古诗词

徐熥

途中感遇效同谷七歌

徐熥

有弟有弟俱牛衣,家徒四壁常苦饥。yǒu dì yǒu dì jù niú yī,jiā tú sì bì cháng kǔ jī。
燕闽相去道路远,别来一载音书稀。yàn mǐn xiāng qù dào lù yuǎn,bié lái yī zài yīn shū xī。
知汝日夜望我归,梦魂常绕天涯飞。zhī rǔ rì yè wàng wǒ guī,mèng hún cháng rào tiān yá fēi。
呜呼三歌兮歌已短,一领征衣泪痕满。wū hū sān gē xī gē yǐ duǎn,yī lǐng zhēng yī lèi hén mǎn。

途中感遇效同谷七歌

徐熥

有姊已老有妹贫,平生惟此骨肉亲。yǒu zǐ yǐ lǎo yǒu mèi pín,píng shēng wéi cǐ gǔ ròu qīn。
知余流落兼苦辛,家庭怅望应伤神。zhī yú liú luò jiān kǔ xīn,jiā tíng chàng wàng yīng shāng shén。
廿年踪迹半道路,平生壮志成灰尘。niàn nián zōng jì bàn dào lù,píng shēng zhuàng zhì chéng huī chén。
呜呼四歌兮歌转涩,猿狖声哀山鬼泣。wū hū sì gē xī gē zhuǎn sè,yuán yòu shēng āi shān guǐ qì。

途中感遇效同谷七歌

徐熥

老妻半世空糟糠,少妇席未暖君床。lǎo qī bàn shì kōng zāo kāng,shǎo fù xí wèi nuǎn jūn chuáng。
男年十五女七岁,去年别我俱恓惶。nán nián shí wǔ nǚ qī suì,qù nián bié wǒ jù xī huáng。
丈夫成名既不早,胡然久居天一方。zhàng fū chéng míng jì bù zǎo,hú rán jiǔ jū tiān yī fāng。
呜呼五歌兮歌愈急,朱颜灯下流黄湿。wū hū wǔ gē xī gē yù jí,zhū yán dēng xià liú huáng shī。

途中感遇效同谷七歌

徐熥

有朋有朋多穷交,平生风谊如同胞。yǒu péng yǒu péng duō qióng jiāo,píng shēng fēng yì rú tóng bāo。
扬云拓落众所弃,数子不敢轻相嘲。yáng yún tuò luò zhòng suǒ qì,shù zi bù gǎn qīng xiāng cháo。
此日飘零勿复道,与君矢志甘衡茅。cǐ rì piāo líng wù fù dào,yǔ jūn shǐ zhì gān héng máo。
呜呼六歌兮歌且缓,伐木声残肠欲断。wū hū liù gē xī gē qiě huǎn,fá mù shēng cán cháng yù duàn。

途中感遇效同谷七歌

徐熥

扰攘烽烟何太急,四海纷纷飞羽檄。rǎo rǎng fēng yān hé tài jí,sì hǎi fēn fēn fēi yǔ xí。
但见纵横戎马多,何处哀鸣鸿雁集。dàn jiàn zòng héng róng mǎ duō,hé chù āi míng hóng yàn jí。
书生徒抱杞人忧,中宵起舞空悲泣。shū shēng tú bào qǐ rén yōu,zhōng xiāo qǐ wǔ kōng bēi qì。
呜呼七歌兮歌已终,黄昏旷野凄寒风。wū hū qī gē xī gē yǐ zhōng,huáng hūn kuàng yě qī hán fēng。

