古诗词

徐庸

玉桂晴云

徐庸

具区波涛振寰宇,中涌一峰名玉桂。jù qū bō tāo zhèn huán yǔ,zhōng yǒng yī fēng míng yù guì。
云根有云生其巅,流丽晴光不为雨。yún gēn yǒu yún shēng qí diān,liú lì qíng guāng bù wèi yǔ。
如车如盖还如衣,无心偶出无心归。rú chē rú gài hái rú yī,wú xīn ǒu chū wú xīn guī。
林泉栖息抱隐志,天上何必从龙飞。lín quán qī xī bào yǐn zhì,tiān shàng hé bì cóng lóng fēi。
绝壑深岩迷近远,洞天深处闻鸡犬。jué hè shēn yán mí jìn yuǎn,dòng tiān shēn chù wén jī quǎn。
夜月光华不掩岁,春风态度能舒卷。yè yuè guāng huá bù yǎn suì,chūn fēng tài dù néng shū juǎn。
五采五色真奇哉,朝暮氤氲频去来。wǔ cǎi wǔ sè zhēn qí zāi,cháo mù yīn yūn pín qù lái。
汉武封中徒叆叇,滕王阁上空徘徊。hàn wǔ fēng zhōng tú ài dài,téng wáng gé shàng kōng pái huái。
画堂初度开瑶席,戏彩儿孙献琼液。huà táng chū dù kāi yáo xí,xì cǎi ér sūn xiàn qióng yè。
樽前莫为艳歌停,好向蓬莱载仙客。zūn qián mò wèi yàn gē tíng,hǎo xiàng péng lái zài xiān kè。

庆魏伯广寿

徐庸

中吴山水多清淑,峰峦涌翠波浮绿。zhōng wú shān shuǐ duō qīng shū,fēng luán yǒng cuì bō fú lǜ。
虞山琴川尤出奇,种秀山川有名族。yú shān qín chuān yóu chū qí,zhǒng xiù shān chuān yǒu míng zú。
魏君伯广号慎轩,古貌古心异流俗。wèi jūn bó guǎng hào shèn xuān,gǔ mào gǔ xīn yì liú sú。
襟怀夷坦绝崖岸,德能润身富润屋。jīn huái yí tǎn jué yá àn,dé néng rùn shēn fù rùn wū。
有田千顷阅人耕,有书五车教子读。yǒu tián qiān qǐng yuè rén gēng,yǒu shū wǔ chē jiào zi dú。
稻禾?稏连三区,云子岁收仓廪足。dào hé bà yà lián sān qū,yún zi suì shōu cāng lǐn zú。
礼贤下士存恭敬,恤匮赒穷罄金玉。lǐ xián xià shì cún gōng jìng,xù kuì zhōu qióng qìng jīn yù。
声誉馨香比蕙兰,岁寒操守侔松竹。shēng yù xīn xiāng bǐ huì lán,suì hán cāo shǒu móu sōng zhú。
筑堤捍水功尤大,郡侯赞美诗盈轴。zhù dī hàn shuǐ gōng yóu dà,jùn hóu zàn měi shī yíng zhóu。
高风如此追古贤,青史无惭为褒录。gāo fēng rú cǐ zhuī gǔ xián,qīng shǐ wú cán wèi bāo lù。
年推甲子月仲冬,蓂留五荚清传馥。nián tuī jiǎ zi yuè zhòng dōng,míng liú wǔ jiá qīng chuán fù。
画堂开宴庆生申,洞天正喜蟠桃熟。huà táng kāi yàn qìng shēng shēn,dòng tiān zhèng xǐ pán táo shú。
九叠光浮翡翠屏,连枝绣展芙蓉褥。jiǔ dié guāng fú fěi cuì píng,lián zhī xiù zhǎn fú róng rù。
碧落行云遏不飞,朱唇皓齿歌新曲。bì luò xíng yún è bù fēi,zhū chún hào chǐ gē xīn qū。
兽□清燃龙脑香,鸾刀细切驼峰肉。shòu qīng rán lóng nǎo xiāng,luán dāo xì qiè tuó fēng ròu。
高人硕士总称贤,衣冠济济来相续。gāo rén shuò shì zǒng chēng xián,yī guān jì jì lái xiāng xù。
臞樵先生仙之徒,丘壑峥嵘饱胸腹。qú qiáo xiān shēng xiān zhī tú,qiū hè zhēng róng bǎo xiōng fù。
蓬莱阆苑入挥洒,万里扶桑连若木。péng lái láng yuàn rù huī sǎ,wàn lǐ fú sāng lián ruò mù。
金银宫阙驻群仙,半衣冰绡半霞縠。jīn yín gōng quē zhù qún xiān,bàn yī bīng xiāo bàn xiá hú。
瑞鸟珍禽鸣古涧,紫芝瑶草蕃深谷。ruì niǎo zhēn qín míng gǔ jiàn,zǐ zhī yáo cǎo fān shēn gǔ。
莲叶长巢不老龙,琪花乱点长生鹿。lián yè zhǎng cháo bù lǎo lóng,qí huā luàn diǎn zhǎng shēng lù。
丹青神妙夺造化,意匠经营成大辐。dān qīng shén miào duó zào huà,yì jiàng jīng yíng chéng dà fú。
玉堂学士松雪翁,伟世高名得追逐。yù táng xué shì sōng xuě wēng,wěi shì gāo míng dé zhuī zhú。
图成装潢为持献,按图邀我题诗祝。tú chéng zhuāng huáng wèi chí xiàn,àn tú yāo wǒ tí shī zhù。
我闻老子出关图,千载传夸人刮目。wǒ wén lǎo zi chū guān tú,qiān zài chuán kuā rén guā mù。
古今虽异事乃同,若合符节犹式谷。gǔ jīn suī yì shì nǎi tóng,ruò hé fú jié yóu shì gǔ。
紫霞杯香进春酒,膝前戏舞斑斓服。zǐ xiá bēi xiāng jìn chūn jiǔ,xī qián xì wǔ bān lán fú。
八千寿算比庄椿,健步从容跻百福。bā qiān shòu suàn bǐ zhuāng chūn,jiàn bù cóng róng jī bǎi fú。

