古诗词

郭之奇

春山八事春草

郭之奇

春色淡疏烟,夜月涵深静。chūn sè dàn shū yān,yè yuè hán shēn jìng。
山居无一事,缓步苍松岭。shān jū wú yī shì,huǎn bù cāng sōng lǐng。
所思不可见,所见徒耿耿。suǒ sī bù kě jiàn,suǒ jiàn tú gěng gěng。
谁开大海容,忽吐高峰景。shuí kāi dà hǎi róng,hū tǔ gāo fēng jǐng。
已得惠风吹,岂受繁霜儆。yǐ dé huì fēng chuī,qǐ shòu fán shuāng jǐng。
疏林漏其辉,复上幽人领。shū lín lòu qí huī,fù shàng yōu rén lǐng。
幽人意若何,独向飞轮请。yōu rén yì ruò hé,dú xiàng fēi lún qǐng。
夜光尔何德,死育须臾顷。yè guāng ěr hé dé,sǐ yù xū yú qǐng。
可怜人异月,一去难追省。kě lián rén yì yuè,yī qù nán zhuī shěng。
每当春月和,长恨秋月冷。měi dāng chūn yuè hé,zhǎng hèn qiū yuè lěng。
安知长恨人,不是婵娟影。ān zhī zhǎng hèn rén,bù shì chán juān yǐng。
方春抱玉华,流照归人境。fāng chūn bào yù huá,liú zhào guī rén jìng。

春山八事春草

郭之奇

羁绪日摇摇,百年徒鼎鼎。jī xù rì yáo yáo,bǎi nián tú dǐng dǐng。
浮生不足言,大梦真难醒。fú shēng bù zú yán,dà mèng zhēn nán xǐng。
惜往漫抽思,悲回孰共謦。xī wǎng màn chōu sī,bēi huí shú gòng qǐng。
秋兰既已摧,寒松嗟独挺。qiū lán jì yǐ cuī,hán sōng jiē dú tǐng。
岂谓冬复春,春风自东迥。qǐ wèi dōng fù chūn,chūn fēng zì dōng jiǒng。
春来人不知,深忧如宿酩。chūn lái rén bù zhī,shēn yōu rú sù mǐng。
转眼及春三,有律名姑洗。zhuǎn yǎn jí chūn sān,yǒu lǜ míng gū xǐ。
乍闻萍始生,所畏虹初炯。zhà wén píng shǐ shēng,suǒ wèi hóng chū jiǒng。
每旦视牵牛,谁酌天河泂。měi dàn shì qiān niú,shuí zhuó tiān hé jiǒng。
尽洗郁萌中,一向愁波拯。jǐn xǐ yù méng zhōng,yī xiàng chóu bō zhěng。
春风忽去来,我意终平等。chūn fēng hū qù lái,wǒ yì zhōng píng děng。
持此问春风,春风或首肯。chí cǐ wèn chūn fēng,chūn fēng huò shǒu kěn。

春山八事春草

郭之奇

天地久和同,阳光多豫暇。tiān dì jiǔ hé tóng,yáng guāng duō yù xiá。
熙熙万汇怀,慕德从春借。xī xī wàn huì huái,mù dé cóng chūn jiè。
谁司大皞权,俄睹苍龙驾。shuí sī dà hào quán,é dǔ cāng lóng jià。
生气发句萌,水木互奔泻。shēng qì fā jù méng,shuǐ mù hù bēn xiè。
是时我山栖,昏旦依郊舍。shì shí wǒ shān qī,hūn dàn yī jiāo shě。
悠悠日月居,半倚云雷架。yōu yōu rì yuè jū,bàn yǐ yún léi jià。
未能分浅深,且欲观高下。wèi néng fēn qiǎn shēn,qiě yù guān gāo xià。
闭户养幽清,倚棂望桑柘。bì hù yǎng yōu qīng,yǐ líng wàng sāng zhè。
时同草木心,日向春荣谢。shí tóng cǎo mù xīn,rì xiàng chūn róng xiè。
嗟兹大块情,不以遐方罢。jiē zī dà kuài qíng,bù yǐ xiá fāng bà。
流润细无声,随风潜入夜。liú rùn xì wú shēng,suí fēng qián rù yè。
重绎杜陵诗,乃知时雨化。zhòng yì dù líng shī,nǎi zhī shí yǔ huà。

