古诗词

曹于汴

省躬诗

曹于汴

谓我不如斯,人其谁我谅。wèi wǒ bù rú sī,rén qí shuí wǒ liàng。
是何人之殉,不怜我之丧。shì hé rén zhī xùn,bù lián wǒ zhī sàng。

省躬诗

曹于汴

蚁斗如雷震,病耳亦时闻。yǐ dòu rú léi zhèn,bìng ěr yì shí wén。
人谁同此耳,相述徒殷勤。rén shuí tóng cǐ ěr,xiāng shù tú yīn qín。

省躬诗

曹于汴

周行松桂罗,狭径多蓁莽。zhōu xíng sōng guì luó,xiá jìng duō zhēn mǎng。
遇莽方回足,何如询路口。yù mǎng fāng huí zú,hé rú xún lù kǒu。

省躬诗

曹于汴

燕居如对客,客至不更容。yàn jū rú duì kè,kè zhì bù gèng róng。
仓惶多掩饰,藉是以自攻。cāng huáng duō yǎn shì,jí shì yǐ zì gōng。

省躬诗

曹于汴

怒毁成愎谏,喜誉若争怜。nù huǐ chéng bì jiàn,xǐ yù ruò zhēng lián。
借将颔下气,增取面前妍。jiè jiāng hàn xià qì,zēng qǔ miàn qián yán。

省躬诗

曹于汴

乍面成乍煦,易诺旋易悔。zhà miàn chéng zhà xù,yì nuò xuán yì huǐ。
孰与少踟蹰,犹令直道在。shú yǔ shǎo chí chú,yóu lìng zhí dào zài。

省躬诗

曹于汴

谁将一粒珠,弃之于中野。shuí jiāng yī lì zhū,qì zhī yú zhōng yě。
谁将一寸长,人前夸诩者。shuí jiāng yī cùn zhǎng,rén qián kuā xǔ zhě。

省躬诗

曹于汴

吾将益人善,因之攻人瑕。wú jiāng yì rén shàn,yīn zhī gōng rén xiá。
区区亦疏耳,如煮水灌花。qū qū yì shū ěr,rú zhǔ shuǐ guàn huā。

省躬诗

曹于汴

阳刚散之始,物生肇自坤。yáng gāng sàn zhī shǐ,wù shēng zhào zì kūn。
石冷能藏火,火烈只成焚。shí lěng néng cáng huǒ,huǒ liè zhǐ chéng fén。

省躬诗

曹于汴

折旋不足处,百拜尽成虚。zhé xuán bù zú chù,bǎi bài jǐn chéng xū。
减寸不为丈,凛凛贯终初。jiǎn cùn bù wèi zhàng,lǐn lǐn guàn zhōng chū。

省躬诗

曹于汴

人情诞固诞,评章密似毛。rén qíng dàn gù dàn,píng zhāng mì shì máo。
评人如评鬼,双泪落青袍。píng rén rú píng guǐ,shuāng lèi luò qīng páo。

省躬诗

曹于汴

大济肇于忍,大怼肇于忍。dà jì zhào yú rěn,dà duì zhào yú rěn。
一忍不复辨,刚道是愚蠢。yī rěn bù fù biàn,gāng dào shì yú chǔn。

省躬诗

曹于汴

先朝肇大礼,群议竞纷然。xiān cháo zhào dà lǐ,qún yì jìng fēn rán。
文成问不答,聊尔咏青天。wén chéng wèn bù dá,liáo ěr yǒng qīng tiān。

省躬诗

曹于汴

千里难一师,百拜难一语。qiān lǐ nán yī shī,bǎi bài nán yī yǔ。
诟言感如饴,相成出相龉。gòu yán gǎn rú yí,xiāng chéng chū xiāng yǔ。

省躬诗

曹于汴

口虚而内实,欲入闭之门。kǒu xū ér nèi shí,yù rù bì zhī mén。
空洞绝伎俩,是为百益原。kōng dòng jué jì liǎ,shì wèi bǎi yì yuán。

省躬诗

曹于汴

天雨之润禾,倾盆不如细。tiān yǔ zhī rùn hé,qīng pén bù rú xì。
侈口相开陈,知应匪求济。chǐ kǒu xiāng kāi chén,zhī yīng fěi qiú jì。

省躬诗

曹于汴

知人真不易,咨询失亦频。zhī rén zhēn bù yì,zī xún shī yì pín。
勿谓凭高客,勿谓听密人。wù wèi píng gāo kè,wù wèi tīng mì rén。

省躬诗

曹于汴

人亦何容辱,人亦何容欺。rén yì hé róng rǔ,rén yì hé róng qī。
我否而人可,貌诺而中携。wǒ fǒu ér rén kě,mào nuò ér zhōng xié。

省躬诗

曹于汴

叉手成经济,揖授何森然。chā shǒu chéng jīng jì,yī shòu hé sēn rán。
欹侧谈条理,沉醉说醒言。yī cè tán tiáo lǐ,chén zuì shuō xǐng yán。

省躬诗

曹于汴

眼净微成巨,三年贯虱心。yǎn jìng wēi chéng jù,sān nián guàn shī xīn。
羊羹与鸡距,戈甲起缤纷。yáng gēng yǔ jī jù,gē jiǎ qǐ bīn fēn。