双松图为吴思政作

徐庸

双松嵘峥不计春,拾子并种经先秦。shuāng sōng róng zhēng bù jì chūn,shí zi bìng zhǒng jīng xiān qín。
大成合抱占厚地,高出众类凌秋旻。dà chéng hé bào zhàn hòu dì,gāo chū zhòng lèi líng qiū mín。
枝柯如玉又如铁,香叶自老苍皮皴。zhī kē rú yù yòu rú tiě,xiāng yè zì lǎo cāng pí cūn。
虬龙势走翠阴重,不剪不伐卫有神。qiú lóng shì zǒu cuì yīn zhòng,bù jiǎn bù fá wèi yǒu shén。
脂为茯苓变琥珀,济物共夸稀世珍。zhī wèi fú líng biàn hǔ pò,jì wù gòng kuā xī shì zhēn。
摘花酿酒殊有味,满饮入口存天真。zhāi huā niàng jiǔ shū yǒu wèi,mǎn yǐn rù kǒu cún tiān zhēn。
荣封岂独大夫贵,腹上梦生闻古人。róng fēng qǐ dú dà fū guì,fù shàng mèng shēng wén gǔ rén。
十八三公著青史,千载一见犹凤麟。shí bā sān gōng zhù qīng shǐ,qiān zài yī jiàn yóu fèng lín。
冰霜何妨历已久,雨露却喜沾来新。bīng shuāng hé fáng lì yǐ jiǔ,yǔ lù què xǐ zhān lái xīn。
庙堂梁栋虽待用,长生准拟同庄椿。miào táng liáng dòng suī dài yòng,zhǎng shēng zhǔn nǐ tóng zhuāng chūn。

