古诗词

张以宁

题画山水

张以宁

云渺渺,水依依。yún miǎo miǎo,shuǐ yī yī。
人家春树暗,僧舍夕阳微。rén jiā chūn shù àn,sēng shě xī yáng wēi。
扁舟一叶来何处,定有诗人放鹤归。biǎn zhōu yī yè lái hé chù,dìng yǒu shī rén fàng hè guī。

题画山水

张以宁

烟暝起,雨疏来。yān míng qǐ,yǔ shū lái。
溪树阴都合,岩花湿更开。xī shù yīn dōu hé,yán huā shī gèng kāi。
安得身闲似鸥鸟,尽情飞去复飞回。ān dé shēn xián shì ōu niǎo,jǐn qíng fēi qù fù fēi huí。

题日本僧云山千里图

张以宁

天东日出天西入,万里虬鳞散原隰。tiān dōng rì chū tiān xī rù,wàn lǐ qiú lín sàn yuán xí。
日东之僧度海来,袖里江山云气湿。rì dōng zhī sēng dù hǎi lái,xiù lǐ jiāng shān yún qì shī。
愿乘云气朝帝乡,大千世界观毫芒。yuàn chéng yún qì cháo dì xiāng,dà qiān shì jiè guān háo máng。
却骑黄鹄过三岛,别后扶桑枝叶老。què qí huáng gǔ guò sān dǎo,bié hòu fú sāng zhī yè lǎo。

思归引题王居敬总管宁轩

张以宁

家在永宁中,宦游淮海上。jiā zài yǒng níng zhōng,huàn yóu huái hǎi shàng。
使君作居轩,坐必永宁向。shǐ jūn zuò jū xuān,zuò bì yǒng níng xiàng。
永宁汉时蠡吾国,日出城头太行色。yǒng níng hàn shí lí wú guó,rì chū chéng tóu tài xíng sè。
宅中三槐百尺强,曾是晋公亲手植。zhái zhōng sān huái bǎi chǐ qiáng,céng shì jìn gōng qīn shǒu zhí。
淮海水,遥遥驰,使君紫马黄金羁。huái hǎi shuǐ,yáo yáo chí,shǐ jūn zǐ mǎ huáng jīn jī。
群仙相追佩陆离,琼花璀璨东风枝。qún xiān xiāng zhuī pèi lù lí,qióng huā cuǐ càn dōng fēng zhī。
江南虽乐非吾土,故国河山劳梦思。jiāng nán suī lè fēi wú tǔ,gù guó hé shān láo mèng sī。
思心日夜如春水,流入滹沱无尽时。sī xīn rì yè rú chūn shuǐ,liú rù hū tuó wú jǐn shí。
宁轩之名重桑梓,传子传孙孙复子。níng xuān zhī míng zhòng sāng zǐ,chuán zi chuán sūn sūn fù zi。
独不见班超长望玉门关,千古英雄亦如此。dú bù jiàn bān chāo zhǎng wàng yù mén guān,qiān gǔ yīng xióng yì rú cǐ。

夜饮醉归赠王伯纯是日王得容程子初同饮

张以宁

岁云暮矣客不乐,青雨亭前玩孤鹤。suì yún mù yǐ kè bù lè,qīng yǔ tíng qián wán gū hè。
城头愔愔云下垂,竹外骚骚雪微作。chéng tóu yīn yīn yún xià chuí,zhú wài sāo sāo xuě wēi zuò。
亭中王郎风格奇,爱竹爱雪仍爱诗。tíng zhōng wáng láng fēng gé qí,ài zhú ài xuě réng ài shī。
开尊酒好客更好,坐中王程俱白眉。kāi zūn jiǔ hǎo kè gèng hǎo,zuò zhōng wáng chéng jù bái méi。
红炉照閤生春雾,诗思腾腾天外去。hóng lú zhào gé shēng chūn wù,shī sī téng téng tiān wài qù。
玉姬舞倦回风来,吹倒三山见琼树。yù jī wǔ juàn huí fēng lái,chuī dào sān shān jiàn qióng shù。
马蹄蹴响客归时,留我更尽金屈卮。mǎ tí cù xiǎng kè guī shí,liú wǒ gèng jǐn jīn qū zhī。
尘空只觉乾坤白,饮醉那知宾主谁。chén kōng zhǐ jué qián kūn bái,yǐn zuì nà zhī bīn zhǔ shuí。
坐闻一声两声折,携灯起看竹上雪。zuò wén yī shēng liǎng shēng zhé,xié dēng qǐ kàn zhú shàng xuě。
瑶华翠色森陆离,人影灯光两清绝。yáo huá cuì sè sēn lù lí,rén yǐng dēng guāng liǎng qīng jué。
却归觅纸醉自题,乌啼古寺风凄凄。què guī mì zhǐ zuì zì tí,wū tí gǔ sì fēng qī qī。
明年此夜知何处,兴发还应访剡溪。míng nián cǐ yè zhī hé chù,xīng fā hái yīng fǎng shàn xī。