春梦

郭之奇

囊中留一钱,欲就春宵买。náng zhōng liú yī qián,yù jiù chūn xiāo mǎi。
无心堪化蝴,识字何须豸。wú xīn kān huà hú,shí zì hé xū zhì。
从兹愿息机,嘿念同冰解。cóng zī yuàn xī jī,hēi niàn tóng bīng jiě。
屈指数时光,二跳徒相骇。qū zhǐ shù shí guāng,èr tiào tú xiāng hài。
人间花尽落,天上春犹挂。rén jiān huā jǐn luò,tiān shàng chūn yóu guà。
安知梦里游,容易天阶躧。ān zhī mèng lǐ yóu,róng yì tiān jiē xǐ。
倚阊孰望予,玉屑时飞洒。yǐ chāng shú wàng yǔ,yù xiè shí fēi sǎ。
已乞神君言,将携太乙拐。yǐ qǐ shén jūn yán,jiāng xié tài yǐ guǎi。
云根未获窥,月窟终当揩。yún gēn wèi huò kuī,yuè kū zhōng dāng kāi。
回看尘世中,观场人尽矮。huí kàn chén shì zhōng,guān chǎng rén jǐn ǎi。
齐州九点烟,万国双流澥。qí zhōu jiǔ diǎn yān,wàn guó shuāng liú xiè。
忽见此波涛,梦断东风摆。hū jiàn cǐ bō tāo,mèng duàn dōng fēng bǎi。

四月一日日已夏而候犹春戏作劝春光一篇

郭之奇

春光春光,劝尔且休跨。chūn guāng chūn guāng,quàn ěr qiě xiū kuà。
毕竟年年用来,何须三时一假。bì jìng nián nián yòng lái,hé xū sān shí yī jiǎ。
吾不识太皞何居,句芒何舍。wú bù shí tài hào hé jū,jù máng hé shě。
仰观青阳右个,且愿苍龙止驾。yǎng guān qīng yáng yòu gè,qiě yuàn cāng lóng zhǐ jià。
几番布气行权,一样承流司化。jǐ fān bù qì xíng quán,yī yàng chéng liú sī huà。
但能和地天平上下,自然句者堪伸萌者堪架。dàn néng hé dì tiān píng shàng xià,zì rán jù zhě kān shēn méng zhě kān jià。
岂惮施雨行云,胡为凌冬却夏。qǐ dàn shī yǔ xíng yún,hú wèi líng dōng què xià。
知尔者以为让成不居,不知者以为避难却卸。zhī ěr zhě yǐ wèi ràng chéng bù jū,bù zhī zhě yǐ wèi bì nán què xiè。
吾欲迟望舒之窈容,止飞廉之奔泻。wú yù chí wàng shū zhī yǎo róng,zhǐ fēi lián zhī bēn xiè。
诏丰隆以津梁,帅初虹而来迓。zhào fēng lóng yǐ jīn liáng,shuài chū hóng ér lái yà。
高深一望共萦回,近远同风多乐暇。gāo shēn yī wàng gòng yíng huí,jìn yuǎn tóng fēng duō lè xiá。
时亦犹其未央,芳亦犹其未罢。shí yì yóu qí wèi yāng,fāng yì yóu qí wèi bà。
思邈路之曼曼,及诸荣之未谢。sī miǎo lù zhī màn màn,jí zhū róng zhī wèi xiè。
莫问九门磔攘,休贪一刻宵价。mò wèn jiǔ mén zhé rǎng,xiū tān yī kè xiāo jià。
息心且就蓬山阳,水流花落姑停罢。xī xīn qiě jiù péng shān yáng,shuǐ liú huā luò gū tíng bà。
不受时情叹怜,所畏骚人怨骂。bù shòu shí qíng tàn lián,suǒ wèi sāo rén yuàn mà。
吾将折琼枝而蔽赤华,继之以朝以夜。wú jiāng zhé qióng zhī ér bì chì huá,jì zhī yǐ cháo yǐ yè。
前牵牛使先驱,后婺女使洁舍。qián qiān niú shǐ xiān qū,hòu wù nǚ shǐ jié shě。
尽教阳德遍东南,方许高明日亲炙。jǐn jiào yáng dé biàn dōng nán,fāng xǔ gāo míng rì qīn zhì。
君看万古一春王,安能此月为偏霸。jūn kàn wàn gǔ yī chūn wáng,ān néng cǐ yuè wèi piān bà。