画松

徐庸

古来画松夸绝代,毕□韦偃名犹在。gǔ lái huà sōng kuā jué dài,bì wéi yǎn míng yóu zài。
近时曾见虎头孙,落笔纵横有奇态。jìn shí céng jiàn hǔ tóu sūn,luò bǐ zòng héng yǒu qí tài。
祐根屈铁蟠苍虬,老干凌云撑斗牛。yòu gēn qū tiě pán cāng qiú,lǎo gàn líng yún chēng dòu niú。
太阴雷雨动萧瑟,人间六月疑清秋。tài yīn léi yǔ dòng xiāo sè,rén jiān liù yuè yí qīng qiū。
几回展卷晴窗底,恍若置身岩壑里。jǐ huí zhǎn juǎn qíng chuāng dǐ,huǎng ruò zhì shēn yán hè lǐ。
空翠纷纷落满前,龙吟鹤唳天风起。kōng cuì fēn fēn luò mǎn qián,lóng yín hè lì tiān fēng qǐ。

题西岩风雨图为葛彦章作

徐庸

西岩托名隐为乐,不向林泉向城郭。xī yán tuō míng yǐn wèi lè,bù xiàng lín quán xiàng chéng guō。
闲时惟诵小山词,几度淮南桂花落。xián shí wéi sòng xiǎo shān cí,jǐ dù huái nán guì huā luò。
玉堂仙客居玉峰,托交屯君情倍侬。yù táng xiān kè jū yù fēng,tuō jiāo tún jūn qíng bèi nóng。
长梢写作风雨态,神妙不测生心胸。zhǎng shāo xiě zuò fēng yǔ tài,shén miào bù cè shēng xīn xiōng。
风声萧萧雨声急,坐听风雨湘灵泣。fēng shēng xiāo xiāo yǔ shēng jí,zuò tīng fēng yǔ xiāng líng qì。
深掩重门草自青,凤毛零落谁同拾。shēn yǎn zhòng mén cǎo zì qīng,fèng máo líng luò shuí tóng shí。
春云岂似秋云孤,九疑天远连模糊。chūn yún qǐ shì qiū yún gū,jiǔ yí tiān yuǎn lián mó hú。
良宵何妨警蝴蝶,薄暮任教啼鹧鸪。liáng xiāo hé fáng jǐng hú dié,báo mù rèn jiào tí zhè gū。
鹧鸪啼彻清尘俗,萧然恍若筼筜谷。zhè gū tí chè qīng chén sú,xiāo rán huǎng ruò yún dāng gǔ。
东坡先生有至言,人生不可居无竹。dōng pō xiān shēng yǒu zhì yán,rén shēng bù kě jū wú zhú。

木奴主者为吴思复作

徐庸

湖上仙山有林屋,两峰青浸湖波绿。hú shàng xiān shān yǒu lín wū,liǎng fēng qīng jìn hú bō lǜ。
居人绕舍多田园,尽栽橘柚无他木。jū rén rào shě duō tián yuán,jǐn zāi jú yòu wú tā mù。
于中吴君季子后,逍遥野服迂襟袖。yú zhōng wú jūn jì zi hòu,xiāo yáo yě fú yū jīn xiù。
养高自号木奴主,深处数椽劳结构。yǎng gāo zì hào mù nú zhǔ,shēn chù shù chuán láo jié gòu。
乱叶繁枝影交错,黄柑子熟霜初落。luàn yè fán zhī yǐng jiāo cuò,huáng gān zi shú shuāng chū luò。
藏修自得巴邛趣,适意不减商山乐。cáng xiū zì dé bā qióng qù,shì yì bù jiǎn shāng shān lè。
我思斯人谁与拟,托迹应同古君子。wǒ sī sī rén shuí yǔ nǐ,tuō jì yīng tóng gǔ jūn zi。
洞庭春色醉陶然,幽鸟一声呼不起。dòng tíng chūn sè zuì táo rán,yōu niǎo yī shēng hū bù qǐ。

