古诗词

杨爵

闻赵白楼复总兵赠之以诗

杨爵

文武俊才今再用,一身万里此长城。wén wǔ jùn cái jīn zài yòng,yī shēn wàn lǐ cǐ zhǎng chéng。
诗书本自儒林重,韬略复为麾下惊。shī shū běn zì rú lín zhòng,tāo lüè fù wèi huī xià jīng。
采芑妙成猷算壮,扬旗时扫塞尘清。cǎi qǐ miào chéng yóu suàn zhuàng,yáng qí shí sǎo sāi chén qīng。
功成待画麒麟阁,不说燕山山上铭。gōng chéng dài huà qí lín gé,bù shuō yàn shān shān shàng míng。

有感

杨爵

天涯风景又将秋,想象西周已古丘。tiān yá fēng jǐng yòu jiāng qiū,xiǎng xiàng xī zhōu yǐ gǔ qiū。
万里乡关惊旅梦,百年身世叹幽囚。wàn lǐ xiāng guān jīng lǚ mèng,bǎi nián shēn shì tàn yōu qiú。
披怀有虑成虚迹,触眼无穷是隐忧。pī huái yǒu lǜ chéng xū jì,chù yǎn wú qióng shì yǐn yōu。
解得古人行迈意,知吾于此更何求。jiě dé gǔ rén xíng mài yì,zhī wú yú cǐ gèng hé qiú。

送同乡王大尹出狱

杨爵

患难相逢此月秋,不堪君去我还留。huàn nán xiāng féng cǐ yuè qiū,bù kān jūn qù wǒ hái liú。
丹心廊庙千年虑,白首江湖一念忧。dān xīn láng miào qiān nián lǜ,bái shǒu jiāng hú yī niàn yōu。
窗隙为增薄裳冷,柝声偏动旅囚愁。chuāng xì wèi zēng báo shang lěng,tuò shēng piān dòng lǚ qiú chóu。
有时圣主洪恩诏,渭水相将理钓钩。yǒu shí shèng zhǔ hóng ēn zhào,wèi shuǐ xiāng jiāng lǐ diào gōu。

思故人

杨爵

忆我西归过尔家,篱边秋雨秀黄花。yì wǒ xī guī guò ěr jiā,lí biān qiū yǔ xiù huáng huā。
百年涅债从头补,一日交情未有涯。bǎi nián niè zhài cóng tóu bǔ,yī rì jiāo qíng wèi yǒu yá。
荷杖未耘秦垄草,回身复泛孟津槎。hé zhàng wèi yún qín lǒng cǎo,huí shēn fù fàn mèng jīn chá。
伤怀更有难堪处,惊出门前问槛车。shāng huái gèng yǒu nán kān chù,jīng chū mén qián wèn kǎn chē。

寄田道充

杨爵

二十年前我与君,讲求五典共三坟。èr shí nián qián wǒ yǔ jūn,jiǎng qiú wǔ diǎn gòng sān fén。
长安春酒随豪兴,旅馆残灯到夜分。zhǎng ān chūn jiǔ suí háo xīng,lǚ guǎn cán dēng dào yè fēn。
国泪应教知己洒,直言难使后人闻。guó lèi yīng jiào zhī jǐ sǎ,zhí yán nán shǐ hòu rén wén。
有时罪了归田里,醉宿阌乡境上云。yǒu shí zuì le guī tián lǐ,zuì sù wén xiāng jìng shàng yún。

送曹子仪令平遥

杨爵

昔日治郡功推最,卓邵遗风世所钦。xī rì zhì jùn gōng tuī zuì,zhuó shào yí fēng shì suǒ qīn。
古谓圣人皆可学,岂于君子让之深。gǔ wèi shèng rén jiē kě xué,qǐ yú jūn zi ràng zhī shēn。
荒陬疾苦悬思虑,直道斯民贯古今。huāng zōu jí kǔ xuán sī lǜ,zhí dào sī mín guàn gǔ jīn。
化此平遥无巧法,存吾一念至诚心。huà cǐ píng yáo wú qiǎo fǎ,cún wú yī niàn zhì chéng xīn。

赠洪百户

杨爵

西风吹得家山杳,沆瀣腾成犴户阴。xī fēng chuī dé jiā shān yǎo,hàng xiè téng chéng àn hù yīn。
天上本无神鬼谬,人间难有丈夫心。tiān shàng běn wú shén guǐ miù,rén jiān nán yǒu zhàng fū xīn。
艰危世事百忧切,浩荡君恩十载深。jiān wēi shì shì bǎi yōu qiè,hào dàng jūn ēn shí zài shēn。
此日多君天下泪,几番为我湿衣襟。cǐ rì duō jūn tiān xià lèi,jǐ fān wèi wǒ shī yī jīn。

