古诗词

孙继皋

吕翁祠

孙继皋

仙翁何日梦邯郸,梦尽荣华午未残。xiān wēng hé rì mèng hán dān,mèng jǐn róng huá wǔ wèi cán。
我已尘中三十载,劳劳方叹路行难。wǒ yǐ chén zhōng sān shí zài,láo láo fāng tàn lù xíng nán。

吕翁祠

孙继皋

黄沙占路春风吹,白日真仙出世时。huáng shā zhàn lù chūn fēng chuī,bái rì zhēn xiān chū shì shí。
梦觉可知还是梦,人间留却吕翁祠。mèng jué kě zhī hái shì mèng,rén jiān liú què lǚ wēng cí。

照眉池

孙继皋

君王当日爱蛾眉,照见蛾眉是此池。jūn wáng dāng rì ài é méi,zhào jiàn é méi shì cǐ chí。
一自深宫春草没,空馀纤月下清漪。yī zì shēn gōng chūn cǎo méi,kōng yú xiān yuè xià qīng yī。

送许山人还句吴

孙继皋

杨花飞尽水悠悠,君到江南麦正秋。yáng huā fēi jǐn shuǐ yōu yōu,jūn dào jiāng nán mài zhèng qiū。
倘记故人离别处,远烟芳草不胜愁。tǎng jì gù rén lí bié chù,yuǎn yān fāng cǎo bù shèng chóu。

送陈稚登游南雍

孙继皋

江南江北桃李花,金陵游子初离家。jiāng nán jiāng běi táo lǐ huā,jīn líng yóu zi chū lí jiā。
眼中相识尽相送,腰下新悬是莫耶。yǎn zhōng xiāng shí jǐn xiāng sòng,yāo xià xīn xuán shì mò yé。

送陈稚登游南雍

孙继皋

一诺千金与万金,头颅未老义何深。yī nuò qiān jīn yǔ wàn jīn,tóu lú wèi lǎo yì hé shēn。
信陵已远平原死,持向何人一片心。xìn líng yǐ yuǎn píng yuán sǐ,chí xiàng hé rén yī piàn xīn。

送陈稚登游南雍

孙继皋

石头城下大江回,陵庙春深紫气来。shí tóu chéng xià dà jiāng huí,líng miào chūn shēn zǐ qì lái。
彩笔动摇云五色,两都新赋待君裁。cǎi bǐ dòng yáo yún wǔ sè,liǎng dōu xīn fù dài jūn cái。

山中谣

孙继皋

芙蓉湖边杨柳斜,家家啼鸟村村花。fú róng hú biān yáng liǔ xié,jiā jiā tí niǎo cūn cūn huā。
水面歌儿摇画舫,陌头游女渡香车。shuǐ miàn gē ér yáo huà fǎng,mò tóu yóu nǚ dù xiāng chē。

山中谣

孙继皋

参差楼阁映山开,往往舟船叠鼓催。cān chà lóu gé yìng shān kāi,wǎng wǎng zhōu chuán dié gǔ cuī。
树下花阴游子避,朱旗皂盖使君来。shù xià huā yīn yóu zi bì,zhū qí zào gài shǐ jūn lái。

山中谣

孙继皋

黄公涧前春水声,碧山社里有啼莺。huáng gōng jiàn qián chūn shuǐ shēng,bì shān shè lǐ yǒu tí yīng。
流觞按曲纵横坐,选胜探奇偪仄行。liú shāng àn qū zòng héng zuò,xuǎn shèng tàn qí bī zè xíng。

山中谣

孙继皋

船船击鼓与鸣锣,岸岸青帘紫障多。chuán chuán jī gǔ yǔ míng luó,àn àn qīng lián zǐ zhàng duō。
翻尽江南行乐曲,居人犹唱水荒歌。fān jǐn jiāng nán xíng lè qū,jū rén yóu chàng shuǐ huāng gē。

戏为元方送文如

孙继皋

泪滴何如江水深,江潮来去日相寻。lèi dī hé rú jiāng shuǐ shēn,jiāng cháo lái qù rì xiāng xún。
亦知不是长离别,其奈朝朝暮暮心。yì zhī bù shì zhǎng lí bié,qí nài cháo cháo mù mù xīn。

戏为元方送文如

孙继皋

沼花惟有荷花红,卿比荷花又不同。zhǎo huā wéi yǒu hé huā hóng,qīng bǐ hé huā yòu bù tóng。
爱得花开将结子,再三珍重五更风。ài dé huā kāi jiāng jié zi,zài sān zhēn zhòng wǔ gèng fēng。

代文如答王郎

孙继皋

欲上兰桡意转迟,别君生怕忆君悲。yù shàng lán ráo yì zhuǎn chí,bié jūn shēng pà yì jūn bēi。
蘼芜一日阊门路,却似千山万水随。mí wú yī rì chāng mén lù,què shì qiān shān wàn shuǐ suí。

代文如答王郎

孙继皋

雨雨云云不偶然,朝朝暮暮谢君怜。yǔ yǔ yún yún bù ǒu rán,cháo cháo mù mù xiè jūn lián。
干行别泪堪成血,愁杀看花又杜鹃。gàn xíng bié lèi kān chéng xuè,chóu shā kàn huā yòu dù juān。

题秦茂才效云林扇景

孙继皋

远山疏树小亭孤,拓得云林烟景图。yuǎn shān shū shù xiǎo tíng gū,tuò dé yún lín yān jǐng tú。
为问先生独往意,如今倘许画人无。wèi wèn xiān shēng dú wǎng yì,rú jīn tǎng xǔ huà rén wú。

古柏词寿虞母

孙继皋

古柏森森护邑闾,风霜历尽影扶疏。gǔ bǎi sēn sēn hù yì lǘ,fēng shuāng lì jǐn yǐng fú shū。
共传寿母长年似,只恐贞心柏不如。gòng chuán shòu mǔ zhǎng nián shì,zhǐ kǒng zhēn xīn bǎi bù rú。

古柏词寿虞母

孙继皋

青桐为干石为根,万岁千秋此树存。qīng tóng wèi gàn shí wèi gēn,wàn suì qiān qiū cǐ shù cún。
生在南山深涧底,移来长傍北堂萱。shēng zài nán shān shēn jiàn dǐ,yí lái zhǎng bàng běi táng xuān。

古柏词寿虞母

孙继皋

大树千年饱雪霜,无论地久与天长。dà shù qiān nián bǎo xuě shuāng,wú lùn dì jiǔ yǔ tiān zhǎng。
新枝早已凌霄汉,还为君王起柏梁。xīn zhī zǎo yǐ líng xiāo hàn,hái wèi jūn wáng qǐ bǎi liáng。

五月砧声

孙继皋

清砧切切捣更残,葵叶榴花不忍看。qīng zhēn qiè qiè dǎo gèng cán,kuí yè liú huā bù rěn kàn。
昨夜潇湘风雨恶,闺中五月已先寒。zuó yè xiāo xiāng fēng yǔ è,guī zhōng wǔ yuè yǐ xiān hán。