古诗词

韩雍

赠李少卿兄渔隐先生二首

韩雍

松花为食草为衣,养道延年过古稀。sōng huā wèi shí cǎo wèi yī,yǎng dào yán nián guò gǔ xī。
留客必须春色去,登山常伴月明归。liú kè bì xū chūn sè qù,dēng shān cháng bàn yuè míng guī。
偏怜野水群鸥好,不羡侯门驷马肥。piān lián yě shuǐ qún ōu hǎo,bù xiàn hóu mén sì mǎ féi。
更喜追陪有难弟,晚年投老最知机。gèng xǐ zhuī péi yǒu nán dì,wǎn nián tóu lǎo zuì zhī jī。

送松江黄郎中琮广西审刑竣事还京

韩雍

持节平反遵圣谟,远人处处动欢呼。chí jié píng fǎn zūn shèng mó,yuǎn rén chù chù dòng huān hū。
波吞瘴海穷鳞起,风转炎荒腐草苏。bō tūn zhàng hǎi qióng lín qǐ,fēng zhuǎn yán huāng fǔ cǎo sū。
归路总夸空薏苡,过乡莫待饱莼鲈。guī lù zǒng kuā kōng yì yǐ,guò xiāng mò dài bǎo chún lú。
好思南顾忧民切,早献当年郑侠图。hǎo sī nán gù yōu mín qiè,zǎo xiàn dāng nián zhèng xiá tú。

同李少卿游龟峰寺次其韵二首

韩雍

系却兰舟弋水滨,乱云堆里访山门。xì què lán zhōu yì shuǐ bīn,luàn yún duī lǐ fǎng shān mén。
年深古柏多仍在,春后残梅半不存。nián shēn gǔ bǎi duō réng zài,chūn hòu cán méi bàn bù cún。
燕尾溪流斜断岸,羊肠路绕曲通村。yàn wěi xī liú xié duàn àn,yáng cháng lù rào qū tōng cūn。
徘徊更爱群峰好,一洗平生两目昏。pái huái gèng ài qún fēng hǎo,yī xǐ píng shēng liǎng mù hūn。

同李少卿游龟峰寺次其韵二首

韩雍

洞天深处远江滨,路入烟霞是洞门。dòng tiān shēn chù yuǎn jiāng bīn,lù rù yān xiá shì dòng mén。
环座好峰千状出,满潭清溜四时存。huán zuò hǎo fēng qiān zhuàng chū,mǎn tán qīng liū sì shí cún。
曾磨厓石疑元结,欲咏梅花愧后村。céng mó yá shí yí yuán jié,yù yǒng méi huā kuì hòu cūn。
搔首何堪自东望,亲闱久矣旷晨昏。sāo shǒu hé kān zì dōng wàng,qīn wéi jiǔ yǐ kuàng chén hūn。

送王府丞弼起服之京

韩雍

垄树啼残谢豹声,麻衣人换锦衣行。lǒng shù tí cán xiè bào shēng,má yī rén huàn jǐn yī xíng。
连天水上春帆度,捧日云边晓佩鸣。lián tiān shuǐ shàng chūn fān dù,pěng rì yún biān xiǎo pèi míng。
京郡齐民怀父母,庙廊虚位选公卿。jīng jùn qí mín huái fù mǔ,miào láng xū wèi xuǎn gōng qīng。
知君此去应遭遇,好罄丹心佐太平。zhī jūn cǐ qù yīng zāo yù,hǎo qìng dān xīn zuǒ tài píng。

西轩诗为泰和萧孟廉题少师孟勤先生兄也

韩雍

筑得高轩配颖滨,轩中人物异常伦。zhù dé gāo xuān pèi yǐng bīn,xuān zhōng rén wù yì cháng lún。
一生义气甘韦布,四海清风动缙绅。yī shēng yì qì gān wéi bù,sì hǎi qīng fēng dòng jìn shēn。
柱倚残阳吟到景,帘钩新月醉芳辰。zhù yǐ cán yáng yín dào jǐng,lián gōu xīn yuè zuì fāng chén。
武山遥背还多趣,太史文章已具陈。wǔ shān yáo bèi hái duō qù,tài shǐ wén zhāng yǐ jù chén。

