古诗词

杨基

潇湘八景

杨基

右烟寺晓钟。yòu yān sì xiǎo zhōng。
风揽瑞花晚,江寒波欲凝。fēng lǎn ruì huā wǎn,jiāng hán bō yù níng。
冻僵业渔者,归载一船冰。dòng jiāng yè yú zhě,guī zài yī chuán bīng。
一白迷沙渚,柴扉认有灯。yī bái mí shā zhǔ,chái fēi rèn yǒu dēng。

潇湘八景

杨基

右江天暮雪。yòu jiāng tiān mù xuě。
轻帆挂春风,倒映湘江绿。qīng fān guà chūn fēng,dào yìng xiāng jiāng lǜ。
天低浦溆远,归向谁家宿。tiān dī pǔ xù yuǎn,guī xiàng shuí jiā sù。
遥指落花西,黄陵庙前屋。yáo zhǐ luò huā xī,huáng líng miào qián wū。

潇湘八景

杨基

右远浦归帆。yòu yuǎn pǔ guī fān。
江横秋烟白,日落寒沙浅。jiāng héng qiū yān bái,rì luò hán shā qiǎn。
鸿雁万里来,翩翩下平远。hóng yàn wàn lǐ lái,piān piān xià píng yuǎn。
欲堕更低飞,斜行两三转。yù duò gèng dī fēi,xié xíng liǎng sān zhuǎn。

潇湘八景

杨基

右平沙落雁。yòu píng shā luò yàn。
风急雨浪浪,孤舟夜正长。fēng jí yǔ làng làng,gū zhōu yè zhèng zhǎng。
江湖随处恶,何况是潇湘。jiāng hú suí chù è,hé kuàng shì xiāo xiāng。
今夜残灯里,无人不断肠。jīn yè cán dēng lǐ,wú rén bù duàn cháng。

潇湘八景

杨基

右潇湘夜雨。yòu xiāo xiāng yè yǔ。
湘水秋更清,湘月秋更白。xiāng shuǐ qiū gèng qīng,xiāng yuè qiū gèng bái。
光辉一相荡,水月不辨色。guāng huī yī xiāng dàng,shuǐ yuè bù biàn sè。
何处洞箫声,巴陵夜归客。hé chù dòng xiāo shēng,bā líng yè guī kè。
右洞庭秋月。yòu dòng tíng qiū yuè。

听老京妓宜时秀歌慢曲

杨基

春云阴阴围绣幄,梨花风紧罗衣薄。chūn yún yīn yīn wéi xiù wò,lí huā fēng jǐn luó yī báo。
白头官妓近前歌,一曲才终泪先落。bái tóu guān jì jìn qián gē,yī qū cái zhōng lèi xiān luò。
收泪从容说姓名,十三歌学郭芳卿。shōu lèi cóng róng shuō xìng míng,shí sān gē xué guō fāng qīng。
先皇最爱芳卿唱,五凤楼前乐太平。xiān huáng zuì ài fāng qīng chàng,wǔ fèng lóu qián lè tài píng。
鼎湖龙去红妆委,此曲宜歌到人耳。dǐng hú lóng qù hóng zhuāng wěi,cǐ qū yí gē dào rén ěr。
潜向东风作慢腔,梨园不信芳卿死。qián xiàng dōng fēng zuò màn qiāng,lí yuán bù xìn fāng qīng sǐ。
从此京华独擅场,时人争识杜韦娘。cóng cǐ jīng huá dú shàn chǎng,shí rén zhēng shí dù wéi niáng。
芙蓉秋水黄金殿,芍药春屏白玉堂。fú róng qiū shuǐ huáng jīn diàn,sháo yào chūn píng bái yù táng。
风尘回首江南老,衰鬓如丝颜色槁。fēng chén huí shǒu jiāng nán lǎo,shuāi bìn rú sī yán sè gǎo。
深叹无人听此词,纵能来听知音少。shēn tàn wú rén tīng cǐ cí,zòng néng lái tīng zhī yīn shǎo。
说罢重歌尔莫辞,我非徒听更能知。shuō bà zhòng gē ěr mò cí,wǒ fēi tú tīng gèng néng zhī。
樽前多少新翻调,一度相思一皱眉。zūn qián duō shǎo xīn fān diào,yī dù xiāng sī yī zhòu méi。

登三夏故城二首

杨基

寒树无柔柯,秋草有劲叶。hán shù wú róu kē,qiū cǎo yǒu jìn yè。
原空鹘孤骞,山晚云万叠。yuán kōng gǔ gū qiān,shān wǎn yún wàn dié。
登高得平旷,人马皆意惬。dēng gāo dé píng kuàng,rén mǎ jiē yì qiè。
思挽角胎弓,相从雁门猎。sī wǎn jiǎo tāi gōng,xiāng cóng yàn mén liè。