松风梦

郭之奇

心爱松风清,梦入松风好。xīn ài sōng fēng qīng,mèng rù sōng fēng hǎo。
流烟卷雾出重霄,满天空翠如堪扫。liú yān juǎn wù chū zhòng xiāo,mǎn tiān kōng cuì rú kān sǎo。
海色群飞似碧纹,峰云片落如纤缟。hǎi sè qún fēi shì bì wén,fēng yún piàn luò rú xiān gǎo。
吾将攀百尺之长条,蹑苍茫之远昊。wú jiāng pān bǎi chǐ zhī zhǎng tiáo,niè cāng máng zhī yuǎn hào。
中逢羽客话蓬壶,偶值青童依渌岛。zhōng féng yǔ kè huà péng hú,ǒu zhí qīng tóng yī lù dǎo。
仙乐聚鸣,绮琴独抱。xiān lè jù míng,qǐ qín dú bào。
高山峨峨,流水浩浩。gāo shān é é,liú shuǐ hào hào。
上有花开花落之窈岑,下有春去春留之瑶草。shàng yǒu huā kāi huā luò zhī yǎo cén,xià yǒu chūn qù chūn liú zhī yáo cǎo。
鸾歌凤舞共参差,岩呼谷应互倾倒。luán gē fèng wǔ gòng cān chà,yán hū gǔ yīng hù qīng dào。
俄魂动而神摇,漫幽寻而嘿讨。é hún dòng ér shén yáo,màn yōu xún ér hēi tǎo。
但闻馀音绕梁,起视窗日犹早。dàn wén yú yīn rào liáng,qǐ shì chuāng rì yóu zǎo。
吾将今王子之缑笙罢吹,皇娥之梓瑟休考。wú jiāng jīn wáng zi zhī gōu shēng bà chuī,huáng é zhī zǐ sè xiū kǎo。
吟飘和兮自调刁,南方来兮却愠恼。yín piāo hé xī zì diào diāo,nán fāng lái xī què yùn nǎo。
君不见黄石已去赤松游,商山飒飒馀诸皓。jūn bù jiàn huáng shí yǐ qù chì sōng yóu,shāng shān sà sà yú zhū hào。
冬亦不能为之凋,春亦不能为之老。dōng yì bù néng wèi zhī diāo,chūn yì bù néng wèi zhī lǎo。
安能从风从雨泰山道,使我侧听心如捣。ān néng cóng fēng cóng yǔ tài shān dào,shǐ wǒ cè tīng xīn rú dǎo。

