古诗词

杨基

壶中二色桃花

杨基

素颊映红腮,西园共折来。sù jiá yìng hóng sāi,xī yuán gòng zhé lái。
怜渠竟先落,知是最先开。lián qú jìng xiān luò,zhī shì zuì xiān kāi。

瓶中插梨杏桃李四花有咏

杨基

各自媚春光,轻红映浅妆。gè zì mèi chūn guāng,qīng hóng yìng qiǎn zhuāng。
日融花气暖,忘却是谁香。rì róng huā qì nuǎn,wàng què shì shuí xiāng。

弹琴高士

杨基

江静月在水,山空秋满亭。jiāng jìng yuè zài shuǐ,shān kōng qiū mǎn tíng。
自弹还自罢,初不要人听。zì dàn hái zì bà,chū bù yào rén tīng。

折花赠内并代答二首

杨基

人面玉娟娟,花枝更可怜。rén miàn yù juān juān,huā zhī gèng kě lián。
凭从画眉手,折寄镜台前。píng cóng huà méi shǒu,zhé jì jìng tái qián。

折花赠内并代答二首

杨基

一朵折春风,花浓意更浓。yī duǒ zhé chūn fēng,huā nóng yì gèng nóng。
而今映花面,不似向时红。ér jīn yìng huā miàn,bù shì xiàng shí hóng。

白云泉

杨基

泠泠白云泉,流向白云边。líng líng bái yún quán,liú xiàng bái yún biān。
泉水流不断,白云飞上天。quán shuǐ liú bù duàn,bái yún fēi shàng tiān。

夜坐

杨基

窗寒雪乱飞,雁带边声过。chuāng hán xuě luàn fēi,yàn dài biān shēng guò。
对影却增愁,吹灯暗中坐。duì yǐng què zēng chóu,chuī dēng àn zhōng zuò。

示杨水西

杨基

亲远更家贫,将归未有因。qīn yuǎn gèng jiā pín,jiāng guī wèi yǒu yīn。
相逢难说与,君是故乡人。xiāng féng nán shuō yǔ,jūn shì gù xiāng rén。

天平山中

杨基

细雨茸茸湿楝花,南风树树熟枇杷。xì yǔ rōng rōng shī liàn huā,nán fēng shù shù shú pí pá。
徐行不记山深浅,一路莺啼送到家。xú xíng bù jì shān shēn qiǎn,yī lù yīng tí sòng dào jiā。

美人刺绣

杨基

风送杨花满绣床,飞来紫燕亦成双。fēng sòng yáng huā mǎn xiù chuáng,fēi lái zǐ yàn yì chéng shuāng。
闲情正在停针处,笑嚼残绒唾碧窗。xián qíng zhèng zài tíng zhēn chù,xiào jué cán róng tuò bì chuāng。

遇史克敬询故园

杨基

三年身不到姑苏,见说城边柳半枯。sān nián shēn bù dào gū sū,jiàn shuō chéng biān liǔ bàn kū。
纵有萧萧几株在,也应啼杀树头乌。zòng yǒu xiāo xiāo jǐ zhū zài,yě yīng tí shā shù tóu wū。

赠京妓宜时秀

杨基

欲唱清歌却掩襟,晚风亭子落花深。yù chàng qīng gē què yǎn jīn,wǎn fēng tíng zi luò huā shēn。
坐中年少休轻听,此曲先皇有赐金。zuò zhōng nián shǎo xiū qīng tīng,cǐ qū xiān huáng yǒu cì jīn。

忆挹翠亭听歌示徐幼文余唐卿

杨基

清歌一曲动梁尘,只忆当时泪满巾。qīng gē yī qū dòng liáng chén,zhǐ yì dāng shí lèi mǎn jīn。
何况春归花落尽,眼前漂泊两三人。hé kuàng chūn guī huā luò jǐn,yǎn qián piāo pō liǎng sān rén。

梦故人高季迪二首

杨基

诗社当年共颉颃,我才惭不似君长。shī shè dāng nián gòng jié háng,wǒ cái cán bù shì jūn zhǎng。
可应句好无人识,梦里相寻与较量。kě yīng jù hǎo wú rén shí,mèng lǐ xiāng xún yǔ jiào liàng。

梦故人高季迪二首

杨基

惊人新句叹无前,故态疏狂似少年。jīng rén xīn jù tàn wú qián,gù tài shū kuáng shì shǎo nián。
便写锦囊三百首,为君披咏步凉天。biàn xiě jǐn náng sān bǎi shǒu,wèi jūn pī yǒng bù liáng tiān。