画松为金廷用赋

徐庸

松堂先生业儒者,画松不在韦偃下。sōng táng xiān shēng yè rú zhě,huà sōng bù zài wéi yǎn xià。
兴来放笔如有神,岂学经营事图写。xīng lái fàng bǐ rú yǒu shén,qǐ xué jīng yíng shì tú xiě。
金生廷用吴之英,丰度萧散襟怀清。jīn shēng tíng yòng wú zhī yīng,fēng dù xiāo sàn jīn huái qīng。
座中出纸为求写,两株屹立分峥嵘。zuò zhōng chū zhǐ wèi qiú xiě,liǎng zhū yì lì fēn zhēng róng。
苍皮溜雨岁年久,合抱悬知世稀有。cāng pí liū yǔ suì nián jiǔ,hé bào xuán zhī shì xī yǒu。
风外依稀金玉鸣,月中仿佛蛟龙走。fēng wài yī xī jīn yù míng,yuè zhōng fǎng fú jiāo lóng zǒu。
岁寒历遍心不移,凤鸾哕哕鸣高枝。suì hán lì biàn xīn bù yí,fèng luán huì huì míng gāo zhī。
长材莫使老林壑,栋梁大用应堪期。zhǎng cái mò shǐ lǎo lín hè,dòng liáng dà yòng yīng kān qī。

题郑文康女弟贞烈事

徐庸

郑女名庆宜君字,生长儒门禀清气。zhèng nǚ míng qìng yí jūn zì,shēng zhǎng rú mén bǐng qīng qì。
首笄既簪择所归,嫁得良人姓彭氏。shǒu jī jì zān zé suǒ guī,jià dé liáng rén xìng péng shì。
调和琴瑟逾岁年,良人抱疾俄沉绵。diào hé qín sè yú suì nián,liáng rén bào jí é chén mián。
始期百岁为伉俪,岂料一朝成弃捐。shǐ qī bǎi suì wèi kàng lì,qǐ liào yī cháo chéng qì juān。
哀号六日声不息,魄散魂消痛尤剧。āi hào liù rì shēng bù xī,pò sàn hún xiāo tòng yóu jù。
誓于人世不复生,怀内孤儿竟抛掷。shì yú rén shì bù fù shēng,huái nèi gū ér jìng pāo zhì。
金塘水碧涵清秋,明珠入渊非暗投。jīn táng shuǐ bì hán qīng qiū,míng zhū rù yuān fēi àn tóu。
零落芙蓉抱香死,凤凰惊散鸳鸯愁。líng luò fú róng bào xiāng sǐ,fèng huáng jīng sàn yuān yāng chóu。
此身虽死犹不死,贞烈他年照青史。cǐ shēn suī sǐ yóu bù sǐ,zhēn liè tā nián zhào qīng shǐ。
高名奚独杞良妻,清风又见巴陵女。gāo míng xī dú qǐ liáng qī,qīng fēng yòu jiàn bā líng nǚ。

橘堂

徐庸

奉亲堂前何所有,佳橘栽培岁年久。fèng qīn táng qián hé suǒ yǒu,jiā jú zāi péi suì nián jiǔ。
叶如翡翠柯如铁,清影阴森护□牗。yè rú fěi cuì kē rú tiě,qīng yǐng yīn sēn hù yǒu。
花开白玉向雨前,子熟黄金待霜后。huā kāi bái yù xiàng yǔ qián,zi shú huáng jīn dài shuāng hòu。
木奴趣味秋可爱,摘来颗颗香粘手。mù nú qù wèi qiū kě ài,zhāi lái kē kē xiāng zhān shǒu。
筐蓝收置多戢戢,酒渴思尝堪一剖。kuāng lán shōu zhì duō jí jí,jiǔ kě sī cháng kān yī pōu。
缅思当时达孝者,袖里怀来为遗母。miǎn sī dāng shí dá xiào zhě,xiù lǐ huái lái wèi yí mǔ。
洞庭春色名久著,最宜酿作长生酒。dòng tíng chūn sè míng jiǔ zhù,zuì yí niàng zuò zhǎng shēng jiǔ。
玉壶倾泻到芙蓉,要祝双亲万千寿。yù hú qīng xiè dào fú róng,yào zhù shuāng qīn wàn qiān shòu。