分得九疑山送屠田叔守辰州

徐熥

楚都山水称奇险,突出高峰青九点。chǔ dōu shān shuǐ chēng qí xiǎn,tū chū gāo fēng qīng jiǔ diǎn。
天外巫黔路渺漫,峰阴溪涧流深浅。tiān wài wū qián lù miǎo màn,fēng yīn xī jiàn liú shēn qiǎn。
峰峰相间色参差,无数青螺镜里窥。fēng fēng xiāng jiān sè cān chà,wú shù qīng luó jìng lǐ kuī。
变幻烟霞看莫辨,满天云雨望堪疑。biàn huàn yān xiá kàn mò biàn,mǎn tiān yún yǔ wàng kān yí。
重华当日巡南服,驻跸苍梧穷地轴。zhòng huá dāng rì xún nán fú,zhù bì cāng wú qióng dì zhóu。
一夕龙髯上鼎湖,数声鸾吹传空谷。yī xī lóng rán shàng dǐng hú,shù shēng luán chuī chuán kōng gǔ。
鸾吹龙髯去不还,湘江帝子惨朱颜。luán chuī lóng rán qù bù hái,xiāng jiāng dì zi cǎn zhū yán。
愁眉久锁锋前黛,血泪长留竹上斑。chóu méi jiǔ suǒ fēng qián dài,xuè lèi zhǎng liú zhú shàng bān。
山色含颦望巡狩,时时似听箫韶奏。shān sè hán pín wàng xún shòu,shí shí shì tīng xiāo sháo zòu。
飞瀑寒流到处奇,丹崖朱洞天然秀。fēi pù hán liú dào chù qí,dān yá zhū dòng tiān rán xiù。
潇湘烟月洞庭云,远岫联绵一带分。xiāo xiāng yān yuè dòng tíng yún,yuǎn xiù lián mián yī dài fēn。
鹧鸪夜叫黄陵庙,狐兔秋悲虞帝坟。zhè gū yè jiào huáng líng miào,hú tù qiū bēi yú dì fén。
古迹荒凉不堪语,果有啼烟兼啸雨。gǔ jì huāng liáng bù kān yǔ,guǒ yǒu tí yān jiān xiào yǔ。
使君剖竹向荆门,正近潇湘洞庭浦。shǐ jūn pōu zhú xiàng jīng mén,zhèng jìn xiāo xiāng dòng tíng pǔ。
有时行部拥双旌,定吊娥皇与女英。yǒu shí xíng bù yōng shuāng jīng,dìng diào é huáng yǔ nǚ yīng。
风前好荐琼芳把,月下如闻环佩声。fēng qián hǎo jiàn qióng fāng bǎ,yuè xià rú wén huán pèi shēng。
九疑峰影何重叠,峰下褰帷劳应接。jiǔ yí fēng yǐng hé zhòng dié,fēng xià qiān wéi láo yīng jiē。
怀古宁辞驻一麾,搜奇不惜停双屐。huái gǔ níng cí zhù yī huī,sōu qí bù xī tíng shuāng jī。
摇摇桂棹楚江濆,袅袅秋风木叶闻。yáo yáo guì zhào chǔ jiāng fén,niǎo niǎo qiū fēng mù yè wén。
遗我不须搴杜若,骚成只待寄湘君。yí wǒ bù xū qiān dù ruò,sāo chéng zhǐ dài jì xiāng jūn。

题盛行之画梅卷

徐熥

盛君画梅太奇绝,老干如龙更如铁。shèng jūn huà méi tài qí jué,lǎo gàn rú lóng gèng rú tiě。
笔底幽魂冷不彻,满纸枯株三丈雪。bǐ dǐ yōu hún lěng bù chè,mǎn zhǐ kū zhū sān zhàng xuě。
六月披图身欲僵,一堂坐客皆闻香。liù yuè pī tú shēn yù jiāng,yī táng zuò kè jiē wén xiāng。
就中先辈多评章,佳者长沙之李华亭张。jiù zhōng xiān bèi duō píng zhāng,jiā zhě zhǎng shā zhī lǐ huá tíng zhāng。
当时此物果谁有,杨公成玉扬州守。dāng shí cǐ wù guǒ shuí yǒu,yáng gōng chéng yù yáng zhōu shǒu。
公也珍之若琼玖,自谓此图传不朽。gōng yě zhēn zhī ruò qióng jiǔ,zì wèi cǐ tú chuán bù xiǔ。
子孙弃之同敝帚,百年竟落他人手。zi sūn qì zhī tóng bì zhǒu,bǎi nián jìng luò tā rén shǒu。
峡水林君偶得之,不惟爱梅兼爱诗。xiá shuǐ lín jūn ǒu dé zhī,bù wéi ài méi jiān ài shī。
犹记当初兵火时,居民鼠窜家流离。yóu jì dāng chū bīng huǒ shí,jū mín shǔ cuàn jiā liú lí。
书籍图画焚无遗,此图藏之高树枝。shū jí tú huà fén wú yí,cǐ tú cáng zhī gāo shù zhī。
倭奴虽黠那能知,淫雨沾湿寒风吹。wō nú suī xiá nà néng zhī,yín yǔ zhān shī hán fēng chuī。
鬼神呵护无损亏,吁嗟此图亦已奇。guǐ shén hē hù wú sǔn kuī,xū jiē cǐ tú yì yǐ qí。
付与妙手重装池,千秋万岁无离披,千秋万岁无离披。fù yǔ miào shǒu zhòng zhuāng chí,qiān qiū wàn suì wú lí pī,qiān qiū wàn suì wú lí pī。

