古诗词

陈子升

四咏循东陵

陈子升

循东陵兮怀故侯,圃秋瓜兮农之俦,我今安知嬴与刘。xún dōng líng xī huái gù hóu,pǔ qiū guā xī nóng zhī chóu,wǒ jīn ān zhī yíng yǔ liú。
夫君资我端章甫,文身断发将焉取。fū jūn zī wǒ duān zhāng fǔ,wén shēn duàn fā jiāng yān qǔ。
不如蝉蜕圭与组,身齐逸民此终古。bù rú chán tuì guī yǔ zǔ,shēn qí yì mín cǐ zhōng gǔ。

四咏循东陵

陈子升

望西山兮钦义士,采薇食兮饿而死,我向颍滨犹洗耳。wàng xī shān xī qīn yì shì,cǎi wēi shí xī è ér sǐ,wǒ xiàng yǐng bīn yóu xǐ ěr。
夫君贻我辟谷丹,吞腥啄腐登仙难。fū jūn yí wǒ pì gǔ dān,tūn xīng zhuó fǔ dēng xiān nán。
不如观化栖岩峦,强持一杯且为欢。bù rú guān huà qī yán luán,qiáng chí yī bēi qiě wèi huān。

四咏循东陵

陈子升

眷南郭兮希达人,阐三籁兮闻天真,我昔此居称里仁。juàn nán guō xī xī dá rén,chǎn sān lài xī wén tiān zhēn,wǒ xī cǐ jū chēng lǐ rén。
夫君助我云连宅,燕泥忽混狐狸迹。fū jūn zhù wǒ yún lián zhái,yàn ní hū hùn hú lí jì。
不如瓮牖门悬席,天地蘧庐况为客。bù rú wèng yǒu mén xuán xí,tiān dì qú lú kuàng wèi kè。

四咏循东陵

陈子升

吟北门兮伤贤者,室人谪兮不我假,我有忧心不能写。yín běi mén xī shāng xián zhě,shì rén zhé xī bù wǒ jiǎ,wǒ yǒu yōu xīn bù néng xiě。
夫君赠我飞蚨钱,金珠奈此糟糠贤。fū jūn zèng wǒ fēi fú qián,jīn zhū nài cǐ zāo kāng xián。
不如敝屣却床前,商歌高入沧浪天。bù rú bì xǐ què chuáng qián,shāng gē gāo rù cāng làng tiān。

罗浮胡蝶歌送屈翁山之金陵同梁芝五陈元孝席上赋

陈子升

胡蝶来从胡蝶洞,南园先集罗浮凤。hú dié lái cóng hú dié dòng,nán yuán xiān jí luó fú fèng。
凤衰久作接舆歌,昨夜蝶酣庄叟梦。fèng shuāi jiǔ zuò jiē yú gē,zuó yè dié hān zhuāng sǒu mèng。
东家西家胡蝶飞,蝶黄蝶白争春晖。dōng jiā xī jiā hú dié fēi,dié huáng dié bái zhēng chūn huī。
罗浮大蝶真凤子,暂憩华堂还翠微。luó fú dà dié zhēn fèng zi,zàn qì huá táng hái cuì wēi。
屈生却自翠微出,欲走名都怀道术。qū shēng què zì cuì wēi chū,yù zǒu míng dōu huái dào shù。
卜居未忍便沈湘,修辞莫是身曾漆。bo jū wèi rěn biàn shěn xiāng,xiū cí mò shì shēn céng qī。
藻思如餐婀娜花,翱翔远食琅玕实。zǎo sī rú cān ē nà huā,áo xiáng yuǎn shí láng gān shí。
神仙之侣不可羁,还待怜才重惜之。shén xiān zhī lǚ bù kě jī,hái dài lián cái zhòng xī zhī。
文章被服人尚爱,况乃吐纳生神奇。wén zhāng bèi fú rén shàng ài,kuàng nǎi tǔ nà shēng shén qí。
送君凤皇台畔去,去去逍遥君自知。sòng jūn fèng huáng tái pàn qù,qù qù xiāo yáo jūn zì zhī。