白云上人三香图

徐庸

春风三种清相并,玉骨冰姿试妆靓。chūn fēng sān zhǒng qīng xiāng bìng,yù gǔ bīng zī shì zhuāng jìng。
弟是山樊梅是兄,山谷老人曾赋咏。dì shì shān fán méi shì xiōng,shān gǔ lǎo rén céng fù yǒng。
鱼龙寂寂江沄沄,明月正中清夜分。yú lóng jì jì jiāng yún yún,míng yuè zhèng zhōng qīng yè fēn。
珠宫酒醒不成寐,起踏浪波如踏云。zhū gōng jiǔ xǐng bù chéng mèi,qǐ tà làng bō rú tà yún。
缟袂飘摇隔烟峰,仙游肯逐阳台雨。gǎo mèi piāo yáo gé yān fēng,xiān yóu kěn zhú yáng tái yǔ。
断肠三弄入瑶琴,破梦一声惊翠羽。duàn cháng sān nòng rù yáo qín,pò mèng yī shēng jīng cuì yǔ。
盈盈小白无纤埃,楚腰一把春徘徊。yíng yíng xiǎo bái wú xiān āi,chǔ yāo yī bǎ chūn pái huái。
樱桃未点樊素口,索笑含情娇满腮。yīng táo wèi diǎn fán sù kǒu,suǒ xiào hán qíng jiāo mǎn sāi。
白云讲师爱之溺,浑同古人有诗癖。bái yún jiǎng shī ài zhī nì,hún tóng gǔ rén yǒu shī pǐ。
从兹移入清净地,雅称无香又无色。cóng zī yí rù qīng jìng dì,yǎ chēng wú xiāng yòu wú sè。

悼倪母陈氏

徐庸

倪氏之母贞且良,良人云没凡几霜。ní shì zhī mǔ zhēn qiě liáng,liáng rén yún méi fán jǐ shuāng。
只今年岁逾六秩,心在力家家已昌。zhǐ jīn nián suì yú liù zhì,xīn zài lì jiā jiā yǐ chāng。
堂前三子能奉养,况复此身已无恙。táng qián sān zi néng fèng yǎng,kuàng fù cǐ shēn yǐ wú yàng。
所居临水临尺咫,一溺谁知竟徂丧。suǒ jū lín shuǐ lín chǐ zhǐ,yī nì shuí zhī jìng cú sàng。
星昏婺女天为愁,白璧遽沉非自投。xīng hūn wù nǚ tiān wèi chóu,bái bì jù chén fēi zì tóu。
冯夷河伯共惆怅,肠断烟浪无情流。féng yí hé bó gòng chóu chàng,cháng duàn yān làng wú qíng liú。
精卫衔石填海水,子心亦欲效如此。jīng wèi xián shí tián hǎi shuǐ,zi xīn yì yù xiào rú cǐ。
吁天扣地杳不闻,哭声直致渊宫里。xū tiān kòu dì yǎo bù wén,kū shēng zhí zhì yuān gōng lǐ。
悲风惨惨云茫茫,即之不及空彷徨。bēi fēng cǎn cǎn yún máng máng,jí zhī bù jí kōng páng huáng。
百年抱恨恨罔极,招魂谩诵兰台章。bǎi nián bào hèn hèn wǎng jí,zhāo hún mán sòng lán tái zhāng。

代寿诗得韭字

徐庸

邵伯甘棠世稀有,侯寔雪仍继其后。shào bó gān táng shì xī yǒu,hóu shí xuě réng jì qí hòu。
一官不忝旧声华,百里今称贤父母。yī guān bù tiǎn jiù shēng huá,bǎi lǐ jīn chēng xián fù mǔ。
治民民乐去苛政,恺悌从容德弥厚。zhì mín mín lè qù kē zhèng,kǎi tì cóng róng dé mí hòu。
平生忠悃萃诸心,到处歌谣出于口。píng shēng zhōng kǔn cuì zhū xīn,dào chù gē yáo chū yú kǒu。
芳春此日遇生申,玳瑁筵开会僚友。fāng chūn cǐ rì yù shēng shēn,dài mào yán kāi huì liáo yǒu。
东风吹影动炉香,南极分光照杯酒。dōng fēng chuī yǐng dòng lú xiāng,nán jí fēn guāng zhào bēi jiǔ。
松椿祝寿拟无算,竹帛垂名期不朽。sōng chūn zhù shòu nǐ wú suàn,zhú bó chuí míng qī bù xiǔ。
他时黼黻上虞廷,康宁为服尧时韭。tā shí fǔ fú shàng yú tíng,kāng níng wèi fú yáo shí jiǔ。