题薛晦叔小像

徐熥

谁将缣素开生面,神骨如冰目如电。shuí jiāng jiān sù kāi shēng miàn,shén gǔ rú bīng mù rú diàn。
童乌文藻自堪夸,洗马风流今再见。tóng wū wén zǎo zì kān kuā,xǐ mǎ fēng liú jīn zài jiàn。
画史挥毫未入神,十分才得几分真。huà shǐ huī háo wèi rù shén,shí fēn cái dé jǐ fēn zhēn。
有时鹤氅行微雪,人比丹青更出尘。yǒu shí hè chǎng xíng wēi xuě,rén bǐ dān qīng gèng chū chén。

题陈仕卿蕉雨亭

徐熥

虚亭四面芭蕉绿,疏雨潇潇听断续。xū tíng sì miàn bā jiāo lǜ,shū yǔ xiāo xiāo tīng duàn xù。
几点啼残屋上鸠,数声滴破隍中鹿。jǐ diǎn tí cán wū shàng jiū,shù shēng dī pò huáng zhōng lù。
洗尽红尘翠色寒,美人含泪倚朱阑。xǐ jǐn hóng chén cuì sè hán,měi rén hán lèi yǐ zhū lán。
题诗好趁初晴后,醉墨淋漓湿未干。tí shī hǎo chèn chū qíng hòu,zuì mò lín lí shī wèi gàn。

题朱竹

徐熥

根如赭虬髯,叶如丹凤尾。gēn rú zhě qiú rán,yè rú dān fèng wěi。
有时截作钓鳌竿,珊瑚乱拂桃花水。yǒu shí jié zuò diào áo gān,shān hú luàn fú táo huā shuǐ。
有时掷杖化为龙,白日青天赤鳞起。yǒu shí zhì zhàng huà wèi lóng,bái rì qīng tiān chì lín qǐ。
能将红雾变苍烟,产在朱明几洞天。néng jiāng hóng wù biàn cāng yān,chǎn zài zhū míng jǐ dòng tiān。
须臾绛节生彤管,只向松间滴露研。xū yú jiàng jié shēng tóng guǎn,zhǐ xiàng sōng jiān dī lù yán。

陈伯孺兄弟水明楼春宵听雨歌

徐熥

我家有斋名绿玉,斋前种得千竿竹。wǒ jiā yǒu zhāi míng lǜ yù,zhāi qián zhǒng dé qiān gān zhú。
君家亦有水明楼,半亩方塘山影流。jūn jiā yì yǒu shuǐ míng lóu,bàn mǔ fāng táng shān yǐng liú。
君频访我鳌山麓,我每寻君溪水曲。jūn pín fǎng wǒ áo shān lù,wǒ měi xún jūn xī shuǐ qū。
与君来往十年馀,到此楼中几回宿。yǔ jūn lái wǎng shí nián yú,dào cǐ lóu zhōng jǐ huí sù。
今春买棹来相寻,峡江风起波涛深。jīn chūn mǎi zhào lái xiāng xún,xiá jiāng fēng qǐ bō tāo shēn。
楼中宾主黯相对,四山阴翳生淫霖。lóu zhōng bīn zhǔ àn xiāng duì,sì shān yīn yì shēng yín lín。
檐前坐听声声雨,聊把琴书供笑语。yán qián zuò tīng shēng shēng yǔ,liáo bǎ qín shū gōng xiào yǔ。
烛尽犹然兴未阑,诗成自觉心相许。zhú jǐn yóu rán xīng wèi lán,shī chéng zì jué xīn xiāng xǔ。
潇潇风雨莫深愁,百尺楼中且暂留。xiāo xiāo fēng yǔ mò shēn chóu,bǎi chǐ lóu zhōng qiě zàn liú。
凭君貌出巴山夜,一幅丹青当卧游。píng jūn mào chū bā shān yè,yī fú dān qīng dāng wò yóu。