予别黄岩十又六年谫焉德薄父老当不复记然区区常往来于怀也如晦上人来见语亹亹不能休别又依依不忍释予不知何也赋此以赠

张以宁

朗公相见广陵春,自云家世黄山人。lǎng gōng xiāng jiàn guǎng líng chūn,zì yún jiā shì huáng shān rén。
老夫畴昔黄山客,江海见之情转亲。lǎo fū chóu xī huáng shān kè,jiāng hǎi jiàn zhī qíng zhuǎn qīn。
坡陁石上曾披雪,遍海莲华白于月。pō tuó shí shàng céng pī xuě,biàn hǎi lián huá bái yú yuè。
新诗句句斗清妍,高诵长风动疏樾。xīn shī jù jù dòu qīng yán,gāo sòng zhǎng fēng dòng shū yuè。
清晨言别索题诗,我衰诗减黄山时。qīng chén yán bié suǒ tí shī,wǒ shuāi shī jiǎn huáng shān shí。
春潮日夕海门去,归报山中尝旧知。chūn cháo rì xī hǎi mén qù,guī bào shān zhōng cháng jiù zhī。

登大佛岭雨中云在其下

张以宁

大佛岭尽小石来,黑崖削铁悬崔嵬。dà fú lǐng jǐn xiǎo shí lái,hēi yá xuē tiě xuán cuī wéi。
泉翻松根六月雪,雨老石路千年苔。quán fān sōng gēn liù yuè xuě,yǔ lǎo shí lù qiān nián tái。
我行忽落青天外,白云四望茫如海。wǒ xíng hū luò qīng tiān wài,bái yún sì wàng máng rú hǎi。
黛痕三点见蓬莱,明星玉女遥相待。dài hén sān diǎn jiàn péng lái,míng xīng yù nǚ yáo xiāng dài。
九华天姥省见之,人间有山无此奇。jiǔ huá tiān lǎo shěng jiàn zhī,rén jiān yǒu shān wú cǐ qí。
平生酷恨李太白,不到闽山独欠诗。píng shēng kù hèn lǐ tài bái,bù dào mǐn shān dú qiàn shī。

梅所歌为朱奂彰作

张以宁

梅之所,梅之所,不在罗浮之村、西湖之屿,乃在淮左竹西最佳处。méi zhī suǒ,méi zhī suǒ,bù zài luó fú zhī cūn xī hú zhī yǔ,nǎi zài huái zuǒ zhú xī zuì jiā chù。
主人治地斸云根,纯种寒芳托幽趣。zhǔ rén zhì dì zhǔ yún gēn,chún zhǒng hán fāng tuō yōu qù。
翠禽呖呖月沈山,玉笛愔愔霜绕树。cuì qín lì lì yuè shěn shān,yù dí yīn yīn shuāng rào shù。
嗟梅之所兮,谁争子所。jiē méi zhī suǒ xī,shuí zhēng zi suǒ。
昔时金谷桃李园,倏忽春荣安足数。xī shí jīn gǔ táo lǐ yuán,shū hū chūn róng ān zú shù。
何时天雪新霁道少人,邛竹扶持老夫去。hé shí tiān xuě xīn jì dào shǎo rén,qióng zhú fú chí lǎo fū qù。
百壶清酒十首诗,造君梅所谁宾主,醉倒参横楚天曙。bǎi hú qīng jiǔ shí shǒu shī,zào jūn méi suǒ shuí bīn zhǔ,zuì dào cān héng chǔ tiān shǔ。

