古诗词

孙传庭

送曲阳令宋玄平入觐兼膺内召

孙传庭

雁南一望思纷纷,遮道遥传送使君。yàn nán yī wàng sī fēn fēn,zhē dào yáo chuán sòng shǐ jūn。
仙舄晓萦龙塞柳,御书宵捧凤墀云。xiān xì xiǎo yíng lóng sāi liǔ,yù shū xiāo pěng fèng chí yún。
时艰击目谁堪济,民隐关心帝欲闻。shí jiān jī mù shuí kān jì,mín yǐn guān xīn dì yù wén。
应为并州濡谏草,频河寇警近方殷。yīng wèi bìng zhōu rú jiàn cǎo,pín hé kòu jǐng jìn fāng yīn。

答贡二山比部礼闱见怀之作兼致杨慕垣春坊次二山原韵

孙传庭

肝胆真堪比素琴,俗交那得此情深。gān dǎn zhēn kān bǐ sù qín,sú jiāo nà dé cǐ qíng shēn。
五年秋署人如玉,二月春城柳似金。wǔ nián qiū shǔ rén rú yù,èr yuè chūn chéng liǔ shì jīn。
文字总关经世业,诗篇不改岁寒心。wén zì zǒng guān jīng shì yè,shī piān bù gǎi suì hán xīn。
草玄尚有扬雄在,漫向风尘觅赏音。cǎo xuán shàng yǒu yáng xióng zài,màn xiàng fēng chén mì shǎng yīn。

斥蝇次象风师韵

孙传庭

炎日偏宜尔辈生,翩翩缉缉欲何营。yán rì piān yí ěr bèi shēng,piān piān jī jī yù hé yíng。
呼朋引类群难涣,逐气寻膻性不更。hū péng yǐn lèi qún nán huàn,zhú qì xún shān xìng bù gèng。
稍历冰霜知匿影,才逢薰灼便凝情。shāo lì bīng shuāng zhī nì yǐng,cái féng xūn zhuó biàn níng qíng。
点污最是关公愤,变白那论璧与珩。diǎn wū zuì shì guān gōng fèn,biàn bái nà lùn bì yǔ háng。

斥蚊次韵

孙传庭

利吻轻身何处来,那堪聚处若闻雷。lì wěn qīng shēn hé chù lái,nà kān jù chù ruò wén léi。
止憎善遁追难获,漫恃多援逐不开。zhǐ zēng shàn dùn zhuī nán huò,màn shì duō yuán zhú bù kāi。
有隙因缘能入幕,无端团结欲成堆。yǒu xì yīn yuán néng rù mù,wú duān tuán jié yù chéng duī。
市朝自合逢辛螫,恨杀窥人遍草莱。shì cháo zì hé féng xīn shì,hèn shā kuī rén biàn cǎo lái。

赠苗功甫茂才

孙传庭

文雅风流尔擅长,更饶意兴独清狂。wén yǎ fēng liú ěr shàn zhǎng,gèng ráo yì xīng dú qīng kuáng。
时名藉甚蜚三晋,书法居然逼二王。shí míng jí shén fēi sān jìn,shū fǎ jū rán bī èr wáng。
作客关山多寇盗,还家庐舍久荒凉。zuò kè guān shān duō kòu dào,hái jiā lú shě jiǔ huāng liáng。
犹能自恃舌无恙,过我溪亭日举觞。yóu néng zì shì shé wú yàng,guò wǒ xī tíng rì jǔ shāng。

咏莲

孙传庭

倚栏清兴满沧浪,静挹荷风度远香。yǐ lán qīng xīng mǎn cāng làng,jìng yì hé fēng dù yuǎn xiāng。
君子元为花上品,伊人宛在水中央。jūn zi yuán wèi huā shàng pǐn,yī rén wǎn zài shuǐ zhōng yāng。
芙蓉秋老空零落,桃李春归几艳阳。fú róng qiū lǎo kōng líng luò,táo lǐ chūn guī jǐ yàn yáng。
华实谁能双擅美,亭亭九夏日偏长。huá shí shuí néng shuāng shàn měi,tíng tíng jiǔ xià rì piān zhǎng。

又合斥蝇蚊二首二丑苦人庭业应象风师檄分击之而忿犹未已复合诛二律以其同恶相济必对鞫伏罪并付稿街庶贪残永戢耳

孙传庭

日下青虫何攘攘,晚来白鸟复营营。rì xià qīng chóng hé rǎng rǎng,wǎn lái bái niǎo fù yíng yíng。
乾坤未合吾高枕,昼夜偏教尔递更。qián kūn wèi hé wú gāo zhěn,zhòu yè piān jiào ěr dì gèng。
拔剑空馀豪客忿,集帷殊负寡君情。bá jiàn kōng yú háo kè fèn,jí wéi shū fù guǎ jūn qíng。
天生秽恶真无忌,曾嘬贞媛点白珩。tiān shēng huì è zhēn wú jì,céng chuài zhēn yuàn diǎn bái háng。

