古诗词

郭之奇

矫志诗二首

郭之奇

人生长勤,忧与劳分。rén shēng zhǎng qín,yōu yǔ láo fēn。
忧为喜昆,劳乃逸君。yōu wèi xǐ kūn,láo nǎi yì jūn。
忽然时往,四者同群。hū rán shí wǎng,sì zhě tóng qún。
不忧身老,忧道不闻。bù yōu shēn lǎo,yōu dào bù wén。
老虽佚我,颓躯惫筋。lǎo suī yì wǒ,tuí qū bèi jīn。
望道于天,如日如云。wàng dào yú tiān,rú rì rú yún。
履贞自稿,无为贵道。lǚ zhēn zì gǎo,wú wèi guì dào。
抱璧自穷,无为贵宝。bào bì zì qióng,wú wèi guì bǎo。
虽稿日滋,虽穷日澡。suī gǎo rì zī,suī qióng rì zǎo。
今人弗宜,古哲言好。jīn rén fú yí,gǔ zhé yán hǎo。

励志诗二首

郭之奇

逾纪波澜,指屈心寒。yú jì bō lán,zhǐ qū xīn hán。
兄蛟弟鳄,蜃气频剜。xiōng jiāo dì è,shèn qì pín wān。
旅徒星没,影骨云残。lǚ tú xīng méi,yǐng gǔ yún cán。
是由去汝,茧足依峦。shì yóu qù rǔ,jiǎn zú yī luán。
倚猿傍鹿,友鹊思鸾。yǐ yuán bàng lù,yǒu què sī luán。
栖多夜棘,困鲜朝餐。qī duō yè jí,kùn xiān cháo cān。
耳边戈镝,眼际痍瘢。ěr biān gē dī,yǎn jì yí bān。
祸机飘忽,如羽如翰。huò jī piāo hū,rú yǔ rú hàn。
矧予驽竭,卒岁跚跚。shěn yǔ nú jié,zú suì shān shān。
谁无故里,岂不怀安。shuí wú gù lǐ,qǐ bù huái ān。
名义驱人,守忠自酸。míng yì qū rén,shǒu zhōng zì suān。
忠宜苦效,义以忧殚。zhōng yí kǔ xiào,yì yǐ yōu dān。
舍斯弗笃,古哲相弹。shě sī fú dǔ,gǔ zhé xiāng dàn。
我思首阳,薇萎蕨单。wǒ sī shǒu yáng,wēi wēi jué dān。
农虞久逝,意仰神钻。nóng yú jiǔ shì,yì yǎng shén zuān。

励志诗二首

郭之奇

鸿飞贵冥,虎步宜猛。hóng fēi guì míng,hǔ bù yí měng。
我欲藏形,无由去影。wǒ yù cáng xíng,wú yóu qù yǐng。
倚木居巢,留烟护岭。yǐ mù jū cháo,liú yān hù lǐng。
过膝容头,聊遮瘤瘿。guò xī róng tóu,liáo zhē liú yǐng。
三秋九摇,未涉人境。sān qiū jiǔ yáo,wèi shè rén jìng。
啼猿罢悲,宿鸟归静。tí yuán bà bēi,sù niǎo guī jìng。
自疑此生,以逸终幸。zì yí cǐ shēng,yǐ yì zhōng xìng。
人不碍物,物又何鲠。rén bù ài wù,wù yòu hé gěng。
林不近炎,炎亦宜冷。lín bù jìn yán,yán yì yí lěng。
岂意泉霞,忽恶箕颍。qǐ yì quán xiá,hū è jī yǐng。
谁知黑雕,久布机阱。shuí zhī hēi diāo,jiǔ bù jī jǐng。
自我婴罗,岩壑收景。zì wǒ yīng luó,yán hè shōu jǐng。
霜叶含悽,风禽缩颈。shuāng yè hán qī,fēng qín suō jǐng。
山群集众,从鬼神请。shān qún jí zhòng,cóng guǐ shén qǐng。
念此殷怀,助予宵儆。niàn cǐ yīn huái,zhù yǔ xiāo jǐng。
穷年独宿,五夜三省。qióng nián dú sù,wǔ yè sān shěng。