七夕吟同张士行赋

张以宁

银河迢迢向东注,玉女盈盈隔秋渚。yín hé tiáo tiáo xiàng dōng zhù,yù nǚ yíng yíng gé qiū zhǔ。
金梭飞飞掷烟雾,织作青鸾寄幽素。jīn suō fēi fēi zhì yān wù,zhī zuò qīng luán jì yōu sù。
青鸾织成不飞去,仙郎脉脉愁无语。qīng luán zhī chéng bù fēi qù,xiān láng mài mài chóu wú yǔ。
无语相望朝复暮,白榆摇落成秋树。wú yǔ xiāng wàng cháo fù mù,bái yú yáo luò chéng qiū shù。
藕花香冷鸳鸯浦,天上银桥宝车度。ǒu huā xiāng lěng yuān yāng pǔ,tiān shàng yín qiáo bǎo chē dù。
风清蕊殿开瑶户,云屏雾褥芙蓉吐。fēng qīng ruǐ diàn kāi yáo hù,yún píng wù rù fú róng tǔ。
经年香梦遥相许,一夕离肠为郎诉。jīng nián xiāng mèng yáo xiāng xǔ,yī xī lí cháng wèi láng sù。
羿姬妒人留不住,天鸡角角扶桑曙。yì jī dù rén liú bù zhù,tiān jī jiǎo jiǎo fú sāng shǔ。
龙巾荏苒啼红露,乱点云开逗飞雨。lóng jīn rěn rǎn tí hóng lù,luàn diǎn yún kāi dòu fēi yǔ。
伯劳西飞燕东翥,河乾石烂愁终古。bó láo xī fēi yàn dōng zhù,hé qián shí làn chóu zhōng gǔ。
翠楼乞巧娉婷女,镜里青螺扫眉妩。cuì lóu qǐ qiǎo pīng tíng nǚ,jìng lǐ qīng luó sǎo méi wǔ。
博山沈烟袅双缕,不识人间离别苦。bó shān shěn yān niǎo shuāng lǚ,bù shí rén jiān lí bié kǔ。

题李遂卿画二首春鹅杏花

张以宁

高堂暮冬见杏花,的皪满树开丹砂。gāo táng mù dōng jiàn xìng huā,de lì mǎn shù kāi dān shā。
生香丽色晓浮动,春风夜到仙人家。shēng xiāng lì sè xiǎo fú dòng,chūn fēng yè dào xiān rén jiā。
名园题诗昔时见,曲江烟晴江色变。míng yuán tí shī xī shí jiàn,qū jiāng yān qíng jiāng sè biàn。
两鹅新乳出花间,白雪红云光眩转。liǎng é xīn rǔ chū huā jiān,bái xuě hóng yún guāng xuàn zhuǎn。
野人爱酒兼爱鹅,持酒寻常花下歌。yě rén ài jiǔ jiān ài é,chí jiǔ xún cháng huā xià gē。
客中看画色惆怅,春风尔来独奈何。kè zhōng kàn huà sè chóu chàng,chūn fēng ěr lái dú nài hé。

题李遂卿画二首春鹅杏花

张以宁

江风吹霜荷叶白,月出馀香动秋色。jiāng fēng chuī shuāng hé yè bái,yuè chū yú xiāng dòng qiū sè。
湘姬越女不复来,鸳鸯翡翠无消息。xiāng jī yuè nǚ bù fù lái,yuān yāng fěi cuì wú xiāo xī。
飞来属玉一双双,雪衣白于荷上霜。fēi lái shǔ yù yī shuāng shuāng,xuě yī bái yú hé shàng shuāng。
更长迢递不成睡,望极飞鹓云外行。gèng zhǎng tiáo dì bù chéng shuì,wàng jí fēi yuān yún wài xíng。
开图漠漠秋光冷,念尔娉婷抱寒影。kāi tú mò mò qiū guāng lěng,niàn ěr pīng tíng bào hán yǐng。
五月花开江水平,飞起红云渺千顷。wǔ yuè huā kāi jiāng shuǐ píng,fēi qǐ hóng yún miǎo qiān qǐng。

