古诗词

郭之奇

暮春山课即事书怀十二绝

郭之奇

扫地焚香一室,孤灯细雨天涯。sǎo dì fén xiāng yī shì,gū dēng xì yǔ tiān yá。
强刲欲爱诸业,自长薰修寸芽。qiáng kuī yù ài zhū yè,zì zhǎng xūn xiū cùn yá。

暮春山课即事书怀十二绝

郭之奇

嘿念群疑尽析,匡居一事皆馀。hēi niàn qún yí jǐn xī,kuāng jū yī shì jiē yú。
任他春色将满,惟我清心日虚。rèn tā chūn sè jiāng mǎn,wéi wǒ qīng xīn rì xū。

暮春山课即事书怀十二绝

郭之奇

学后方知不足,看来一往无穷。xué hòu fāng zhī bù zú,kàn lái yī wǎng wú qióng。
古今上下如许,豪圣英贤亦同。gǔ jīn shàng xià rú xǔ,háo shèng yīng xián yì tóng。

暮春山课即事书怀十二绝

郭之奇

身在山中养晦,心同天汉为光。shēn zài shān zhōng yǎng huì,xīn tóng tiān hàn wèi guāng。
我龙复见于铄,彼织终成报章。wǒ lóng fù jiàn yú shuò,bǐ zhī zhōng chéng bào zhāng。

暮春山课即事书怀十二绝

郭之奇

松林自挺孤直,兰谷同飘众芳。sōng lín zì tǐng gū zhí,lán gǔ tóng piāo zhòng fāng。
赖此贞心洁性,分为远地幽光。lài cǐ zhēn xīn jié xìng,fēn wèi yuǎn dì yōu guāng。

暮春山课即事书怀十二绝

郭之奇

地步前人已占,胸怀我辈须高。dì bù qián rén yǐ zhàn,xiōng huái wǒ bèi xū gāo。
千秋金镜谁续,此日文心独劳。qiān qiū jīn jìng shuí xù,cǐ rì wén xīn dú láo。

暮春山课即事书怀十二绝

郭之奇

貌许麟图在阁,声从鹤野闻皋。mào xǔ lín tú zài gé,shēng cóng hè yě wén gāo。
中兴日月千载,万古云霄一毛。zhōng xīng rì yuè qiān zài,wàn gǔ yún xiāo yī máo。

前有樽酒行二首

郭之奇

娟娟山日拂鲜苔,冉冉江风过落梅。juān juān shān rì fú xiān tái,rǎn rǎn jiāng fēng guò luò méi。
梅落苔鲜两相催,美人欲来竟不来。méi luò tái xiān liǎng xiāng cuī,měi rén yù lái jìng bù lái。
且须顾影自倾杯,醉舞中流夕阳回。qiě xū gù yǐng zì qīng bēi,zuì wǔ zhōng liú xī yáng huí。
夕阳回,狂波阻。xī yáng huí,kuáng bō zǔ。
前峰一带寂无人,春光非余孰怜汝。qián fēng yī dài jì wú rén,chūn guāng fēi yú shú lián rǔ。

前有樽酒行二首

郭之奇

丝丝春草各春辉,含情滋露上枝肥。sī sī chūn cǎo gè chūn huī,hán qíng zī lù shàng zhī féi。
晴烟初试东风暖,暮霭轻沾西日晖。qíng yān chū shì dōng fēng nuǎn,mù ǎi qīng zhān xī rì huī。
江头来碧色,苍翠披客衣。jiāng tóu lái bì sè,cāng cuì pī kè yī。
披客衣,进客觞,他时对酒莫相忘。pī kè yī,jìn kè shāng,tā shí duì jiǔ mò xiāng wàng。

邯郸才人嫁为厮养卒妇二首

郭之奇

小小邯郸宫,春春崇台柳。xiǎo xiǎo hán dān gōng,chūn chūn chóng tái liǔ。
常忧恩宠疏,不如民间妇。cháng yōu ēn chǒng shū,bù rú mín jiān fù。
谁知辞玉阶,朱颜镜中丑。shuí zhī cí yù jiē,zhū yán jìng zhōng chǒu。
舞衣叠空厢,日夕从箕帚。wǔ yī dié kōng xiāng,rì xī cóng jī zhǒu。
中夜起长吁,捧心增愧忸。zhōng yè qǐ zhǎng xū,pěng xīn zēng kuì niǔ。