时心

郭之奇

时心若轳,欲怨同炉。shí xīn ruò lú,yù yuàn tóng lú。
我闻在昔,不见是图。wǒ wén zài xī,bù jiàn shì tú。
明怨疑有,阴怨疑无。míng yuàn yí yǒu,yīn yuàn yí wú。
嗛嗛之食,不可相餔。qiǎn qiǎn zhī shí,bù kě xiāng bù。
喣喣之德,不可相濡。xǔ xǔ zhī dé,bù kě xiāng rú。
泽狗水凫,难拟屋乌。zé gǒu shuǐ fú,nán nǐ wū wū。
前心虽系,后心早逋。qián xīn suī xì,hòu xīn zǎo bū。
来如委羽,往似飘砮。lái rú wěi yǔ,wǎng shì piāo nǔ。
止无常宿,行无定趋。zhǐ wú cháng sù,xíng wú dìng qū。
??啮啮,冥昧相驱。jiàn jiàn niè niè,míng mèi xiāng qū。
侯景归梁,伯嚭在吴。hóu jǐng guī liáng,bó pǐ zài wú。
殷鉴不远,台城继苏。yīn jiàn bù yuǎn,tái chéng jì sū。
茫茫今古,鸣鼓逐狐。máng máng jīn gǔ,míng gǔ zhú hú。
如光如鬼,孰知其都。rú guāng rú guǐ,shú zhī qí dōu。
凡百君子,毋迩奸谀。fán bǎi jūn zi,wú ěr jiān yú。
忠信之门,五岳三涂。zhōng xìn zhī mén,wǔ yuè sān tú。
输衷洒赤,润此汗朱。shū zhōng sǎ chì,rùn cǐ hàn zhū。
炉销火熄,寒冰照壶。lú xiāo huǒ xī,hán bīng zhào hú。

今性

郭之奇

金木相摩,生火实多。jīn mù xiāng mó,shēng huǒ shí duō。
情伪相感,方心若何。qíng wěi xiāng gǎn,fāng xīn ruò hé。
始诸意穴,盛彼胸阿。shǐ zhū yì xué,shèng bǐ xiōng ā。
穷年攻取,将以遗他。qióng nián gōng qǔ,jiāng yǐ yí tā。
未沃憎烬,转迷爱波。wèi wò zēng jìn,zhuǎn mí ài bō。
我思造物,岁久亦颇。wǒ sī zào wù,suì jiǔ yì pǒ。
赋今人性,不予天和。fù jīn rén xìng,bù yǔ tiān hé。
无大无小,群趋利表。wú dà wú xiǎo,qún qū lì biǎo。
何智何愚,一守钱奴。hé zhì hé yú,yī shǒu qián nú。
无贵无贱,登垄必先。wú guì wú jiàn,dēng lǒng bì xiān。
何稚何老,死而捐宝。hé zhì hé lǎo,sǐ ér juān bǎo。
既捐则那,泣乃罢歌。jì juān zé nà,qì nǎi bà gē。
龙犹战野,鼠自贪河。lóng yóu zhàn yě,shǔ zì tān hé。
我闻古人,贱贝犹戈。wǒ wén gǔ rén,jiàn bèi yóu gē。
诗书丘训,岂言世诃。shī shū qiū xùn,qǐ yán shì hē。
义命之门,今豪少过。yì mìng zhī mén,jīn háo shǎo guò。
逝将去汝,于涧于薖。shì jiāng qù rǔ,yú jiàn yú kē。
不见可欲,尚寐无吪。bù jiàn kě yù,shàng mèi wú é。