醉中吟寄内

陈子升

江城飞雨烟蒙蒙,主人劝我杯酒浓。jiāng chéng fēi yǔ yān méng méng,zhǔ rén quàn wǒ bēi jiǔ nóng。
绿槐雨滴白鹇饮,蜜酒藤床醉即寝。lǜ huái yǔ dī bái xián yǐn,mì jiǔ téng chuáng zuì jí qǐn。
山妻生日身在城,白头相重千金轻。shān qī shēng rì shēn zài chéng,bái tóu xiāng zhòng qiān jīn qīng。
醉中笑看侏儒饱,犹有东方割炙情。zuì zhōng xiào kàn zhū rú bǎo,yóu yǒu dōng fāng gē zhì qíng。

飞奴行

陈子升

青天迷白雁,沧海潜鲤鱼。qīng tiān mí bái yàn,cāng hǎi qián lǐ yú。
鱼雁不堪使,使鸽飞飞行作奴。yú yàn bù kān shǐ,shǐ gē fēi fēi xíng zuò nú。
飞奴何事事寄书,山盘水曲云路长。fēi nú hé shì shì jì shū,shān pán shuǐ qū yún lù zhǎng。
相思不见愁参商,吾不能如比翼共翱翔。xiāng sī bù jiàn chóu cān shāng,wú bù néng rú bǐ yì gòng áo xiáng。
飞奴飞奴使尔腾空觅路冲苍茫,征云片片晴景光。fēi nú fēi nú shǐ ěr téng kōng mì lù chōng cāng máng,zhēng yún piàn piàn qíng jǐng guāng。
鸟坠高枝影入塘,雕鹗屏迹鹰鹯藏。niǎo zhuì gāo zhī yǐng rù táng,diāo è píng jì yīng zhān cáng。
系铃播远声如璜,千里不聚三月粮,为君缄情致八行。xì líng bō yuǎn shēng rú huáng,qiān lǐ bù jù sān yuè liáng,wèi jūn jiān qíng zhì bā xíng。
岂免阴霾昏复黑,金眸独辨遥林色。qǐ miǎn yīn mái hūn fù hēi,jīn móu dú biàn yáo lín sè。
高愁鸷搏低愁弋,得归始见辛勤力。gāo chóu zhì bó dī chóu yì,dé guī shǐ jiàn xīn qín lì。
飞奴飞奴凤则尔之主,何必能言似鹦鹉。fēi nú fēi nú fèng zé ěr zhī zhǔ,hé bì néng yán shì yīng wǔ。
且歌作书与鲂鱮,周公鸱鸮,迨未阴雨。qiě gē zuò shū yǔ fáng xù,zhōu gōng chī xiāo,dài wèi yīn yǔ。
曲江海燕,谢彼林甫,吾闻飞奴之名曲江取。qū jiāng hǎi yàn,xiè bǐ lín fǔ,wú wén fēi nú zhī míng qū jiāng qǔ。
去国难忘求友生,山川间绝离情苦。qù guó nán wàng qiú yǒu shēng,shān chuān jiān jué lí qíng kǔ。
古今同一时,千里如一家。gǔ jīn tóng yī shí,qiān lǐ rú yī jiā。
封书达庾岭,折赠空梅花。fēng shū dá yǔ lǐng,zhé zèng kōng méi huā。
飞奴飞奴,吾将使尔行不由径,目不视邪,然后寄声东父游紫霞。fēi nú fēi nú,wú jiāng shǐ ěr xíng bù yóu jìng,mù bù shì xié,rán hòu jì shēng dōng fù yóu zǐ xiá。