邯郸才人嫁为厮养卒妇二首

郭之奇

自从金屋贮,自言独恩幸。zì cóng jīn wū zhù,zì yán dú ēn xìng。
衾裯尚兴嗟,歌舞还羞骋。qīn chóu shàng xīng jiē,gē wǔ hái xiū chěng。
扬蛾绝三千,不顾长门冷。yáng é jué sān qiān,bù gù zhǎng mén lěng。
谁信中道迁,骄妒难久永。shuí xìn zhōng dào qiān,jiāo dù nán jiǔ yǒng。
裳衣呼驾予,流落操臼井。shang yī hū jià yǔ,liú luò cāo jiù jǐng。
日向耕织谋,何处风流整。rì xiàng gēng zhī móu,hé chù fēng liú zhěng。
转喉孰怜音,临妆独矜影。zhuǎn hóu shú lián yīn,lín zhuāng dú jīn yǐng。
声容坐没销,宠贵两无逞。shēng róng zuò méi xiāo,chǒng guì liǎng wú chěng。
抚此丑陋姿,憔悴方自省。fǔ cǐ chǒu lòu zī,qiáo cuì fāng zì shěng。
流泪向终宵,魂梦飞金屏。liú lèi xiàng zhōng xiāo,hún mèng fēi jīn píng。
始念君王恩,贱妾诚徼幸。shǐ niàn jūn wáng ēn,jiàn qiè chéng jiǎo xìng。

战城南

郭之奇

战城南,死河北,河鱼上食乌意逼。zhàn chéng nán,sǐ hé běi,hé yú shàng shí wū yì bī。
为鱼谓乌,莫竞微躯。wèi yú wèi wū,mò jìng wēi qū。
城东新战斗,尸尸枕藉尽肥腴。chéng dōng xīn zhàn dòu,shī shī zhěn jí jǐn féi yú。
飞骑出没,残兵计谋。fēi qí chū méi,cán bīng jì móu。
敌踪今暂远,功赏可尸求。dí zōng jīn zàn yuǎn,gōng shǎng kě shī qiú。
尸莫守,泣冤燐,闭腐口。shī mò shǒu,qì yuān lín,bì fǔ kǒu。
愿乌相食先自首,首蒙贼名安可朽。yuàn wū xiāng shí xiān zì shǒu,shǒu méng zéi míng ān kě xiǔ。
生负国恩,死为人冒功。shēng fù guó ēn,sǐ wèi rén mào gōng。
兵言何伤,尸心不同。bīng yán hé shāng,shī xīn bù tóng。

代淮南王

郭之奇

淮南王,立小山,八公相见尽童颜。huái nán wáng,lì xiǎo shān,bā gōng xiāng jiàn jǐn tóng yán。
不愿大藩愿大年,八公右左语丹玄。bù yuàn dà fān yuàn dà nián,bā gōng yòu zuǒ yǔ dān xuán。
语丹玄,指仙经。yǔ dān xuán,zhǐ xiān jīng。
天地大文不可明,阴阳百六妒虚清。tiān dì dà wén bù kě míng,yīn yáng bǎi liù dù xū qīng。
紫房彩女色如神,朝朝暮暮倚君身。zǐ fáng cǎi nǚ sè rú shén,cháo cháo mù mù yǐ jūn shēn。
倚君身,结君臂。yǐ jūn shēn,jié jūn bì。
为云为水,从君至西。wèi yún wèi shuǐ,cóng jūn zhì xī。
日难升,秋难夏,金风飒飒吹长夜。rì nán shēng,qiū nán xià,jīn fēng sà sà chuī zhǎng yè。