十不怜

郭之奇

天地不怜人,鸿初不再陈。tiān dì bù lián rén,hóng chū bù zài chén。
时序不怜人,寒暑日侵春。shí xù bù lián rén,hán shǔ rì qīn chūn。
山水不怜人,车舟惹雾尘。shān shuǐ bù lián rén,chē zhōu rě wù chén。
神鬼不怜人,灾患绕清贫。shén guǐ bù lián rén,zāi huàn rào qīng pín。
诗书不怜人,坑焚使祸邻。shī shū bù lián rén,kēng fén shǐ huò lín。
亲友不怜人,处困希笑颦。qīn yǒu bù lián rén,chù kùn xī xiào pín。
衣履不怜人,敝裂安可新。yī lǚ bù lián rén,bì liè ān kě xīn。
镜影不怜人,衰老厌馀身。jìng yǐng bù lián rén,shuāi lǎo yàn yú shēn。
肤体不怜人,疲病转伤神。fū tǐ bù lián rén,pí bìng zhuǎn shāng shén。
心思不怜人,愁苦益艰辛。xīn sī bù lián rén,chóu kǔ yì jiān xīn。
百岁驰旦隙,所求泊岸津。bǎi suì chí dàn xì,suǒ qiú pō àn jīn。
安能终碌碌,与世共龂龂。ān néng zhōng lù lù,yǔ shì gòng yín yín。
忽值犹龙老,于予化蝶晨。hū zhí yóu lóng lǎo,yú yǔ huà dié chén。
留兹不言教,为我宿生因。liú zī bù yán jiào,wèi wǒ sù shēng yīn。
当前皆止处,即事了虚真。dāng qián jiē zhǐ chù,jí shì le xū zhēn。
天地则如此,吾将任物民。tiān dì zé rú cǐ,wú jiāng rèn wù mín。

十可畏

郭之奇

日月真可畏,乌兔翻空猬。rì yuè zhēn kě wèi,wū tù fān kōng wèi。
春秋真可畏,龙虎食时蜚。chūn qiū zhēn kě wèi,lóng hǔ shí shí fēi。
山河真可畏,失险无尊贵。shān hé zhēn kě wèi,shī xiǎn wú zūn guì。
时心真可畏,覆手分千罻。shí xīn zhēn kě wèi,fù shǒu fēn qiān wèi。
杀机真可畏,野血流腥味。shā jī zhēn kě wèi,yě xuè liú xīng wèi。
虚名真可畏,实祸从中沸。xū míng zhēn kě wèi,shí huò cóng zhōng fèi。
崇高真可畏,釜满招人溉。chóng gāo zhēn kě wèi,fǔ mǎn zhāo rén gài。
丹青真可畏,梼杌浮霜气。dān qīng zhēn kě wèi,táo wù fú shuāng qì。
尔室真可畏,漏影难私讳。ěr shì zhēn kě wèi,lòu yǐng nán sī huì。
立身真可畏,失足多逢腓。lì shēn zhēn kě wèi,shī zú duō féng féi。
八者在天人,二者当前暨。bā zhě zài tiān rén,èr zhě dāng qián jì。
乾坤为斧锧,胎卵同歔欷。qián kūn wèi fǔ zhì,tāi luǎn tóng xū xī。
夷险非一涂,燥湿终殊汇。yí xiǎn fēi yī tú,zào shī zhōng shū huì。
在天我何忧,在人我何忾。zài tiān wǒ hé yōu,zài rén wǒ hé kài。
在我宜独求,生安死亦慰。zài wǒ yí dú qiú,shēng ān sǐ yì wèi。
虽畏君勿畏,古哲遥相谓。suī wèi jūn wù wèi,gǔ zhé yáo xiāng wèi。

墙外芭蕉数株含思摇影呼而问之

郭之奇

羁客语蕉林,何恨不开心。jī kè yǔ jiāo lín,hé hèn bù kāi xīn。
岂缘风败叶,懒向日舒阴。qǐ yuán fēng bài yè,lǎn xiàng rì shū yīn。
参差烟霭内,舒卷入交襟。cān chà yān ǎi nèi,shū juǎn rù jiāo jīn。
气拂炎州冷,声浮雨夜深。qì fú yán zhōu lěng,shēng fú yǔ yè shēn。
葵阳千载意,竹露此时沉。kuí yáng qiān zài yì,zhú lù cǐ shí chén。
由来招隐物,启事莫相侵。yóu lái zhāo yǐn wù,qǐ shì mò xiāng qīn。