倦绣篇为云中吕遵义作

张以宁

蘼芜叶暗江云暖,翡翠单飞怨春晚。mí wú yè àn jiāng yún nuǎn,fěi cuì dān fēi yuàn chūn wǎn。
陈女多情玉镜分,陆郎薄幸斑骓远。chén nǚ duō qíng yù jìng fēn,lù láng báo xìng bān zhuī yuǎn。
宝鸭团炉百和香,锦鸳方褥五文章。bǎo yā tuán lú bǎi hé xiāng,jǐn yuān fāng rù wǔ wén zhāng。
阴阴垂柳笼书幌,点点飞花落绣床。yīn yīn chuí liǔ lóng shū huǎng,diǎn diǎn fēi huā luò xiù chuáng。
双鸾欲寄金龟倩,燕月吴云不相见。shuāng luán yù jì jīn guī qiàn,yàn yuè wú yún bù xiāng jiàn。
柔肠万转逐回文,乱绪千条萦弱线。róu cháng wàn zhuǎn zhú huí wén,luàn xù qiān tiáo yíng ruò xiàn。
女贞枝上燕双栖,夜合花前思欲迷。nǚ zhēn zhī shàng yàn shuāng qī,yè hé huā qián sī yù mí。
停针嘿嘿无人会,但觉春山两叶低。tíng zhēn hēi hēi wú rén huì,dàn jué chūn shān liǎng yè dī。
晓嘶绣勒门前路,夜炙银灯帐中语。xiǎo sī xiù lēi mén qián lù,yè zhì yín dēng zhàng zhōng yǔ。
指点香茸旧唾痕,见妾朝朝断肠处。zhǐ diǎn xiāng rōng jiù tuò hén,jiàn qiè cháo cháo duàn cháng chù。

蒋仲诚墨牛图

张以宁

回风吹云垂柳枝,蔓草雨湿春离离。huí fēng chuī yún chuí liǔ zhī,màn cǎo yǔ shī chūn lí lí。
牧人荷蓑笠,叱牛牛下来。mù rén hé suō lì,chì niú niú xià lái。
牛归草草犊行迟,茧栗望母鸣相追。niú guī cǎo cǎo dú xíng chí,jiǎn lì wàng mǔ míng xiāng zhuī。
牛兮顾尔犊,无乃日夕饥。niú xī gù ěr dú,wú nǎi rì xī jī。
我见恻然,念归以悲。wǒ jiàn cè rán,niàn guī yǐ bēi。
嗟哉杨德祖,蚩蚩真小儿。jiē zāi yáng dé zǔ,chī chī zhēn xiǎo ér。

蒋仲诚墨牛图

张以宁

溪水无泥新雨馀,日透高树秋扶疏。xī shuǐ wú ní xīn yǔ yú,rì tòu gāo shù qiū fú shū。
牧儿挈笭箵,独漉水中鱼。mù ér qiè líng xīng,dú lù shuǐ zhōng yú。
人闲放牛牛自如,一牛长鸣望太虚。rén xián fàng niú niú zì rú,yī niú zhǎng míng wàng tài xū。
一牛顾其牧,无乃亦笑渠。yī niú gù qí mù,wú nǎi yì xiào qú。
我见㗳然,观物之初。wǒ jiàn tǎ rán,guān wù zhī chū。
嗟哉蒲山子,区区读何书。jiē zāi pú shān zi,qū qū dú hé shū。

洗衣曲同唐括子宽赋

张以宁

洗衣女郎足如雪,寒波晓浸鸦头袜。xǐ yī nǚ láng zú rú xuě,hán bō xiǎo jìn yā tóu wà。
笑移纤笋整缃裙,素腕微鸣玉条脱。xiào yí xiān sǔn zhěng xiāng qún,sù wàn wēi míng yù tiáo tuō。
罗衣泪粉痕斑斑,欲洗未洗沉吟间。luó yī lèi fěn hén bān bān,yù xǐ wèi xǐ chén yín jiān。
波寒恐洗郎思去,不洗复恐傍人看。bō hán kǒng xǐ láng sī qù,bù xǐ fù kǒng bàng rén kàn。
红颜娟娟照清泚,只惜芳年驶如水。hóng yán juān juān zhào qīng cǐ,zhǐ xī fāng nián shǐ rú shuǐ。
西风梦冷鸳鸯起,露滴红香藕花死。xī fēng mèng lěng yuān yāng qǐ,lù dī hóng xiāng ǒu huā sǐ。
洗衣洗衣复洗衣,小姑嗔妾归去迟。xǐ yī xǐ yī fù xǐ yī,xiǎo gū chēn qiè guī qù chí。
小姑十二方娇痴,此恨他年汝自知。xiǎo gū shí èr fāng jiāo chī,cǐ hèn tā nián rǔ zì zhī。

