古诗词

郭之奇

黄卧庵新守苍梧因羽寄怀兼示谢子星源

郭之奇

眼中苍梧水,悠悠散粤云。yǎn zhōng cāng wú shuǐ,yōu yōu sàn yuè yún。
一麾谁出守,五马动朝曛。yī huī shuí chū shǒu,wǔ mǎ dòng cháo xūn。
为问腾骧时凡几,能使冀群推騄駬。wèi wèn téng xiāng shí fán jǐ,néng shǐ jì qún tuī lù ěr。
男儿怀抱本难知,豹变其文亦有以。nán ér huái bào běn nán zhī,bào biàn qí wén yì yǒu yǐ。
梧峰万叠九疑通,此内烟霞尚可公。wú fēng wàn dié jiǔ yí tōng,cǐ nèi yān xiá shàng kě gōng。
不厌他时车笠下,我将筑室居其中。bù yàn tā shí chē lì xià,wǒ jiāng zhù shì jū qí zhōng。
因思雨散年十九,所忆云从二三友。yīn sī yǔ sàn nián shí jiǔ,suǒ yì yún cóng èr sān yǒu。
三山人士复何如,谢子相逢复困居。sān shān rén shì fù hé rú,xiè zi xiāng féng fù kùn jū。
南溟有物天池满,志怪齐谐安可算。nán míng yǒu wù tiān chí mǎn,zhì guài qí xié ān kě suàn。
自料归休未有期,且求一壑依前伴。zì liào guī xiū wèi yǒu qī,qiě qiú yī hè yī qián bàn。
紫芝烨烨俟秋菲,芳草离离静落晖。zǐ zhī yè yè qí qiū fēi,fāng cǎo lí lí jìng luò huī。
千里思莼鲈正美,莫讶衡阳雁反飞。qiān lǐ sī chún lú zhèng měi,mò yà héng yáng yàn fǎn fēi。

来往禽

郭之奇

春去犹馀百草缛,夏云随意浮空曲。chūn qù yóu yú bǎi cǎo rù,xià yún suí yì fú kōng qū。
云草依山气日浮,山春入夏光映玉。yún cǎo yī shān qì rì fú,shān chūn rù xià guāng yìng yù。
荷风始向碧岩吹,梅雨终留幽涧浴。hé fēng shǐ xiàng bì yán chuī,méi yǔ zhōng liú yōu jiàn yù。
此中物象类沉冥,何意居行人尽俗。cǐ zhōng wù xiàng lèi chén míng,hé yì jū xíng rén jǐn sú。
缥缈时飞蔽目青,空灵几变伤心绿。piāo miǎo shí fēi bì mù qīng,kōng líng jǐ biàn shāng xīn lǜ。
晓宿轻霞莫宿烟,闲禽几个呼群数。xiǎo sù qīng xiá mò sù yān,xián qín jǐ gè hū qún shù。
新禽旧禽来往禽,谁念羁人身似束。xīn qín jiù qín lái wǎng qín,shuí niàn jī rén shēn shì shù。
春草夏云又若何,低言那敢相搪触。chūn cǎo xià yún yòu ruò hé,dī yán nà gǎn xiāng táng chù。

夏至日喜雨漫吟

郭之奇

昨夜天河浪几掀,朝来玉女倾洗盆。zuó yè tiān hé làng jǐ xiān,cháo lái yù nǚ qīng xǐ pén。
云生石路离离黑,雾压峰头冉冉惛。yún shēng shí lù lí lí hēi,wù yā fēng tóu rǎn rǎn hūn。
采芜怨女持筐返,徂隰悲农绕树喧。cǎi wú yuàn nǚ chí kuāng fǎn,cú xí bēi nóng rào shù xuān。
解颜相劝逢耕侣,不惮泥濡探水痕。jiě yán xiāng quàn féng gēng lǚ,bù dàn ní rú tàn shuǐ hén。
欢呼远入幽人耳,萝薜萧森气染门。huān hū yuǎn rù yōu rén ěr,luó bì xiāo sēn qì rǎn mén。
虽无尺地沾时泽,亦许苍凉出废园。suī wú chǐ dì zhān shí zé,yì xǔ cāng liáng chū fèi yuán。
我有馀心寄碧蒹,未秋得露倚流翻。wǒ yǒu yú xīn jì bì jiān,wèi qiū dé lù yǐ liú fān。
因兹偶际天地解,遇雨之吉岂徒言。yīn zī ǒu jì tiān dì jiě,yù yǔ zhī jí qǐ tú yán。