古柏数株蕴荣拂翠感而赋之

郭之奇

翠柏含古烟,非贞谅弗守。cuì bǎi hán gǔ yān,fēi zhēn liàng fú shǒu。
岂不重时菲,受质宜深黝。qǐ bù zhòng shí fēi,shòu zhì yí shēn yǒu。
坚苦作心初,百条犹共母。jiān kǔ zuò xīn chū,bǎi tiáo yóu gòng mǔ。
朝风让柳群,夜月招松友。cháo fēng ràng liǔ qún,yè yuè zhāo sōng yǒu。
清真入道怀,肃穆团幽薮。qīng zhēn rù dào huái,sù mù tuán yōu sǒu。
请看寒后凋,莫疑仁者寿。qǐng kàn hán hòu diāo,mò yí rén zhě shòu。

立秋前数日再采菡萏插净瓶续华留艳

郭之奇

将秋思荷满,恐招凉露侵。jiāng qiū sī hé mǎn,kǒng zhāo liáng lù qīn。
远艳劳幽梦,微芬与细寻。yuǎn yàn láo yōu mèng,wēi fēn yǔ xì xún。
采赠人何往,风流美至今。cǎi zèng rén hé wǎng,fēng liú měi zhì jīn。
取助凄清室,如兰即此心。qǔ zhù qī qīng shì,rú lán jí cǐ xīn。
并蒂宜偕处,同苔岂异岑。bìng dì yí xié chù,tóng tái qǐ yì cén。
尔神真我契,携手共窗阴。ěr shén zhēn wǒ qì,xié shǒu gòng chuāng yīn。

创雁穷猿

郭之奇

创雁毋虚弹,穷猿毋急打。chuàng yàn wú xū dàn,qióng yuán wú jí dǎ。
云木有馀思,哀叫难终舍。yún mù yǒu yú sī,āi jiào nán zhōng shě。
敢言世何仇,或遇慈悲者。gǎn yán shì hé chóu,huò yù cí bēi zhě。
自我入人樊,徂冬复辞夏。zì wǒ rù rén fán,cú dōng fù cí xià。
霜风拂败棂,暑雨流荒瓦。shuāng fēng fú bài líng,shǔ yǔ liú huāng wǎ。
愧无他巧谬,御彼阴阳惹。kuì wú tā qiǎo miù,yù bǐ yīn yáng rě。
与善天曷如,集枯人合寡。yǔ shàn tiān hé rú,jí kū rén hé guǎ。
呼天日诉吟,何心逐骚雅。hū tiān rì sù yín,hé xīn zhú sāo yǎ。
逢人乃畏恭,曾不问高丁。féng rén nǎi wèi gōng,céng bù wèn gāo dīng。
凭兹惕励怀,望古遥相写。píng zī tì lì huái,wàng gǔ yáo xiāng xiě。
前哲每艰虞,昔逸翻潇洒。qián zhé měi jiān yú,xī yì fān xiāo sǎ。
时哉或可希,往袂犹堪把。shí zāi huò kě xī,wǎng mèi yóu kān bǎ。

谓麟言凤

郭之奇

虎谓麟非仁,鸱言凤寡德。hǔ wèi lín fēi rén,chī yán fèng guǎ dé。
麟终避虎行,凤岂争鸱食。lín zhōng bì hǔ xíng,fèng qǐ zhēng chī shí。
以兹四物怀,旁推万人臆。yǐ zī sì wù huái,páng tuī wàn rén yì。
慈暴本分蹄,洁污良异翼。cí bào běn fēn tí,jié wū liáng yì yì。
人境自无穷,我生何郁抑。rén jìng zì wú qióng,wǒ shēng hé yù yì。
晨昏泛杳冥,悯默归时域。chén hūn fàn yǎo míng,mǐn mò guī shí yù。
触望有高深,随行变通塞。chù wàng yǒu gāo shēn,suí xíng biàn tōng sāi。
坚贞未可渝,远重谁相息。jiān zhēn wèi kě yú,yuǎn zhòng shuí xiāng xī。
收风使浪平,引木依绳直。shōu fēng shǐ làng píng,yǐn mù yī shéng zhí。
素性复幽寻,翔飞仍举色。sù xìng fù yōu xún,xiáng fēi réng jǔ sè。
荣吝始俱忘,坦步辞徽纆。róng lìn shǐ jù wàng,tǎn bù cí huī mò。
夙昔心所期,励此归耕力。sù xī xīn suǒ qī,lì cǐ guī gēng lì。

