古诗词

唐文凤

占鹊辞

唐文凤

北堂灵鹊声喳喳,下阶自衔萱草花。běi táng líng què shēng zhā zhā,xià jiē zì xián xuān cǎo huā。
慈母倚门每占喜,定想行人归到家。cí mǔ yǐ mén měi zhàn xǐ,dìng xiǎng xíng rén guī dào jiā。
昔时苦被鹊声误,臆对含愁如欲诉。xī shí kǔ bèi què shēng wù,yì duì hán chóu rú yù sù。
今日鹊声知有准,惊去回翔仍返顾。jīn rì què shēng zhī yǒu zhǔn,jīng qù huí xiáng réng fǎn gù。
东家郎君不出庭,别离那识过平生。dōng jiā láng jūn bù chū tíng,bié lí nà shí guò píng shēng。
纵使今朝竞喧噪,有耳何曾为尔听。zòng shǐ jīn cháo jìng xuān zào,yǒu ěr hé céng wèi ěr tīng。
西家农夫在田野,恬熙生长茅檐下。xī jiā nóng fū zài tián yě,tián xī shēng zhǎng máo yán xià。
几回着意送清音,聒乱生憎遭唾骂。jǐ huí zhe yì sòng qīng yīn,guā luàn shēng zēng zāo tuò mà。
惟有慈闱白发亲,屡卜佳声秋复春。wéi yǒu cí wéi bái fā qīn,lǚ bo jiā shēng qiū fù chūn。
温凊疏违甘旨缺,而今喜见远归人。wēn qìng shū wéi gān zhǐ quē,ér jīn xǐ jiàn yuǎn guī rén。
丁宁灵鹊莫飞去,深栖只向堂前树。dīng níng líng què mò fēi qù,shēn qī zhǐ xiàng táng qián shù。
上无鹰鹯下弹丸,每听流声慰愁绪。shàng wú yīng zhān xià dàn wán,měi tīng liú shēng wèi chóu xù。
行人既归尔适宜,行人又去尔不知。xíng rén jì guī ěr shì yí,xíng rén yòu qù ěr bù zhī。
但当爱身慎饮啄,他年再报归来期。dàn dāng ài shēn shèn yǐn zhuó,tā nián zài bào guī lái qī。

树中草

唐文凤

野草附树青,蟠根空穴里。yě cǎo fù shù qīng,pán gēn kōng xué lǐ。
虽蒙雨露濡,柔叶易枯死。suī méng yǔ lù rú,róu yè yì kū sǐ。
嗟尔亦何情,失地犹贪生。jiē ěr yì hé qíng,shī dì yóu tān shēng。
不如培厚土,芊芊自欣荣。bù rú péi hòu tǔ,qiān qiān zì xīn róng。

陌上花

唐文凤

陌上花开春日迟,临安女儿缓缓归。mò shàng huā kāi chūn rì chí,lín ān nǚ ér huǎn huǎn guī。
花开轻易辞故枝,缓归只恐恩爱违。huā kāi qīng yì cí gù zhī,huǎn guī zhǐ kǒng ēn ài wéi。
人生几何成老丑,劝君且尽一杯酒。rén shēng jǐ hé chéng lǎo chǒu,quàn jūn qiě jǐn yī bēi jiǔ。
愿君善保千金寿,夹马祥光荡牛斗,满目江山复何有。yuàn jūn shàn bǎo qiān jīn shòu,jiā mǎ xiáng guāng dàng niú dòu,mǎn mù jiāng shān fù hé yǒu。

绿水曲

唐文凤

绿水不见底,水深情更深。lǜ shuǐ bù jiàn dǐ,shuǐ shēn qíng gèng shēn。
中有比目鱼,同目复同心。zhōng yǒu bǐ mù yú,tóng mù fù tóng xīn。

洛阳陌

唐文凤

看花洛阳陌,春色上衣来。kàn huā luò yáng mò,chūn sè shàng yī lái。
但使花长好,不肯放春回。dàn shǐ huā zhǎng hǎo,bù kěn fàng chūn huí。

静夜思

唐文凤

举头见明月,万古月不老。jǔ tóu jiàn míng yuè,wàn gǔ yuè bù lǎo。
月圆人亦圆,人月应同好。yuè yuán rén yì yuán,rén yuè yīng tóng hǎo。

相逢行

唐文凤

相逢不道远,相见即言归。xiāng féng bù dào yuǎn,xiāng jiàn jí yán guī。
高堂春昼永,好待舞斑衣。gāo táng chūn zhòu yǒng,hǎo dài wǔ bān yī。