西门行

郭之奇

出西门,望秋声。chū xī mén,wàng qiū shēng。
绕树驱蝉出,蝉困初醒。rào shù qū chán chū,chán kùn chū xǐng。
呼蝉语支离,鼓翅迎安能。hū chán yǔ zhī lí,gǔ chì yíng ān néng。
寂愁久相对,舍汝复行行。jì chóu jiǔ xiāng duì,shě rǔ fù xíng xíng。
穿窈谷,出深松。chuān yǎo gǔ,chū shēn sōng。
长歔下夕阳,肃肃起天风。zhǎng xū xià xī yáng,sù sù qǐ tiān fēng。
振衣千仞石,挥鞭九叠峰。zhèn yī qiān rèn shí,huī biān jiǔ dié fēng。
顾视人间世,闻见殊不同。gù shì rén jiān shì,wén jiàn shū bù tóng。
不为世人烦苦逼,谁鼓逸足游上清。bù wèi shì rén fán kǔ bī,shuí gǔ yì zú yóu shàng qīng。
不为世人烦苦逼,谁鼓逸足游上清。bù wèi shì rén fán kǔ bī,shuí gǔ yì zú yóu shàng qīng。
天半飞天籁,心耳愧初生。tiān bàn fēi tiān lài,xīn ěr kuì chū shēng。
人间何所有,苍蝇响重轻。rén jiān hé suǒ yǒu,cāng yíng xiǎng zhòng qīng。

东门行

郭之奇

出东门,见如云。chū dōng mén,jiàn rú yún。
步入门,妾待君。bù rù mén,qiè dài jūn。
君心如有存,细察君意如有分。jūn xīn rú yǒu cún,xì chá jūn yì rú yǒu fēn。
还言相告语,世上自纷纷。hái yán xiāng gào yǔ,shì shàng zì fēn fēn。
此人一颦一笑,别后多时尚氤氲。cǐ rén yī pín yī xiào,bié hòu duō shí shàng yīn yūn。
尚氤氲,兰蕙出交襟,宛转流黄百合薰。shàng yīn yūn,lán huì chū jiāo jīn,wǎn zhuǎn liú huáng bǎi hé xūn。
有心无心,赵舞燕吟,千人百人道出群。yǒu xīn wú xīn,zhào wǔ yàn yín,qiān rén bǎi rén dào chū qún。
有心无心,赵舞燕吟,千人百人道出群。yǒu xīn wú xīn,zhào wǔ yàn yín,qiān rén bǎi rén dào chū qún。
人人口牙芬,人所言,或欺君。rén rén kǒu yá fēn,rén suǒ yán,huò qī jūn。

拟行路难三首

郭之奇

落涧辞峰未随溪,奔壑顾山难行。luò jiàn cí fēng wèi suí xī,bēn hè gù shān nán xíng。
子辞家去,寻烟野宿,自饥寒行。zi cí jiā qù,xún yān yě sù,zì jī hán xíng。
子行日远,道逢落涧坐长叹。zi xíng rì yuǎn,dào féng luò jiàn zuò zhǎng tàn。
车为不转辕,马为踯躅向郊原。chē wèi bù zhuǎn yuán,mǎ wèi zhí zhú xiàng jiāo yuán。
人自轻离何足道,秋风车马畏黄昏。rén zì qīng lí hé zú dào,qiū fēng chē mǎ wèi huáng hūn。

拟行路难三首

郭之奇

胡马望风嘶,越禽向日心依恋。hú mǎ wàng fēng sī,yuè qín xiàng rì xīn yī liàn。
我今出门乍辞家,他乡风物非习见。wǒ jīn chū mén zhà cí jiā,tā xiāng fēng wù fēi xí jiàn。
不畏他乡遥,常畏他人相轻贱。bù wèi tā xiāng yáo,cháng wèi tā rén xiāng qīng jiàn。
千山峻绝自登攀,万水烟波绝绻缱。qiān shān jùn jué zì dēng pān,wàn shuǐ yān bō jué quǎn qiǎn。
思我钱帛来逢迎,偶逢失意俱中变。sī wǒ qián bó lái féng yíng,ǒu féng shī yì jù zhōng biàn。
昨夜归梦向家人,梦短愁多难语遍。zuó yè guī mèng xiàng jiā rén,mèng duǎn chóu duō nán yǔ biàn。