题松泉图寿大司寇杨公

韩雍

涧畔孤松涧下泉,清流高节自年年。jiàn pàn gū sōng jiàn xià quán,qīng liú gāo jié zì nián nián。
飞空作雨流偏急,向晚凌霜节愈坚。fēi kōng zuò yǔ liú piān jí,xiàng wǎn líng shuāng jié yù jiān。
一派源源方赴海,千寻郁郁定参天。yī pài yuán yuán fāng fù hǎi,qiān xún yù yù dìng cān tiān。
苍生膏泽明堂栋,都望君家祝寿筵。cāng shēng gāo zé míng táng dòng,dōu wàng jūn jiā zhù shòu yán。

题松鹤寿渔乐陈先生

韩雍

鸡群独立昂藏鹤,涧畔孤撑偃蹇松。jī qún dú lì áng cáng hè,jiàn pàn gū chēng yǎn jiǎn sōng。
声动九皋风露夜,节凌三径雪霜冬。shēng dòng jiǔ gāo fēng lù yè,jié líng sān jìng xuě shuāng dōng。
顶深丹后色应变,脂化苓时阴更浓。dǐng shēn dān hòu sè yīng biàn,zhī huà líng shí yīn gèng nóng。
长岁云林有馀庆,桑轩还进大夫封。zhǎng suì yún lín yǒu yú qìng,sāng xuān hái jìn dà fū fēng。

送陈御史述审刑事竣还京

韩雍

南浦楼前鼓角鸣,朝天人着绣衣行。nán pǔ lóu qián gǔ jiǎo míng,cháo tiān rén zhe xiù yī xíng。
晴波浩荡鱼龙舞,迟日光华草木荣。qíng bō hào dàng yú lóng wǔ,chí rì guāng huá cǎo mù róng。
一载平反无愧色,千年遗爱有贤声。yī zài píng fǎn wú kuì sè,qiān nián yí ài yǒu xián shēng。
同乡未得同归去,目送征帆过葑城。tóng xiāng wèi dé tóng guī qù,mù sòng zhēng fān guò fēng chéng。

裕轩为乡人徐文辉题

韩雍

最爱高轩境界幽,轩中人物异常流。zuì ài gāo xuān jìng jiè yōu,xuān zhōng rén wù yì cháng liú。
丰标秀倚灵岩晓,雅量宏吞震泽秋。fēng biāo xiù yǐ líng yán xiǎo,yǎ liàng hóng tūn zhèn zé qiū。
万顷烟霞吟不尽,四时风月醉还留。wàn qǐng yān xiá yín bù jǐn,sì shí fēng yuè zuì hái liú。
何当拂袖归山去,过此陪君日唱酬。hé dāng fú xiù guī shān qù,guò cǐ péi jūn rì chàng chóu。

午日寄杨司寇诗

韩雍

陪观竞渡倚高楼,冉冉流光又六秋。péi guān jìng dù yǐ gāo lóu,rǎn rǎn liú guāng yòu liù qiū。
为客到今空自感,何人来此可同游。wèi kè dào jīn kōng zì gǎn,hé rén lái cǐ kě tóng yóu。
蒲觞满引终难醉,萧鼓喧闻未破愁。pú shāng mǎn yǐn zhōng nán zuì,xiāo gǔ xuān wén wèi pò chóu。
聊写新诗寄知己,江东云树重回头。liáo xiě xīn shī jì zhī jǐ,jiāng dōng yún shù zhòng huí tóu。

宁波周御史父母双挽

韩雍

士行无亏女德充,笃生佳器见登庸。shì xíng wú kuī nǚ dé chōng,dǔ shēng jiā qì jiàn dēng yōng。
人夸偕老同观化,帝念齐贤并锡封。rén kuā xié lǎo tóng guān huà,dì niàn qí xián bìng xī fēng。
七尺冢棺埋对玉,一抔新土种双松。qī chǐ zhǒng guān mái duì yù,yī póu xīn tǔ zhǒng shuāng sōng。
幽光更有铭文发,长夜神游总笑容。yōu guāng gèng yǒu míng wén fā,zhǎng yè shén yóu zǒng xiào róng。

宿东山寺和九川李少卿韵

韩雍

山可闲登水可临,禅家胜景动长吟。shān kě xián dēng shuǐ kě lín,chán jiā shèng jǐng dòng zhǎng yín。
水花初摘香移沼,山木渐除风满林。shuǐ huā chū zhāi xiāng yí zhǎo,shān mù jiàn chú fēng mǎn lín。
海内有人愁盛暑,云中无路散清阴。hǎi nèi yǒu rén chóu shèng shǔ,yún zhōng wú lù sàn qīng yīn。
相逢最感频相勉,报国终期罄赤心。xiāng féng zuì gǎn pín xiāng miǎn,bào guó zhōng qī qìng chì xīn。

