古诗词

杨爵

送钱绪山

杨爵

寤寐今犹怀赵子,眼看钱子又将行。wù mèi jīn yóu huái zhào zi,yǎn kàn qián zi yòu jiāng xíng。
同心良友匆匆去,不尽闲愁种种生。tóng xīn liáng yǒu cōng cōng qù,bù jǐn xián chóu zhǒng zhǒng shēng。
桎梏逢时风露冷,圜阶送处雪霜清。zhì gù féng shí fēng lù lěng,huán jiē sòng chù xuě shuāng qīng。
忧虞二载忽分袂,而我安能己此情。yōu yú èr zài hū fēn mèi,ér wǒ ān néng jǐ cǐ qíng。

送钱绪山

杨爵

与君同难两年分,至道常期日以新。yǔ jūn tóng nán liǎng nián fēn,zhì dào cháng qī rì yǐ xīn。
时讲尽忠兼尽孝,共成为子与为臣。shí jiǎng jǐn zhōng jiān jǐn xiào,gòng chéng wèi zi yǔ wèi chén。
圜中岁月杞人老,天外风尘世路湮。huán zhōng suì yuè qǐ rén lǎo,tiān wài fēng chén shì lù yān。
耿耿每怀无限思,明朝有感向谁陈。gěng gěng měi huái wú xiàn sī,míng cháo yǒu gǎn xiàng shuí chén。

怀绪山先生

杨爵

携手分离不再逢,幽中尝忆往年冬。xié shǒu fēn lí bù zài féng,yōu zhōng cháng yì wǎng nián dōng。
马牛颠沛风尘迥,童冠逍遥江渚溶。mǎ niú diān pèi fēng chén jiǒng,tóng guān xiāo yáo jiāng zhǔ róng。
人品岂非黄叔度,气根应似郭林宗。rén pǐn qǐ fēi huáng shū dù,qì gēn yīng shì guō lín zōng。
相违叹此圜墙外,更有关山千万重。xiāng wéi tàn cǐ huán qiáng wài,gèng yǒu guān shān qiān wàn zhòng。

遣偲男归秦

杨爵

一简归音到狱中,令吾方寸日忧忡。yī jiǎn guī yīn dào yù zhōng,lìng wú fāng cùn rì yōu chōng。
感悲泪滴胸前湿,骨肉情关身上恫。gǎn bēi lèi dī xiōng qián shī,gǔ ròu qíng guān shēn shàng dòng。
万里云山形眇眇,几年天道鉴懵懵。wàn lǐ yún shān xíng miǎo miǎo,jǐ nián tiān dào jiàn měng měng。
遭逢至此须安命,总是艰难未有终。zāo féng zhì cǐ xū ān mìng,zǒng shì jiān nán wèi yǒu zhōng。

遣偲男归秦

杨爵

闻汝临归血泪流,苦情都入我心头。wén rǔ lín guī xuè lèi liú,kǔ qíng dōu rù wǒ xīn tóu。
本为世道千年虑,适到家门百口忧。běn wèi shì dào qiān nián lǜ,shì dào jiā mén bǎi kǒu yōu。
幽地北风留父久,远山寒雨重儿愁。yōu dì běi fēng liú fù jiǔ,yuǎn shān hán yǔ zhòng ér chóu。
圣朝不易朱云槛,终许残生遂首丘。shèng cháo bù yì zhū yún kǎn,zhōng xǔ cán shēng suì shǒu qiū。

谢人

杨爵

劳人两遇北风侵,白日岂堪铁户深。láo rén liǎng yù běi fēng qīn,bái rì qǐ kān tiě hù shēn。
天下自无神鬼谬,人间谁是丈夫心。tiān xià zì wú shén guǐ miù,rén jiān shuí shì zhàng fū xīn。
颠危每抱忠和义,慷慨常思古与今。diān wēi měi bào zhōng hé yì,kāng kǎi cháng sī gǔ yǔ jīn。
写此新诗倾至意,多君别泪满衣襟。xiě cǐ xīn shī qīng zhì yì,duō jūn bié lèi mǎn yī jīn。

谢人

杨爵

自念狂愚速罪深,多君勤为我怀音。zì niàn kuáng yú sù zuì shēn,duō jūn qín wèi wǒ huái yīn。
而今指日将分袂,说起当时泪满襟。ér jīn zhǐ rì jiāng fēn mèi,shuō qǐ dāng shí lèi mǎn jīn。
暂共苦寒向炉火,难忘炎暑坐西阴。zàn gòng kǔ hán xiàng lú huǒ,nán wàng yán shǔ zuò xī yīn。
送行纵有诗千首,不尽离愁一点心。sòng xíng zòng yǒu shī qiān shǒu,bù jǐn lí chóu yī diǎn xīn。