拟行路难三首

郭之奇

一山一水又一乡,风风雨雨最凄凉。yī shān yī shuǐ yòu yī xiāng,fēng fēng yǔ yǔ zuì qī liáng。
水山终始但车舟,风雨凭淩失春秋。shuǐ shān zhōng shǐ dàn chē zhōu,fēng yǔ píng líng shī chūn qiū。
昨宵简历数秋光,九月下旬为降霜。zuó xiāo jiǎn lì shù qiū guāng,jiǔ yuè xià xún wèi jiàng shuāng。
杨柳多时欲萎落,莎鸡在户已深藏。yáng liǔ duō shí yù wēi luò,shā jī zài hù yǐ shēn cáng。
行子中道见时物,清朝如何不彷徨。xíng zi zhōng dào jiàn shí wù,qīng cháo rú hé bù páng huáng。
彷徨还自念,念我容颜独秋当。páng huáng hái zì niàn,niàn wǒ róng yán dú qiū dāng。
深愁素髭欺客至,难将短鬓较途长。shēn chóu sù zī qī kè zhì,nán jiāng duǎn bìn jiào tú zhǎng。
征衣自加还自惜,忽闻暮响何茫茫。zhēng yī zì jiā hái zì xī,hū wén mù xiǎng hé máng máng。
想有羁人同旅怨,故令清砧厉空房。xiǎng yǒu jī rén tóng lǚ yuàn,gù lìng qīng zhēn lì kōng fáng。
或因明月生离思,复令幽机覆流黄。huò yīn míng yuè shēng lí sī,fù lìng yōu jī fù liú huáng。
流黄满疋向月清,佳人刀尺就机鸣。liú huáng mǎn pǐ xiàng yuè qīng,jiā rén dāo chǐ jiù jī míng。
思君腰带如畴昔,但妾愁多未能成。sī jūn yāo dài rú chóu xī,dàn qiè chóu duō wèi néng chéng。
听此令人伤远神,征夫相值愿传声。tīng cǐ lìng rén shāng yuǎn shén,zhēng fū xiāng zhí yuàn chuán shēng。

有所思

郭之奇

有所思,寒不知冬,暑不知夏。yǒu suǒ sī,hán bù zhī dōng,shǔ bù zhī xià。
旦不知昼,昏不知夜。dàn bù zhī zhòu,hūn bù zhī yè。
闻人悦春光,起视春光断柔肠。wén rén yuè chūn guāng,qǐ shì chūn guāng duàn róu cháng。
闻人爱秋清,坐守秋清出愁情。wén rén ài qiū qīng,zuò shǒu qiū qīng chū chóu qíng。
来日悠悠去日多,花开怯对落如何。lái rì yōu yōu qù rì duō,huā kāi qiè duì luò rú hé。
风雨驱花异夕朝,朝夕衔思赴远遥。fēng yǔ qū huā yì xī cháo,cháo xī xián sī fù yuǎn yáo。
朝思在山神巍峨,暮断在水梦风波。cháo sī zài shān shén wēi é,mù duàn zài shuǐ mèng fēng bō。
飞鸟当前见人心,不传思人往来音。fēi niǎo dāng qián jiàn rén xīn,bù chuán sī rén wǎng lái yīn。
毋乃心心不相识,能鸟知之朝唧唧。wú nǎi xīn xīn bù xiāng shí,néng niǎo zhī zhī cháo jī jī。
人因谓我无思远,口欲相置心难挽。rén yīn wèi wǒ wú sī yuǎn,kǒu yù xiāng zhì xīn nán wǎn。
春蚕成茧还吐丝,丝短丝长织女知。chūn cán chéng jiǎn hái tǔ sī,sī duǎn sī zhǎng zhī nǚ zhī。

上邪

郭之奇

上邪,心相悦兮相知,指天戒别离。shàng xié,xīn xiāng yuè xī xiāng zhī,zhǐ tiān jiè bié lí。
日朝沉,月不为偶,春斗西横箕北走,云风朽,乃与君分首。rì cháo chén,yuè bù wèi ǒu,chūn dòu xī héng jī běi zǒu,yún fēng xiǔ,nǎi yǔ jūn fēn shǒu。