洗衣辞再同仲宽赋

张以宁

妾身内郡良家女,双鬟嫁作东邻妇。qiè shēn nèi jùn liáng jiā nǚ,shuāng huán jià zuò dōng lín fù。
寒机霜夜织流黄,输与官中了门户。hán jī shuāng yè zhī liú huáng,shū yǔ guān zhōng le mén hù。
嫁时春衣裁白苎,是妾手中织成布。jià shí chūn yī cái bái zhù,shì qiè shǒu zhōng zhī chéng bù。
相从箕帚不暂离,虽有新衣不如故。xiāng cóng jī zhǒu bù zàn lí,suī yǒu xīn yī bù rú gù。
忆曾女傅授妾诗,被服浣濯古后妃。yì céng nǚ fù shòu qiè shī,bèi fú huàn zhuó gǔ hòu fēi。
妾家贫素无侍儿,携衣洗洗妾不辞。qiè jiā pín sù wú shì ér,xié yī xǐ xǐ qiè bù cí。
妾人不是西家施,浣纱石上扬蛾眉。qiè rén bù shì xī jiā shī,huàn shā shí shàng yáng é méi。
妾人不比溧阳女,杀身急义中道亏。qiè rén bù bǐ lì yáng nǚ,shā shēn jí yì zhōng dào kuī。
河之水,清且漪,中有鲤鱼红尾肥。hé zhī shuǐ,qīng qiě yī,zhōng yǒu lǐ yú hóng wěi féi。
堂上老姑日午饥,洗衣洗衣须早归,河上风尘缁妾衣。táng shàng lǎo gū rì wǔ jī,xǐ yī xǐ yī xū zǎo guī,hé shàng fēng chén zī qiè yī。

送张东阳弟

张以宁

昔我归自黄山时,曾送龙虎张君诗。xī wǒ guī zì huáng shān shí,céng sòng lóng hǔ zhāng jūn shī。
张君善诗逼张籍,淡若古瑟弦朱丝。zhāng jūn shàn shī bī zhāng jí,dàn ruò gǔ sè xián zhū sī。
难兄之下有难弟,有道有术仍能医。nán xiōng zhī xià yǒu nán dì,yǒu dào yǒu shù réng néng yī。
携诗过我茅屋底,每忆令兄欣见之。xié shī guò wǒ máo wū dǐ,měi yì lìng xiōng xīn jiàn zhī。
上清真人矞云气,南阳太守清冰姿。shàng qīng zhēn rén yù yún qì,nán yáng tài shǒu qīng bīng zī。
顾惭寘我珠玉侧,华胄遥遥那得辞。gù cán zhì wǒ zhū yù cè,huá zhòu yáo yáo nà dé cí。
君归见兄道贱子,别二十年双鬓衰。jūn guī jiàn xiōng dào jiàn zi,bié èr shí nián shuāng bìn shuāi。
山中茯苓倘可斸,岁晚楖栗当相随。shān zhōng fú líng tǎng kě zhǔ,suì wǎn zhì lì dāng xiāng suí。

