古诗词

张以宁

都城春日再次前韵

张以宁

卿云绚彩捧晴暾,春满皇都十二门。qīng yún xuàn cǎi pěng qíng tūn,chūn mǎn huáng dōu shí èr mén。
苑树嫩黄烟着色,宫沟微绿雪消痕。yuàn shù nèn huáng yān zhe sè,gōng gōu wēi lǜ xuě xiāo hén。
秧分过社新针水,麦种经秋秀被村。yāng fēn guò shè xīn zhēn shuǐ,mài zhǒng jīng qiū xiù bèi cūn。
愿见年丰人饱饭,广文官冷底须论。yuàn jiàn nián fēng rén bǎo fàn,guǎng wén guān lěng dǐ xū lùn。

次韵成均春日答潘述古博士

张以宁

芳时雨露被恩荣,六馆英游五百生。fāng shí yǔ lù bèi ēn róng,liù guǎn yīng yóu wǔ bǎi shēng。
揖退花边分佩响,讲馀松外度钟鸣。yī tuì huā biān fēn pèi xiǎng,jiǎng yú sōng wài dù zhōng míng。
风微高阁牙签动,日静深帘绿绮横。fēng wēi gāo gé yá qiān dòng,rì jìng shēn lián lǜ qǐ héng。
多羡材名潘骑省,题诗纸贵满春城。duō xiàn cái míng pān qí shěng,tí shī zhǐ guì mǎn chūn chéng。

祭酒江先生见和再次前韵

张以宁

先生稽古如桓荣,老我忧时惭贾生。xiān shēng jī gǔ rú huán róng,lǎo wǒ yōu shí cán jiǎ shēng。
六鳌共掣碧海动,孤凤先睹朝阳鸣。liù áo gòng chè bì hǎi dòng,gū fèng xiān dǔ cháo yáng míng。
青春深院梧桐暗,红日高盘苜蓿横。qīng chūn shēn yuàn wú tóng àn,hóng rì gāo pán mù xu héng。
誓将丝毫效补衮,长愿磐石安维城。shì jiāng sī háo xiào bǔ gǔn,zhǎng yuàn pán shí ān wéi chéng。

送陈彦博编修归省

张以宁

紫薇老人积素翁,有客毫端飞绛虹。zǐ wēi lǎo rén jī sù wēng,yǒu kè háo duān fēi jiàng hóng。
长吟北征窥杜子,忽跨东海逐任公。zhǎng yín běi zhēng kuī dù zi,hū kuà dōng hǎi zhú rèn gōng。
高风祈水波浪白,初日抟桑天地红。gāo fēng qí shuǐ bō làng bái,chū rì tuán sāng tiān dì hóng。
锦袍独酌金鳌顶,笑晲一粟浮杯中。jǐn páo dú zhuó jīn áo dǐng,xiào nǐ yī sù fú bēi zhōng。

送陈彦博编修归省

张以宁

我家神山海上头,昔交先公三十秋。wǒ jiā shén shān hǎi shàng tóu,xī jiāo xiān gōng sān shí qiū。
几年不归父老忆,万里复送郎君游。jǐ nián bù guī fù lǎo yì,wàn lǐ fù sòng láng jūn yóu。
白鱼青笋上亲寿,紫蟹黄花销客愁。bái yú qīng sǔn shàng qīn shòu,zǐ xiè huáng huā xiāo kè chóu。
明年老夫亦东耳,草堂小结并沧洲。míng nián lǎo fū yì dōng ěr,cǎo táng xiǎo jié bìng cāng zhōu。

过郭州答子烜和韵

张以宁

擘破飞狐碧玉峰,奔河似电出卢龙。bāi pò fēi hú bì yù fēng,bēn hé shì diàn chū lú lóng。
晴波落日金明灭,远树寒烟翠叠重。qíng bō luò rì jīn míng miè,yuǎn shù hán yān cuì dié zhòng。
吟诗骥子新怜汝,返哺乌雏独愧侬。yín shī jì zi xīn lián rǔ,fǎn bǔ wū chú dú kuì nóng。
溪上故庐何日扫,故人携酒话奇胸。xī shàng gù lú hé rì sǎo,gù rén xié jiǔ huà qí xiōng。

