古诗词

徐庸

苓轩为徐彦敬医师作

徐庸

贞松生长泰山巅,移种南洲旧宅前。zhēn sōng shēng zhǎng tài shān diān,yí zhǒng nán zhōu jiù zhái qián。
翠叶高低浓似黛,香脂凝结大于拳。cuì yè gāo dī nóng shì dài,xiāng zhī níng jié dà yú quán。
托形变化神功秘,为物收藏岁气全。tuō xíng biàn huà shén gōng mì,wèi wù shōu cáng suì qì quán。
刀出昆吾修益利,器成陶冶煮相便。dāo chū kūn wú xiū yì lì,qì chéng táo yě zhǔ xiāng biàn。
涧泉屡汲鱼翻目,石火频烧鹤避烟。jiàn quán lǚ jí yú fān mù,shí huǒ pín shāo hè bì yān。
精洁可供三岛客,声名不下九疑仙。jīng jié kě gōng sān dǎo kè,shēng míng bù xià jiǔ yí xiān。
加餐岂独求康健,分惠还能济大颠。jiā cān qǐ dú qiú kāng jiàn,fēn huì hái néng jì dà diān。
白雪满头期换黑,清风两腋谢参玄。bái xuě mǎn tóu qī huàn hēi,qīng fēng liǎng yè xiè cān xuán。
金芝瑶草难充腹,黑黍胡麻敢并肩。jīn zhī yáo cǎo nán chōng fù,hēi shǔ hú má gǎn bìng jiān。
铜狄再摩容易事,姿颜不老遂长年。tóng dí zài mó róng yì shì,zī yán bù lǎo suì zhǎng nián。

万木堂为卞公礼作

徐庸

桥梓梗楠及豫章,先公亲手种成行。qiáo zǐ gěng nán jí yù zhāng,xiān gōng qīn shǒu zhǒng chéng xíng。
倡条冶叶青连碧,错节蟠根紫又苍。chàng tiáo yě yè qīng lián bì,cuò jié pán gēn zǐ yòu cāng。
蕃衍预期存永世,经营深喜建高堂。fān yǎn yù qī cún yǒng shì,jīng yíng shēn xǐ jiàn gāo táng。
四檐黛色临书愰,三径清阴护石床。sì yán dài sè lín shū huàng,sān jìng qīng yīn hù shí chuáng。
晚节桂花金炫彩,岁寒梅蕊玉生香。wǎn jié guì huā jīn xuàn cǎi,suì hán méi ruǐ yù shēng xiāng。
苍虬骨瘦烟霞古,白兔毫新月露光。cāng qiú gǔ shòu yān xiá gǔ,bái tù háo xīn yuè lù guāng。
若木至坚同梃柭,灵椿难老并芬芳。ruò mù zhì jiān tóng tǐng bā,líng chūn nán lǎo bìng fēn fāng。
金桃缀实留鹦鹉,绿竹成竿引凤凰。jīn táo zhuì shí liú yīng wǔ,lǜ zhú chéng gān yǐn fèng huáng。
南日正迟多耸翠,西风虽早不飞黄。nán rì zhèng chí duō sǒng cuì,xī fēng suī zǎo bù fēi huáng。
侵来碧落云千朵,隔断红尘地一方。qīn lái bì luò yún qiān duǒ,gé duàn hóng chén dì yī fāng。
问字客寻杨子宅,赋诗人在杜陵庄。wèn zì kè xún yáng zi zhái,fù shī rén zài dù líng zhuāng。
百年灌溉劳心力,几度登临念雨霜。bǎi nián guàn gài láo xīn lì,jǐ dù dēng lín niàn yǔ shuāng。
仙鹤影沉秋杳杳,乳乌声断夜茫茫。xiān hè yǐng chén qiū yǎo yǎo,rǔ wū shēng duàn yè máng máng。
肯教剪伐伤遗泽,献入明堂作栋梁。kěn jiào jiǎn fá shāng yí zé,xiàn rù míng táng zuò dòng liáng。

