古诗词

程敏政

为乡人张卫幕贵题辽王九鸶图

程敏政

苇岸芦汀立九鸶,郢人燕说是吾师。wěi àn lú tīng lì jiǔ sī,yǐng rén yàn shuō shì wú shī。
拟将圣训垂深戒,想见宗英洒翰时。nǐ jiāng shèng xùn chuí shēn jiè,xiǎng jiàn zōng yīng sǎ hàn shí。

题盛子昭唐子华小景

程敏政

石梁新雨滑生苔,斸药多因置酒材。shí liáng xīn yǔ huá shēng tái,zhǔ yào duō yīn zhì jiǔ cái。
山下杪秋无客到,松梢鸣鹤讶人来。shān xià miǎo qiū wú kè dào,sōng shāo míng hè yà rén lái。

题盛子昭唐子华小景

程敏政

雪后川原远近分,渔榔僧磬隔溪云。xuě hòu chuān yuán yuǎn jìn fēn,yú láng sēng qìng gé xī yún。
行吟坐啸皆诗趣,追忆吾乡旧令君。xíng yín zuò xiào jiē shī qù,zhuī yì wú xiāng jiù lìng jūn。

题马图

程敏政

绿阴风软白沙乾,入眼方知骏骨难。lǜ yīn fēng ruǎn bái shā qián,rù yǎn fāng zhī jùn gǔ nán。
辇路草长东幸少,漫将调习付奚官。niǎn lù cǎo zhǎng dōng xìng shǎo,màn jiāng diào xí fù xī guān。

航济川讲经约游西山不果

程敏政

涧水相期浣袜尘,交情谁似远公真。jiàn shuǐ xiāng qī huàn wà chén,jiāo qíng shuí shì yuǎn gōng zhēn。
东风晓夜催行客,赢得西山冷笑人。dōng fēng xiǎo yè cuī xíng kè,yíng dé xī shān lěng xiào rén。

过白云观

程敏政

红尘飞尽白云生,一径深深草树平。hóng chén fēi jǐn bái yún shēng,yī jìng shēn shēn cǎo shù píng。
丹灶已空仙去远,琳宫犹枕旧辽城。dān zào yǐ kōng xiān qù yuǎn,lín gōng yóu zhěn jiù liáo chéng。

游归值雨

程敏政

胜日春郊马足轻,归来风雨暗东城。shèng rì chūn jiāo mǎ zú qīng,guī lái fēng yǔ àn dōng chéng。
阴晴多谢天公巧,容我看山一度行。yīn qíng duō xiè tiān gōng qiǎo,róng wǒ kàn shān yī dù xíng。

题画牛二首

程敏政

沙柳阴浓岸草深,老犍回首认桃林。shā liǔ yīn nóng àn cǎo shēn,lǎo jiān huí shǒu rèn táo lín。
手提死雉惊乌啄,赖有田夫报苦心。shǒu tí sǐ zhì jīng wū zhuó,lài yǒu tián fū bào kǔ xīn。

题画牛二首

程敏政

芳草平原水满陂,夕阳牛背影差池。fāng cǎo píng yuán shuǐ mǎn bēi,xī yáng niú bèi yǐng chà chí。
青童黄犊相呼处,记取前朝卖剑时。qīng tóng huáng dú xiāng hū chù,jì qǔ qián cháo mài jiàn shí。

有画士人与和尚道士醉戏者曲有思致殆宋本也漫赋一绝

程敏政

外貌猖狂内乐真,醉来谁主复谁宾。wài mào chāng kuáng nèi lè zhēn,zuì lái shuí zhǔ fù shuí bīn。
等闲不是攒眉社,自有壶天一样春。děng xián bù shì zǎn méi shè,zì yǒu hú tiān yī yàng chūn。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

绿树阴阴百鸟啼,上林遥在帝城西。lǜ shù yīn yīn bǎi niǎo tí,shàng lín yáo zài dì chéng xī。
一官向此开清署,赢得新篇取次题。yī guān xiàng cǐ kāi qīng shǔ,yíng dé xīn piān qǔ cì tí。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

畦菜青青苑果红,宦途清绝市尘空。qí cài qīng qīng yuàn guǒ hóng,huàn tú qīng jué shì chén kōng。
五风十雨开园后,来往人行罨画中。wǔ fēng shí yǔ kāi yuán hòu,lái wǎng rén xíng yǎn huà zhōng。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

不比前朝贡荔枝,晚菘春韭绿参差。bù bǐ qián cháo gòng lì zhī,wǎn sōng chūn jiǔ lǜ cān chà。
官闲有趣无宣索,万岁君王旰食时。guān xián yǒu qù wú xuān suǒ,wàn suì jūn wáng gàn shí shí。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

苑中应起借乌轩,每汲沙泉学灌园。yuàn zhōng yīng qǐ jiè wū xuān,měi jí shā quán xué guàn yuán。
辇路草长巡幸少,清时谁竞啬夫言。niǎn lù cǎo zhǎng xún xìng shǎo,qīng shí shuí jìng sè fū yán。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

心地清如镜水波,官中从尔较催科。xīn dì qīng rú jìng shuǐ bō,guān zhōng cóng ěr jiào cuī kē。
遥知此后弹冠日,随处春风趣益多。yáo zhī cǐ hòu dàn guān rì,suí chù chūn fēng qù yì duō。

上林清趣卷为嘉蔬署丞兼林衡署事宗侄京赋

程敏政

青李来禽贡尚方,朱篮黄帕屡分尝。qīng lǐ lái qín gòng shàng fāng,zhū lán huáng pà lǚ fēn cháng。
天涯为子题诗句,惭愧非才负宠光。tiān yá wèi zi tí shī jù,cán kuì fēi cái fù chǒng guāng。

黄茅冈

程敏政

舣棹来登乱石冈,几间茅屋水天长。yǐ zhào lái dēng luàn shí gāng,jǐ jiān máo wū shuǐ tiān zhǎng。
桑原麦垄人行处,曾是苏公旧猎场。sāng yuán mài lǒng rén xíng chù,céng shì sū gōng jiù liè chǎng。

亚父冢

程敏政

废冢曾经盗发频,白头空作楚谋臣。fèi zhǒng céng jīng dào fā pín,bái tóu kōng zuò chǔ móu chén。
填胸一怒缘何事,嬴得渔樵冷笑人。tián xiōng yī nù yuán hé shì,yíng dé yú qiáo lěng xiào rén。

戏马台

程敏政

千古荒台倚暮云,霸图销歇水沄沄。qiān gǔ huāng tái yǐ mù yún,bà tú xiāo xiē shuǐ yún yún。
当时骏骨知多少,惟有乌骓不负君。dāng shí jùn gǔ zhī duō shǎo,wéi yǒu wū zhuī bù fù jūn。

水次仓

程敏政

广厦朱门照水明,太平军食转彭城。guǎng shà zhū mén zhào shuǐ míng,tài píng jūn shí zhuǎn péng chéng。
不知南北人来往,犹唾芝麻李二名。bù zhī nán běi rén lái wǎng,yóu tuò zhī má lǐ èr míng。