蓬罗行

郭之奇

晓日欲开蓬山阳,松风飒飒动初光。xiǎo rì yù kāi péng shān yáng,sōng fēng sà sà dòng chū guāng。
牧子驱牛下侧坂,樵人腰斧向前冈。mù zi qū niú xià cè bǎn,qiáo rén yāo fǔ xiàng qián gāng。
中有山栖闲步客,孤吟小咏立苍茫。zhōng yǒu shān qī xián bù kè,gū yín xiǎo yǒng lì cāng máng。
心爱诸松时结伴,身随樵牧未成行。xīn ài zhū sōng shí jié bàn,shēn suí qiáo mù wèi chéng xíng。
衣无褐,巾是葛。yī wú hè,jīn shì gé。
逐景寻幽不暂离,微言欲使化工夺。zhú jǐng xún yōu bù zàn lí,wēi yán yù shǐ huà gōng duó。
眼看春色似烟流,藉草穿林恣远游。yǎn kàn chūn sè shì yān liú,jí cǎo chuān lín zì yuǎn yóu。
可怜春尽愁难尽,错认三春春尽愁。kě lián chūn jǐn chóu nán jǐn,cuò rèn sān chūn chūn jǐn chóu。
风光烂熳归何处,斜日西沉东月浮。fēng guāng làn màn guī hé chù,xié rì xī chén dōng yuè fú。
毵毵霁霭横溪径,漠漠飞阴覆钓舟。sān sān jì ǎi héng xī jìng,mò mò fēi yīn fù diào zhōu。
君不见天台采药当时路,云深花散水悠悠。jūn bù jiàn tiān tái cǎi yào dāng shí lù,yún shēn huā sàn shuǐ yōu yōu。
水亦不能使花住,花亦不能使人留。shuǐ yì bù néng shǐ huā zhù,huā yì bù néng shǐ rén liú。
千岩万壑此恨终,谁见皎皎新轮玉半勾。qiān yán wàn hè cǐ hèn zhōng,shuí jiàn jiǎo jiǎo xīn lún yù bàn gōu。
玉勾斜,玉颜遮,朝云已变赤城霞。yù gōu xié,yù yán zhē,cháo yún yǐ biàn chì chéng xiá。
空山不管人间事,春去春来春复花。kōng shān bù guǎn rén jiān shì,chūn qù chūn lái chūn fù huā。

山花落

郭之奇

空山亦自花,花落倍堪嗟。kōng shān yì zì huā,huā luò bèi kān jiē。
春风何太迷,不忍春光天一涯。chūn fēng hé tài mí,bù rěn chūn guāng tiān yī yá。
花知春欲去,春亦不能为花虑。huā zhī chūn yù qù,chūn yì bù néng wèi huā lǜ。
一片从风一片留,留向空山有春处。yī piàn cóng fēng yī piàn liú,liú xiàng kōng shān yǒu chūn chù。

