古诗词

陈子升

增葺居室

陈子升

唐帝勤茅茨,原生乐桑枢。táng dì qín máo cí,yuán shēng lè sāng shū。
宁殊贵与贱,咸以约故优。níng shū guì yǔ jiàn,xián yǐ yuē gù yōu。
曰予仰先世,廉洁崇厥修。yuē yǔ yǎng xiān shì,lián jié chóng jué xiū。
开宅及晏子,垂貂逾秺侯。kāi zhái jí yàn zi,chuí diāo yú dù hóu。
讵悟板荡时,违彼康庄衢。jù wù bǎn dàng shí,wéi bǐ kāng zhuāng qú。
固志天山筮,怍情箕颍游。gù zhì tiān shān shì,zuò qíng jī yǐng yóu。
扃林遂创关,叠阜靡资楼。jiōng lín suì chuàng guān,dié fù mí zī lóu。
栖迟亦三稔,补苴仍一丘。qī chí yì sān rěn,bǔ jū réng yī qiū。
苟完师卫荆,不贷希蒙叟。gǒu wán shī wèi jīng,bù dài xī méng sǒu。
循今有逸轨,抚往无嘉猷。xún jīn yǒu yì guǐ,fǔ wǎng wú jiā yóu。
恒刺丈夫怀,永与智者俦。héng cì zhàng fū huái,yǒng yǔ zhì zhě chóu。

哭容舍人

陈子升

潜颖趋陵苕,春秋欻崇朝。qián yǐng qū líng sháo,chūn qiū chuā chóng cháo。
英年遵凤池,凤池悽泬寥。yīng nián zūn fèng chí,fèng chí qī jué liáo。
环海既尘转,洪炉使金销。huán hǎi jì chén zhuǎn,hóng lú shǐ jīn xiāo。
美人减膏沐,冥思寤华宵。měi rén jiǎn gāo mù,míng sī wù huá xiāo。
宵华宵已冥,魂兮为难招。xiāo huá xiāo yǐ míng,hún xī wèi nán zhāo。
重闱黯不处,天路空遥遥。zhòng wéi àn bù chù,tiān lù kōng yáo yáo。
何以致子哀,涕泗霏寒潮。hé yǐ zhì zi āi,tì sì fēi hán cháo。

陇西客

陈子升

客从陇西来,慷慨言城朔。kè cóng lǒng xī lái,kāng kǎi yán chéng shuò。
军行逾迅飙,阵立齐崇岳。jūn xíng yú xùn biāo,zhèn lì qí chóng yuè。
将军始建牙,杂种谋崩角。jiāng jūn shǐ jiàn yá,zá zhǒng móu bēng jiǎo。
谁堪夜已中,栖鸡自咿喔。shuí kān yè yǐ zhōng,qī jī zì yī ō。

赠元孝

陈子升

翩翩两巢凤,巢破凤各孤。piān piān liǎng cháo fèng,cháo pò fèng gè gū。
羽仪一不作,云海空提扶。yǔ yí yī bù zuò,yún hǎi kōng tí fú。
同声复同气,我尔有是夫。tóng shēng fù tóng qì,wǒ ěr yǒu shì fū。
身从太丘衍,名可竹林俱。shēn cóng tài qiū yǎn,míng kě zhú lín jù。
谁能道往事,泪下凝为珠。shuí néng dào wǎng shì,lèi xià níng wèi zhū。
每感风人旨,伤哉大雅徂。měi gǎn fēng rén zhǐ,shāng zāi dà yǎ cú。
后死文未丧,先民有遗模。hòu sǐ wén wèi sàng,xiān mín yǒu yí mó。
愿言振高响,金石同不渝。yuàn yán zhèn gāo xiǎng,jīn shí tóng bù yú。

赠梁芝五

陈子升

南园忆旧社,西园见新作。nán yuán yì jiù shè,xī yuán jiàn xīn zuò。
之子寤鲜荣,芳菲倚蘅若。zhī zi wù xiān róng,fāng fēi yǐ héng ruò。
心轻进士举,归以骚人托。xīn qīng jìn shì jǔ,guī yǐ sāo rén tuō。
结客多鸿冥,招予方雀跃。jié kè duō hóng míng,zhāo yǔ fāng què yuè。
于此谐素心,匪徒丽金雘。yú cǐ xié sù xīn,fěi tú lì jīn wò。
君家昔比部,七子名辉灼。jūn jiā xī bǐ bù,qī zi míng huī zhuó。
今日西园游,中原伹寥廓。jīn rì xī yuán yóu,zhōng yuán qū liáo kuò。
当杯申此章,相厚不为薄。dāng bēi shēn cǐ zhāng,xiāng hòu bù wèi báo。