感张平子四愁诗而有作

郭之奇

我所思兮桂林幽,南望潇潇湘水流。wǒ suǒ sī xī guì lín yōu,nán wàng xiāo xiāo xiāng shuǐ liú。
路远莫致北鸿悠,东望西望思日浮。lù yuǎn mò zhì běi hóng yōu,dōng wàng xī wàng sī rì fú。
侧身沾涕安能已,不可如何今若此。cè shēn zhān tì ān néng yǐ,bù kě rú hé jīn ruò cǐ。
处困而亨惟君子,于石于藜非由尔。chù kùn ér hēng wéi jūn zi,yú shí yú lí fēi yóu ěr。
高歌击节岂徒然,酸风苦调先秋传。gāo gē jī jié qǐ tú rán,suān fēng kǔ diào xiān qiū chuán。
男儿际遇逢天蹇,刻意孤行耻世怜。nán ér jì yù féng tiān jiǎn,kè yì gū xíng chǐ shì lián。
似叶身轻疑一羽,云霄眼外留终古。shì yè shēn qīng yí yī yǔ,yún xiāo yǎn wài liú zhōng gǔ。
人生少百漫千忧,五噫空劳续四愁。rén shēng shǎo bǎi màn qiān yōu,wǔ yī kōng láo xù sì chóu。

观生

郭之奇

曾向壶中闭远眸,天风飒飒洒玄洲。céng xiàng hú zhōng bì yuǎn móu,tiān fēng sà sà sǎ xuán zhōu。
念我今为尘内客,观生时睨碧峰头。niàn wǒ jīn wèi chén nèi kè,guān shēng shí nì bì fēng tóu。
谷驹应许伊人在,刍狗何须造物雠。gǔ jū yīng xǔ yī rén zài,chú gǒu hé xū zào wù chóu。
敢告馀生从此始,由后思前孰相比。gǎn gào yú shēng cóng cǐ shǐ,yóu hòu sī qián shú xiāng bǐ。
为猿为鹤古如斯,呼马呼牛今则尔。wèi yuán wèi hè gǔ rú sī,hū mǎ hū niú jīn zé ěr。
赢得腰存任里儿,白衣黄菊两相宜。yíng dé yāo cún rèn lǐ ér,bái yī huáng jú liǎng xiāng yí。
墨子悲丝杨泣岐,欲往从之莫从之。mò zi bēi sī yáng qì qí,yù wǎng cóng zhī mò cóng zhī。
三径三秋秋意冽,归逢五柳与之说。sān jìng sān qiū qiū yì liè,guī féng wǔ liǔ yǔ zhī shuō。

迎薰有所思

郭之奇

万叶风从一叶生,一峰云散百峰明。wàn yè fēng cóng yī yè shēng,yī fēng yún sàn bǎi fēng míng。
幽人几对前峰色,暑鸟音藏密叶声。yōu rén jǐ duì qián fēng sè,shǔ niǎo yīn cáng mì yè shēng。
清朝露发当门立,渐午空庭炎气急。qīng cháo lù fā dāng mén lì,jiàn wǔ kōng tíng yán qì jí。
薰兮何来复何迟,快哉于此速相及。xūn xī hé lái fù hé chí,kuài zāi yú cǐ sù xiāng jí。
心知解愠万人同,况我偏宜入抱风。xīn zhī jiě yùn wàn rén tóng,kuàng wǒ piān yí rù bào fēng。
红荷紫蕙无由见,欲就遥芳赖此通。hóng hé zǐ huì wú yóu jiàn,yù jiù yáo fāng lài cǐ tōng。
苍汀杜若多容与,几度蒸蘅香郁阻。cāng tīng dù ruò duō róng yǔ,jǐ dù zhēng héng xiāng yù zǔ。
但能解佩莫然疑,不俟相逢心嘿许。dàn néng jiě pèi mò rán yí,bù qí xiāng féng xīn hēi xǔ。