端阳次联翁韵

杨爵

幽居几度遇端阳,万里关河隔故乡。yōu jū jǐ dù yù duān yáng,wàn lǐ guān hé gé gù xiāng。
龙舟扮出湘江恨,艾草还为人世芳。lóng zhōu bàn chū xiāng jiāng hèn,ài cǎo hái wèi rén shì fāng。
几段角团随俗好,一尊绿酒带蒲香。jǐ duàn jiǎo tuán suí sú hǎo,yī zūn lǜ jiǔ dài pú xiāng。
离骚歌罢浑无事,真个圜庭是福堂。lí sāo gē bà hún wú shì,zhēn gè huán tíng shì fú táng。

和紫阳先生韵八首

杨爵

省愆终未敢尤人,报国焉知己道真。shěng qiān zhōng wèi gǎn yóu rén,bào guó yān zhī jǐ dào zhēn。
肯向遭时存外慕,但须临难致吾身。kěn xiàng zāo shí cún wài mù,dàn xū lín nán zhì wú shēn。
拙猷未可轻寒士,迂恤曾何间小臣。zhuō yóu wèi kě qīng hán shì,yū xù céng hé jiān xiǎo chén。
莫谓幽圜同永夜,天王明鉴说如神。mò wèi yōu huán tóng yǒng yè,tiān wáng míng jiàn shuō rú shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

岁岁年年一罪人,戚怀未得了吾真。suì suì nián nián yī zuì rén,qī huái wèi dé le wú zhēn。
日供粝米堪糊口,夜展羊裘足掩身。rì gōng lì mǐ kān hú kǒu,yè zhǎn yáng qiú zú yǎn shēn。
塞上风霜寒将士,天涯桎梏老孤臣。sāi shàng fēng shuāng hán jiāng shì,tiān yá zhì gù lǎo gū chén。
总然不计生和死,触目纷纷也惨神。zǒng rán bù jì shēng hé sǐ,chù mù fēn fēn yě cǎn shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

思量宜是犴中人,感动君王恐未真。sī liàng yí shì àn zhōng rén,gǎn dòng jūn wáng kǒng wèi zhēn。
十载每怀当世事,一躯何惜老来身。shí zài měi huái dāng shì shì,yī qū hé xī lǎo lái shēn。
恩深愿作沟渠骨,罪重难为草莽臣。ēn shēn yuàn zuò gōu qú gǔ,zuì zhòng nán wèi cǎo mǎng chén。
此日存心都莫道,好将余喘听明神。cǐ rì cún xīn dōu mò dào,hǎo jiāng yú chuǎn tīng míng shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

艰危还作囚系人,之死难忘一念真。jiān wēi hái zuò qiú xì rén,zhī sǐ nán wàng yī niàn zhēn。
长路奔寻吾旧处,满门哭送此残身。zhǎng lù bēn xún wú jiù chù,mǎn mén kū sòng cǐ cán shēn。
风高吹冷辽东帽,天远愁劳杞国臣。fēng gāo chuī lěng liáo dōng mào,tiān yuǎn chóu láo qǐ guó chén。
却忆范滂千古上,当年不祭狱中神。què yì fàn pāng qiān gǔ shàng,dāng nián bù jì yù zhōng shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

远寄新诗劳故人,为吾点点见情真。yuǎn jì xīn shī láo gù rén,wèi wú diǎn diǎn jiàn qíng zhēn。
匡时乐道百年志,燕塞秦关万里深。kuāng shí lè dào bǎi nián zhì,yàn sāi qín guān wàn lǐ shēn。
绿水青山供逸士,朝云暮雨伴囚臣。lǜ shuǐ qīng shān gōng yì shì,cháo yún mù yǔ bàn qiú chén。
眼前光景真如梦,一望天涯即损神。yǎn qián guāng jǐng zhēn rú mèng,yī wàng tiān yá jí sǔn shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