霞林樵隐为梁逸人赋

徐熥

山中一道明霞起,照得林峦色俱紫。shān zhōng yī dào míng xiá qǐ,zhào dé lín luán sè jù zǐ。
初疑晴彩结为帷,还讶馀光散成绮。chū yí qíng cǎi jié wèi wéi,hái yà yú guāng sàn chéng qǐ。
林间仿佛见高标,白日青天挂绛绡。lín jiān fǎng fú jiàn gāo biāo,bái rì qīng tiān guà jiàng xiāo。
梁君霞外神仙客,时向山中称隐樵。liáng jūn xiá wài shén xiān kè,shí xiàng shān zhōng chēng yǐn qiáo。
斧柯来往壶公谷,伐得晴霞成几束。fǔ kē lái wǎng hú gōng gǔ,fá dé qíng xiá chéng jǐ shù。
晓起常依洞里行,夜深祇傍岩边宿。xiǎo qǐ cháng yī dòng lǐ xíng,yè shēn qí bàng yán biān sù。
担头挑得赤城归,却似桃花片片飞。dān tóu tiāo dé chì chéng guī,què shì táo huā piàn piàn fēi。
斫来自足山家业,服处真成隐者衣。zhuó lái zì zú shān jiā yè,fú chù zhēn chéng yǐn zhě yī。
殷红满目看如绚,朝暮阴晴千万变。yīn hóng mǎn mù kàn rú xuàn,cháo mù yīn qíng qiān wàn biàn。
此物由来高可餐,愿向深林求一片。cǐ wù yóu lái gāo kě cān,yuàn xiàng shēn lín qiú yī piàn。

美人买铁马歌和幼孺

徐熥

瑶宫仙子遗环佩,百结流苏向空坠。yáo gōng xiān zi yí huán pèi,bǎi jié liú sū xiàng kōng zhuì。
半天乱逐片云飞,无数琅玕一时碎。bàn tiān luàn zhú piàn yún fēi,wú shù láng gān yī shí suì。
赵璧隋珠半已残,重将彩线串团圞。zhào bì suí zhū bàn yǐ cán,zhòng jiāng cǎi xiàn chuàn tuán luán。
良工持向街头卖,临风忽听声珊珊。liáng gōng chí xiàng jiē tóu mài,lín fēng hū tīng shēng shān shān。
珊珊送入妖娇耳,玉笋提携心暗喜。shān shān sòng rù yāo jiāo ěr,yù sǔn tí xié xīn àn xǐ。
探得青蚨出锦囊,买来挂在雕檐底。tàn dé qīng fú chū jǐn náng,mǎi lái guà zài diāo yán dǐ。
一阵微风一阵声,美人含笑闻琮琤。yī zhèn wēi fēng yī zhèn shēng,měi rén hán xiào wén cóng chēng。
飘扬只益春心动,凄切翻令午梦惊。piāo yáng zhǐ yì chūn xīn dòng,qī qiè fān lìng wǔ mèng jīng。
铜壶夜静催银箭,留得檀郎宿深院。tóng hú yè jìng cuī yín jiàn,liú dé tán láng sù shēn yuàn。
却爱邻姬睡乍酣,玎珰莫向空中战。què ài lín jī shuì zhà hān,dīng dāng mò xiàng kōng zhōng zhàn。