瓶莲数朵朝开暮落然馀芳则依依一室矣

郭之奇

瓶莲数朵开今日,自开自落君子室。píng lián shù duǒ kāi jīn rì,zì kāi zì luò jūn zi shì。
团团始艳发清泉,片片馀菲归缥帙。tuán tuán shǐ yàn fā qīng quán,piàn piàn yú fēi guī piāo zhì。
窈窗寂静檐霭微,旖旎相依情倍密。yǎo chuāng jì jìng yán ǎi wēi,yǐ nǐ xiāng yī qíng bèi mì。
千里何须电铄浮,五湖不用烟周溢。qiān lǐ hé xū diàn shuò fú,wǔ hú bù yòng yān zhōu yì。
暑雨朝晴气或分,凉飙暮起光疑失。shǔ yǔ cháo qíng qì huò fēn,liáng biāo mù qǐ guāng yí shī。
潘陆曹王不复生,采莲曲断辜华实。pān lù cáo wáng bù fù shēng,cǎi lián qū duàn gū huá shí。
空有吴娃羞绀房,每愁越丽污缃质。kōng yǒu wú wá xiū gàn fáng,měi chóu yuè lì wū xiāng zhì。
回绡独叹尔何为,敛意含芳花自匿。huí xiāo dú tàn ěr hé wèi,liǎn yì hán fāng huā zì nì。
是以离群忽向兹,相对幽居各有思。shì yǐ lí qún hū xiàng zī,xiāng duì yōu jū gè yǒu sī。
惜晨昏兮与时移,伤荣悴兮人岂知。xī chén hūn xī yǔ shí yí,shāng róng cuì xī rén qǐ zhī。

诸奚续采菡萏助华增艳感而再赋三律

郭之奇

郑洧陈陂莫漫夸,谁歌渌水傍红霞。zhèng wěi chén bēi mò màn kuā,shuí gē lù shuǐ bàng hóng xiá。
搴裳欲就知何处,解佩相邀又一涯。qiān shang yù jiù zhī hé chù,jiě pèi xiāng yāo yòu yī yá。
游泳千情今古异,盛衰百态暑寒差。yóu yǒng qiān qíng jīn gǔ yì,shèng shuāi bǎi tài shǔ hán chà。
自从彼泽伤人美,独叹当前君子花。zì cóng bǐ zé shāng rén měi,dú tàn dāng qián jūn zi huā。

诸奚续采菡萏助华增艳感而再赋三律

郭之奇

霓裳百道染虚明,霞彩纷纷散赤城。ní shang bǎi dào rǎn xū míng,xiá cǎi fēn fēn sàn chì chéng。
秦女卷衣当露叶,洛妃牵袜倚霜茎。qín nǚ juǎn yī dāng lù yè,luò fēi qiān wà yǐ shuāng jīng。
已教赠药将移志,能使歌菱忽变声。yǐ jiào zèng yào jiāng yí zhì,néng shǐ gē líng hū biàn shēng。
不信离群如有恨,幽窗看取碧丝萦。bù xìn lí qún rú yǒu hèn,yōu chuāng kàn qǔ bì sī yíng。

诸奚续采菡萏助华增艳感而再赋三律

郭之奇

出水红芳绝世姿,天然物色许谁窥。chū shuǐ hóng fāng jué shì zī,tiān rán wù sè xǔ shuí kuī。
制衣人远畴怜惜,比面姝违几叹思。zhì yī rén yuǎn chóu lián xī,bǐ miàn shū wéi jǐ tàn sī。
畏别伤离当此日,惊荣悼落且因时。wèi bié shāng lí dāng cǐ rì,jīng róng dào luò qiě yīn shí。
如何灼灼青池艳,宁可萧萧白室私。rú hé zhuó zhuó qīng chí yàn,níng kě xiāo xiāo bái shì sī。

望白云在天忽然有感而赋此

郭之奇

白云在天高且闲,幽人何苦滞人间。bái yún zài tiān gāo qiě xián,yōu rén hé kǔ zhì rén jiān。
空庭草色多刺眼,此虽一物宜青山。kōng tíng cǎo sè duō cì yǎn,cǐ suī yī wù yí qīng shān。
居违其所性亦违,遥望天云那可攀。jū wéi qí suǒ xìng yì wéi,yáo wàng tiān yún nà kě pān。
几年梦失瑶华蕊,尽日情依绿岫菅。jǐ nián mèng shī yáo huá ruǐ,jǐn rì qíng yī lǜ xiù jiān。
薜荔阴中炎液散,菰蒲林下远薰还。bì lì yīn zhōng yán yè sàn,gū pú lín xià yuǎn xūn hái。
我欲于斯就白云,藉草看云独闭关。wǒ yù yú sī jiù bái yún,jí cǎo kàn yún dú bì guān。