赠人二首

杨爵

未能会面结良晤,但信一心定盍簪。wèi néng huì miàn jié liáng wù,dàn xìn yī xīn dìng hé zān。
天罪老夫宜岸狱,人文君子化须南。tiān zuì lǎo fū yí àn yù,rén wén jūn zi huà xū nán。
道兼朋友生来伍,事有当官干者三。dào jiān péng yǒu shēng lái wǔ,shì yǒu dāng guān gàn zhě sān。
相信相离徒想象,只教今日更难堪。xiāng xìn xiāng lí tú xiǎng xiàng,zhǐ jiào jīn rì gèng nán kān。

赠人二首

杨爵

周道阴浓杨柳风,行行不必叹穷通。zhōu dào yīn nóng yáng liǔ fēng,xíng xíng bù bì tàn qióng tōng。
思君每有交情厚,愧我全无补衮功。sī jūn měi yǒu jiāo qíng hòu,kuì wǒ quán wú bǔ gǔn gōng。
但说天边一讯别,敢云林下再相逢。dàn shuō tiān biān yī xùn bié,gǎn yún lín xià zài xiāng féng。
千年楚客心何壮,耿耿令人切寸衷。qiān nián chǔ kè xīn hé zhuàng,gěng gěng lìng rén qiè cùn zhōng。

有感

杨爵

夜初独坐拥衾裳,耿耿丹怀空自伤。yè chū dú zuò yōng qīn shang,gěng gěng dān huái kōng zì shāng。
斜月淡光穿暗户,晚风微冷透晴窗。xié yuè dàn guāng chuān àn hù,wǎn fēng wēi lěng tòu qíng chuāng。
一心知有君恩厚,九死难回忠义肠。yī xīn zhī yǒu jūn ēn hòu,jiǔ sǐ nán huí zhōng yì cháng。
漏下旅囚愁不寐,数声寒雁送凄凉。lòu xià lǚ qiú chóu bù mèi,shù shēng hán yàn sòng qī liáng。

梦浦竹塘

杨爵

去岁兹辰长别我,今宵梦里再相逢。qù suì zī chén zhǎng bié wǒ,jīn xiāo mèng lǐ zài xiāng féng。
醒来想象音容杳,双泪空流老眼中。xǐng lái xiǎng xiàng yīn róng yǎo,shuāng lèi kōng liú lǎo yǎn zhōng。
姓斑青史心犹在,身葬黄泉事已终。xìng bān qīng shǐ xīn yóu zài,shēn zàng huáng quán shì yǐ zhōng。
雨洒风吹永难尽,总为人世恨无穷。yǔ sǎ fēng chuī yǒng nán jǐn,zǒng wèi rén shì hèn wú qióng。

送甥张禹卿

杨爵

数载天涯客舍穷,忧心为我日忡忡。shù zài tiān yá kè shě qióng,yōu xīn wèi wǒ rì chōng chōng。
泪添滹易流千丈,思断乡关几万重。lèi tiān hū yì liú qiān zhàng,sī duàn xiāng guān jǐ wàn zhòng。
莫道艰途奔未了,须知多难德堪崇。mò dào jiān tú bēn wèi le,xū zhī duō nán dé kān chóng。
惓惓望尔立身蚤,在此叮咛八句中。quán quán wàng ěr lì shēn zǎo,zài cǐ dīng níng bā jù zhōng。

送桂道长出狱和其韵四首

杨爵

懒乘骢马泛秋槎,去处适逢陶令花。lǎn chéng cōng mǎ fàn qiū chá,qù chù shì féng táo lìng huā。
五斗王臣皆有事,六经作用未为赊。wǔ dòu wáng chén jiē yǒu shì,liù jīng zuò yòng wèi wèi shē。
暂舒廊庙经纶思,且问江湖赤子嗟。zàn shū láng miào jīng lún sī,qiě wèn jiāng hú chì zi jiē。
试罢牛刀谒帝主,还成礼乐数千家。shì bà niú dāo yè dì zhǔ,hái chéng lǐ lè shù qiān jiā。