以诗代书呈诸公

陈子升

我生澹荡本无忧,生产萧然无所求。wǒ shēng dàn dàng běn wú yōu,shēng chǎn xiāo rán wú suǒ qiú。
楚楚摊书独南阮,栖栖环辙或东丘。chǔ chǔ tān shū dú nán ruǎn,qī qī huán zhé huò dōng qiū。
床无阿堵何劳撤,路有明珠怯暗投。chuáng wú ā dǔ hé láo chè,lù yǒu míng zhū qiè àn tóu。
同异仅存黄马论,纵横敝尽黑貂裘。tóng yì jǐn cún huáng mǎ lùn,zòng héng bì jǐn hēi diāo qiú。
几回变态翻云鸟,只自忘机对海鸥。jǐ huí biàn tài fān yún niǎo,zhǐ zì wàng jī duì hǎi ōu。
岂知世事争排击,水静偏逢乱石激。qǐ zhī shì shì zhēng pái jī,shuǐ jìng piān féng luàn shí jī。
当年倾意尽江河,谁是衔恩见涓滴。dāng nián qīng yì jǐn jiāng hé,shuí shì xián ēn jiàn juān dī。
一饭今惟感漂母,百金可怪谋洴澼。yī fàn jīn wéi gǎn piāo mǔ,bǎi jīn kě guài móu píng pì。
蟊贼伤苗越陌阡,射工伺影含砂砾。máo zéi shāng miáo yuè mò qiān,shè gōng cì yǐng hán shā lì。
莫是豪强归阘茸,奈何贫贱招仇敌。mò shì háo qiáng guī dá rōng,nài hé pín jiàn zhāo chóu dí。
士龙父祖人所知,司马文章空尔为。shì lóng fù zǔ rén suǒ zhī,sī mǎ wén zhāng kōng ěr wèi。
意气必须天下士,风波翻自里中儿。yì qì bì xū tiān xià shì,fēng bō fān zì lǐ zhōng ér。
愿同知己谈深浅,不厌旁人说盛衰。yuàn tóng zhī jǐ tán shēn qiǎn,bù yàn páng rén shuō shèng shuāi。
傥逢晏子鞭堪执,欲绣平原难买丝。tǎng féng yàn zi biān kān zhí,yù xiù píng yuán nán mǎi sī。
休言伏枥年将暮,剪拂长鸣是此时。xiū yán fú lì nián jiāng mù,jiǎn fú zhǎng míng shì cǐ shí。

青霞子歌为郭生赋兼简刘焕之阿字澹归二上人

陈子升

青霞子,昔住丹霞山。qīng xiá zi,xī zhù dān xiá shān。
壮岁从师客南越,家乡回首古秦关。zhuàng suì cóng shī kè nán yuè,jiā xiāng huí shǒu gǔ qín guān。
自言十六十七时,修真炼气寻希夷。zì yán shí liù shí qī shí,xiū zhēn liàn qì xún xī yí。
静中虚室能生白,坐使元阳含早晖。jìng zhōng xū shì néng shēng bái,zuò shǐ yuán yáng hán zǎo huī。
参同契中颇紬绎,未叩羲文穷大易。cān tóng qì zhōng pǒ chóu yì,wèi kòu xī wén qióng dà yì。
丹霞跽请郁先生,三绝韦编观未画。dān xiá jì qǐng yù xiān shēng,sān jué wéi biān guān wèi huà。
要妙全窥太极图,绪言发挥二篇策。yào miào quán kuī tài jí tú,xù yán fā huī èr piān cè。
侍立匡床师返真,彷徨浊世求三益。shì lì kuāng chuáng shī fǎn zhēn,páng huáng zhuó shì qiú sān yì。
旧友黄门久出家,亦持锡杖开丹霞。jiù yǒu huáng mén jiǔ chū jiā,yì chí xī zhàng kāi dān xiá。
霞光照仙还现佛,并至珠江烟水涯。xiá guāng zhào xiān hái xiàn fú,bìng zhì zhū jiāng yān shuǐ yá。
我向珠江得居止,主人意气云霄似。wǒ xiàng zhū jiāng dé jū zhǐ,zhǔ rén yì qì yún xiāo shì。
出身戎马心大儒,鞅掌勤劳归性理。chū shēn róng mǎ xīn dà rú,yāng zhǎng qín láo guī xìng lǐ。
闲邀禅客恣高谈,排关忽见青霞子。xián yāo chán kè zì gāo tán,pái guān hū jiàn qīng xiá zi。
座中复有阿首座,舌长放出雷声大。zuò zhōng fù yǒu ā shǒu zuò,shé zhǎng fàng chū léi shēng dà。
一时四子三教同,惟我赘疣添一个。yī shí sì zi sān jiào tóng,wéi wǒ zhuì yóu tiān yī gè。
青霞子,丹霞僧,多谢主人能得朋。qīng xiá zi,dān xiá sēng,duō xiè zhǔ rén néng dé péng。
未可轻传讲德论,恐令闻者如苍蝇。wèi kě qīng chuán jiǎng dé lùn,kǒng lìng wén zhě rú cāng yíng。