飓风行乐府

郭之奇

五月四日,海氛又恶。wǔ yuè sì rì,hǎi fēn yòu è。
田门未高,屈闾将落。tián mén wèi gāo,qū lǘ jiāng luò。
今古萧条逐逝流,云风震荡奔遥壑。jīn gǔ xiāo tiáo zhú shì liú,yún fēng zhèn dàng bēn yáo hè。
一自神州澒洞来,腥尘十载遍人廓。yī zì shén zhōu hòng dòng lái,xīng chén shí zài biàn rén kuò。
鬼神含恨复含悽,天水相遭遂相虐。guǐ shén hán hèn fù hán qī,tiān shuǐ xiāng zāo suì xiāng nüè。
每疑康回凭怒前,或是巨鳌戴山却。měi yí kāng huí píng nù qián,huò shì jù áo dài shān què。
人言龙伯罢纶归,我畏鸱龟曳衔跃。rén yán lóng bó bà lún guī,wǒ wèi chī guī yè xián yuè。
自朝及晡,其势愈搏。zì cháo jí bū,qí shì yù bó。
羲和倦驰,丰隆既蠖。xī hé juàn chí,fēng lóng jì huò。
吾不知蓱翳之胡从兮,时与飞廉而偕作。wú bù zhī píng yì zhī hú cóng xī,shí yǔ fēi lián ér xié zuò。
吾但忧巢处之莫支兮,安知海潮之骤躩。wú dàn yōu cháo chù zhī mò zhī xī,ān zhī hǎi cháo zhī zhòu jué。
狂波十丈自东腾,绿岛迷冥青岫瀹。kuáng bō shí zhàng zì dōng téng,lǜ dǎo mí míng qīng xiù yuè。
已闻盐户众为鱼,复道水军同化雀。yǐ wén yán hù zhòng wèi yú,fù dào shuǐ jūn tóng huà què。
五丝续命事如何,满月经营心不乐。wǔ sī xù mìng shì rú hé,mǎn yuè jīng yíng xīn bù lè。
所畏群生似转蓬,岂向浮居同败箨。suǒ wèi qún shēng shì zhuǎn péng,qǐ xiàng fú jū tóng bài tuò。
枕畔啾啾中夜声,眼中飒飒前秋魄。zhěn pàn jiū jiū zhōng yè shēng,yǎn zhōng sà sà qián qiū pò。
前秋今夏何相络,海水天风那可度。qián qiū jīn xià hé xiāng luò,hǎi shuǐ tiān fēng nà kě dù。
吾又安能问水滨,海水自强人自弱。wú yòu ān néng wèn shuǐ bīn,hǎi shuǐ zì qiáng rén zì ruò。
何时蹄迹去中原,居人慎莫邻蛟鳄。hé shí tí jì qù zhōng yuán,jū rén shèn mò lín jiāo è。
吾亦因之谢海若,胡为实逼处此以与海若争此涯角水风之大橐。wú yì yīn zhī xiè hǎi ruò,hú wèi shí bī chù cǐ yǐ yǔ hǎi ruò zhēng cǐ yá jiǎo shuǐ fēng zhī dà tuó。

五月十三□□去廉因作廉□逃一篇且愿有事于廉者瞻前顾后相留意于斯言乐府

郭之奇

飞廉飞廉,错认三廉是汝乡。fēi lián fēi lián,cuò rèn sān lián shì rǔ xiāng。
秋去春来逾鬼蜮,髡头削臂称犬羊。qiū qù chūn lái yú guǐ yù,kūn tóu xuē bì chēng quǎn yáng。
尔贯既盈时乃至,中天旭日既当阳。ěr guàn jì yíng shí nǎi zhì,zhōng tiān xù rì jì dāng yáng。
已传面缚皆酋首,复道输诚化假王。yǐ chuán miàn fù jiē qiú shǒu,fù dào shū chéng huà jiǎ wáng。
千条汉帜标玄菟,十路天兵断白狼。qiān tiáo hàn zhì biāo xuán tú,shí lù tiān bīng duàn bái láng。
尔归何地逃何所,此民何罪供尔戕。ěr guī hé dì táo hé suǒ,cǐ mín hé zuì gōng ěr qiāng。
尔纵戕民民尚有,一二鸠形脱剑铓。ěr zòng qiāng mín mín shàng yǒu,yī èr jiū xíng tuō jiàn máng。
或疑城旦辞舂市,谁沐猿猴出近岗。huò yí chéng dàn cí chōng shì,shuí mù yuán hóu chū jìn gǎng。
欲言未言气屡绝,自言三日奔道旁。yù yán wèi yán qì lǚ jué,zì yán sān rì bēn dào páng。
尚忆去年秋九月,□归不似此苍皇。shàng yì qù nián qiū jiǔ yuè,guī bù shì cǐ cāng huáng。
西顾钦灵东化石,未闻一矢遥相当。xī gù qīn líng dōng huà shí,wèi wén yī shǐ yáo xiāng dāng。
此如穷寇谁追掩,此如鸟兽乍惊翔。cǐ rú qióng kòu shuí zhuī yǎn,cǐ rú niǎo shòu zhà jīng xiáng。
始知天意从人意,□之亡也实天亡。shǐ zhī tiān yì cóng rén yì,zhī wáng yě shí tiān wáng。
天亡骄子终弗恤,人非族类自相妨。tiān wáng jiāo zi zhōng fú xù,rén fēi zú lèi zì xiāng fáng。
我见天人应不远,瞻前顾后几徊徨。wǒ jiàn tiān rén yīng bù yuǎn,zhān qián gù hòu jǐ huái huáng。
非仁胡服,非义胡昌。fēi rén hú fú,fēi yì hú chāng。
人之所去,天曷可长。rén zhī suǒ qù,tiān hé kě zhǎng。
凡百君子,视彼无良。fán bǎi jūn zi,shì bǐ wú liáng。
省厥干戈,念尔衣裳。shěng jué gàn gē,niàn ěr yī shang。
鹤在轩而丧卫,鱼已烂而亡梁。hè zài xuān ér sàng wèi,yú yǐ làn ér wáng liáng。
作善降之百祥,作不善降之百殃。zuò shàn jiàng zhī bǎi xiáng,zuò bù shàn jiàng zhī bǎi yāng。
书有明训,命不干常。shū yǒu míng xùn,mìng bù gàn cháng。
谁为此言,满室满堂。shuí wèi cǐ yán,mǎn shì mǎn táng。
以暴易暴,不臧厥臧。yǐ bào yì bào,bù zāng jué zāng。
君不见去秋土官土弁今何在,青史不收血异苌。jūn bù jiàn qù qiū tǔ guān tǔ biàn jīn hé zài,qīng shǐ bù shōu xuè yì cháng。
彼人不幸而为今人嗤也,戒之哉,后事之资前岂忘。bǐ rén bù xìng ér wèi jīn rén chī yě,jiè zhī zāi,hòu shì zhī zī qián qǐ wàng。
嗟我何人独永伤,愿操长矢尽欃枪。jiē wǒ hé rén dú yǒng shāng,yuàn cāo zhǎng shǐ jǐn chán qiāng。
手援北斗酌桂浆,自西自南以东行。shǒu yuán běi dòu zhuó guì jiāng,zì xī zì nán yǐ dōng xíng。
三春目极怀千里,六月徂署抱秋霜。sān chūn mù jí huái qiān lǐ,liù yuè cú shǔ bào qiū shuāng。
安能含思郁郁长居此,使我不得伸愁肠。ān néng hán sī yù yù zhǎng jū cǐ,shǐ wǒ bù dé shēn chóu cháng。