予居客馆主人养白鹇又有持山鸡至并置笼中山鸡斗击白鹇损其毛羽予怜之劝主人斥去山鸡因为白鹇作感激之辞

陈子升

佳哉双白鹇,笼养君轩墀。jiā zāi shuāng bái xián,lóng yǎng jūn xuān chí。
雄者能知白,黑者能守雌。xióng zhě néng zhī bái,hēi zhě néng shǒu cí。
自违林薮愿,戢羽感恩私。zì wéi lín sǒu yuàn,jí yǔ gǎn ēn sī。
不争鸡鹜食,仍惜凤凰枝。bù zhēng jī wù shí,réng xī fèng huáng zhī。
殊族逞嘴距,欻来将我欺。shū zú chěng zuǐ jù,chuā lái jiāng wǒ qī。
非赖有心人,安能脱羁危。fēi lài yǒu xīn rén,ān néng tuō jī wēi。
三谢主宾意,永怀云峤期。sān xiè zhǔ bīn yì,yǒng huái yún jiào qī。

咏西洋显微镜

陈子升

大道粲中天,奇淫出穷海。dà dào càn zhōng tiān,qí yín chū qióng hǎi。
兹镜西洋来,微显义兼在。zī jìng xī yáng lái,wēi xiǎn yì jiān zài。
雕棘具猴体,穿杨贯虱胸。diāo jí jù hóu tǐ,chuān yáng guàn shī xiōng。
何如造兹镜,微妙生其中。hé rú zào zī jìng,wēi miào shēng qí zhōng。
蚊睫焦螟巢,蜗角触蛮战。wén jié jiāo míng cháo,wō jiǎo chù mán zhàn。
以兹当少怪,况乃多多见。yǐ zī dāng shǎo guài,kuàng nǎi duō duō jiàn。
芥子纳须弥,毛间盈海水。jiè zi nà xū mí,máo jiān yíng hǎi shuǐ。
微今显镜中,显却在微里。wēi jīn xiǎn jìng zhōng,xiǎn què zài wēi lǐ。
我目有神镜,我心超离娄。wǒ mù yǒu shén jìng,wǒ xīn chāo lí lóu。
拂镜归玉匣,反观将内求。fú jìng guī yù xiá,fǎn guān jiāng nèi qiú。

失题

陈子升

虎之逐人噬,得物怒则专。hǔ zhī zhú rén shì,dé wù nù zé zhuān。
妄人甚于虎,所怒恒屡迁。wàng rén shén yú hǔ,suǒ nù héng lǚ qiān。
薄愬忽逢彼,三反宁得悛。báo sù hū féng bǐ,sān fǎn níng dé quān。
知音既不存,孤我伯牙弦。zhī yīn jì bù cún,gū wǒ bó yá xián。
彼哉复彼哉,独为优游仙。bǐ zāi fù bǐ zāi,dú wèi yōu yóu xiān。

失题

陈子升

我心本无争,嗟尔胡为竞。wǒ xīn běn wú zhēng,jiē ěr hú wèi jìng。
啄腐向屠门,慕膻从赵孟。zhuó fǔ xiàng tú mén,mù shān cóng zhào mèng。
沾沾拾锱铢,言色殊巧令。zhān zhān shí zī zhū,yán sè shū qiǎo lìng。
徒劳魍魉姿,入我方诸镜。tú láo wǎng liǎng zī,rù wǒ fāng zhū jìng。
不能畀豺虎,今日谁为政。bù néng bì chái hǔ,jīn rì shuí wèi zhèng。
我将弃君去,去去存龙性。wǒ jiāng qì jūn qù,qù qù cún lóng xìng。