登三夏故城二首

杨基

关前叶犹青,关后草已白。guān qián yè yóu qīng,guān hòu cǎo yǐ bái。
气候本不殊,山势有阻隔。qì hòu běn bù shū,shān shì yǒu zǔ gé。
风高鼓角动,日落川塞黑。fēng gāo gǔ jiǎo dòng,rì luò chuān sāi hēi。
边鸿一声来,壮士亦变色。biān hóng yī shēng lái,zhuàng shì yì biàn sè。

喜客来

杨基

壮年不愁长作客,亦不暇愁须雪白。zhuàng nián bù chóu zhǎng zuò kè,yì bù xiá chóu xū xuě bái。
但愁金尽酒樽空,辜负长安好春色。dàn chóu jīn jǐn jiǔ zūn kōng,gū fù zhǎng ān hǎo chūn sè。
闭门三日生绿苔,失喜忽闻佳客来。bì mén sān rì shēng lǜ tái,shī xǐ hū wén jiā kè lái。
急拈春衣典春酒,正值满树梨花开。jí niān chūn yī diǎn chūn jiǔ,zhèng zhí mǎn shù lí huā kāi。
花如冰雪人如玉,妙舞清歌欢不足。huā rú bīng xuě rén rú yù,miào wǔ qīng gē huān bù zú。
黄昏客醉酒未醒,细雨莺啼梅子绿。huáng hūn kè zuì jiǔ wèi xǐng,xì yǔ yīng tí méi zi lǜ。

送张教谕

杨基

鉴湖五月凉风起,荷叶荷花香旎旎。jiàn hú wǔ yuè liáng fēng qǐ,hé yè hé huā xiāng nǐ nǐ。
先生到县花正开,濯足船头弄秋水。xiān shēng dào xiàn huā zhèng kāi,zhuó zú chuán tóu nòng qiū shuǐ。
圣朝复兴文武科,诸生习射更弦歌。shèng cháo fù xīng wén wǔ kē,zhū shēng xí shè gèng xián gē。
他年大比登髦俊,应报新昌县里多。tā nián dà bǐ dēng máo jùn,yīng bào xīn chāng xiàn lǐ duō。

长江万里图

杨基

我家岷山更西住,正见岷江发源处。wǒ jiā mín shān gèng xī zhù,zhèng jiàn mín jiāng fā yuán chù。
三巴春霁雪初消,百折千回向东去。sān bā chūn jì xuě chū xiāo,bǎi zhé qiān huí xiàng dōng qù。
江水东流万里长,人今漂泊尚他乡。jiāng shuǐ dōng liú wàn lǐ zhǎng,rén jīn piāo pō shàng tā xiāng。
烟波草色时牵恨,风雨猿声欲断肠。yān bō cǎo sè shí qiān hèn,fēng yǔ yuán shēng yù duàn cháng。

湘汉秋晴图

杨基

读书不愿贤良举,朝醉霸陵暮湘渚。dú shū bù yuàn xián liáng jǔ,cháo zuì bà líng mù xiāng zhǔ。
两鬓从添镜里霜,十年听遍江南雨。liǎng bìn cóng tiān jìng lǐ shuāng,shí nián tīng biàn jiāng nán yǔ。
呼鹰台上爱秋清,鹦鹉洲前看晚晴。hū yīng tái shàng ài qiū qīng,yīng wǔ zhōu qián kàn wǎn qíng。
红叶蝉声湘寺远,碧潭鸿影汉川明。hóng yè chán shēng xiāng sì yuǎn,bì tán hóng yǐng hàn chuān míng。
湘波汉水愁无尽,画里江山聊一哂。xiāng bō hàn shuǐ chóu wú jǐn,huà lǐ jiāng shān liáo yī shěn。
举世唯称王仲宣,当时亦有周公瑾。jǔ shì wéi chēng wáng zhòng xuān,dāng shí yì yǒu zhōu gōng jǐn。