司徒林忠宣公赞

郭之奇

五岭之南,百粤之东。wǔ lǐng zhī nán,bǎi yuè zhī dōng。
卓生伟人,林左司农。zhuó shēng wěi rén,lín zuǒ sī nóng。
谦卑以牧,允出自中。qiān bēi yǐ mù,yǔn chū zì zhōng。
直大而方,即赋乃躬。zhí dà ér fāng,jí fù nǎi gōng。
修髯广额,曰貌有颙。xiū rán guǎng é,yuē mào yǒu yóng。
我闻在昔,温厉安恭。wǒ wén zài xī,wēn lì ān gōng。
求诸今日,庶乎见公。qiú zhū jīn rì,shù hū jiàn gōng。
揆兹素履,表厥遗丰。kuí zī sù lǚ,biǎo jué yí fēng。
两仕为令,乐只何融。liǎng shì wèi lìng,lè zhǐ hé róng。
四垣既历,正色何恭。sì yuán jì lì,zhèng sè hé gōng。
廿载家食,敦睦何雍。niàn zài jiā shí,dūn mù hé yōng。
形虽三变,道本无穷。xíng suī sān biàn,dào běn wú qióng。
潜见飞跃,公其犹龙。qián jiàn fēi yuè,gōng qí yóu lóng。
六卿晚陟,寅协载同。liù qīng wǎn zhì,yín xié zài tóng。
帝嘉乃德,老成直忠。dì jiā nǎi dé,lǎo chéng zhí zhōng。
归真反朴,急流维风。guī zhēn fǎn pǔ,jí liú wéi fēng。
云胡能此,至至终终。yún hú néng cǐ,zhì zhì zhōng zhōng。
呜乎太山云出,天下雨蒙。wū hū tài shān yún chū,tiān xià yǔ méng。
朝既嘉赖,乡复被蒙。cháo jì jiā lài,xiāng fù bèi méng。
休休仪表,烱烱德容。xiū xiū yí biǎo,jiǒng jiǒng dé róng。
仪写人目,德留人衷。yí xiě rén mù,dé liú rén zhōng。
衣裳我觏,佩玉其瑢。yī shang wǒ gòu,pèi yù qí róng。
赞以赞德,匪像是供。zàn yǐ zàn dé,fěi xiàng shì gōng。
兴歌赤舄,徒仰乌弓。xīng gē chì xì,tú yǎng wū gōng。
永言法则,世也其宗。yǒng yán fǎ zé,shì yě qí zōng。