八月九日祀社稷述事

杨基

祝史祝王册,儒臣奉誓词。zhù shǐ zhù wáng cè,rú chén fèng shì cí。
衣冠陈盛典,秬鬯降洪釐。yī guān chén shèng diǎn,jù chàng jiàng hóng lí。
用报金穰瑞,仍祈雨露私。yòng bào jīn ráng ruì,réng qí yǔ lù sī。
勾龙严配位,神弃肃明祠。gōu lóng yán pèi wèi,shén qì sù míng cí。
币玉趋宗伯,笙镛奏瞽师。bì yù qū zōng bó,shēng yōng zòu gǔ shī。
精灵潜格尔,盻蚃俨来思。jīng líng qián gé ěr,xì xiǎng yǎn lái sī。
赤壤新封国,玄牲旧制仪。chì rǎng xīn fēng guó,xuán shēng jiù zhì yí。
岂惟宜土谷,还得奠邦畿。qǐ wéi yí tǔ gǔ,hái dé diàn bāng jī。
师出常依主,君行每告期。shī chū cháng yī zhǔ,jūn xíng měi gào qī。
礼终受多祜,民物正熙熙。lǐ zhōng shòu duō hù,mín wù zhèng xī xī。

观宜春侯旋师

杨基

瘴地收蛮后,烟江棹桨过。zhàng dì shōu mán hòu,yān jiāng zhào jiǎng guò。
旌旗皆绣虎,鼓角半吹螺。jīng qí jiē xiù hǔ,gǔ jiǎo bàn chuī luó。
圣化方无外,民心讵有讹。shèng huà fāng wú wài,mín xīn jù yǒu é。
马循归路熟,人比去时多。mǎ xún guī lù shú,rén bǐ qù shí duō。
喜气浮三峡,军声动九河。xǐ qì fú sān xiá,jūn shēng dòng jiǔ hé。
遥知双阙下,齐进太平歌。yáo zhī shuāng quē xià,qí jìn tài píng gē。

咏冰

杨基

凌室启深藏,殊恩赐上方。líng shì qǐ shēn cáng,shū ēn cì shàng fāng。
壶清迷练色,瓯薄耀寒光。hú qīng mí liàn sè,ōu báo yào hán guāng。
当座人俱素,登筵体共凉。dāng zuò rén jù sù,dēng yán tǐ gòng liáng。
莹含银□洁,甘荐蜜脾香。yíng hán yín jié,gān jiàn mì pí xiāng。
浅碧迎歌扇,微红映舞裳。qiǎn bì yíng gē shàn,wēi hóng yìng wǔ shang。
明愁难作鉴,坚恐易成浆。míng chóu nán zuò jiàn,jiān kǒng yì chéng jiāng。
瑞拟金窗雪,勋高玉井霜。ruì nǐ jīn chuāng xuě,xūn gāo yù jǐng shuāng。
屏惭云母热,帘咤水晶长。píng cán yún mǔ rè,lián zhà shuǐ jīng zhǎng。
醉客狂思踏,词臣渴愿尝。zuì kè kuáng sī tà,cí chén kě yuàn cháng。
陈王方避暑,突兀殿中央。chén wáng fāng bì shǔ,tū wù diàn zhōng yāng。

灯夕观妓戏作艳语

杨基

舞缓态偏浓,歌停拍未终。wǔ huǎn tài piān nóng,gē tíng pāi wèi zhōng。
钗留人胜雪,钏响擘罗风。chāi liú rén shèng xuě,chuàn xiǎng bāi luó fēng。
不画眉长绿,非酣脸自红。bù huà méi zhǎng lǜ,fēi hān liǎn zì hóng。
意将回眼送,娇逐点头通。yì jiāng huí yǎn sòng,jiāo zhú diǎn tóu tōng。
此夕瑶台下,当时洛浦中。cǐ xī yáo tái xià,dāng shí luò pǔ zhōng。
莫言常见惯,肠断杜司空。mò yán cháng jiàn guàn,cháng duàn dù sī kōng。

上巳

杨基

暖日风雩好,晴江祓禊过。nuǎn rì fēng yú hǎo,qíng jiāng fú xì guò。
径穿花底窄,春向水边多。jìng chuān huā dǐ zhǎi,chūn xiàng shuǐ biān duō。
秾艳羞桃李,轻躯称绮罗。nóng yàn xiū táo lǐ,qīng qū chēng qǐ luó。
髻摇金婀娜,鞍覆锦盘陀。jì yáo jīn ē nà,ān fù jǐn pán tuó。
曲浪留纹羽,峨峰进紫驼。qū làng liú wén yǔ,é fēng jìn zǐ tuó。
游人倾巷陌,啼鸟避笙歌。yóu rén qīng xiàng mò,tí niǎo bì shēng gē。
坐障阴围柳,行茵软藉莎。zuò zhàng yīn wéi liǔ,xíng yīn ruǎn jí shā。
漱酣香泛渚,涤器腻浮波。shù hān xiāng fàn zhǔ,dí qì nì fú bō。
富贵唐天宝,风流晋永和。fù guì táng tiān bǎo,fēng liú jìn yǒng hé。
暮归车马闹,珠翠落平坡。mù guī chē mǎ nào,zhū cuì luò píng pō。