恬澹斋

徐庸

锦绣徒适体,膏粱徒适口。jǐn xiù tú shì tǐ,gāo liáng tú shì kǒu。
荣禄岂长恃,金玉岂长守。róng lù qǐ zhǎng shì,jīn yù qǐ zhǎng shǒu。
达人贵恬澹,恬澹乃悠久。dá rén guì tián dàn,tián dàn nǎi yōu jiǔ。
赵君宋宗室,德义抱深厚。zhào jūn sòng zōng shì,dé yì bào shēn hòu。
为斋扁其名,乐然真可取。wèi zhāi biǎn qí míng,lè rán zhēn kě qǔ。
行之能不渝,圣贤可为友。xíng zhī néng bù yú,shèng xián kě wèi yǒu。
仁心不外此,于焉致眉寿。rén xīn bù wài cǐ,yú yān zhì méi shòu。

梦萱堂

徐庸

春萱茂花叶,挹之有馨香。chūn xuān mào huā yè,yì zhī yǒu xīn xiāng。
秋露一朝至,忘忧忧不忘。qiū lù yī cháo zhì,wàng yōu yōu bù wàng。
昔者既蕃衍,母也乐且康。xī zhě jì fān yǎn,mǔ yě lè qiě kāng。
今者既凋瘁,母也嗟云亡。jīn zhě jì diāo cuì,mǔ yě jiē yún wáng。
见萱如见母,三复增悲伤。jiàn xuān rú jiàn mǔ,sān fù zēng bēi shāng。
悲伤牵梦寐,觉来屡惊惶。bēi shāng qiān mèng mèi,jué lái lǚ jīng huáng。
难将一寸心,可以酬春阳。nán jiāng yī cùn xīn,kě yǐ chóu chūn yáng。
孝子存孝思,揭名向高堂。xiào zi cún xiào sī,jiē míng xiàng gāo táng。
昊天思罔极,岁月其久长。hào tiān sī wǎng jí,suì yuè qí jiǔ zhǎng。

画为蔡景本作

徐庸

群山界深涧,草堂临涧阿。qún shān jiè shēn jiàn,cǎo táng lín jiàn ā。
窗扉蔽松竹,门墙牵薜萝。chuāng fēi bì sōng zhú,mén qiáng qiān bì luó。
孤花落晚风,禽鸟声谐和。gū huā luò wǎn fēng,qín niǎo shēng xié hé。
有客慰岑寂,日夕恒相过。yǒu kè wèi cén jì,rì xī héng xiāng guò。
讨论到经史,雄辩倾江河。tǎo lùn dào jīng shǐ,xióng biàn qīng jiāng hé。
红尘事既远,仙源又如何。hóng chén shì jì yuǎn,xiān yuán yòu rú hé。
借琴未能来,阳春先自歌。jiè qín wèi néng lái,yáng chūn xiān zì gē。

画为蔡友琴赋

徐庸

江花淡又浓,江水晴且深。jiāng huā dàn yòu nóng,jiāng shuǐ qíng qiě shēn。
棹□木兰艇,远渡江之阴。zhào mù lán tǐng,yuǎn dù jiāng zhī yīn。
江上多好山,山中饶树林。jiāng shàng duō hǎo shān,shān zhōng ráo shù lín。
有石平若砥,拂拭尘不侵。yǒu shí píng ruò dǐ,fú shì chén bù qīn。
潜名两高士,谈笑俄盍簪。qián míng liǎng gāo shì,tán xiào é hé zān。
欲别情不忍,载鼓薰风琴。yù bié qíng bù rěn,zài gǔ xūn fēng qín。
冷冷山水趣,谁道无知音。lěng lěng shān shuǐ qù,shuí dào wú zhī yīn。
幽鸟寂不喧,暮霭凝徽金。yōu niǎo jì bù xuān,mù ǎi níng huī jīn。
披图写新句,惭作郢中吟。pī tú xiě xīn jù,cán zuò yǐng zhōng yín。

