古诗词

徐熥

题画士女

徐熥

岂为新缘胜旧缘,却因词赋暗相怜。qǐ wèi xīn yuán shèng jiù yuán,què yīn cí fù àn xiāng lián。
世人不解心中事,只说蛾眉爱七弦。shì rén bù jiě xīn zhōng shì,zhǐ shuō é méi ài qī xián。

题画士女

徐熥

剑履尘埋已十春,教成歌舞不随身。jiàn lǚ chén mái yǐ shí chūn,jiào chéng gē wǔ bù suí shēn。
泉台得早重相见,深感多情白舍人。quán tái dé zǎo zhòng xiāng jiàn,shēn gǎn duō qíng bái shě rén。

题画士女

徐熥

莫笑邮亭一夜春,此身元已落风尘。mò xiào yóu tíng yī yè chūn,cǐ shēn yuán yǐ luò fēng chén。
韩家亦有如花女,枕畔衣裳着向人。hán jiā yì yǒu rú huā nǚ,zhěn pàn yī shang zhe xiàng rén。

题画士女

徐熥

解将纨素卸花钿,谁识新欢是旧缘。jiě jiāng wán sù xiè huā diàn,shuí shí xīn huān shì jiù yuán。
从此相思千点泪,不须和雨到窗前。cóng cǐ xiāng sī qiān diǎn lèi,bù xū hé yǔ dào chuāng qián。

题画士女

徐熥

入宫元不爱蛾眉,来是欢娱去是悲。rù gōng yuán bù ài é méi,lái shì huān yú qù shì bēi。
不有新词消尽妒,此身依旧路傍枝。bù yǒu xīn cí xiāo jǐn dù,cǐ shēn yī jiù lù bàng zhī。

题画士女

徐熥

比玉芳名号雪斋,更无春色入幽怀。bǐ yù fāng míng hào xuě zhāi,gèng wú chūn sè rù yōu huái。
横琴独坐香闺晚,欲把新诗和铁崖。héng qín dú zuò xiāng guī wǎn,yù bǎ xīn shī hé tiě yá。

题画士女

徐熥

鸾笺半幅为传神,画里相逢梦里亲。luán jiān bàn fú wèi chuán shén,huà lǐ xiāng féng mèng lǐ qīn。
安得人间彩灰酒,莺莺夜夜似真真。ān dé rén jiān cǎi huī jiǔ,yīng yīng yè yè shì zhēn zhēn。

题郭熙画册

徐熥

行尽空林到水穷,隔江云树远溟蒙。xíng jǐn kōng lín dào shuǐ qióng,gé jiāng yún shù yuǎn míng méng。
柳阴坐待斜阳渡,剩看残山一抹红。liǔ yīn zuò dài xié yáng dù,shèng kàn cán shān yī mǒ hóng。

题吕纪双鸡雏

徐熥

五德初生彩质奇,花冠金距是何时。wǔ dé chū shēng cǎi zhì qí,huā guān jīn jù shì hé shí。
他年定起刘琨舞,莫谓雌雄未可知。tā nián dìng qǐ liú kūn wǔ,mò wèi cí xióng wèi kě zhī。

题杂画

徐熥

绿树千重水一湾,白云飞去鸟飞还。lǜ shù qiān zhòng shuǐ yī wān,bái yún fēi qù niǎo fēi hái。
莫疑此地无人住,若个山人肯住山。mò yí cǐ dì wú rén zhù,ruò gè shān rén kěn zhù shān。

题杂画

徐熥

同摇兰桨月如霜,江水江烟共渺茫。tóng yáo lán jiǎng yuè rú shuāng,jiāng shuǐ jiāng yān gòng miǎo máng。
满树松花风落尽,前船香似后船香。mǎn shù sōng huā fēng luò jǐn,qián chuán xiāng shì hòu chuán xiāng。

题杂画

徐熥

独抚孤琴意自闲,沧浪一曲水云间。dú fǔ gū qín yì zì xián,cāng làng yī qū shuǐ yún jiān。
矶头向晚不归去,为爱前溪雨后山。jī tóu xiàng wǎn bù guī qù,wèi ài qián xī yǔ hòu shān。

题杂画

徐熥

群峰雪后玉嶙峋,无数梅花满路春。qún fēng xuě hòu yù lín xún,wú shù méi huā mǎn lù chūn。
竹杖芒鞋过桥去,山中高卧更何人。zhú zhàng máng xié guò qiáo qù,shān zhōng gāo wò gèng hé rén。

题杂画

徐熥

相逢同息树边身,总是桃源洞里人。xiāng féng tóng xī shù biān shēn,zǒng shì táo yuán dòng lǐ rén。
月照疏林天渐晚,曾无一语到红尘。yuè zhào shū lín tiān jiàn wǎn,céng wú yī yǔ dào hóng chén。

题杂画

徐熥

已分为渔老此身,归来月下卷丝纶。yǐ fēn wèi yú lǎo cǐ shēn,guī lái yuè xià juǎn sī lún。
此中自是堪逃世,却笑严陵钓富春。cǐ zhōng zì shì kān táo shì,què xiào yán líng diào fù chūn。

题杂画

徐熥

半溪流水一孤桐,对坐山中俗虑空。bàn xī liú shuǐ yī gū tóng,duì zuò shān zhōng sú lǜ kōng。
所惜知音今渐远,不堪极目送归鸿。suǒ xī zhī yīn jīn jiàn yuǎn,bù kān jí mù sòng guī hóng。

水明楼听雨答二孺

徐熥

莫怪溪楼冒雨来,萍踪无定老相催。mò guài xī lóu mào yǔ lái,píng zōng wú dìng lǎo xiāng cuī。
纵今岁岁来相访,百岁曾无六十回。zòng jīn suì suì lái xiāng fǎng,bǎi suì céng wú liù shí huí。

五月十三日从罗山堂分得黄金间碧玉竹栽植小园戏作

徐熥

栽竹须乘醉日栽,移将奇种出香台。zāi zhú xū chéng zuì rì zāi,yí jiāng qí zhǒng chū xiāng tái。
贫家莫道无珍玩,多少黄金碧玉来。pín jiā mò dào wú zhēn wán,duō shǎo huáng jīn bì yù lái。

种蜡梅

徐熥

五出寒香淡淡黄,罗浮仙子幻新妆。wǔ chū hán xiāng dàn dàn huáng,luó fú xiān zi huàn xīn zhuāng。
开时记取休轻折,留与蜂儿补蜜房。kāi shí jì qǔ xiū qīng zhé,liú yǔ fēng ér bǔ mì fáng。

山斋独坐怀惟秦客粤

徐熥

清客相过更有谁,闲心惟许白云知。qīng kè xiāng guò gèng yǒu shuí,xián xīn wéi xǔ bái yún zhī。
山房多少思君意,半在焚香煮茗时。shān fáng duō shǎo sī jūn yì,bàn zài fén xiāng zhǔ míng shí。