竹为包山法华炳上人作

徐庸

翠华影堕潇湘渚,二女情多泪如水。cuì huá yǐng duò xiāo xiāng zhǔ,èr nǚ qíng duō lèi rú shuǐ。
秋风挥洒渍琅玕,日暮相思渺千里。qiū fēng huī sǎ zì láng gān,rì mù xiāng sī miǎo qiān lǐ。
九嶷山前江上村,积雨不洗斑斓痕。jiǔ yí shān qián jiāng shàng cūn,jī yǔ bù xǐ bān lán hén。
黄陵祠宇至今在,啼彻鹧鸪人断魂。huáng líng cí yǔ zhì jīn zài,tí chè zhè gū rén duàn hún。
冰弦五十弹愁绝,古调一声天欲裂。bīng xián wǔ shí dàn chóu jué,gǔ diào yī shēng tiān yù liè。
惊起冯夷夜不眠,手把珊瑚频击节。jīng qǐ féng yí yè bù mián,shǒu bǎ shān hú pín jī jié。

梅雪轩为陈廷璧作

徐庸

罗浮山中堪种玉,万顷白云耕白玉。luó fú shān zhōng kān zhǒng yù,wàn qǐng bái yún gēng bái yù。
羊雍得玉与师雍,求得始仙嫁滕六。yáng yōng dé yù yǔ shī yōng,qiú dé shǐ xiān jià téng liù。
象梳压鬓金步摇,眉黛闭绿含春娇。xiàng shū yā bìn jīn bù yáo,méi dài bì lǜ hán chūn jiāo。
六龙驾车从群鹤,照以明月随清飙。liù lóng jià chē cóng qún hè,zhào yǐ míng yuè suí qīng biāo。
瑶台十二朱阑绕,么凤啼残夜寒悄。yáo tái shí èr zhū lán rào,me fèng tí cán yè hán qiāo。
雾绡衣薄奈愁何,归得人间春未老。wù xiāo yī báo nài chóu hé,guī dé rén jiān chūn wèi lǎo。
太丘孙子稀世人,相邀相疑情相亲。tài qiū sūn zi xī shì rén,xiāng yāo xiāng yí qíng xiāng qīn。
琼浆满饮不成醉,五出六出俱精神。qióng jiāng mǎn yǐn bù chéng zuì,wǔ chū liù chū jù jīng shén。
纸帐葳蕤纸窗白,残梦初回见踪迹。zhǐ zhàng wēi ruí zhǐ chuāng bái,cán mèng chū huí jiàn zōng jì。
车轮马足门外过,清水黄尘两相隔。chē lún mǎ zú mén wài guò,qīng shuǐ huáng chén liǎng xiāng gé。

题高廷用扇

徐庸

绿树生阴昼萧爽,雨晴一派流泉响。lǜ shù shēng yīn zhòu xiāo shuǎng,yǔ qíng yī pài liú quán xiǎng。
飞梁架石路逶迤,朝暮幽人自来往。fēi liáng jià shí lù wēi yí,cháo mù yōu rén zì lái wǎng。
乱山深处扃涧户,野鸟嘤嘤啼一两。luàn shān shēn chù jiōng jiàn hù,yě niǎo yīng yīng tí yī liǎng。
车轮马足岁不到,芝草瑶花日应长。chē lún mǎ zú suì bù dào,zhī cǎo yáo huā rì yīng zhǎng。
逃名已遂平生志,却笑纷纷堕尘网。táo míng yǐ suì píng shēng zhì,què xiào fēn fēn duò chén wǎng。
今君慕此能相从,啸傲烟霞时抚掌。jīn jūn mù cǐ néng xiāng cóng,xiào ào yān xiá shí fǔ zhǎng。

