古诗词

孙传庭

秋夜同杨慕垣贡二山小集醉后闻二山诵曹孟德短歌声甚悲壮漫赋

孙传庭

雨馀官署动新凉,纵饮高呼自酒狂。yǔ yú guān shǔ dòng xīn liáng,zòng yǐn gāo hū zì jiǔ kuáng。
忽忆昔年歌转啸,相怜此夜慨当慷。hū yì xī nián gē zhuǎn xiào,xiāng lián cǐ yè kǎi dāng kāng。
愁听魏武乌三匝,惊见燕京雁几行。chóu tīng wèi wǔ wū sān zā,jīng jiàn yàn jīng yàn jǐ xíng。
尽醉不须悲去日,乾坤万古总苍茫。jǐn zuì bù xū bēi qù rì,qián kūn wàn gǔ zǒng cāng máng。

梁大煦来自白下因言道逢倪武双致询出其扇头次韵诗次之

孙传庭

燕台一别几经秋,兄弟天涯尚黑头。yàn tái yī bié jǐ jīng qiū,xiōng dì tiān yá shàng hēi tóu。
音信漫凭天外雁,行藏都付水中鸥。yīn xìn màn píng tiān wài yàn,xíng cáng dōu fù shuǐ zhōng ōu。
梁园才子如君几,南国佳人不可求。liáng yuán cái zi rú jūn jǐ,nán guó jiā rén bù kě qiú。
二十四桥明月好,不知今夜共谁游。èr shí sì qiáo míng yuè hǎo,bù zhī jīn yè gòng shuí yóu。

大梁道中

孙传庭

桃花烂漫水潺湲,何事风尘恼客颜。táo huā làn màn shuǐ chán yuán,hé shì fēng chén nǎo kè yán。
四海几人堪定乱,百年吾道合投闲。sì hǎi jǐ rén kān dìng luàn,bǎi nián wú dào hé tóu xián。
怀中有璧羞逢主,囊里无钱欲买山。huái zhōng yǒu bì xiū féng zhǔ,náng lǐ wú qián yù mǎi shān。
几度言归归未得,梦魂空绕雁门关。jǐ dù yán guī guī wèi dé,mèng hún kōng rào yàn mén guān。

黄年伯京兆招饮园亭留咏

孙传庭

招游忽漫问名园,把酒偏怜北海樽。zhāo yóu hū màn wèn míng yuán,bǎ jiǔ piān lián běi hǎi zūn。
花径芳菲通近沼,竹篱宛转护高轩。huā jìng fāng fēi tōng jìn zhǎo,zhú lí wǎn zhuǎn hù gāo xuān。
三春浍水烟光远,一曲芒山夜色繁。sān chūn huì shuǐ yān guāng yuǎn,yī qū máng shān yè sè fán。
尽醉不妨归去晚,几将时事坐中论。jǐn zuì bù fáng guī qù wǎn,jǐ jiāng shí shì zuò zhōng lùn。

黄年伯京兆招饮园亭留咏

孙传庭

廿年幽赏寄丘园,谢傅东山道益尊。niàn nián yōu shǎng jì qiū yuán,xiè fù dōng shān dào yì zūn。
杨柳风来春绕砌,梨花雨过夜开轩。yáng liǔ fēng lái chūn rào qì,lí huā yǔ guò yè kāi xuān。
坐看兰玉前庭秀,仰视星河北阙繁。zuò kàn lán yù qián tíng xiù,yǎng shì xīng hé běi quē fán。
京兆新承明主诏,白门烟月正堪论。jīng zhào xīn chéng míng zhǔ zhào,bái mén yān yuè zhèng kān lùn。

宿安平集

孙传庭

草舍茅檐障短屏,荒村事事总飘零。cǎo shě máo yán zhàng duǎn píng,huāng cūn shì shì zǒng piāo líng。
秋风况是愁中见,夜雨那堪客里听。qiū fēng kuàng shì chóu zhōng jiàn,yè yǔ nà kān kè lǐ tīng。
浊酒漫供劳吏醉,邻鸡频唤仆夫醒。zhuó jiǔ màn gōng láo lì zuì,lín jī pín huàn pū fū xǐng。
未明忽又驱车去,踪迹真同泛水萍。wèi míng hū yòu qū chē qù,zōng jì zhēn tóng fàn shuǐ píng。