退一步为吴思德题

徐庸

哲人知进退,斯理能独任。zhé rén zhī jìn tuì,sī lǐ néng dú rèn。
进乃事之常,退则道□深。jìn nǎi shì zhī cháng,tuì zé dào shēn。
大易贵谦德,自古传至今。dà yì guì qiān dé,zì gǔ chuán zhì jīn。
契合若符节,不渝诚可钦。qì hé ruò fú jié,bù yú chéng kě qīn。
猗欤延陵孙,嗣续扬徽音。yī yú yán líng sūn,sì xù yáng huī yīn。
所行退一步,声价崇南金。suǒ xíng tuì yī bù,shēng jià chóng nán jīn。
一命固易取,下士低华簪。yī mìng gù yì qǔ,xià shì dī huá zān。
斯名足无愧,何必求规箴。sī míng zú wú kuì,hé bì qiú guī zhēn。

采菱图为华守芳作

徐庸

兰艇小如梭,红妆映绿波。lán tǐng xiǎo rú suō,hóng zhuāng yìng lǜ bō。
争先溯涛浪,齐唱采菱歌。zhēng xiān sù tāo làng,qí chàng cǎi líng gē。
采菱劳玉纤,菱角尖还嫩。cǎi líng láo yù xiān,líng jiǎo jiān hái nèn。
菱叶不藏羞,菱丝偏惹恨。líng yè bù cáng xiū,líng sī piān rě hèn。
夫君怅别离,分镜自当时。fū jūn chàng bié lí,fēn jìng zì dāng shí。
从此菱花影,伤心不忍窥。cóng cǐ líng huā yǐng,shāng xīn bù rěn kuī。
姊妹无相妒,贪多到深处。zǐ mèi wú xiāng dù,tān duō dào shēn chù。
惊散锦鸳鸯,双双并飞去。jīng sàn jǐn yuān yāng,shuāng shuāng bìng fēi qù。

云隐

徐庸

白云山前来,不作山前雨。bái yún shān qián lái,bù zuò shān qián yǔ。
却度梵王宫,来作高僧侣。què dù fàn wáng gōng,lái zuò gāo sēng lǚ。
高僧本空虚,白云亦容与。gāo sēng běn kōng xū,bái yún yì róng yǔ。
澹然成隐名,日夕能相处。dàn rán chéng yǐn míng,rì xī néng xiāng chù。
变化忘去住,眷恋自寒暑。biàn huà wàng qù zhù,juàn liàn zì hán shǔ。
无心幸托渠,善幻亦从汝。wú xīn xìng tuō qú,shàn huàn yì cóng rǔ。
荫覆惟如来,空门久称许。yīn fù wéi rú lái,kōng mén jiǔ chēng xǔ。

云松

徐庸

白云日变化,青松岁峥嵘。bái yún rì biàn huà,qīng sōng suì zhēng róng。
爱彼云与松,托此成隐名。ài bǐ yún yǔ sōng,tuō cǐ chéng yǐn míng。
天边恒悠悠,岩际还落落。tiān biān héng yōu yōu,yán jì hái luò luò。
无心却有阴,何幸自盘薄。wú xīn què yǒu yīn,hé xìng zì pán báo。
从龙肯浪传,化龙亦有年。cóng lóng kěn làng chuán,huà lóng yì yǒu nián。
君是云松俦,我歌云松篇。jūn shì yún sōng chóu,wǒ gē yún sōng piān。