送桂道长出狱和其韵四首

杨爵

送出美人去泛槎,还从幽地赏葵花。sòng chū měi rén qù fàn chá,hái cóng yōu dì shǎng kuí huā。
每怀卫足犹有在,日抱倾阳诚未赊。měi huái wèi zú yóu yǒu zài,rì bào qīng yáng chéng wèi shē。
数载斑毛羞懦腐,一生阨蹇半愁嗟。shù zài bān máo xiū nuò fǔ,yī shēng è jiǎn bàn chóu jiē。
念君为我心何切,天下斯文本一家。niàn jūn wèi wǒ xīn hé qiè,tiān xià sī wén běn yī jiā。

送桂道长出狱和其韵四首

杨爵

蹇难还逢秋气森,幽中无奈感时心。jiǎn nán hái féng qiū qì sēn,yōu zhōng wú nài gǎn shí xīn。
世路两歧夷共险,人情一理古犹今。shì lù liǎng qí yí gòng xiǎn,rén qíng yī lǐ gǔ yóu jīn。
安危家念关河杳,生死君恩天地深。ān wēi jiā niàn guān hé yǎo,shēng sǐ jūn ēn tiān dì shēn。
十载钓俦应待我,烟蓑何日再相寻。shí zài diào chóu yīng dài wǒ,yān suō hé rì zài xiāng xún。

送桂道长出狱和其韵四首

杨爵

西风薄暮景萧森,慷慨昔人折寸心。xī fēng báo mù jǐng xiāo sēn,kāng kǎi xī rén zhé cùn xīn。
独念爱身身系国,须知怀古古同今。dú niàn ài shēn shēn xì guó,xū zhī huái gǔ gǔ tóng jīn。
一千七百日光远,三十六宫易理深。yī qiān qī bǎi rì guāng yuǎn,sān shí liù gōng yì lǐ shēn。
韦卷平生空皓首,画前恍惚竟难寻。wéi juǎn píng shēng kōng hào shǒu,huà qián huǎng hū jìng nán xún。

送人出狱

杨爵

百年身世半尘埃,四海斯文于此偕。bǎi nián shēn shì bàn chén āi,sì hǎi sī wén yú cǐ xié。
淹淹残息延旦暮,明明宇宙照心怀。yān yān cán xī yán dàn mù,míng míng yǔ zhòu zhào xīn huái。
险需叹我幽囚客,宏济知君匡辅才。xiǎn xū tàn wǒ yōu qiú kè,hóng jì zhī jūn kuāng fǔ cái。
感别自来情思切,况逢多难在天涯。gǎn bié zì lái qíng sī qiè,kuàng féng duō nán zài tiān yá。

秋日遣怀

杨爵

俯仰乾坤此棘垣,忧来倚杖步西圜。fǔ yǎng qián kūn cǐ jí yuán,yōu lái yǐ zhàng bù xī huán。
忘机云外鸢犹舞,解意墙边草欲言。wàng jī yún wài yuān yóu wǔ,jiě yì qiáng biān cǎo yù yán。
危难总皆身外事,修为但可默中存。wēi nán zǒng jiē shēn wài shì,xiū wèi dàn kě mò zhōng cún。
感时悄悄心犹切,难向他人开口论。gǎn shí qiāo qiāo xīn yóu qiè,nán xiàng tā rén kāi kǒu lùn。

秋日遣怀

杨爵

寸心恻恻风尘迥,千里迢迢世路倾。cùn xīn cè cè fēng chén jiǒng,qiān lǐ tiáo tiáo shì lù qīng。
但比深圜铭上帝,肯教之死负平生。dàn bǐ shēn huán míng shàng dì,kěn jiào zhī sǐ fù píng shēng。
乡思漂泊天涯杳,音信空闻寒雁声。xiāng sī piāo pō tiān yá yǎo,yīn xìn kōng wén hán yàn shēng。
不是君王违谏诤,孤臣未有动天诚。bù shì jūn wáng wéi jiàn zhèng,gū chén wèi yǒu dòng tiān chéng。

寄周给事

杨爵

颠狂老倦下林泉,宇宙相关一念牵。diān kuáng lǎo juàn xià lín quán,yǔ zhòu xiāng guān yī niàn qiān。
道在三才终未泯,风来四远总无边。dào zài sān cái zhōng wèi mǐn,fēng lái sì yuǎn zǒng wú biān。
谁教洗砚鱼吞墨,空忆烹茶鹤避烟。shuí jiào xǐ yàn yú tūn mò,kōng yì pēng chá hè bì yān。
残息久能随大运,纷纷人世任流迁。cán xī jiǔ néng suí dà yùn,fēn fēn rén shì rèn liú qiān。