湘阴庙梨花

杨基

平生厌看桃与李,惟有梨花心独喜。píng shēng yàn kàn táo yǔ lǐ,wéi yǒu lí huā xīn dú xǐ。
海雪楼前雪一株,岁岁清明醉花底。hǎi xuě lóu qián xuě yī zhū,suì suì qīng míng zuì huā dǐ。
北山冈下花最盛,千树玲珑围绿水。běi shān gāng xià huā zuì shèng,qiān shù líng lóng wéi lǜ shuǐ。
前年骑马赏花处,我与河东两人耳。qián nián qí mǎ shǎng huā chù,wǒ yǔ hé dōng liǎng rén ěr。
青苔满地芳草合,只有黄鹂映花蕊。qīng tái mǎn dì fāng cǎo hé,zhǐ yǒu huáng lí yìng huā ruǐ。
当时美人三阁上,宝髻慵梳初睡起。dāng shí měi rén sān gé shàng,bǎo jì yōng shū chū shuì qǐ。
镜里争先试一枝,真态欲将春色比。jìng lǐ zhēng xiān shì yī zhī,zhēn tài yù jiāng chūn sè bǐ。
楼空燕去花自落,细雨黄昏泪如洗。lóu kōng yàn qù huā zì luò,xì yǔ huáng hūn lèi rú xǐ。
疏篱萧萧茅屋破,况复临春开结绮。shū lí xiāo xiāo máo wū pò,kuàng fù lín chūn kāi jié qǐ。
我时赏花仍吊古,花亦灿然为露齿。wǒ shí shǎng huā réng diào gǔ,huā yì càn rán wèi lù chǐ。
归来婆娑簪满帽,十日罗衣香不止。guī lái pó suō zān mǎn mào,shí rì luó yī xiāng bù zhǐ。
去年相忆豫章城,咫尺春江如万里。qù nián xiāng yì yù zhāng chéng,zhǐ chǐ chūn jiāng rú wàn lǐ。
今年邂逅洞庭曲,细萼含愁照清泚。jīn nián xiè hòu dòng tíng qū,xì è hán chóu zhào qīng cǐ。
人至魂消楚雨中,花应肠断湘烟里。rén zhì hún xiāo chǔ yǔ zhōng,huā yīng cháng duàn xiāng yān lǐ。
三年胜游不再得,百岁欢娱能有几。sān nián shèng yóu bù zài dé,bǎi suì huān yú néng yǒu jǐ。
吉祥牡丹非旧梦,玄都桃花亦如此。jí xiáng mǔ dān fēi jiù mèng,xuán dōu táo huā yì rú cǐ。
更约明年载酒来,莫笑花前人老矣。gèng yuē míng nián zài jiǔ lái,mò xiào huā qián rén lǎo yǐ。

祁阳行

杨基

黄鹤楼前汉阳雪,岳阳楼前洞庭月。huáng hè lóu qián hàn yáng xuě,yuè yáng lóu qián dòng tíng yuè。
自谓人间无此清,到处相逢向人说。zì wèi rén jiān wú cǐ qīng,dào chù xiāng féng xiàng rén shuō。
祁阳江头春更佳,仿佛似是神仙家。qí yáng jiāng tóu chūn gèng jiā,fǎng fú shì shì shén xiān jiā。
黄莺乱啼万竿竹,绿水萦抱千株花。huáng yīng luàn tí wàn gān zhú,lǜ shuǐ yíng bào qiān zhū huā。
千红万碧深相映,鸡犬无声茅屋静。qiān hóng wàn bì shēn xiāng yìng,jī quǎn wú shēng máo wū jìng。
野老回头唤不应,匆匆况是通名姓。yě lǎo huí tóu huàn bù yīng,cōng cōng kuàng shì tōng míng xìng。
水流花落岸东西,只隔疏帘路已迷。shuǐ liú huā luò àn dōng xī,zhǐ gé shū lián lù yǐ mí。
天下于今皆乐土,何须更觅武陵溪。tiān xià yú jīn jiē lè tǔ,hé xū gèng mì wǔ líng xī。

皂角滩

杨基

烟萝?毵树蒙松,夏绿更换春花红。yān luó rán sān shù méng sōng,xià lǜ gèng huàn chūn huā hóng。
千山万山无所听,鹧鸪杜宇啼春风。qiān shān wàn shān wú suǒ tīng,zhè gū dù yǔ tí chūn fēng。
穹崖斓斑高百尺,快剑无痕镵翠碧。qióng yá lán bān gāo bǎi chǐ,kuài jiàn wú hén chán cuì bì。
宝气朝凝五色霞,丹光夜烛三分日。bǎo qì cháo níng wǔ sè xiá,dān guāng yè zhú sān fēn rì。
我从章江出彭蠡,巴陵长沙洞庭尾。wǒ cóng zhāng jiāng chū péng lí,bā líng zhǎng shā dòng tíng wěi。
看遍衡庐两岸山,行尽潇湘一江水。kàn biàn héng lú liǎng àn shān,xíng jǐn xiāo xiāng yī jiāng shuǐ。
轻舠短楫辞零陵,似与乱石争功能。qīng dāo duǎn jí cí líng líng,shì yǔ luàn shí zhēng gōng néng。
牛刀惯熟中肯綮,郢斧神捷回锋棱。niú dāo guàn shú zhōng kěn qǐ,yǐng fǔ shén jié huí fēng léng。
男儿性命固可惜,底事矜夸向群石。nán ér xìng mìng gù kě xī,dǐ shì jīn kuā xiàng qún shí。
鸥边短草一枝筇,牛背斜阳数声笛。ōu biān duǎn cǎo yī zhī qióng,niú bèi xié yáng shù shēng dí。