夏月困于炎烟情含而光郁也感而赋之

郭之奇

一片冰轮洗夏昏,含华万古为谁存。yī piàn bīng lún xǐ xià hūn,hán huá wàn gǔ wèi shuí cún。
金城几度通秦谷,玉塞千年止汉屯。jīn chéng jǐ dù tōng qín gǔ,yù sāi qiān nián zhǐ hàn tún。
汉屯秦谷今非昨,王塞金城那可论。hàn tún qín gǔ jīn fēi zuó,wáng sāi jīn chéng nà kě lùn。
且言此夜当头月,由断山口临客阍。qiě yán cǐ yè dāng tóu yuè,yóu duàn shān kǒu lín kè hūn。
关河举目光虽满,云岫苍茫气若惛。guān hé jǔ mù guāng suī mǎn,yún xiù cāng máng qì ruò hūn。
自从桑日沦西汜,桂影萧条寒兔蹲。zì cóng sāng rì lún xī sì,guì yǐng xiāo tiáo hán tù dūn。
人异悲欢月异色,无情有限合销魂。rén yì bēi huān yuè yì sè,wú qíng yǒu xiàn hé xiāo hún。
葳蕤锁闭谁家阁,宛转桥通何处门。wēi ruí suǒ bì shuí jiā gé,wǎn zhuǎn qiáo tōng hé chù mén。
可怜楼上徘徊立,低首风前拭泪痕。kě lián lóu shàng pái huái lì,dī shǒu fēng qián shì lèi hén。
不怨天涯风景别,不畏殊乡人事翻。bù yuàn tiān yá fēng jǐng bié,bù wèi shū xiāng rén shì fān。
川流九曲山千叠,夕照含烟似覆盆。chuān liú jiǔ qū shān qiān dié,xī zhào hán yān shì fù pén。
悽凉五夜畴堪语,嘿嘿遥遥想旧恩。qī liáng wǔ yè chóu kān yǔ,hēi hēi yáo yáo xiǎng jiù ēn。

闻人言某池荷花之盛虽不能至心窃往之

郭之奇

芳芳相竞满幽池,洒露凝烟百艳迷。fāng fāng xiāng jìng mǎn yōu chí,sǎ lù níng yān bǎi yàn mí。
风散萍开菱镜出,美人相对晓妆齐。fēng sàn píng kāi líng jìng chū,měi rén xiāng duì xiǎo zhuāng qí。
旭日初临光倒送,愁红倚碧看疑梦。xù rì chū lín guāng dào sòng,chóu hóng yǐ bì kàn yí mèng。
含思伫立更摇情,洛浦微波纤袜动。hán sī zhù lì gèng yáo qíng,luò pǔ wēi bō xiān wà dòng。
遂使云霞共蔚蒸,酡颜当午醉薰凌。suì shǐ yún xiá gòng wèi zhēng,tuó yán dāng wǔ zuì xūn líng。
惊香叹色人徒尔,宜夏伤秋此独能。jīng xiāng tàn sè rén tú ěr,yí xià shāng qiū cǐ dú néng。
清姿丽质果何如,由来外矗本中虚。qīng zī lì zhì guǒ hé rú,yóu lái wài chù běn zhōng xū。
不是居污终不污,谁许冰心一片馀。bù shì jū wū zhōng bù wū,shuí xǔ bīng xīn yī piàn yú。

广温飞卿莲浦谣

郭之奇

水清莲洁两相同,镜里看愁愁更红。shuǐ qīng lián jié liǎng xiāng tóng,jìng lǐ kàn chóu chóu gèng hóng。
荷心有露珠摇荡,楚泽千年时想像。hé xīn yǒu lù zhū yáo dàng,chǔ zé qiān nián shí xiǎng xiàng。
夕盖宵欹星众临,晓容朝滴露沉沉。xī gài xiāo yī xīng zhòng lín,xiǎo róng cháo dī lù chén chén。
騕袅轻姿金潋滟,珑璁素质玉清深。yǎo niǎo qīng zī jīn liàn yàn,lóng cōng sù zhì yù qīng shēn。
若为南塘留赏色,翻招北渚望思心。ruò wèi nán táng liú shǎng sè,fān zhāo běi zhǔ wàng sī xīn。
南塘北渚悲欢异,桂楫摇情兰浆醉。nán táng běi zhǔ bēi huān yì,guì jí yáo qíng lán jiāng zuì。
过鸟空窥碧干华,游鱼漫想黄须腻。guò niǎo kōng kuī bì gàn huá,yóu yú màn xiǎng huáng xū nì。
薄暮斜阳穿暗波,幽芳四起一何多。báo mù xié yáng chuān àn bō,yōu fāng sì qǐ yī hé duō。
解佩褰裳谁氏子,茱萸芍药尔徒歌。jiě pèi qiān shang shuí shì zi,zhū yú sháo yào ěr tú gē。