同王赵二明府岸行里河滨

张以宁

御河行尽一千里,望入青齐树际天。yù hé xíng jǐn yī qiān lǐ,wàng rù qīng qí shù jì tiān。
野水飞鸥鱼舍外,关山归雁客帆前。yě shuǐ fēi ōu yú shě wài,guān shān guī yàn kè fān qián。
日明野气浮层浪,风动川光漾细烟。rì míng yě qì fú céng làng,fēng dòng chuān guāng yàng xì yān。
客里未能疏酒盏,春来聊复费诗篇。kè lǐ wèi néng shū jiǔ zhǎn,chūn lái liáo fù fèi shī piān。

过沛歌风亭

张以宁

苍梧帝逝薰弦绝,千古三侯慷慨歌。cāng wú dì shì xūn xián jué,qiān gǔ sān hóu kāng kǎi gē。
丰沛故乡宜有感,韩彭猛士惜无多。fēng pèi gù xiāng yí yǒu gǎn,hán péng měng shì xī wú duō。
英雄老去台空在,魂魄来归意若何。yīng xióng lǎo qù tái kōng zài,hún pò lái guī yì ruò hé。
楚舞尊前鸿鹄起,大风几动汉山河。chǔ wǔ zūn qián hóng gǔ qǐ,dà fēng jǐ dòng hàn shān hé。

与赵德明谈丁仲容作此寄之

张以宁

江左诗人丁叟在,淮南木落看青山。jiāng zuǒ shī rén dīng sǒu zài,huái nán mù luò kàn qīng shān。
寻僧野寺秋风去,送客溪船夜月还。xún sēng yě sì qiū fēng qù,sòng kè xī chuán yè yuè hái。
八口艰难新歉后,廿年落魄醉吟间。bā kǒu jiān nán xīn qiàn hòu,niàn nián luò pò zuì yín jiān。
城南郭泰能携酒,得伴先生杖履闲。chéng nán guō tài néng xié jiǔ,dé bàn xiān shēng zhàng lǚ xián。

沽头

张以宁

日上河堤归兴浓,闸头南望见遥峰。rì shàng hé dī guī xīng nóng,zhá tóu nán wàng jiàn yáo fēng。
春城草木浮元气,中土园庐尚古风。chūn chéng cǎo mù fú yuán qì,zhōng tǔ yuán lú shàng gǔ fēng。
桑眼科馀黄蠢蠢,菜苗挑出绿茸茸。sāng yǎn kē yú huáng chǔn chǔn,cài miáo tiāo chū lǜ rōng rōng。
平生性癖耽幽静,拟筑团茅淮水东。píng shēng xìng pǐ dān yōu jìng,nǐ zhù tuán máo huái shuǐ dōng。

徐州霸王庙

张以宁

长洪声动楚山虚,太息彭城霸国馀。zhǎng hóng shēng dòng chǔ shān xū,tài xī péng chéng bà guó yú。
父老更堪秦暴虐,英雄空为汉驱除。fù lǎo gèng kān qín bào nüè,yīng xióng kōng wèi hàn qū chú。
苔移玉帐蛛丝暗,柳绕黄楼雁影疏。tái yí yù zhàng zhū sī àn,liǔ rào huáng lóu yàn yǐng shū。
独有春风虞氏草,魂归为汝一沾裾。dú yǒu chūn fēng yú shì cǎo,hún guī wèi rǔ yī zhān jū。

范增墓

张以宁

鸿门已失秦天下,千载彭城恨满襟。hóng mén yǐ shī qín tiān xià,qiān zài péng chéng hèn mǎn jīn。
亭长空惊撞白璧,中郎还解摸黄金。tíng zhǎng kōng jīng zhuàng bái bì,zhōng láng hái jiě mō huáng jīn。
乾坤不庇英雄骨,霜露谁为怵愓心。qián kūn bù bì yīng xióng gǔ,shuāng lù shuí wèi chù dàng xīn。
独有彷徉尘垢外,谷城飞去白云深。dú yǒu páng yáng chén gòu wài,gǔ chéng fēi qù bái yún shēn。

戏马台

张以宁

当时衣锦去关中,天地移归隆准公。dāng shí yī jǐn qù guān zhōng,tiān dì yí guī lóng zhǔn gōng。
空使秦人悲故旧,更怜刘裕愧英雄。kōng shǐ qín rén bēi gù jiù,gèng lián liú yù kuì yīng xióng。
荒台落日蜚鸿没,春草连云戏马空。huāng tái luò rì fēi hóng méi,chūn cǎo lián yún xì mǎ kōng。
太息重瞳千载少,舣舟不肯过江东。tài xī zhòng tóng qiān zài shǎo,yǐ zhōu bù kěn guò jiāng dōng。