过高邮新开湖微雨有咏

杨基

残红晓落西陂岸,雨脚斜飞鸥鹭乱。cán hóng xiǎo luò xī bēi àn,yǔ jiǎo xié fēi ōu lù luàn。
扁舟尽日画中行,荷叶荷花香不断。biǎn zhōu jǐn rì huà zhōng xíng,hé yè hé huā xiāng bù duàn。
船头老翁一尺须,斗量菱角兼卖鱼。chuán tóu lǎo wēng yī chǐ xū,dòu liàng líng jiǎo jiān mài yú。
儿能鼓柁女荡楫,何用聪明多读书。ér néng gǔ duò nǚ dàng jí,hé yòng cōng míng duō dú shū。

梦绿轩

杨基

蜀山江头万章木,细草幽泉荫修竹。shǔ shān jiāng tóu wàn zhāng mù,xì cǎo yōu quán yīn xiū zhú。
五月六月山雨晴,空翠纷纷满衣绿。wǔ yuè liù yuè shān yǔ qíng,kōng cuì fēn fēn mǎn yī lǜ。
杖藜或来阴下行,云影不断凉风生。zhàng lí huò lái yīn xià xíng,yún yǐng bù duàn liáng fēng shēng。
青连翠结欲无路,仿佛上有黄鹂鸣。qīng lián cuì jié yù wú lù,fǎng fú shàng yǒu huáng lí míng。
去年吴城正酣战,却倚危楼望葱菁。qù nián wú chéng zhèng hān zhàn,què yǐ wēi lóu wàng cōng jīng。
今年放逐到长淮,万绿时于梦中见。jīn nián fàng zhú dào zhǎng huái,wàn lǜ shí yú mèng zhōng jiàn。
梦中见绿觉始知,索我亦赋梦绿诗。mèng zhōng jiàn lǜ jué shǐ zhī,suǒ wǒ yì fù mèng lǜ shī。
逢人说梦子堪笑,替人作梦余何痴。féng rén shuō mèng zi kān xiào,tì rén zuò mèng yú hé chī。
世间万事同野马,觉后非真梦非假。shì jiān wàn shì tóng yě mǎ,jué hòu fēi zhēn mèng fēi jiǎ。
五色过眼本虚空,富贵于人诚土苴。wǔ sè guò yǎn běn xū kōng,fù guì yú rén chéng tǔ jū。
南风划然吹梦破,树头不知微雨过。nán fēng huà rán chuī mèng pò,shù tóu bù zhī wēi yǔ guò。
从今寤寐俱两忘,静与白云相对坐。cóng jīn wù mèi jù liǎng wàng,jìng yǔ bái yún xiāng duì zuò。

湘中四咏珊瑚

杨基

黑翎红嘴花间鸟,映花一点珊瑚小。hēi líng hóng zuǐ huā jiān niǎo,yìng huā yī diǎn shān hú xiǎo。
当时如意击东风,万语千言啼未了。dāng shí rú yì jī dōng fēng,wàn yǔ qiān yán tí wèi le。
雕玉笼开出绣楹,海棠庭院雨初晴。diāo yù lóng kāi chū xiù yíng,hǎi táng tíng yuàn yǔ chū qíng。
美人按拍教鹦鹉,学得《霓裳》四五声。měi rén àn pāi jiào yīng wǔ,xué dé ní shang sì wǔ shēng。

湘中四咏珊瑚

杨基

棠梨花开满山白,白鹇飞来春一色。táng lí huā kāi mǎn shān bái,bái xián fēi lái chūn yī sè。
黄鹂紫燕太匆忙,不道花间有闲客。huáng lí zǐ yàn tài cōng máng,bù dào huā jiān yǒu xián kè。
却嫌香露污春衣,立向湘江映夕晖。què xián xiāng lù wū chūn yī,lì xiàng xiāng jiāng yìng xī huī。
鸥鹭相逢莫相妒,一双还拂楚烟归。ōu lù xiāng féng mò xiāng dù,yī shuāng hái fú chǔ yān guī。

湘中四咏珊瑚

杨基

湘江两岸无茅宇,湘竹阴阴覆江渚。xiāng jiāng liǎng àn wú máo yǔ,xiāng zhú yīn yīn fù jiāng zhǔ。
春来未听一声莺,只有鹧鸪啼暮雨。chūn lái wèi tīng yī shēng yīng,zhǐ yǒu zhè gū tí mù yǔ。
怜渠亦是他乡客,苦向人啼行不得。lián qú yì shì tā xiāng kè,kǔ xiàng rén tí xíng bù dé。
纵教行得也消魂,那个行人不头白。zòng jiào xíng dé yě xiāo hún,nà gè xíng rén bù tóu bái。