bù xǐng,shí shì rì gāo yín wèi ān。
而今羡子兴潇散,十年离乱良可叹。ér jīn xiàn zi xīng xiāo sàn,shí nián lí luàn liáng kě tàn。
城郭烟埃惊满眼,生民杀戮痛刻肝。chéng guō yān āi jīng mǎn yǎn,shēng mín shā lù tòng kè gān。
嗟予苦被忧患缚,何由握手博一欢。jiē yǔ kǔ bèi yōu huàn fù,hé yóu wò shǒu bó yī huān。
常思远公约元亮,结盟何事攒眉难。cháng sī yuǎn gōng yuē yuán liàng,jié méng hé shì zǎn méi nán。
他时西林作三笑,双凫定许凌风翰。tā shí xī lín zuò sān xiào,shuāng fú dìng xǔ líng fēng hàn。

题孙以仁枫林挟弹小像

唐文凤

孙君皎然冰雪颜,翩翩白马锦覆鞍。sūn jūn jiǎo rán bīng xuě yán,piān piān bái mǎ jǐn fù ān。
晓来秋雨湿远山,枫林点染霜叶丹。xiǎo lái qiū yǔ shī yuǎn shān,fēng lín diǎn rǎn shuāng yè dān。
微酡潮脸酒半酣,轻衫似怯风力寒。wēi tuó cháo liǎn jiǔ bàn hān,qīng shān shì qiè fēng lì hán。
手中时拈金弹丸,弓影微开月半弯。shǒu zhōng shí niān jīn dàn wán,gōng yǐng wēi kāi yuè bàn wān。
何人貌取画图里,潇洒丰神人莫比。hé rén mào qǔ huà tú lǐ,xiāo sǎ fēng shén rén mò bǐ。
既非长杨羽猎士,亦非细柳将军子。jì fēi zhǎng yáng yǔ liè shì,yì fēi xì liǔ jiāng jūn zi。
自是清宾居幕底,怪得风流有如此。zì shì qīng bīn jū mù dǐ,guài dé fēng liú yǒu rú cǐ。
局促簿书良可耻,才全文武能兼美,万里功名从此始。jú cù bù shū liáng kě chǐ,cái quán wén wǔ néng jiān měi,wàn lǐ gōng míng cóng cǐ shǐ。