爱日堂

徐庸

日轮出沧海,职司在义和。rì lún chū cāng hǎi,zhí sī zài yì hé。
六龙为之驾,寒暑容易过。liù lóng wèi zhī jià,hán shǔ róng yì guò。
人生百岁间,迅速如飞梭。rén shēng bǎi suì jiān,xùn sù rú fēi suō。
青镜照形影,鬓发忽已皤。qīng jìng zhào xíng yǐng,bìn fā hū yǐ pó。
鬓发既若此,父母其奈何。bìn fā jì ruò cǐ,fù mǔ qí nài hé。
所以爱日者,爱之叹蹉跎。suǒ yǐ ài rì zhě,ài zhī tàn cuō tuó。
朝看花开初,暮看花落多。cháo kàn huā kāi chū,mù kàn huā luò duō。
李白欲系绳,鲁阳思借戈。lǐ bái yù xì shéng,lǔ yáng sī jiè gē。
今君追古人,孝行无偏颇。jīn jūn zhuī gǔ rén,xiào xíng wú piān pǒ。
载味杨子言,百世名不摩。zài wèi yáng zi yán,bǎi shì míng bù mó。

十尾神龟寿人

徐庸

龟为四灵一,玉色体抱玄。guī wèi sì líng yī,yù sè tǐ bào xuán。
甲类寔推长,十尾逾千年。jiǎ lèi shí tuī zhǎng,shí wěi yú qiān nián。
禹昔治洪水,嘉运启自天。yǔ xī zhì hóng shuǐ,jiā yùn qǐ zì tiān。
洛水负书出,阴阳备其传。luò shuǐ fù shū chū,yīn yáng bèi qí chuán。
至宝数存九,神功孰敢先。zhì bǎo shù cún jiǔ,shén gōng shú gǎn xiān。
至今衍生息,质同金石坚。zhì jīn yǎn shēng xī,zhì tóng jīn shí jiān。
王君遇初度,捧献登华筵。wáng jūn yù chū dù,pěng xiàn dēng huá yán。
愿言致永寿,侑之以诗篇。yuàn yán zhì yǒng shòu,yòu zhī yǐ shī piān。

徐庸

芳树乱莺啼,春流绿满堤。fāng shù luàn yīng tí,chūn liú lǜ mǎn dī。
风光殊可爱,浑似若耶溪。fēng guāng shū kě ài,hún shì ruò yé xī。
溪上孤亭小,曲曲朱阑绕。xī shàng gū tíng xiǎo,qū qū zhū lán rào。
中有看山人,笑指峰峦好。zhōng yǒu kàn shān rén,xiào zhǐ fēng luán hǎo。
飞梁跨涧浔,童子抱来琴。fēi liáng kuà jiàn xún,tóng zi bào lái qín。
欲奏南风调,知君足赏音。yù zòu nán fēng diào,zhī jūn zú shǎng yīn。

慎节

徐庸

人禀天地气,生质无不宜。rén bǐng tiān dì qì,shēng zhì wú bù yí。
问学既己辅,大节期勿亏。wèn xué jì jǐ fǔ,dà jié qī wù kuī。
勿亏实伊何,五伦日孜孜。wù kuī shí yī hé,wǔ lún rì zī zī。
造次惟克念,战竞能自持。zào cì wéi kè niàn,zhàn jìng néng zì chí。
斯乃谓慎节,圣贤无越兹。sī nǎi wèi shèn jié,shèng xián wú yuè zī。
勉旃其惓惓,味之以声诗。miǎn zhān qí quán quán,wèi zhī yǐ shēng shī。

渡浙江

徐庸

维冬候小雪,月满潮信高。wéi dōng hòu xiǎo xuě,yuè mǎn cháo xìn gāo。
吴胥辖神□,助此风与涛。wú xū xiá shén,zhù cǐ fēng yǔ tāo。
我行为名利,乘此江上艘。wǒ xíng wèi míng lì,chéng cǐ jiāng shàng sōu。
轻生不自戒,性命如鸿毛。qīng shēng bù zì jiè,xìng mìng rú hóng máo。
薄暮抵富阳,心悸神己劳。báo mù dǐ fù yáng,xīn jì shén jǐ láo。
呼童具有果,旋复倾酒醪。hū tóng jù yǒu guǒ,xuán fù qīng jiǔ láo。
一举三叹息,焉能至酕醄。yī jǔ sān tàn xī,yān néng zhì máo táo。
贫若在家乐,何必长慒慒。pín ruò zài jiā lè,hé bì zhǎng cóng cóng。