八章朱矶

郭之奇

湖沙漠漠,非人所乐。hú shā mò mò,fēi rén suǒ lè。
坤德相愁,呼山出脚。kūn dé xiāng chóu,hū shān chū jiǎo。
土石开夷,牛羊可托。tǔ shí kāi yí,niú yáng kě tuō。
一二樵渔,鸠群聚息。yī èr qiáo yú,jiū qún jù xī。
蒙谷飞泉,云光洒落。méng gǔ fēi quán,yún guāng sǎ luò。
朝夕油油,自我布濩。cháo xī yóu yóu,zì wǒ bù huò。
字以朱矶,宝兹民瘼。zì yǐ zhū jī,bǎo zī mín mò。

八章朱矶

郭之奇

飞金逐玉,爰失其足。fēi jīn zhú yù,yuán shī qí zú。
澹澹冥湖,逝肯来浴。dàn dàn míng hú,shì kěn lái yù。
在水在天,日光共瞩。zài shuǐ zài tiān,rì guāng gòng zhǔ。
曷不乘浮,畏彼槎触。hé bù chéng fú,wèi bǐ chá chù。

八章朱矶

郭之奇

湖山相联,云汉中悬。hú shān xiāng lián,yún hàn zhōng xuán。
湖山相得,星河下食。hú shān xiāng dé,xīng hé xià shí。
溯流在央,莫褰衣裳。sù liú zài yāng,mò qiān yī shang。
从水一方,中心委徨。cóng shuǐ yī fāng,zhōng xīn wěi huáng。
大之岩谷,小之石木。dà zhī yán gǔ,xiǎo zhī shí mù。
悠悠藻洒,望北飞瀑。yōu yōu zǎo sǎ,wàng běi fēi pù。

八章朱矶

郭之奇

视水临形,审志却停。shì shuǐ lín xíng,shěn zhì què tíng。
鱼龙迷惑,风雨冥冥。yú lóng mí huò,fēng yǔ míng míng。
千年坐立,不顽不灵。qiān nián zuò lì,bù wán bù líng。

八章朱矶

郭之奇

我闻在昔,随刊日迈。wǒ wén zài xī,suí kān rì mài。
不胈不毛,维禹亦惫。bù bá bù máo,wéi yǔ yì bèi。
爰有明神,阴从协劢。yuán yǒu míng shén,yīn cóng xié mài。
既位江湖,无远弗届。jì wèi jiāng hú,wú yuǎn fú jiè。
弃屦中流,防风却拜。qì jù zhōng liú,fáng fēng què bài。
定履千年,今人曰篑。dìng lǚ qiān nián,jīn rén yuē kuì。
吁嗟今人,少见多怪。xū jiē jīn rén,shǎo jiàn duō guài。

八章朱矶

郭之奇

动静相持,元声以时。dòng jìng xiāng chí,yuán shēng yǐ shí。
微风击拊,迭奏争奇。wēi fēng jī fǔ,dié zòu zhēng qí。
和之一之,乐其可知。hé zhī yī zhī,lè qí kě zhī。
高山漠漠,流水弥弥。gāo shān mò mò,liú shuǐ mí mí。