考绩

孙传庭

悠悠两地忽三年,抚字催科俱惘然。yōu yōu liǎng dì hū sān nián,fǔ zì cuī kē jù wǎng rán。
墨绶方惭臣职旷,丹书复荷主恩偏。mò shòu fāng cán chén zhí kuàng,dān shū fù hé zhǔ ēn piān。
九边此日仍多垒,四海何时可息肩。jiǔ biān cǐ rì réng duō lěi,sì hǎi hé shí kě xī jiān。
为语登闳新谏议,苍生满眼尽堪怜。wèi yǔ dēng hóng xīn jiàn yì,cāng shēng mǎn yǎn jǐn kān lián。

考绩

孙传庭

亳都潦倒竟何为,严剧疏庸总不宜。bó dōu lǎo dào jìng hé wèi,yán jù shū yōng zǒng bù yí。
五凤人争推汉吏,双凫我自愧明时。wǔ fèng rén zhēng tuī hàn lì,shuāng fú wǒ zì kuì míng shí。
传家清白虽无忝,治邑艰辛未有裨。chuán jiā qīng bái suī wú tiǎn,zhì yì jiān xīn wèi yǒu bì。
圣主若虚前席待,愿将血泪洒彤墀。shèng zhǔ ruò xū qián xí dài,yuàn jiāng xuè lèi sǎ tóng chí。

庞雪涛至署中留酌

孙传庭

思君愁逐太行高,此夕芳尊任我曹。sī jūn chóu zhú tài xíng gāo,cǐ xī fāng zūn rèn wǒ cáo。
月满空庭生桂树,风翻清漏落松涛。yuè mǎn kōng tíng shēng guì shù,fēng fān qīng lòu luò sōng tāo。
百年道义交元古,一载天涯意转豪。bǎi nián dào yì jiāo yuán gǔ,yī zài tiān yá yì zhuǎn háo。
多难独怜余未已,却因时事惨皮毛。duō nán dú lián yú wèi yǐ,què yīn shí shì cǎn pí máo。

庞雪涛至署中留酌

孙传庭

中原寥落总消魂,慷慨犹怜我辈存。zhōng yuán liáo luò zǒng xiāo hún,kāng kǎi yóu lián wǒ bèi cún。
旧有奇文倾海舶,今皈禅思叩风幡。jiù yǒu qí wén qīng hǎi bó,jīn guī chán sī kòu fēng fān。
深谈六月炎蒸失,尽醉三更意态翻。shēn tán liù yuè yán zhēng shī,jǐn zuì sān gèng yì tài fān。
不道梁园俱是客,十年难得此宵论。bù dào liáng yuán jù shì kè,shí nián nán dé cǐ xiāo lùn。

对酌

孙传庭

天涯同是客夷门,月夕相将共此尊。tiān yá tóng shì kè yí mén,yuè xī xiāng jiāng gòng cǐ zūn。
念我怀才知有意,逢君任侠敢无言。niàn wǒ huái cái zhī yǒu yì,féng jūn rèn xiá gǎn wú yán。
歌残白苎情犹剧,看罢青萍态欲翻。gē cán bái zhù qíng yóu jù,kàn bà qīng píng tài yù fān。
明日匆匆应话别,飞花疏柳总消魂。míng rì cōng cōng yīng huà bié,fēi huā shū liǔ zǒng xiāo hún。

题竹居宗正园亭

孙传庭

莫道梁园路已荆,仙宗别馆是蓬瀛。mò dào liáng yuán lù yǐ jīng,xiān zōng bié guǎn shì péng yíng。
楼台忽向空中见,洞壑偏从绝处生。lóu tái hū xiàng kōng zhōng jiàn,dòng hè piān cóng jué chù shēng。
槛外风来松舞鹤,池边水至石飞鲸。kǎn wài fēng lái sōng wǔ hè,chí biān shuǐ zhì shí fēi jīng。
一邱已擅山河胜,千载应同带砺盟。yī qiū yǐ shàn shān hé shèng,qiān zài yīng tóng dài lì méng。

题竹居宗正园亭

孙传庭

小山兀起势疑倾,面面奇峰削不成。xiǎo shān wù qǐ shì yí qīng,miàn miàn qí fēng xuē bù chéng。
微径自能藏宛曲,幽岩原不碍空明。wēi jìng zì néng cáng wǎn qū,yōu yán yuán bù ài kōng míng。
登临此日无三岛,开辟当时有五丁。dēng lín cǐ rì wú sān dǎo,kāi pì dāng shí yǒu wǔ dīng。
何处忽闻清啸发,恍从缑岭听吹笙。hé chù hū wén qīng xiào fā,huǎng cóng gōu lǐng tīng chuī shēng。