题陈伯孺效漫士山水小景

徐熥

龙门待诏高廷礼,兴到挥毫写山水。lóng mén dài zhào gāo tíng lǐ,xīng dào huī háo xiě shān shuǐ。
黯淡峰峦朦?云,一生学得南宫体。àn dàn fēng luán méng dǒng yún,yī shēng xué dé nán gōng tǐ。
三绝声名重昔时,画成题咏墨淋漓。sān jué shēng míng zhòng xī shí,huà chéng tí yǒng mò lín lí。
总缘人品压流辈,以兹并重无声诗。zǒng yuán rén pǐn yā liú bèi,yǐ zī bìng zhòng wú shēng shī。
流传岁久虫鱼蚀,半尺冰绡难论值。liú chuán suì jiǔ chóng yú shí,bàn chǐ bīng xiāo nán lùn zhí。
龙门去后墨池乾,画史谁能继其迹。lóng mén qù hòu mò chí qián,huà shǐ shuí néng jì qí jì。
陈子湾溪我辈人,应疑待诏是前身。chén zi wān xī wǒ bèi rén,yīng yí dài zhào shì qián shēn。
一时词翰推双美,点染云山更有神。yī shí cí hàn tuī shuāng měi,diǎn rǎn yún shān gèng yǒu shén。
满目烟霞浓复淡,复岭重冈连断岸。mǎn mù yān xiá nóng fù dàn,fù lǐng zhòng gāng lián duàn àn。
偏于米老得风神,难与龙门辨真赝。piān yú mǐ lǎo dé fēng shén,nán yǔ lóng mén biàn zhēn yàn。
岁月惊看忽十年,灯前隐隐生云烟。suì yuè jīng kàn hū shí nián,dēng qián yǐn yǐn shēng yún yān。
诗成戏笔题其上,留作人间宝墨传。shī chéng xì bǐ tí qí shàng,liú zuò rén jiān bǎo mò chuán。

题马远山水

徐熥

幽人野性耽空谷,一簇葵花数竿竹。yōu rén yě xìng dān kōng gǔ,yī cù kuí huā shù gān zhú。
磐石嵚崎出涧阿,流泉湍激交林麓。pán shí qīn qí chū jiàn ā,liú quán tuān jī jiāo lín lù。
清宵露坐月光迟,稚子支筇背后随。qīng xiāo lù zuò yuè guāng chí,zhì zi zhī qióng bèi hòu suí。
林下水边无俗物,既堪图画又堪诗。lín xià shuǐ biān wú sú wù,jì kān tú huà yòu kān shī。

咏薰炉

徐熥

范金呈丽饰,长向兰闺爇。fàn jīn chéng lì shì,zhǎng xiàng lán guī ruò。
笼袖玉肌温,薰床珠被热。lóng xiù yù jī wēn,xūn chuáng zhū bèi rè。
永夜焰常燃,残更芬不灭。yǒng yè yàn cháng rán,cán gèng fēn bù miè。
佳人梦乍醒,枕畔添香屑。jiā rén mèng zhà xǐng,zhěn pàn tiān xiāng xiè。

题画芍药送张叔麟

徐熥

相送愁吟芍药诗,丹青聊赠插瓶枝。xiāng sòng chóu yín sháo yào shī,dān qīng liáo zèng chā píng zhī。
披图不尽销魂意,何必垂杨绾别离。pī tú bù jǐn xiāo hún yì,hé bì chuí yáng wǎn bié lí。

旧岁与伯孺诸子泛舟白沙分赋野航恰受两三人之句余已赋排律一章兹伯孺复出玉生所作扇头前景因重赋绝句题其上己亥二月三日

徐熥

去岁仲冬齐泛艇,戏将联句效城南。qù suì zhòng dōng qí fàn tǐng,xì jiāng lián jù xiào chéng nán。
眼前风景犹如昨,又过春光二月三。yǎn qián fēng jǐng yóu rú zuó,yòu guò chūn guāng èr yuè sān。

题画士女

徐熥

二十年来旧管弦,几家车马闹门前。èr shí nián lái jiù guǎn xián,jǐ jiā chē mǎ nào mén qián。
谁知万劫青楼恨,尽在西湖一语禅。shuí zhī wàn jié qīng lóu hèn,jǐn zài xī hú yī yǔ chán。

题画士女

徐熥

菱花初剖镜分鸾,十载长持半面看。líng huā chū pōu jìng fēn luán,shí zài zhǎng chí bàn miàn kàn。
约得幽期正月望,人间天上共团圞。yuē dé yōu qī zhèng yuè wàng,rén jiān tiān shàng gòng tuán luán。