雪坡歌为丁彦亨作

张以宁

昆仑月窟西坡陀,太古有雪高嵯峨。kūn lún yuè kū xī pō tuó,tài gǔ yǒu xuě gāo cuó é。
金天爽气几万里,下压雪外之蓬娑。jīn tiān shuǎng qì jǐ wàn lǐ,xià yā xuě wài zhī péng suō。
乾坤何处著清致,只有珠湖明月扬清波。qián kūn hé chù zhù qīng zhì,zhǐ yǒu zhū hú míng yuè yáng qīng bō。
丁君胸次有如此,相逢索我题雪坡。dīng jūn xiōng cì yǒu rú cǐ,xiāng féng suǒ wǒ tí xuě pō。
我歌不工奈君何,何时一舸夜相过。wǒ gē bù gōng nài jūn hé,hé shí yī gě yè xiāng guò。
阆风玄圃渺倒景,琼林玉树交寒柯。láng fēng xuán pǔ miǎo dào jǐng,qióng lín yù shù jiāo hán kē。
题诗呼起雪堂老,置酒酌之金叵罗。tí shī hū qǐ xuě táng lǎo,zhì jiǔ zhuó zhī jīn pǒ luó。
然后蹑积石,俯黄河,直骑白凤青冥表,共听瑶池黄竹歌。rán hòu niè jī shí,fǔ huáng hé,zhí qí bái fèng qīng míng biǎo,gòng tīng yáo chí huáng zhú gē。
看君散此太古雪,下与草木回春和。kàn jūn sàn cǐ tài gǔ xuě,xià yǔ cǎo mù huí chūn hé。

送宪掾孙德谦北上

张以宁

孙君宪府之白眉,拱璧莹然廊庙姿。sūn jūn xiàn fǔ zhī bái méi,gǒng bì yíng rán láng miào zī。
往年少府寔初筮,当道好官多见知。wǎng nián shǎo fǔ shí chū shì,dāng dào hǎo guān duō jiàn zhī。
鸂?夜自金滩起,騄駬晓上青天驰。xī yè zì jīn tān qǐ,lù ěr xiǎo shàng qīng tiān chí。
淮霜秋清古柏树,海月夜白扶桑枝。huái shuāng qiū qīng gǔ bǎi shù,hǎi yuè yè bái fú sāng zhī。
宪家宏纲甚照耀,绣衣使者常嗟咨。xiàn jiā hóng gāng shén zhào yào,xiù yī shǐ zhě cháng jiē zī。
飞剡如云集台阁,束书即日趋京师。fēi shàn rú yún jí tái gé,shù shū jí rì qū jīng shī。
恭闻先公古遗爱,只今古道人犹思。gōng wén xiān gōng gǔ yí ài,zhǐ jīn gǔ dào rén yóu sī。
高门翼翼后必大,天道昭昭今在兹。gāo mén yì yì hòu bì dà,tiān dào zhāo zhāo jīn zài zī。
紫微华盖森列辅,灵芝朱草祥明时。zǐ wēi huá gài sēn liè fǔ,líng zhī zhū cǎo xiáng míng shí。
蜚腾去去君莫迟,舜琴待和薰风诗。fēi téng qù qù jūn mò chí,shùn qín dài hé xūn fēng shī。

赤盏为肃慎贵族于今为清门希曾其字者读书为诗善鼓琴且工墨菊有新意为予作四幅留其二徵诗为赋此云

张以宁

昔人画梅如相马,此意岂在骊黄者。xī rén huà méi rú xiāng mǎ,cǐ yì qǐ zài lí huáng zhě。
希曾墨菊乃似之,是何奇趣幽且雅。xī céng mò jú nǎi shì zhī,shì hé qí qù yōu qiě yǎ。
松窗无人高卧起,池水尽黑临书罢。sōng chuāng wú rén gāo wò qǐ,chí shuǐ jǐn hēi lín shū bà。
玄霜玉碗捣秋风,露湿吴纨净潇洒。xuán shuāng yù wǎn dǎo qiū fēng,lù shī wú wán jìng xiāo sǎ。
金钱失却汉宫寒,蛱蝶飞来怨清夜。jīn qián shī què hàn gōng hán,jiá dié fēi lái yuàn qīng yè。
曩予步屧东篱下,采采黄花不盈把。nǎng yǔ bù xiè dōng lí xià,cǎi cǎi huáng huā bù yíng bǎ。
即今却似雾中看,老眼摩挲忽惊诧。jí jīn què shì wù zhōng kàn,lǎo yǎn mó sā hū jīng chà。
熟视经营惨淡馀,希曾岂是寻常画。shú shì jīng yíng cǎn dàn yú,xī céng qǐ shì xún cháng huà。
坡翁墨花诗更奇,我今材薄况衰谢。pō wēng mò huā shī gèng qí,wǒ jīn cái báo kuàng shuāi xiè。
醉来墨沈倒淋漓,自拭乌丝为君写。zuì lái mò shěn dào lín lí,zì shì wū sī wèi jūn xiě。