武子南还赋送

孙传庭

开樽莫问夜如何,惜别清秋恨转多。kāi zūn mò wèn yè rú hé,xī bié qīng qiū hèn zhuǎn duō。
此去秦淮堪寂寞,由来燕赵擅悲歌。cǐ qù qín huái kān jì mò,yóu lái yàn zhào shàn bēi gē。
天涯执手肠如雪,离乱惊心世欲波。tiān yá zhí shǒu cháng rú xuě,lí luàn jīng xīn shì yù bō。
南浦风高须努力,未应伏枥叹蹉跎。nán pǔ fēng gāo xū nǔ lì,wèi yīng fú lì tàn cuō tuó。

送友人还里

孙传庭

隋堤春望草离离,愁是天涯惜别时。suí dī chūn wàng cǎo lí lí,chóu shì tiān yá xī bié shí。
沦落非关才独短,迂疏自合众相疑。lún luò fēi guān cái dú duǎn,yū shū zì hé zhòng xiāng yí。
风尘世上吾青眼,文酒场中尔白眉。fēng chén shì shàng wú qīng yǎn,wén jiǔ chǎng zhōng ěr bái méi。
此去故园应有赋,好将云树动遐思。cǐ qù gù yuán yīng yǒu fù,hǎo jiāng yún shù dòng xiá sī。

送友人还里

孙传庭

梁园十月共清嬉,爱尔人如玉树枝。liáng yuán shí yuè gòng qīng xī,ài ěr rén rú yù shù zhī。
四海论心惟我辈,一时分手又天涯。sì hǎi lùn xīn wéi wǒ bèi,yī shí fēn shǒu yòu tiān yá。
黄河水接龙门下,大麓云连雁塞垂。huáng hé shuǐ jiē lóng mén xià,dà lù yún lián yàn sāi chuí。
极目关山情共远,与君重醉定何期。jí mù guān shān qíng gòng yuǎn,yǔ jūn zhòng zuì dìng hé qī。

送田待溪侍御入都

孙传庭

西园斗酒暂相留,骢马翩翩识壮游。xī yuán dòu jiǔ zàn xiāng liú,cōng mǎ piān piān shí zhuàng yóu。
烽火几年劳战伐,乾坤何日罢诛求。fēng huǒ jǐ nián láo zhàn fá,qián kūn hé rì bà zhū qiú。
知君剩有忧边策,愧我殊无报主谋。zhī jūn shèng yǒu yōu biān cè,kuì wǒ shū wú bào zhǔ móu。
北望燕京情倍切,榆关一线使人愁。běi wàng yàn jīng qíng bèi qiè,yú guān yī xiàn shǐ rén chóu。

归兴

孙传庭

风尘事事不堪论,回首云山断客魂。fēng chén shì shì bù kān lùn,huí shǒu yún shān duàn kè hún。
四海劳民皮已尽,三年傲吏骨犹存。sì hǎi láo mín pí yǐ jǐn,sān nián ào lì gǔ yóu cún。
倦思缩地归南墅,愁欲呼天赋北门。juàn sī suō dì guī nán shù,chóu yù hū tiān fù běi mén。
奄忽故园春又暮,空教青鬓负华樽。yǎn hū gù yuán chūn yòu mù,kōng jiào qīng bìn fù huá zūn。

归兴

孙传庭

宦况今成窭且贫,艰危世路况愁人。huàn kuàng jīn chéng jù qiě pín,jiān wēi shì lù kuàng chóu rén。
陵阳白璧投偏伪,勾漏丹砂鍊未真。líng yáng bái bì tóu piān wěi,gōu lòu dān shā liàn wèi zhēn。
有铁铸来俱是错,无钱掷去可通神。yǒu tiě zhù lái jù shì cuò,wú qián zhì qù kě tōng shén。
何时顿却支祁锁,丰草长林任此身。hé shí dùn què zhī qí suǒ,fēng cǎo zhǎng lín rèn cǐ shēn。

雨霁迟月

孙传庭

一雨初回晚霁开,闲庭幽敞共徘徊。yī yǔ chū huí wǎn jì kāi,xián tíng yōu chǎng gòng pái huái。
水边凉气生衣袂,花外新香入酒杯。shuǐ biān liáng qì shēng yī mèi,huā wài xīn xiāng rù jiǔ bēi。
作客十年人幸健,问天今夜月当来。zuò kè shí nián rén xìng jiàn,wèn tiān jīn yè yuè dāng lái。
独怜故国关山远,万里清秋起暮哀。dú lián gù guó guān shān yuǎn,wàn lǐ qīng qiū qǐ mù āi。