赠盛文序先生

徐庸

中吴人物非他所,首出东南自今古。zhōng wú rén wù fēi tā suǒ,shǒu chū dōng nán zì jīn gǔ。
泰伯遗风风俗敦,望族联翩旧存谱。tài bó yí fēng fēng sú dūn,wàng zú lián piān jiù cún pǔ。
兼金拱璧名誉驰,文章翰墨崇当时。jiān jīn gǒng bì míng yù chí,wén zhāng hàn mò chóng dāng shí。
思之可以济天下,不为良相为良医。sī zhī kě yǐ jì tiān xià,bù wèi liáng xiāng wèi liáng yī。
良医世称医国手,盛氏传来最为久。liáng yī shì chēng yī guó shǒu,shèng shì chuán lái zuì wèi jiǔ。
乔木森森几百年,竟夸父祖栽培厚。qiáo mù sēn sēn jǐ bǎi nián,jìng kuā fù zǔ zāi péi hòu。
只今文序学更雄,灵枢素难无不通。zhǐ jīn wén xù xué gèng xióng,líng shū sù nán wú bù tōng。
辨形察脉治疾疚,有诸其外存诸中。biàn xíng chá mài zhì jí jiù,yǒu zhū qí wài cún zhū zhōng。
去年家室疾在已,气息厌厌将不起。qù nián jiā shì jí zài yǐ,qì xī yàn yàn jiāng bù qǐ。
体质尪嬴荣卫虚,寒热怔忡兼表里。tǐ zhì wāng yíng róng wèi xū,hán rè zhēng chōng jiān biǎo lǐ。
多君用药殊其他,人参附子频增加。duō jūn yòng yào shū qí tā,rén cān fù zi pín zēng jiā。
从兹六脉渐平复,譬若枯草回萌芽。cóng zī liù mài jiàn píng fù,pì ruò kū cǎo huí méng yá。
动劳来往非一度,日夕惓惓重清顾。dòng láo lái wǎng fēi yī dù,rì xī quán quán zhòng qīng gù。
始知恺悌济物心,君子以此为先务。shǐ zhī kǎi tì jì wù xīn,jūn zi yǐ cǐ wèi xiān wù。
世其业也精其术,又有□□不相失。shì qí yè yě jīng qí shù,yòu yǒu bù xiāng shī。
载之鲁论记史传,三者之间事为一。zài zhī lǔ lùn jì shǐ chuán,sān zhě zhī jiān shì wèi yī。
于三有一犹可称,况乃接踵能同升。yú sān yǒu yī yóu kě chēng,kuàng nǎi jiē zhǒng néng tóng shēng。
古云积德致攸远,子孙百世期相承。gǔ yún jī dé zhì yōu yuǎn,zi sūn bǎi shì qī xiāng chéng。
嗟我居贫岁年久,家惟悬磬无他有。jiē wǒ jū pín suì nián jiǔ,jiā wéi xuán qìng wú tā yǒu。
聊赋诗章为陈谢,登堂再拜颜逾厚。liáo fù shī zhāng wèi chén xiè,dēng táng zài bài yán yú hòu。

徐庸

桂叶青青枫叶赤,岸花红紫汀花白。guì yè qīng qīng fēng yè chì,àn huā hóng zǐ tīng huā bái。
孤蓬泛泛下清江,乃是烟波钓鳌客。gū péng fàn fàn xià qīng jiāng,nǎi shì yān bō diào áo kè。
钓鳌才罢情悠悠,紫篁拈得吹清秋。diào áo cái bà qíng yōu yōu,zǐ huáng niān dé chuī qīng qiū。
一声两声山石裂,东流之水俄西流。yī shēng liǎng shēng shān shí liè,dōng liú zhī shuǐ é xī liú。
冯夷宫殿腥风起,老蛟出舞飞寒雨。féng yí gōng diàn xīng fēng qǐ,lǎo jiāo chū wǔ fēi hán yǔ。
断雁忙忙入断云,薄暮芙蓉落芳渚。duàn yàn máng máng rù duàn yún,báo mù fú róng luò fāng zhǔ。