伏夜苦暑神游四景意可清凉夕庭梧云

郭之奇

亭亭为盖当庭在,如合如离阴晻暧。tíng tíng wèi gài dāng tíng zài,rú hé rú lí yīn àn ài。
参差远意去无穷,一片容光花木内。cān chà yuǎn yì qù wú qióng,yī piàn róng guāng huā mù nèi。
含风吹人凉沁衣,叶外枝头秋欲飞。hán fēng chuī rén liáng qìn yī,yè wài zhī tóu qiū yù fēi。
凝思此夕知谁待,亦望当年游子归。níng sī cǐ xī zhī shuí dài,yì wàng dāng nián yóu zi guī。

伏夜苦暑神游四景意可清凉夕庭梧云

郭之奇

不须入谷聆琴音,紫茎绿带倚宵襟。bù xū rù gǔ líng qín yīn,zǐ jīng lǜ dài yǐ xiāo jīn。
谅由风动香能远,亦以人幽气可寻。liàng yóu fēng dòng xiāng néng yuǎn,yì yǐ rén yōu qì kě xún。
此夜开帷生旧忆,旧香入梦疑新识。cǐ yè kāi wéi shēng jiù yì,jiù xiāng rù mèng yí xīn shí。
梦里分明入抱怀,秋来应许就颜色。mèng lǐ fēn míng rù bào huái,qiū lái yīng xǔ jiù yán sè。

伏夜苦暑神游四景意可清凉夕庭梧云

郭之奇

朱花夜池得月明,月照池心动花情。zhū huā yè chí dé yuè míng,yuè zhào chí xīn dòng huā qíng。
微风摇荡波上下,冰华玉片两相迎。wēi fēng yáo dàng bō shàng xià,bīng huá yù piàn liǎng xiāng yíng。
幽人独步临清影,回光入抱珠囧囧。yōu rén dú bù lín qīng yǐng,huí guāng rù bào zhū jiǒng jiǒng。
池上时花艳百流,月中老桂香孤冷。chí shàng shí huā yàn bǎi liú,yuè zhōng lǎo guì xiāng gū lěng。

伏夜苦暑神游四景意可清凉夕庭梧云

郭之奇

别君如昨露几团,垂珠不下俟君看。bié jūn rú zuó lù jǐ tuán,chuí zhū bù xià qí jūn kàn。
不惜翠筠含苦思,所悲霜节自凉寒。bù xī cuì yún hán kǔ sī,suǒ bēi shuāng jié zì liáng hán。
山中桂树虫几食,荒园失伴枉相忆。shān zhōng guì shù chóng jǐ shí,huāng yuán shī bàn wǎng xiāng yì。
眼外驰驹日就无,君如此意归宜亟。yǎn wài chí jū rì jiù wú,jūn rú cǐ yì guī yí jí。

白云歌

郭之奇

白云一片流空际,往入神霄天阖闭。bái yún yī piàn liú kōng jì,wǎng rù shén xiāo tiān hé bì。
朝日夕月两无辉,绿烟黑霭群欺蔽。cháo rì xī yuè liǎng wú huī,lǜ yān hēi ǎi qún qī bì。
风为马兮电为车,中有跃龙失故居。fēng wèi mǎ xī diàn wèi chē,zhōng yǒu yuè lóng shī gù jū。
车摧马败龙何处,云去云来岂自知。chē cuī mǎ bài lóng hé chù,yún qù yún lái qǐ zì zhī。
自我看云思万结,影依云散形光灭。zì wǒ kàn yún sī wàn jié,yǐng yī yún sàn xíng guāng miè。
白云孤飞,顾我悲咽。bái yún gū fēi,gù wǒ bēi yàn。
青云四浮,添我愁绝。qīng yún sì fú,tiān wǒ chóu jué。

矫志诗二首

郭之奇

遭世多悲,非君子宜。zāo shì duō bēi,fēi jūn zi yí。
鹿去苹野,鸟绕南枝。lù qù píng yě,niǎo rào nán zhī。
山不靳阿,水不靳湄。shān bù jìn ā,shuǐ bù jìn méi。
强则鲸吞,弱乃蚌持。qiáng zé jīng tūn,ruò nǎi bàng chí。
黄旗紫盖,此又何时。huáng qí zǐ gài,cǐ yòu hé shí。
履菅衣蒯,将以报谁。lǚ jiān yī kuǎi,jiāng yǐ bào shuí。
忠由我作,事由天格。zhōng yóu wǒ zuò,shì yóu tiān gé。
我际天穷,天非我薄。wǒ jì tiān qióng,tiān fēi wǒ báo。
知命不忧,遇解而作。zhī mìng bù yōu,yù jiě ér zuò。
为钝为愚,苟不为恶。wèi dùn wèi yú,gǒu bù wèi è。