又合斥蝇蚊二首二丑苦人庭业应象风师檄分击之而忿犹未已复合诛二律以其同恶相济必对鞫伏罪并付稿街庶贪残永戢耳

孙传庭

贪残相济逐炎来,奋击何当假迅雷。tān cán xiāng jì zhú yán lái,fèn jī hé dāng jiǎ xùn léi。
绮席闻香先客至,纱幮扺隙伺人开。qǐ xí wén xiāng xiān kè zhì,shā chú zhǐ xì cì rén kāi。
青衣集似蚁为阵,素羽飞疑絮作堆。qīng yī jí shì yǐ wèi zhèn,sù yǔ fēi yí xù zuò duī。
独有游仙堪去汝,知难高逐向蓬莱。dú yǒu yóu xiān kān qù rǔ,zhī nán gāo zhú xiàng péng lái。

戏赠画僧

孙传庭

悟得菩提色即空,冥然意象画图中。wù dé pú tí sè jí kōng,míng rán yì xiàng huà tú zhōng。
闲临竹石知禅在,静写昆虫见性同。xián lín zhú shí zhī chán zài,jìng xiě kūn chóng jiàn xìng tóng。
不是毫端藏佛解,安能腕下夺天工。bù shì háo duān cáng fú jiě,ān néng wàn xià duó tiān gōng。
偶成净土莲花瓣,却与人间一样同。ǒu chéng jìng tǔ lián huā bàn,què yǔ rén jiān yī yàng tóng。

八月十三夜李念腾饷部招饮鼓楼微雨无月

孙传庭

何事中秋景不赊,先期约客意空奢。hé shì zhōng qiū jǐng bù shē,xiān qī yuē kè yì kōng shē。
月华应欲迟三夕,雨色堪怜满万家。yuè huá yīng yù chí sān xī,yǔ sè kān lián mǎn wàn jiā。
台上高楼生暮角,城边古戍断霜笳。tái shàng gāo lóu shēng mù jiǎo,chéng biān gǔ shù duàn shuāng jiā。
相看酒既馀深款,小集重图宴晚衙。xiāng kàn jiǔ jì yú shēn kuǎn,xiǎo jí zhòng tú yàn wǎn yá。

壬申中秋夜邀诸友饮风雅堂月光皎甚兴亦颇佳欢赏未终漏下五鼓矣因忆余自归里以来七度中秋四值阴雨中间愁病相寻事与心阻此饮殊未易得也感而赋此

孙传庭

林间七岁度中秋,强半阴云兴未酬。lín jiān qī suì dù zhōng qiū,qiáng bàn yīn yún xīng wèi chóu。
况复文园偏善病,更兼漆室本多忧。kuàng fù wén yuán piān shàn bìng,gèng jiān qī shì běn duō yōu。
月华特为今宵胜,风雅谁如尔辈优。yuè huá tè wèi jīn xiāo shèng,fēng yǎ shuí rú ěr bèi yōu。
酣饮何妨更欲尽,主人未倦且淹留。hān yǐn hé fáng gèng yù jǐn,zhǔ rén wèi juàn qiě yān liú。

胡滏阳大参招饮赋谢

孙传庭

新秋爽气动边城,把酒相看意欲倾。xīn qiū shuǎng qì dòng biān chéng,bǎ jiǔ xiāng kàn yì yù qīng。
貔虎有如公辈出,豺狼敢似向时横。pí hǔ yǒu rú gōng bèi chū,chái láng gǎn shì xiàng shí héng。
阶前露下杯堪挹,匣里霜飞剑欲鸣。jiē qián lù xià bēi kān yì,xiá lǐ shuāng fēi jiàn yù míng。
为指天河须早挽,东西今苦十年兵。wèi zhǐ tiān hé xū zǎo wǎn,dōng xī jīn kǔ shí nián bīng。

胡滏阳大参招饮赋谢

孙传庭

使君豪迈更难俦,何物山癯喜见收。shǐ jūn háo mài gèng nán chóu,hé wù shān qú xǐ jiàn shōu。
塞外骁腾惊壮略,天中耕馌想循猷。sāi wài xiāo téng jīng zhuàng lüè,tiān zhōng gēng yè xiǎng xún yóu。
敢分元赏来春径,欲挹雄风上晚楼。gǎn fēn yuán shǎng lái chūn jìng,yù yì xióng fēng shàng wǎn lóu。
我自应消平世福,行看王化到遐陬。wǒ zì yīng xiāo píng shì fú,xíng kàn wáng huà dào xiá zōu。