和逃虚子三香诗

徐庸

罗浮仙子肤如霜,洛妃樊姬年正芳。luó fú xiān zi fū rú shuāng,luò fēi fán jī nián zhèng fāng。
瑶台宴集偶相会,欲笑未笑清浮香。yáo tái yàn jí ǒu xiāng huì,yù xiào wèi xiào qīng fú xiāng。
缟袂飘飘舞春雪,凌波浅印双钩月。gǎo mèi piāo piāo wǔ chūn xuě,líng bō qiǎn yìn shuāng gōu yuè。
梨云帐底梦初惊,玉笛楼头声未绝。lí yún zhàng dǐ mèng chū jīng,yù dí lóu tóu shēng wèi jué。
仙山琪花伴瑶草,物外青青自能保。xiān shān qí huā bàn yáo cǎo,wù wài qīng qīng zì néng bǎo。
细看风韵不相亚,一咏一吟消热恼。xì kàn fēng yùn bù xiāng yà,yī yǒng yī yín xiāo rè nǎo。
高标莫使俗士知,摩娑老眼心怡怡。gāo biāo mò shǐ sú shì zhī,mó suō lǎo yǎn xīn yí yí。
逃虚老人有珠玉,珍重不减涪翁诗。táo xū lǎo rén yǒu zhū yù,zhēn zhòng bù jiǎn fú wēng shī。

二马图

徐庸

古来画马称何人,独数曹霸能逼真。gǔ lái huà mǎ chēng hé rén,dú shù cáo bà néng bī zhēn。
贵在画骨不画肉,形相往往多入神。guì zài huà gǔ bù huà ròu,xíng xiāng wǎng wǎng duō rù shén。
弟子韩干得其化,声价与之略相亚。dì zi hán gàn dé qí huà,shēng jià yǔ zhī lüè xiāng yà。
杜陵诗史为品题,今古传闻作佳话。dù líng shī shǐ wèi pǐn tí,jīn gǔ chuán wén zuò jiā huà。
伟哉二马今有图,追逐霸干□规模。wěi zāi èr mǎ jīn yǒu tú,zhuī zhú bà gàn guī mó。
青骢五花斗风彩,日夕饮秣凭奚奴。qīng cōng wǔ huā dòu fēng cǎi,rì xī yǐn mò píng xī nú。
伯乐一顾空冀北,骥不称力称其德。bó lè yī gù kōng jì běi,jì bù chēng lì chēng qí dé。
千金买骏诚可致,按图索骏终难得。qiān jīn mǎi jùn chéng kě zhì,àn tú suǒ jùn zhōng nán dé。
以斯言之无不同,意匠所至俱能工。yǐ sī yán zhī wú bù tóng,yì jiàng suǒ zhì jù néng gōng。
收藏勿以爱马癖,持献好上蓬莱宫。shōu cáng wù yǐ ài mǎ pǐ,chí xiàn hǎo shàng péng lái gōng。

赋匡庐叠翠送德辉游武昌

徐庸

大江西来三百里,匡庐山高世无比。dà jiāng xī lái sān bǎi lǐ,kuāng lú shān gāo shì wú bǐ。
香炉紫盖拥后先,一一灵峰矗天起。xiāng lú zǐ gài yōng hòu xiān,yī yī líng fēng chù tiān qǐ。
炫奇献异无不妍,积翠万叠痕相连。xuàn qí xiàn yì wú bù yán,jī cuì wàn dié hén xiāng lián。
金屏妆点展图画,玉宇皎洁消云烟。jīn píng zhuāng diǎn zhǎn tú huà,yù yǔ jiǎo jié xiāo yún yān。
浓淡光铺九秋净,古今种秀洿形胜。nóng dàn guāng pù jiǔ qiū jìng,gǔ jīn zhǒng xiù wū xíng shèng。
彭蠡涵虚不动澜,影浸芙蓉入青镜。péng lí hán xū bù dòng lán,yǐng jìn fú róng rù qīng jìng。
吾宗徐君以马迁,江湖游览人称贤。wú zōng xú jūn yǐ mǎ qiān,jiāng hú yóu lǎn rén chēng xián。
饯行赋诗效先招,欧公有赠刘同年。jiàn xíng fù shī xiào xiān zhāo,ōu gōng yǒu zèng liú tóng nián。
兹行逸兴更不浅,玩景好为停楼船。zī xíng yì xīng gèng bù qiǎn,wán jǐng hǎo wèi tíng lóu chuán。