玉阶怨

唐文凤

夜深白玉阶,露下寒侵骨。yè shēn bái yù jiē,lù xià hán qīn gǔ。
娉婷不敢行,恐踏团圆月。pīng tíng bù gǎn xíng,kǒng tà tuán yuán yuè。

上东门行

唐文凤

上东门在何所河阳城南,瀍河浒旧时豪华。shàng dōng mén zài hé suǒ hé yáng chéng nán,chán hé hǔ jiù shí háo huá。
今已空惟有当年,一抔土闻说汉家。jīn yǐ kōng wéi yǒu dāng nián,yī póu tǔ wén shuō hàn jiā。
全盛秋,门前列第皆王侯。quán shèng qiū,mén qián liè dì jiē wáng hóu。
朱轮翠毂日来往,凝笳叠鼓长喧啾。zhū lún cuì gǔ rì lái wǎng,níng jiā dié gǔ zhǎng xuān jiū。
画檐雕拱接宫观,十里香尘飞不断。huà yán diāo gǒng jiē gōng guān,shí lǐ xiāng chén fēi bù duàn。
天上频颁丹诏过,民间屡免田租半。tiān shàng pín bān dān zhào guò,mín jiān lǚ miǎn tián zū bàn。
白发老人不识兵,闾阎小儿歌太平。bái fā lǎo rén bù shí bīng,lǘ yán xiǎo ér gē tài píng。
斗鸡走马寻常事,岂有纷纷愁叹声。dòu jī zǒu mǎ xún cháng shì,qǐ yǒu fēn fēn chóu tàn shēng。
二疏乞归章初上,公卿曾此盛供帐。èr shū qǐ guī zhāng chū shàng,gōng qīng céng cǐ shèng gōng zhàng。
道傍观者如云屯,杂彩从车几千辆。dào bàng guān zhě rú yún tún,zá cǎi cóng chē jǐ qiān liàng。
韶华转眼流星过,倏忽荆棘埋铜驼。sháo huá zhuǎn yǎn liú xīng guò,shū hū jīng jí mái tóng tuó。
逢萌挂冠固已矣,石勒倚啸将如何。féng méng guà guān gù yǐ yǐ,shí lēi yǐ xiào jiāng rú hé。
往事伤心不能道,惆怅东门何足保。wǎng shì shāng xīn bù néng dào,chóu chàng dōng mén hé zú bǎo。
君不见北邙山头四五陵,玉匣珠襦总荒草。jūn bù jiàn běi máng shān tóu sì wǔ líng,yù xiá zhū rú zǒng huāng cǎo。

七星石歌

唐文凤

不周山崩天柱折,天倾西北形露缺。bù zhōu shān bēng tiān zhù zhé,tiān qīng xī běi xíng lù quē。
混沌已分元气裂,女娲补之毋乃拙。hùn dùn yǐ fēn yuán qì liè,nǚ wā bǔ zhī wú nǎi zhuō。
炼石五色生紫烟,云粘霞缀恐未坚。liàn shí wǔ sè shēng zǐ yān,yún zhān xiá zhuì kǒng wèi jiān。
列宿参差自环绕,璇杓耀芒安次躔。liè sù cān chà zì huán rào,xuán biāo yào máng ān cì chán。
后来星陨化为石,少阳少刚同气质。hòu lái xīng yǔn huà wèi shí,shǎo yáng shǎo gāng tóng qì zhì。
沉思应是娲皇遗,晕映珠联犹玓瓅。chén sī yīng shì wā huáng yí,yūn yìng zhū lián yóu dì lì。
何年下坠新安城,砥平莹滑常晶荧。hé nián xià zhuì xīn ān chéng,dǐ píng yíng huá cháng jīng yíng。
六丁呵护神鬼守,肯与人世镌碑铭。liù dīng hē hù shén guǐ shǒu,kěn yǔ rén shì juān bēi míng。
移来独在万山顶,妥置琳宫秋月冷。yí lái dú zài wàn shān dǐng,tuǒ zhì lín gōng qiū yuè lěng。
步虚声歇刚风吹,瀛海神游梦初醒。bù xū shēng xiē gāng fēng chuī,yíng hǎi shén yóu mèng chū xǐng。
扬州道士骑鹤仙,几回朗诵黄庭篇。yáng zhōu dào shì qí hè xiān,jǐ huí lǎng sòng huáng tíng piān。
簪冠佩剑爽思袭,澄空浸水光相连。zān guān pèi jiàn shuǎng sī xí,chéng kōng jìn shuǐ guāng xiāng lián。
土花莫蚀埃尘净,劫火难燃离斧刃。tǔ huā mò shí āi chén jìng,jié huǒ nán rán lí fǔ rèn。
宁戚扣角那能歌,秦人施鞭安敢运。níng qī kòu jiǎo nà néng gē,qín rén shī biān ān gǎn yùn。
非产庐阜非太湖,赤瑛为骨琼为肤。fēi chǎn lú fù fēi tài hú,chì yīng wèi gǔ qióng wèi fū。
煌煌耿耿三四点,如此至宝寰区无。huáng huáng gěng gěng sān sì diǎn,rú cǐ zhì bǎo huán qū wú。
好共兹山镇悠久,夜夜祥光照穹垕。hǎo gòng zī shān zhèn yōu jiǔ,yè yè xiáng guāng zhào qióng hòu。
不磨不泐千万年,留向瑶坛长礼斗。bù mó bù lè qiān wàn nián,liú xiàng yáo tán zhǎng lǐ dòu。