多难悠悠忆美人,美人心兴出天真。duō nán yōu yōu yì měi rén,měi rén xīn xīng chū tiān zhēn。
早梅白马山中兴,雪夜扁舟物外身。zǎo méi bái mǎ shān zhōng xīng,xuě yè biǎn zhōu wù wài shēn。
可少感怀抽逸思,空教流泪惜王臣。kě shǎo gǎn huái chōu yì sī,kōng jiào liú lèi xī wáng chén。
采苓若到首阳下,俯仰乾坤有鬼神。cǎi líng ruò dào shǒu yáng xià,fǔ yǎng qián kūn yǒu guǐ shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

十年空拟白头人,浅劣原非见道真。shí nián kōng nǐ bái tóu rén,qiǎn liè yuán fēi jiàn dào zhēn。
只有狂愚为世指,更无明哲以全身。zhǐ yǒu kuáng yú wèi shì zhǐ,gèng wú míng zhé yǐ quán shēn。
动疏自可遭罗网,夙好徒劳惜谏臣。dòng shū zì kě zāo luó wǎng,sù hǎo tú láo xī jiàn chén。
三木伴中思伐木,幽情转觉一伤神。sān mù bàn zhōng sī fá mù,yōu qíng zhuǎn jué yī shāng shén。

和紫阳先生韵八首

杨爵

自笑率由异古人,冥冥不解卷舒真。zì xiào lǜ yóu yì gǔ rén,míng míng bù jiě juǎn shū zhēn。
无劳强自营千虑,有补何妨死一身。wú láo qiáng zì yíng qiān lǜ,yǒu bǔ hé fáng sǐ yī shēn。
用世总难轻涉世,良臣谁愿作忠臣。yòng shì zǒng nán qīng shè shì,liáng chén shuí yuàn zuò zhōng chén。
枉教昼旦空忧念,百代虚盈属鬼神。wǎng jiào zhòu dàn kōng yōu niàn,bǎi dài xū yíng shǔ guǐ shén。

冬至

杨爵

气转初阳觉尚微,强吾羸病掩圜扉。qì zhuǎn chū yáng jué shàng wēi,qiáng wú léi bìng yǎn huán fēi。
寂静真源须探取,盈虚妙应自相依。jì jìng zhēn yuán xū tàn qǔ,yíng xū miào yīng zì xiāng yī。
两年长夜独悲感,一点丹怀孰与欷。liǎng nián zhǎng yè dú bēi gǎn,yī diǎn dān huái shú yǔ xī。
邈想周文幽困里,先天衍作后天机。miǎo xiǎng zhōu wén yōu kùn lǐ,xiān tiān yǎn zuò hòu tiān jī。

偶作二首

杨爵

一念心灰万事休,无涯岁月此幽囚。yī niàn xīn huī wàn shì xiū,wú yá suì yuè cǐ yōu qiú。
九州衰梦从吾息,十载长纶偶自收。jiǔ zhōu shuāi mèng cóng wú xī,shí zài zhǎng lún ǒu zì shōu。
遇可乐天须解乐,谓无忧世是深忧。yù kě lè tiān xū jiě lè,wèi wú yōu shì shì shēn yōu。
遣怀幸有韦编在,聊向羲皇境上游。qiǎn huái xìng yǒu wéi biān zài,liáo xiàng xī huáng jìng shàng yóu。

乙巳年孟夏十九日大司马联峰先生初度同难王子言具酒邀予四人为先生寿坐中联句得五言古风七言律各一篇其二

杨爵

难中此日逢初度,岳降曾逢生甫申。nán zhōng cǐ rì féng chū dù,yuè jiàng céng féng shēng fǔ shēn。
雷雨经纶占大手,风云遭际愧贤绅。léi yǔ jīng lún zhàn dà shǒu,fēng yún zāo jì kuì xián shēn。
伊周事业应无分,黄夏渊源却有真。yī zhōu shì yè yīng wú fēn,huáng xià yuān yuán què yǒu zhēn。
愿得八荒开寿域,普天稽首诵尧仁。yuàn dé bā huāng kāi shòu yù,pǔ tiān jī shǒu sòng yáo rén。

酌酒联句

杨爵

天涯今日共幽囚,各为当年天下忧。tiān yá jīn rì gòng yōu qiú,gè wèi dāng nián tiān xià yōu。
消息知宜观大易,浮沉总付与清秋。xiāo xī zhī yí guān dà yì,fú chén zǒng fù yǔ qīng qiū。
风雷自是交相助,声气何须更别求。fēng léi zì shì jiāo xiāng zhù,shēng qì hé xū gèng bié qiú。
醉里悠然尘世外,相看真是泛虚舟。zuì lǐ yōu rán chén shì wài,xiāng kàn zhēn shì fàn xū zhōu。