念三日酉时立秋晚对感叹

郭之奇

忽值西来爽,薄暮洒幽窗。hū zhí xī lái shuǎng,báo mù sǎ yōu chuāng。
轻烟团桂影,细霭拂漓江。qīng yān tuán guì yǐng,xì ǎi fú lí jiāng。
百年衰变感,自疑蓬鬓双。bǎi nián shuāi biàn gǎn,zì yí péng bìn shuāng。
飒飒同人世,悲凉满血腔。sà sà tóng rén shì,bēi liáng mǎn xuè qiāng。

初秋遣悲二首

郭之奇

死生犹未息,时序岂能停。sǐ shēng yóu wèi xī,shí xù qǐ néng tíng。
长嬴收远驭,西颢启高扃。zhǎng yíng shōu yuǎn yù,xī hào qǐ gāo jiōng。
商飔及万汇,肃气走前汀。shāng sī jí wàn huì,sù qì zǒu qián tīng。
曾是汰繁冗,何以护芳馨。céng shì tài fán rǒng,hé yǐ hù fāng xīn。
且看云白处,山容次第醒。qiě kàn yún bái chù,shān róng cì dì xǐng。
要惟成旧德,亦岂重阴刑。yào wéi chéng jiù dé,yì qǐ zhòng yīn xíng。

初秋遣悲二首

郭之奇

中心自摇落,物象乃从之。zhōng xīn zì yáo luò,wù xiàng nǎi cóng zhī。
观生曾有日,幽感忽因时。guān shēng céng yǒu rì,yōu gǎn hū yīn shí。
青霭炎犹重,白云远尚疑。qīng ǎi yán yóu zhòng,bái yún yuǎn shàng yí。
晓山光翊翊,芳草暮离离。xiǎo shān guāng yì yì,fāng cǎo mù lí lí。
将归凭此送,萧瑟转相宜。jiāng guī píng cǐ sòng,xiāo sè zhuǎn xiāng yí。
悲哉古尽然,旅人胡叹噫。bēi zāi gǔ jǐn rán,lǚ rén hú tàn yī。

古今人多作留春诗而莫有留夏者感而赋之

郭之奇

辞春多绪言,辞夏何默默。cí chūn duō xù yán,cí xià hé mò mò。
良由畏日威,难拟烟风德。liáng yóu wèi rì wēi,nán nǐ yān fēng dé。
岂不爱长时,歌薰旧弦熄。qǐ bù ài zhǎng shí,gē xūn jiù xián xī。
万象倚炎光,此身当蔽抑。wàn xiàng yǐ yán guāng,cǐ shēn dāng bì yì。
瘴野复何如,荒祠困已亟。zhàng yě fù hé rú,huāng cí kùn yǐ jí。
始闻天外吹,及彼西峰侧。shǐ wén tiān wài chuī,jí bǐ xī fēng cè。
微凉动落晖,遂有轻阴色。wēi liáng dòng luò huī,suì yǒu qīng yīn sè。
曾是凄远怀,能无泪洒臆。céng shì qī yuǎn huái,néng wú lèi sǎ yì。
就之不可违,聊宽酷暑逼。jiù zhī bù kě wéi,liáo kuān kù shǔ bī。
我欲告司方,赵盾人谁忆。wǒ yù gào sī fāng,zhào dùn rén shuí yì。

人静秋相倚

郭之奇

丛绿冒深幽,不知山有秋。cóng lǜ mào shēn yōu,bù zhī shān yǒu qiū。
羁心易为感,节序引冥搜。jī xīn yì wèi gǎn,jié xù yǐn míng sōu。
晨昏檐际立,久对数峰头。chén hūn yán jì lì,jiǔ duì shù fēng tóu。
白云如我意,鳞鳞近远浮。bái yún rú wǒ yì,lín lín jìn yuǎn fú。
遂使金风入,分光动晓眸。suì shǐ jīn fēng rù,fēn guāng dòng xiǎo móu。
虚室参差杳,偏宜爽气投。xū shì cān chà yǎo,piān yí shuǎng qì tóu。
人静秋相倚,林鸟闲啾啾。rén jìng qiū xiāng yǐ,lín niǎo xián jiū jiū。
虽欣炎暑薄,转结露霜忧。suī xīn yán shǔ báo,zhuǎn jié lù shuāng yōu。
所居违自得,梦绕苍蒹流。suǒ jū wéi zì dé,mèng rào cāng jiān liú。
非关庭树响,别自搅悲愁。fēi guān tíng shù xiǎng,bié zì jiǎo bēi chóu。