南海神祠古木棉花歌

陈子升

祝融煮海不得乾,烛龙腾波金蜡寒。zhù róng zhǔ hǎi bù dé qián,zhú lóng téng bō jīn là hán。
红旗卷日鏖水战,向天欲插珊瑚竿。hóng qí juǎn rì áo shuǐ zhàn,xiàng tiān yù chā shān hú gān。
海若森森坐鳞屋,天池一勺?灵木。hǎi ruò sēn sēn zuò lín wū,tiān chí yī sháo líng mù。
青帝行春辇且停,望洋却倚扶桑旭。qīng dì xíng chūn niǎn qiě tíng,wàng yáng què yǐ fú sāng xù。
岢峨艚舶千万樯,赤文羽葆邀团光。kě é cáo bó qiān wàn qiáng,chì wén yǔ bǎo yāo tuán guāng。
请捶铜鼓劝花发,吾神饮酒吾人悦。qǐng chuí tóng gǔ quàn huā fā,wú shén yǐn jiǔ wú rén yuè。

赠沈耕岩徵君

陈子升

前者渊明后者潜,眉生老矣称耕岩。qián zhě yuān míng hòu zhě qián,méi shēng lǎo yǐ chēng gēng yán。
今人追古如一辙,高名应向陵阳镵。jīn rén zhuī gǔ rú yī zhé,gāo míng yīng xiàng líng yáng chán。
陵阳之峰连敬亭,即今文脊栖瞿硎。líng yáng zhī fēng lián jìng tíng,jí jīn wén jí qī qú xíng。
宣城纵有玄晖守,那得徵君出户庭。xuān chéng zòng yǒu xuán huī shǒu,nà dé zhēng jūn chū hù tíng。
我从庐岳趋黄山,避暑吴淞秋始还。wǒ cóng lú yuè qū huáng shān,bì shǔ wú sōng qiū shǐ hái。
江楼远望不及往,宛然斯人苍翠间。jiāng lóu yuǎn wàng bù jí wǎng,wǎn rán sī rén cāng cuì jiān。
共是山林江海士,寄书合倩琴高鲤。gòng shì shān lín jiāng hǎi shì,jì shū hé qiàn qín gāo lǐ。
告君旧事君应喜,乞君书满泾县纸。gào jūn jiù shì jūn yīng xǐ,qǐ jūn shū mǎn jīng xiàn zhǐ。

露筋庙

陈子升

蚊为海水人为鱼,人沈蚊海啄团肤。wén wèi hǎi shuǐ rén wèi yú,rén shěn wén hǎi zhuó tuán fū。
呜呼高邮蚊毒粗,露筋女子诚丈夫。wū hū gāo yóu wén dú cū,lù jīn nǚ zi chéng zhàng fū。
毒物杀人无贤愚,烈女岂为高邮有。dú wù shā rén wú xián yú,liè nǚ qǐ wèi gāo yóu yǒu。
此毒未必天下无,蚊何易生人易枯,古今几多露筋徒。cǐ dú wèi bì tiān xià wú,wén hé yì shēng rén yì kū,gǔ jīn jǐ duō lù jīn tú。

舣松江

陈子升

十日兰桡抛草屩,违山又向松江泊。shí rì lán ráo pāo cǎo juē,wéi shān yòu xiàng sōng jiāng pō。
未归犹觅四鳃鱼,长往须骑丹顶鹤。wèi guī yóu mì sì sāi yú,zhǎng wǎng xū qí dān dǐng hè。
吴月渐明风渐殷,江边一线是吴山。wú yuè jiàn míng fēng jiàn yīn,jiāng biān yī xiàn shì wú shān。
不信天池飞翼畔,高吟朗朗下云间。bù xìn tiān chí fēi yì pàn,gāo yín lǎng lǎng xià yún jiān。