送鲍仲嘉省亲诗望云篇

唐文凤

朝登崇山,言策其马。cháo dēng chóng shān,yán cè qí mǎ。
白云孤飞,亲舍在下。bái yún gū fēi,qīn shě zài xià。
望彼白云,悠悠其思。wàng bǐ bái yún,yōu yōu qí sī。
思亲云远,曷能来归。sī qīn yún yuǎn,hé néng lái guī。
浮云在空,变态无迹。fú yún zài kōng,biàn tài wú jì。
吁嗟季子,滞于行役。xū jiē jì zi,zhì yú xíng yì。
昔之未返,忧心孔殷。xī zhī wèi fǎn,yōu xīn kǒng yīn。
今尔既还,笑语欣欣。jīn ěr jì hái,xiào yǔ xīn xīn。
有斑其衣,有白其发。yǒu bān qí yī,yǒu bái qí fā。
再瞻再拜,慰尔契阔。zài zhān zài bài,wèi ěr qì kuò。
跻彼堂矣,称彼觞矣。jī bǐ táng yǐ,chēng bǐ shāng yǐ。
亲之康矣,乐无疆矣。qīn zhī kāng yǐ,lè wú jiāng yǐ。

乌夜啼和韵

唐文凤

绕树三匝乌择栖,风清月白咿喔啼。rào shù sān zā wū zé qī,fēng qīng yuè bái yī ō tí。
闺中恼杀无家女,时时臆对含愁语。guī zhōng nǎo shā wú jiā nǚ,shí shí yì duì hán chóu yǔ。
抛针倦绣减兰灯,脸褪铅花堕红雨。pāo zhēn juàn xiù jiǎn lán dēng,liǎn tuì qiān huā duò hóng yǔ。

关山月

唐文凤

秋月生寒山,照妾空帏间。qiū yuè shēng hán shān,zhào qiè kōng wéi jiān。
忽起远道思,良人守秦关。hū qǐ yuǎn dào sī,liáng rén shǒu qín guān。
近闻更移戍,舟上泸河湾。jìn wén gèng yí shù,zhōu shàng lú hé wān。
迢迢各千里,相望何时还。tiáo tiáo gè qiān lǐ,xiāng wàng hé shí hái。
盛年叹零落,览镜凋朱颜。shèng nián tàn líng luò,lǎn jìng diāo zhū yán。
妾心徒自悲,月色长自闲。qiè xīn tú zì bēi,yuè sè zhǎng zì xián。

短歌行

唐文凤

日月苦短短,倏忽百年满。rì yuè kǔ duǎn duǎn,shū hū bǎi nián mǎn。
古今浩茫茫,慷慨万感长。gǔ jīn hào máng máng,kāng kǎi wàn gǎn zhǎng。
不如饮美酒,驱愁消鬓霜。bù rú yǐn měi jiǔ,qū chóu xiāo bìn shuāng。
劳劳尘世内,沉醉知几场。láo láo chén shì nèi,chén zuì zhī jǐ chǎng。
有子力耕稼,有妇供蚕桑。yǒu zi lì gēng jià,yǒu fù gōng cán sāng。
口吟白纻词,手把黄金觞。kǒu yín bái zhù cí,shǒu bǎ huáng jīn shāng。
哂彼轻薄儿,车骑夸辉光。shěn bǐ qīng báo ér,chē qí kuā huī guāng。
294«9101112131415