失题

陈子升

一世为隶胥,三生尚魑魅。yī shì wèi lì xū,sān shēng shàng chī mèi。
如何绅裾列,而有隶胥气。rú hé shēn jū liè,ér yǒu lì xū qì。
霸陵诃李广,犹幸逢醉尉。bà líng hē lǐ guǎng,yóu xìng féng zuì wèi。
虚舟触褊心,不如却相避。xū zhōu chù biǎn xīn,bù rú què xiāng bì。

失题

陈子升

阳虎善为富,多金致贤声。yáng hǔ shàn wèi fù,duō jīn zhì xián shēng。
诸侯敦币聘,都人望弓旌。zhū hóu dūn bì pìn,dōu rén wàng gōng jīng。
遂使里中儿,效尤转相倾。suì shǐ lǐ zhōng ér,xiào yóu zhuǎn xiāng qīng。
俄闻怀璧夫,无罪干国刑。é wén huái bì fū,wú zuì gàn guó xíng。
乃知金踊跃,于人无定形。nǎi zhī jīn yǒng yuè,yú rén wú dìng xíng。
不为庙中牺,必为粪上英。bù wèi miào zhōng xī,bì wèi fèn shàng yīng。
寄言素封子,努力崇虚名。jì yán sù fēng zi,nǔ lì chóng xū míng。

失题

陈子升

客有千金方,藏之不肯炫。kè yǒu qiān jīn fāng,cáng zhī bù kěn xuàn。
自言服食功,能令鬒不变。zì yán fú shí gōng,néng lìng zhěn bù biàn。
解将白石煮,以奉红云殿。jiě jiāng bái shí zhǔ,yǐ fèng hóng yún diàn。
一身裂地封,龟手从水战。yī shēn liè dì fēng,guī shǒu cóng shuǐ zhàn。

失题

陈子升

平生山水趣,兼之云物情。píng shēng shān shuǐ qù,jiān zhī yún wù qíng。
有客貌鲁儒,规予毋外营。yǒu kè mào lǔ rú,guī yǔ wú wài yíng。
文质不相宣,茫昧求至诚。wén zhì bù xiāng xuān,máng mèi qiú zhì chéng。
讵知掇秋实,所植从春英。jù zhī duō qiū shí,suǒ zhí cóng chūn yīng。
玉洞有神龙,蜿蜒无留行。yù dòng yǒu shén lóng,wān yán wú liú xíng。

失题

陈子升

淹留忽白首,慷慨思平生。yān liú hū bái shǒu,kāng kǎi sī píng shēng。
年纪方秀发,天衢一何亨。nián jì fāng xiù fā,tiān qú yī hé hēng。
黄鹄羽初齐,裴回欲飞鸣。huáng gǔ yǔ chū qí,péi huí yù fēi míng。
致身何所期,伟迹光汗青。zhì shēn hé suǒ qī,wěi jì guāng hàn qīng。
追念古先业,扬镳抗群英。zhuī niàn gǔ xiān yè,yáng biāo kàng qún yīng。
得志必济世,拂衣始辞荣。dé zhì bì jì shì,fú yī shǐ cí róng。
奈何抱此愿,时过竟无成。nài hé bào cǐ yuàn,shí guò jìng wú chéng。
凤衰逢接舆,却曲伤吾行。fèng shuāi féng jiē yú,què qū shāng wú xíng。
功德属已往,立言吾奚徵。gōng dé shǔ yǐ wǎng,lì yán wú xī zhēng。
端居发浩歌,空有金石声。duān jū fā hào gē,kōng yǒu jīn shí shēng。

别诗

陈子升

六合为广厦,各自开房居。liù hé wèi guǎng shà,gè zì kāi fáng jū。
往来廊径间,焉得免行途。wǎng lái láng jìng jiān,yān dé miǎn xíng tú。
我非无敝室,之子静且都。wǒ fēi wú bì shì,zhī zi jìng qiě dōu。
帏帐容我寝,饮食令我腴。wéi zhàng róng wǒ qǐn,yǐn shí lìng wǒ yú。
三暮敛心神,凌晨拜前除。sān mù liǎn xīn shén,líng chén bài qián chú。
辞毕不我拒,劝戒成芳模。cí bì bù wǒ jù,quàn jiè chéng fāng mó。
寄言同堂子,聊复充此闾。jì yán tóng táng zi,liáo fù chōng cǐ lǘ。