吴歌可听行

陈子升

生平解吴语,客里爱吴歌。shēng píng jiě wú yǔ,kè lǐ ài wú gē。
吴江江水流无歇,歌起吴江君奈何。wú jiāng jiāng shuǐ liú wú xiē,gē qǐ wú jiāng jūn nài hé。
浪船摇摇天向晓,枕上诗成思未了。làng chuán yáo yáo tiān xiàng xiǎo,zhěn shàng shī chéng sī wèi le。
忽然听得声满江,声声揭出江云表。hū rán tīng dé shēng mǎn jiāng,shēng shēng jiē chū jiāng yún biǎo。
畴昔听歌歌必昆,座中顾曲惊梨园。chóu xī tīng gē gē bì kūn,zuò zhōng gù qū jīng lí yuán。
老年放浪吴江下,鼓枻惟寻渔父言。lǎo nián fàng làng wú jiāng xià,gǔ yì wéi xún yú fù yán。
君不见百万黄金争度曲,酒阑人散抛丝竹。jūn bù jiàn bǎi wàn huáng jīn zhēng dù qū,jiǔ lán rén sàn pāo sī zhú。
江头谁解听吴歌,信口清音断还续。jiāng tóu shuí jiě tīng wú gē,xìn kǒu qīng yīn duàn hái xù。

西江春事

陈子升

桃花水上新,况复满山春。táo huā shuǐ shàng xīn,kuàng fù mǎn shān chūn。
历乱闻啼鸟,清明烂醉人。lì luàn wén tí niǎo,qīng míng làn zuì rén。
相思阻天末,相慰且比邻。xiāng sī zǔ tiān mò,xiāng wèi qiě bǐ lín。
借问求桑女,如何大路遵。jiè wèn qiú sāng nǚ,rú hé dà lù zūn。

游峡山

陈子升

轩辕二帝子,弄笛开禺阳。xuān yuán èr dì zi,nòng dí kāi yú yáng。
江岸扁舟客,闻钟到上方。jiāng àn biǎn zhōu kè,wén zhōng dào shàng fāng。
仙灵今阒寂,云水空青苍。xiān líng jīn qù jì,yún shuǐ kōng qīng cāng。
欲遣愁心去,猿声岭外长。yù qiǎn chóu xīn qù,yuán shēng lǐng wài zhǎng。

碧玉洞作

陈子升

我有碧玉调,匣琴无处弹。wǒ yǒu bì yù diào,xiá qín wú chù dàn。
登山见流水,高调和皆难。dēng shān jiàn liú shuǐ,gāo diào hé jiē nán。
壁立一片雪,风含白云端。bì lì yī piàn xuě,fēng hán bái yún duān。
羽人不可见,环佩日珊珊。yǔ rén bù kě jiàn,huán pèi rì shān shān。

秋江夜泛

陈子升

秋光枫叶动,星转客帆孤。qiū guāng fēng yè dòng,xīng zhuǎn kè fān gū。
况复秋水至,安知秋夜徂。kuàng fù qiū shuǐ zhì,ān zhī qiū yè cú。
牛渚袁宏月,鸱夷范蠡湖。niú zhǔ yuán hóng yuè,chī yí fàn lí hú。
裴褢无所似,空作水中凫。péi huái wú suǒ shì,kōng zuò shuǐ zhōng fú。

寄徐子能

陈子升

美人家何处,百尺姑苏台。měi rén jiā hé chù,bǎi chǐ gū sū tái。
麋鹿游今日,龙威书几开。mí lù yóu jīn rì,lóng wēi shū jǐ kāi。
迷离天末客,放浪湖上杯。mí lí tiān mò kè,fàng làng hú shàng bēi。
遥知二毛落,秋兴倍从来。yáo zhī èr máo luò,qiū xīng bèi cóng lái。

口号赠故人

陈子升

万里来又去,如君忠信稀。wàn lǐ lái yòu qù,rú jūn zhōng xìn xī。
将离一以赠,杨柳重依依。jiāng lí yī yǐ zèng,yáng liǔ zhòng yī yī。
余欲蹈东海,西山犹采薇。yú yù dǎo dōng hǎi,xī shān yóu cǎi wēi。
应知六月息,风力使鹏飞。yīng zhī liù yuè xī,fēng lì shǐ péng fēi。