燕子楼

张以宁

杨柳青青汴水流,昔年歌舞侍君侯。yáng liǔ qīng qīng biàn shuǐ liú,xī nián gē wǔ shì jūn hóu。
城头落日鸦声起,楼上春风燕子愁。chéng tóu luò rì yā shēng qǐ,lóu shàng chūn fēng yàn zi chóu。
黄壤讵能留富贵,白云无复梦温柔。huáng rǎng jù néng liú fù guì,bái yún wú fù mèng wēn róu。
更怜山下虞姬草,烟雨年年恨未休。gèng lián shān xià yú jī cǎo,yān yǔ nián nián hèn wèi xiū。

黄楼

张以宁

苏子徐州忧国疏,丹心百载尚依依。sū zi xú zhōu yōu guó shū,dān xīn bǎi zài shàng yī yī。
青山昔日黄楼在,赤壁何年白鹤归。qīng shān xī rì huáng lóu zài,chì bì hé nián bái hè guī。
西绝峨眉那复得,东还海道已相违。xī jué é méi nà fù dé,dōng hái hǎi dào yǐ xiāng wéi。
羽衣吹笛人何处,疏柳啼鸦自夕晖。yǔ yī chuī dí rén hé chù,shū liǔ tí yā zì xī huī。

吕梁洪

张以宁

禹凿犹存滟滪根,彼苍设险壮彭门。yǔ záo yóu cún yàn yù gēn,bǐ cāng shè xiǎn zhuàng péng mén。
山形奔过黄河怒,水气阴来白日昏。shān xíng bēn guò huáng hé nù,shuǐ qì yīn lái bái rì hūn。
贾客经营随雁集,舟人祭祀识龙尊。jiǎ kè jīng yíng suí yàn jí,zhōu rén jì sì shí lóng zūn。
时平四渎无波浪,笑指青帘买酒樽。shí píng sì dú wú bō làng,xiào zhǐ qīng lián mǎi jiǔ zūn。

邳州

张以宁

轻帆飞度下邳城,两岸青山鹢首迎。qīng fān fēi dù xià pī chéng,liǎng àn qīng shān yì shǒu yíng。
风约河声归海近,云低树色傍淮平。fēng yuē hé shēng guī hǎi jìn,yún dī shù sè bàng huái píng。
子房流落编书在,玄德驱驰髀肉生。zi fáng liú luò biān shū zài,xuán dé qū chí bì ròu shēng。
欲吊古人无处问,飞蝗过后雁哀鸣。yù diào gǔ rén wú chù wèn,fēi huáng guò hòu yàn āi míng。

吴门怀古

张以宁

曾见吴王歌舞时,遗台废苑不胜悲。céng jiàn wú wáng gē wǔ shí,yí tái fèi yuàn bù shèng bēi。
春风雁啑菰蒲叶,夜月乌啼杨柳枝。chūn fēng yàn shà gū pú yè,yè yuè wū tí yáng liǔ zhī。
有客买舟寻范蠡,无人穿冢近要离。yǒu kè mǎi zhōu xún fàn lí,wú rén chuān zhǒng jìn yào lí。
馆娃宫外繁花发,游女长歌白纻词。guǎn wá gōng wài fán huā fā,yóu nǚ zhǎng gē bái zhù cí。

过吴江州

张以宁

三高堂下绿蘋风,十载维舟两鬓蓬。sān gāo táng xià lǜ píng fēng,shí zài wéi zhōu liǎng bìn péng。
范蠡无书留越绝,张翰有梦到吴中。fàn lí wú shū liú yuè jué,zhāng hàn yǒu mèng dào wú zhōng。
云开笠泽浮珠阙,月出长桥动彩虹。yún kāi lì zé fú zhū quē,yuè chū zhǎng qiáo dòng cǎi hóng。
长忆故人心断绝,五羊南去少飞鸿。zhǎng yì gù rén xīn duàn jué,wǔ yáng nán qù shǎo fēi hóng。

钱塘怀古

张以宁

荷花桂子不胜悲,江介繁华异昔时。hé huā guì zi bù shèng bēi,jiāng jiè fán huá yì xī shí。
天目山来孤凤歇,海门潮去六龙移。tiān mù shān lái gū fèng xiē,hǎi mén cháo qù liù lóng yí。
贾充误世终无策,庾信哀时尚有词。jiǎ chōng wù shì zhōng wú cè,yǔ xìn āi shí shàng yǒu cí。
莫向中原夸绝景,西湖遗恨是西施。mò xiàng zhōng yuán kuā jué jǐng,xī hú yí hèn shì xī shī。