经七里龙

徐庸

长溪若银汉,界此千万山。zhǎng xī ruò yín hàn,jiè cǐ qiān wàn shān。
曲折非禹凿,自成天地间。qū zhé fēi yǔ záo,zì chéng tiān dì jiān。
飞奔入沧海,东流杳无还。fēi bēn rù cāng hǎi,dōng liú yǎo wú hái。
怒势逐滩转,一程凡几湾。nù shì zhú tān zhuǎn,yī chéng fán jǐ wān。
石角尽齿齿,水声复潺潺。shí jiǎo jǐn chǐ chǐ,shuǐ shēng fù chán chán。
舟行毛发竦,易伤游子颜。zhōu xíng máo fā sǒng,yì shāng yóu zi yán。
客途孰云乐,视此知险艰。kè tú shú yún lè,shì cǐ zhī xiǎn jiān。

兰江道中

徐庸

群山青连延,乱石白琐碎。qún shān qīng lián yán,luàn shí bái suǒ suì。
断岸自为滩,深潭或成汇。duàn àn zì wèi tān,shēn tán huò chéng huì。
鱼虾清易数,崖磴高可畏。yú xiā qīng yì shù,yá dèng gāo kě wèi。
客子一经过,愁心恍如醉。kè zi yī jīng guò,chóu xīn huǎng rú zuì。

龙游道中

徐庸

长溪由天成,兹来岁年久。zhǎng xī yóu tiān chéng,zī lái suì nián jiǔ。
舟向石间行,人从水中走。zhōu xiàng shí jiān xíng,rén cóng shuǐ zhōng zǒu。
牵拖惟用力,呼唤但凭口。qiān tuō wéi yòng lì,hū huàn dàn píng kǒu。
惆怅一经过,瞿塘亦何有。chóu chàng yī jīng guò,qú táng yì hé yǒu。

云樵为陈季昭作

徐庸

吴山有云樵,樵采乐事多。wú shān yǒu yún qiáo,qiáo cǎi lè shì duō。
秋金铸为斧,若木求作柯。qiū jīn zhù wèi fǔ,ruò mù qiú zuò kē。
斩伐声丁丁,云中闻唱歌。zhǎn fá shēng dīng dīng,yún zhōng wén chàng gē。
略杓横涧溪,负薪出烟萝。lüè biāo héng jiàn xī,fù xīn chū yān luó。
胸次饱丘壑,足迹经岩阿。xiōng cì bǎo qiū hè,zú jì jīng yán ā。
太白称文人,会稽羡翁子。tài bái chēng wén rén,huì jī xiàn wēng zi。
在昔维读书,于今兼画史。zài xī wéi dú shū,yú jīn jiān huà shǐ。
圣皇梦良弼,求访心未已。shèng huáng mèng liáng bì,qiú fǎng xīn wèi yǐ。
待君写其形,平步拾青紫。dài jūn xiě qí xíng,píng bù shí qīng zǐ。
何必老山林,孜孜日劳已。hé bì lǎo shān lín,zī zī rì láo yǐ。

兰溪道中

徐庸

清滩势峨峨,长船走其下。qīng tān shì é é,zhǎng chuán zǒu qí xià。
乱石高低象,奔流快如马。luàn shí gāo dī xiàng,bēn liú kuài rú mǎ。
行迟空屈指,侯浅才及踝。xíng chí kōng qū zhǐ,hóu qiǎn cái jí huái。
客路多?巇,忧怀讵堪写。kè lù duō xī,yōu huái jù kān xiě。