古诗词

程敏政

陵母墓

程敏政

夜台千古閟荒山,智母名高宇宙间。yè tái qiān gǔ bì huāng shān,zhì mǔ míng gāo yǔ zhòu jiān。
不向楚庭先伏剑,王郎应自乞身还。bù xiàng chǔ tíng xiān fú jiàn,wáng láng yīng zì qǐ shēn hái。

陵母墓

程敏政

教子扶王不二心,几人回首愧缨簪。jiào zi fú wáng bù èr xīn,jǐ rén huí shǒu kuì yīng zān。
当廷死诤遵慈训,始觉君侯孝最深。dāng tíng sǐ zhèng zūn cí xùn,shǐ jué jūn hóu xiào zuì shēn。

书法孝子传后

程敏政

野宿风号半毁形,眼看坟草六回生。yě sù fēng hào bàn huǐ xíng,yǎn kàn fén cǎo liù huí shēng。
当时至行真难再,合上清朝太史铭。dāng shí zhì xíng zhēn nán zài,hé shàng qīng cháo tài shǐ míng。

书法孝子传后

程敏政

有生便识全归理,欲救亲危敢爱身。yǒu shēng biàn shí quán guī lǐ,yù jiù qīn wēi gǎn ài shēn。
正恐毁伤堪藉口,世人翻诮舍生人。zhèng kǒng huǐ shāng kān jí kǒu,shì rén fān qiào shě shēng rén。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

生死交情二十年,舣舟京口倍凄然。shēng sǐ jiāo qíng èr shí nián,yǐ zhōu jīng kǒu bèi qī rán。
青山细雨人何在,怅望城南白兔阡。qīng shān xì yǔ rén hé zài,chàng wàng chéng nán bái tù qiān。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

青囊家世数谁精,钱乙当时重两京。qīng náng jiā shì shù shuí jīng,qián yǐ dāng shí zhòng liǎng jīng。
先子已随龙驭远,空留人道国医名。xiān zi yǐ suí lóng yù yuǎn,kōng liú rén dào guó yī míng。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

几年供奉殿东头,最得先皇宠数优。jǐ nián gōng fèng diàn dōng tóu,zuì dé xiān huáng chǒng shù yōu。
遣奠尚留天语在,虹光千古照林丘。qiǎn diàn shàng liú tiān yǔ zài,hóng guāng qiān gǔ zhào lín qiū。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

忆曾阻雪到江干,野寺相逢岁正阑。yì céng zǔ xuě dào jiāng gàn,yě sì xiāng féng suì zhèng lán。
今日我来君已去,人间离合最无端。jīn rì wǒ lái jūn yǐ qù,rén jiān lí hé zuì wú duān。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

浮荣无赖似浮云,多少人随草木群。fú róng wú lài shì fú yún,duō shǎo rén suí cǎo mù qún。
百世定知君有托,谢家兄弟总能文。bǎi shì dìng zhī jūn yǒu tuō,xiè jiā xiōng dì zǒng néng wén。

太医院使钱君宗嗣挽歌

程敏政

投劾归来感圣恩,旧游零落不堪论。tóu hé guī lái gǎn shèng ēn,jiù yóu líng luò bù kān lùn。
山中我未忧多病,尚有君传药禁存。shān zhōng wǒ wèi yōu duō bìng,shàng yǒu jūn chuán yào jìn cún。

简沈石田启南求画

程敏政

孤舟摇荡出风涛,涉水登山也自劳。gū zhōu yáo dàng chū fēng tāo,shè shuǐ dēng shān yě zì láo。
乞取生绡图四景,卧游容我醉松醪。qǐ qǔ shēng xiāo tú sì jǐng,wò yóu róng wǒ zuì sōng láo。

乘风夜过无锡寄致政秦廷韶方伯及诗社诸君子

程敏政

一归方喜称闲身,十口那堪更索人。yī guī fāng xǐ chēng xián shēn,shí kǒu nà kān gèng suǒ rén。
半夜随风挂帆去,负君相候洗缨尘。bàn yè suí fēng guà fān qù,fù jūn xiāng hòu xǐ yīng chén。

乘风夜过无锡寄致政秦廷韶方伯及诗社诸君子

程敏政

他时有约报邮签,山鸟啼残笋正甜。tā shí yǒu yuē bào yóu qiān,shān niǎo tí cán sǔn zhèng tián。
等是太平林下客,幅巾来往定无嫌。děng shì tài píng lín xià kè,fú jīn lái wǎng dìng wú xián。

姚生广好篆籀之学所居在桃花坞上予与宣溪过之欣然为刻数印既而予宴南壕杨氏池馆生复来赠一印其意甚勤因赋一绝赠之

程敏政

一坞桃花映草堂,个中清致属姚郎。yī wù táo huā yìng cǎo táng,gè zhōng qīng zhì shǔ yáo láng。
可人更到池亭上,赠我归田学士章。kě rén gèng dào chí tíng shàng,zèng wǒ guī tián xué shì zhāng。

为宣溪题菊留别维扬高宪副

程敏政

潭水亭亭照影空,几番花木斗青红。tán shuǐ tíng tíng zhào yǐng kōng,jǐ fān huā mù dòu qīng hóng。
相看只有霜春面,独立西风蔓草中。xiāng kàn zhǐ yǒu shuāng chūn miàn,dú lì xī fēng màn cǎo zhōng。

应文贞典宝有葡萄便面檀香为骨意甚爱之因赋一绝

程敏政

马乳累累紫蔓长,折枝疑带露华凉。mǎ rǔ lèi lèi zǐ màn zhǎng,zhé zhī yí dài lù huá liáng。
等闲入手微风起,并作栴檀一味香。děng xián rù shǒu wēi fēng qǐ,bìng zuò zhān tán yī wèi xiāng。

淳安黄训导禄养堂

程敏政

旋开新酒摘园蔬,日日升堂候起居。xuán kāi xīn jiǔ zhāi yuán shū,rì rì shēng táng hòu qǐ jū。
堂上老人相顾喜,等闲知是笔耕馀。táng shàng lǎo rén xiāng gù xǐ,děng xián zhī shì bǐ gēng yú。

淳安黄训导禄养堂

程敏政

菽水能供一日欢,霜毛甘共一毡寒。shū shuǐ néng gōng yī rì huān,shuāng máo gān gòng yī zhān hán。
他时更享三牲养,莫忘清溪旧讲坛。tā shí gèng xiǎng sān shēng yǎng,mò wàng qīng xī jiù jiǎng tán。

己酉六月二日初至南山

程敏政

决决溪流浅带村,层层山色翠当门。jué jué xī liú qiǎn dài cūn,céng céng shān sè cuì dāng mén。
水边林下青莎地,今日重来试屐痕。shuǐ biān lín xià qīng shā dì,jīn rì zhòng lái shì jī hén。

己酉六月二日初至南山

程敏政

六月凉生白苎袍,不知人世畏途劳。liù yuè liáng shēng bái zhù páo,bù zhī rén shì wèi tú láo。
自惊何福堪消此,一路松风响翠涛。zì jīng hé fú kān xiāo cǐ,yī lù sōng fēng xiǎng cuì tāo。