别诗

陈子升

居者思有行,行者思所止。jū zhě sī yǒu xíng,xíng zhě sī suǒ zhǐ。
不知谁主客,对彼乃称已。bù zhī shuí zhǔ kè,duì bǐ nǎi chēng yǐ。
毂辘天地间,何由见真宰。gǔ lù tiān dì jiān,hé yóu jiàn zhēn zǎi。
盆中环游鱼,磨上旋转蚁。pén zhōng huán yóu yú,mó shàng xuán zhuǎn yǐ。
我欲穷八荒,拔山倒海水。wǒ yù qióng bā huāng,bá shān dào hǎi shuǐ。
不就天人师,旁皇莫为理。bù jiù tiān rén shī,páng huáng mò wèi lǐ。
安得无住舍,招尔同居此。ān dé wú zhù shě,zhāo ěr tóng jū cǐ。

酬韩叔夜

陈子升

行子极秋气,盘旋竹房清。xíng zi jí qiū qì,pán xuán zhú fáng qīng。
邑宰来相存,促膝非世情。yì zǎi lái xiāng cún,cù xī fēi shì qíng。
告我一高贤,名家自鄢陵。gào wǒ yī gāo xián,míng jiā zì yān líng。
永嘉行罢秩,贫胜南阳耕。yǒng jiā xíng bà zhì,pín shèng nán yáng gēng。
肝胆倾四海,旷若云山晴。gān dǎn qīng sì hǎi,kuàng ruò yún shān qíng。
旅寺邻咫尺,奚容隔平生。lǚ sì lín zhǐ chǐ,xī róng gé píng shēng。
相见欢称诗,高谭金石声。xiāng jiàn huān chēng shī,gāo tán jīn shí shēng。
我观靡靡者,俗尚纷营营。wǒ guān mí mí zhě,sú shàng fēn yíng yíng。
非君激新论,谁能闻典型。fēi jūn jī xīn lùn,shuí néng wén diǎn xíng。
愧我客临邛,如君诚长卿。kuì wǒ kè lín qióng,rú jūn chéng zhǎng qīng。
传音归故林,千里皆和鸣。chuán yīn guī gù lín,qiān lǐ jiē hé míng。

赠赵双白

陈子升

海底双明珠,月晕含天色。hǎi dǐ shuāng míng zhū,yuè yūn hán tiān sè。
安能久沦没,当为海人得。ān néng jiǔ lún méi,dāng wèi hǎi rén dé。
一人得此珠,怀之未敢出。yī rén dé cǐ zhū,huái zhī wèi gǎn chū。
一人得此珠,照乘行列国。yī rén dé cǐ zhū,zhào chéng xíng liè guó。
自然成剖符,神彩暗相射。zì rán chéng pōu fú,shén cǎi àn xiāng shè。
愿言各珍重,崇此双珠德。yuàn yán gè zhēn zhòng,chóng cǐ shuāng zhū dé。

玄墓山探梅

陈子升

寒浦入轻舟,春山引孤策。hán pǔ rù qīng zhōu,chūn shān yǐn gū cè。
烟开见飞鸟,雪澹无行迹。yān kāi jiàn fēi niǎo,xuě dàn wú xíng jì。
仄径援山臂,高根逗泉脉。zè jìng yuán shān bì,gāo gēn dòu quán mài。
旁临邓尉卑,回望阊门窄。páng lín dèng wèi bēi,huí wàng chāng mén zhǎi。
日照寺微绀,湖涵梅尽白。rì zhào sì wēi gàn,hú hán méi jǐn bái。
诸天恣花供,大地成香席。zhū tiān zì huā gōng,dà dì chéng xiāng xí。
石壁张丹青,茶山啜云液。shí bì zhāng dān qīng,chá shān chuài yún yè。
悠然遂终日,归路思弥绎。yōu rán suì zhōng rì,guī lù sī mí yì。

客中咏二高士吴门梁伯鸾

陈子升

逾岭去桑梓,吴门花发时。yú lǐng qù sāng zǐ,wú mén huā fā shí。
出门仰天笑,聊以当吾噫。chū mén yǎng tiān xiào,liáo yǐ dāng wú yī。
逸妻岂不恋,求友兴深思。yì qī qǐ bù liàn,qiú yǒu xīng shēn sī。
一过伯通桥,夫君洵我师。yī guò bó tōng qiáo,fū jūn xún wǒ shī。