八章朱矶

郭之奇

矻矻中阿,独立无颇。kū kū zhōng ā,dú lì wú pǒ。
出水峨峨,其仪孔多。chū shuǐ é é,qí yí kǒng duō。
追嗣流光,以琢以磨。zhuī sì liú guāng,yǐ zuó yǐ mó。
容被草木,鬒发斜拖。róng bèi cǎo mù,zhěn fā xié tuō。
皇皇翠碧,离陆相和。huáng huáng cuì bì,lí lù xiāng hé。
胡帝胡天,此山此河。hú dì hú tiān,cǐ shān cǐ hé。
人亦有言,姑钗则那。rén yì yǒu yán,gū chāi zé nà。
虽则姑钗,未可婆娑。suī zé gū chāi,wèi kě pó suō。
匪春不黛,匪秋不波。fěi chūn bù dài,fěi qiū bù bō。
匪云不艳,匪雨不酡。fěi yún bù yàn,fěi yǔ bù tuó。
行朝行暮,亦莫敢过。xíng cháo xíng mù,yì mò gǎn guò。

八章朱矶

郭之奇

湖软江雄,追飞自东。hú ruǎn jiāng xióng,zhuī fēi zì dōng。
天龙下制,岁久难同。tiān lóng xià zhì,suì jiǔ nán tóng。
因思马力,俾山立功。yīn sī mǎ lì,bǐ shān lì gōng。
锡形汗潴,秋骊春骢。xī xíng hàn zhū,qiū lí chūn cōng。
饮之满腹,策之驱风。yǐn zhī mǎn fù,cè zhī qū fēng。
羁络烟水,吸吐蜺虹。jī luò yān shuǐ,xī tǔ ní hóng。
千里伏枥,万载行空。qiān lǐ fú lì,wàn zài xíng kōng。
维江与汉,会势其中。wéi jiāng yǔ hàn,huì shì qí zhōng。
崩腾迅激,将为马穷。bēng téng xùn jī,jiāng wèi mǎ qióng。
吁嗟马兮,惟力之冯。xū jiē mǎ xī,wéi lì zhī féng。
既食人禄,遑恤我躬。jì shí rén lù,huáng xù wǒ gōng。
吁嗟马兮,惟力之终。xū jiē mǎ xī,wéi lì zhī zhōng。

八月四章

郭之奇

八月秋风,在河在嵩。bā yuè qiū fēng,zài hé zài sōng。
我思之人,天中水中。wǒ sī zhī rén,tiān zhōng shuǐ zhōng。
之人未从,我心忡忡。zhī rén wèi cóng,wǒ xīn chōng chōng。
彼何人兮,秋其可同。bǐ hé rén xī,qiū qí kě tóng。
秋风既清,苇秀绩成。qiū fēng jì qīng,wěi xiù jì chéng。
我思之人,如裳如缨。wǒ sī zhī rén,rú shang rú yīng。
缁衣未迎,授衣有惊。zī yī wèi yíng,shòu yī yǒu jīng。
岂曰无衣,与女同籯。qǐ yuē wú yī,yǔ nǚ tóng yíng。
秋风既肃,壶断枣剥。qiū fēng jì sù,hú duàn zǎo bō。
我思之人,如胸如腹。wǒ sī zhī rén,rú xiōng rú fù。
之人未谷,逝敢谋独。zhī rén wèi gǔ,shì gǎn móu dú。
岂曰无谋,惟心惟目。qǐ yuē wú móu,wéi xīn wéi mù。
秋风吹兮,秋日微兮。qiū fēng chuī xī,qiū rì wēi xī。
苍苍蒹葭,白露肥兮。cāng cāng jiān jiā,bái lù féi xī。
我心伤悲,旦夕飞兮。wǒ xīn shāng bēi,dàn xī fēi xī。
蒹葭在水,秋未违兮。jiān jiā zài shuǐ,qiū wèi wéi xī。
伊人在水,秋未归兮。yī rén zài shuǐ,qiū wèi guī xī。