秋日炳寰王翁携榼相过因邀刘逊庵兄弟同集

孙传庭

高饮谁堪继鹿门,多翁风尚晚逾敦。gāo yǐn shuí kān jì lù mén,duō wēng fēng shàng wǎn yú dūn。
耆年雅兴犹诗社,暇日清欢但酒樽。qí nián yǎ xīng yóu shī shè,xiá rì qīng huān dàn jiǔ zūn。
有客悲吟同宋玉,何人起舞似刘琨。yǒu kè bēi yín tóng sòng yù,hé rén qǐ wǔ shì liú kūn。
相逢惟问奚囊物,旧赋新诗与细论。xiāng féng wéi wèn xī náng wù,jiù fù xīn shī yǔ xì lùn。

咏菊

孙传庭

园林摇落尽堪伤,惟见阶前菊有香。yuán lín yáo luò jǐn kān shāng,wéi jiàn jiē qián jú yǒu xiāng。
岂是孤芳偏傲物,只因群卉不禁霜。qǐ shì gū fāng piān ào wù,zhǐ yīn qún huì bù jìn shuāng。
叶雕寒玉深凝碧,花嵌精金密覆黄。yè diāo hán yù shēn níng bì,huā qiàn jīng jīn mì fù huáng。
我亦清幽堪作侣,朝朝把酒醉君傍。wǒ yì qīng yōu kān zuò lǚ,cháo cháo bǎ jiǔ zuì jūn bàng。

红菊

孙传庭

为爱秋容淡似余,谁令云锦烂吾庐。wèi ài qiū róng dàn shì yú,shuí lìng yún jǐn làn wú lú。
一从娇殿千花后,老圃春回九月馀。yī cóng jiāo diàn qiān huā hòu,lǎo pǔ chūn huí jiǔ yuè yú。
岂待先生披绛帐,疑徵晚节被丹书。qǐ dài xiān shēng pī jiàng zhàng,yí zhēng wǎn jié bèi dān shū。
海棠亦有秋时种,香色元来总不如。hǎi táng yì yǒu qiū shí zhǒng,xiāng sè yuán lái zǒng bù rú。

九日邀诸友同集

孙传庭

招携素友共清嬉,倾倒高斋九日期。zhāo xié sù yǒu gòng qīng xī,qīng dào gāo zhāi jiǔ rì qī。
应节茱萸看自好,经秋菡萏讶全衰。yīng jié zhū yú kàn zì hǎo,jīng qiū hàn dàn yà quán shuāi。
乾坤此会人同健,风雨连宵酒更宜。qián kūn cǐ huì rén tóng jiàn,fēng yǔ lián xiāo jiǔ gèng yí。
酩酊不禁狂态发,偶然落帽未为奇。mǐng dīng bù jìn kuáng tài fā,ǒu rán luò mào wèi wèi qí。

九日邀诸友同集

孙传庭

霜天摇落动清哀,词客相将自快哉。shuāng tiān yáo luò dòng qīng āi,cí kè xiāng jiāng zì kuài zāi。
雅兴不随枫叶落,芳樽好共菊花开。yǎ xīng bù suí fēng yè luò,fāng zūn hǎo gòng jú huā kāi。
百年胜日登高会,四座雄风作赋才。bǎi nián shèng rì dēng gāo huì,sì zuò xióng fēng zuò fù cái。
新酿正饶看菊饮,门前不用白衣来。xīn niàng zhèng ráo kàn jú yǐn,mén qián bù yòng bái yī lái。

送冯生元瑞赴试

孙传庭

与子深期在此行,开尊不是怅离情。yǔ zi shēn qī zài cǐ xíng,kāi zūn bù shì chàng lí qíng。
高文欲擅千秋业,弱冠先操十载盟。gāo wén yù shàn qiān qiū yè,ruò guān xiān cāo shí zài méng。
燕赵凄凉歌调迥,井参灿烂剑光横。yàn zhào qī liáng gē diào jiǒng,jǐng cān càn làn jiàn guāng héng。
忻闻主者饶元赏,艺苑司南久著名。xīn wén zhǔ zhě ráo yuán shǎng,yì yuàn sī nán jiǔ zhù míng。

又菊四咏醉杨妃

孙传庭

宿酒沉沉困未抛,犹馀醉态倚香苞。sù jiǔ chén chén kùn wèi pāo,yóu yú zuì tài yǐ xiāng bāo。
真同妃子柔无骨,殊异先生懒折腰。zhēn tóng fēi zi róu wú gǔ,shū yì xiān shēng lǎn zhé yāo。
妆罢岂容飞燕似,睡来不数海棠娇。zhuāng bà qǐ róng fēi yàn shì,shuì lái bù shù hǎi táng jiāo。
凌霜晚节胡如此,堪与倾城作解嘲。líng shuāng wǎn jié hú rú cǐ,kān yǔ qīng chéng zuò jiě cháo。