古诗词

曹于汴

省躬诗

曹于汴

匪拟人相重,不嫌人我轻。fěi nǐ rén xiāng zhòng,bù xián rén wǒ qīng。
察言知不足,从此日兢兢。chá yán zhī bù zú,cóng cǐ rì jīng jīng。

省躬诗

曹于汴

古人惜寸阴,寸寸必有事。gǔ rén xī cùn yīn,cùn cùn bì yǒu shì。
古不专诵书,所事果何事。gǔ bù zhuān sòng shū,suǒ shì guǒ hé shì。

省躬诗

曹于汴

名利真成祟,英雄奈尔何。míng lì zhēn chéng suì,yīng xióng nài ěr hé。
清江平似席,倏忽起风波。qīng jiāng píng shì xí,shū hū qǐ fēng bō。

省躬诗

曹于汴

问路非行路,年年在户庭。wèn lù fēi xíng lù,nián nián zài hù tíng。
果然行路客,问罢即登程。guǒ rán xíng lù kè,wèn bà jí dēng chéng。

省躬诗

曹于汴

不欺人功浅,功深绝自欺。bù qī rén gōng qiǎn,gōng shēn jué zì qī。
自欺宁易绝,还在欺人时。zì qī níng yì jué,hái zài qī rén shí。

省躬诗

曹于汴

何处窥刚德,应于众聒时。hé chù kuī gāng dé,yīng yú zhòng guā shí。
初心原不恶,底事为人移。chū xīn yuán bù è,dǐ shì wèi rén yí。

省躬诗

曹于汴

不慑于巨祸,不怵于殊荣。bù shè yú jù huò,bù chù yú shū róng。
不眩于久昵,白首鲜能行。bù xuàn yú jiǔ nì,bái shǒu xiān néng xíng。

省躬诗

曹于汴

饮毒十年前,毒发十年后。yǐn dú shí nián qián,dú fā shí nián hòu。
智人慎举匕,懵人悼成疚。zhì rén shèn jǔ bǐ,měng rén dào chéng jiù。

省躬诗

曹于汴

日照不择地,雨润无遗草。rì zhào bù zé dì,yǔ rùn wú yí cǎo。
吾心藏仁机,嫉恶亦能槁。wú xīn cáng rén jī,jí è yì néng gǎo。

省躬诗

曹于汴

饱食卧北窗,多少恩难补。bǎo shí wò běi chuāng,duō shǎo ēn nán bǔ。
征人捍边陲,农夫劳畎亩。zhēng rén hàn biān chuí,nóng fū láo quǎn mǔ。

省躬诗

曹于汴

利荣无冀想,推挽绝偏私。lì róng wú jì xiǎng,tuī wǎn jué piān sī。
杳杳高风在,执鞭我愿之。yǎo yǎo gāo fēng zài,zhí biān wǒ yuàn zhī。

省躬诗

曹于汴

请看鼓楫人,江海如平地。qǐng kàn gǔ jí rén,jiāng hǎi rú píng dì。
由来此世途,各自分难易。yóu lái cǐ shì tú,gè zì fēn nán yì。

省躬诗

曹于汴

莫视圣者高,自高更局促。mò shì shèng zhě gāo,zì gāo gèng jú cù。
暑葛寒以绵,人人赞化育。shǔ gé hán yǐ mián,rén rén zàn huà yù。

省躬诗

曹于汴

天心最憎机,人心能照机。tiān xīn zuì zēng jī,rén xīn néng zhào jī。
试观海上客,何事不忘机。shì guān hǎi shàng kè,hé shì bù wàng jī。

省躬诗

曹于汴

积风风乃厚,强信终成疑。jī fēng fēng nǎi hòu,qiáng xìn zhōng chéng yí。
相逢才半面,便道遇钟期。xiāng féng cái bàn miàn,biàn dào yù zhōng qī。

省躬诗

曹于汴

乡愿万寻坑,白头跳不出。xiāng yuàn wàn xún kēng,bái tóu tiào bù chū。
图个世人称,年年囚鬼窟。tú gè shì rén chēng,nián nián qiú guǐ kū。

省躬诗

曹于汴

点检从前事,感应如桴鼓。diǎn jiǎn cóng qián shì,gǎn yīng rú fú gǔ。
勿云方寸幽,天公于此睹。wù yún fāng cùn yōu,tiān gōng yú cǐ dǔ。

省躬诗

曹于汴

常凭未发天,好令直如弦。cháng píng wèi fā tiān,hǎo lìng zhí rú xián。
忽忽初念转,照照却惺然。hū hū chū niàn zhuǎn,zhào zhào què xīng rán。

省躬诗

曹于汴

朝暮相煎急,谁人会个休。cháo mù xiāng jiān jí,shuí rén huì gè xiū。
通来一寸血,点点逐浮沤。tōng lái yī cùn xuè,diǎn diǎn zhú fú ōu。

刘冲倩定嗣长子锡蕃

曹于汴

主器遵而祖,荆花好振先。zhǔ qì zūn ér zǔ,jīng huā hǎo zhèn xiān。
彝伦天叙就,而祖即而天。yí lún tiān xù jiù,ér zǔ jí ér tiān。