忽疑中有人

郭之奇

忍炎销夏月,迎露入秋晨。rěn yán xiāo xià yuè,yíng lù rù qiū chén。
举目云之际,忽疑中有人。jǔ mù yún zhī jì,hū yí zhōng yǒu rén。
下者披萝薜,上乃绝氛尘。xià zhě pī luó bì,shàng nǎi jué fēn chén。
有鹤长供驭,无槎许问津。yǒu hè zhǎng gōng yù,wú chá xǔ wèn jīn。
伊我欲从游,遥遥未可亲。yī wǒ yù cóng yóu,yáo yáo wèi kě qīn。
晓昏自冥寞,且须鍊魄神。xiǎo hūn zì míng mò,qiě xū liàn pò shén。
聊当倚伏次,永却悔凶邻。liáo dāng yǐ fú cì,yǒng què huǐ xiōng lín。
违忧君子德,贵患至人身。wéi yōu jūn zi dé,guì huàn zhì rén shēn。
以兹潜确意,攀缘日月轮。yǐ zī qián què yì,pān yuán rì yuè lún。
玄感由贞吉,非此必沦真。xuán gǎn yóu zhēn jí,fēi cǐ bì lún zhēn。

云白青山外

郭之奇

云白青山外,见之秋初时。yún bái qīng shān wài,jiàn zhī qiū chū shí。
幻影生无际,遥心结在兹。huàn yǐng shēng wú jì,yáo xīn jié zài zī。
凄清摇首蕨,冥杳滴商芝。qī qīng yáo shǒu jué,míng yǎo dī shāng zhī。
欲暮馀光变,深宵始露吹。yù mù yú guāng biàn,shēn xiāo shǐ lù chuī。
苟非凉液散,谁使玉华滋。gǒu fēi liáng yè sàn,shuí shǐ yù huá zī。
我观灵异质,幽赏亦何宜。wǒ guān líng yì zhì,yōu shǎng yì hé yí。
起灭须臾内,且非造物为。qǐ miè xū yú nèi,qiě fēi zào wù wèi。
万古悬空色,此中自合离。wàn gǔ xuán kōng sè,cǐ zhōng zì hé lí。
将由不可近,是以默相期。jiāng yóu bù kě jìn,shì yǐ mò xiāng qī。
所贵同虚远,终与论神奇。suǒ guì tóng xū yuǎn,zhōng yǔ lùn shén qí。

悲哉此气生

郭之奇

万象含秋意,相遭别有情。wàn xiàng hán qiū yì,xiāng zāo bié yǒu qíng。
白云依露洗,黄叶俟风鸣。bái yún yī lù xǐ,huáng yè qí fēng míng。
洗作秋空色,鸣兹秋树声。xǐ zuò qiū kōng sè,míng zī qiū shù shēng。
声凄色自黯,悲哉此气生。shēng qī sè zì àn,bēi zāi cǐ qì shēng。
能使山河变,孰云天地清。néng shǐ shān hé biàn,shú yún tiān dì qīng。
摇落无今古,炎凉日夜更。yáo luò wú jīn gǔ,yán liáng rì yè gèng。
悠悠千载去,冉冉百年倾。yōu yōu qiān zài qù,rǎn rǎn bǎi nián qīng。
薄寒感肌骨,惛浓似可轻。báo hán gǎn jī gǔ,hūn nóng shì kě qīng。
伊我秋一物,谁敢向秋瞠。yī wǒ qiū yī wù,shuí gǎn xiàng qiū chēng。
聊为芳草恸,随尔艾萧横。liáo wèi fāng cǎo tòng,suí ěr ài xiāo héng。