重游临川疏山寺次旧韵留题

韩雍

一点丹心万斛愁,登山消遣记重游。yī diǎn dān xīn wàn hú chóu,dēng shān xiāo qiǎn jì zhòng yóu。
满怀冰雪空三伏,屈指光阴近八秋。mǎn huái bīng xuě kōng sān fú,qū zhǐ guāng yīn jìn bā qiū。
海内未瞻云气合,天中渐见火星流。hǎi nèi wèi zhān yún qì hé,tiān zhōng jiàn jiàn huǒ xīng liú。
清风凉雨苏炎旱,我为苍生叩蓐收。qīng fēng liáng yǔ sū yán hàn,wǒ wèi cāng shēng kòu rù shōu。

送南城贡士左赞再赴春闱

韩雍

笔阵词锋六馆推,南宫两战未登魁。bǐ zhèn cí fēng liù guǎn tuī,nán gōng liǎng zhàn wèi dēng kuí。
何蕃再省名逾重,维翰重升志不灰。hé fān zài shěng míng yú zhòng,wéi hàn zhòng shēng zhì bù huī。
飞鹢秋分滕阁雨,化龙春听禹门雷。fēi yì qiū fēn téng gé yǔ,huà lóng chūn tīng yǔ mén léi。
太平桥上乡人众,望尔高车驷马回。tài píng qiáo shàng xiāng rén zhòng,wàng ěr gāo chē sì mǎ huí。

景泰丙子六月十七日便道与大理少卿弋阳李公游上清明日游仙岩皆赋七言近体诗一章书之翛然亭

韩雍

九载名山五度过,山容霭霭势峨峨。jiǔ zài míng shān wǔ dù guò,shān róng ǎi ǎi shì é é。
洞穿海外飞仙岛,水接天中织女河。dòng chuān hǎi wài fēi xiān dǎo,shuǐ jiē tiān zhōng zhī nǚ hé。
白鹤盘风秋气近,紫箫吹月夜凉多。bái hè pán fēng qiū qì jìn,zǐ xiāo chuī yuè yè liáng duō。
宦情也动幽栖念,可奈深恩未报何。huàn qíng yě dòng yōu qī niàn,kě nài shēn ēn wèi bào hé。

景泰丙子六月十七日便道与大理少卿弋阳李公游上清明日游仙岩皆赋七言近体诗一章书之翛然亭

韩雍

扁舟览胜故人同,胜境分明似画中。biǎn zhōu lǎn shèng gù rén tóng,shèng jìng fēn míng shì huà zhōng。
阴洞满厓无路到,晴岩一窍与天通。yīn dòng mǎn yá wú lù dào,qíng yán yī qiào yǔ tiān tōng。
留传剩见神仙迹,开辟冥思造化功。liú chuán shèng jiàn shén xiān jì,kāi pì míng sī zào huà gōng。
我有乡山归未得,不堪回首白云东。wǒ yǒu xiāng shān guī wèi dé,bù kān huí shǒu bái yún dōng。

寄乡友徐文辉

韩雍

家林幽僻远尘阛,世事浮沉总不关。jiā lín yōu pì yuǎn chén huán,shì shì fú chén zǒng bù guān。
下榻有时延上客,东楼终日望西山。xià tà yǒu shí yán shàng kè,dōng lóu zhōng rì wàng xī shān。
醉乡风月情偏好,静里乾坤意自闲。zuì xiāng fēng yuè qíng piān hǎo,jìng lǐ qián kūn yì zì xián。
独我相思未相见,海天云树锁愁颜。dú wǒ xiāng sī wèi xiāng jiàn,hǎi tiān yún shù suǒ chóu yán。

延常山杨医师炙火诗以酬之

韩雍

浙水西头积庆堂,堂中人物异寻常。zhè shuǐ xī tóu jī qìng táng,táng zhōng rén wù yì xún cháng。
轩岐妙术传三世,泰华高名动四方。xuān qí miào shù chuán sān shì,tài huá gāo míng dòng sì fāng。
丹火暖时薰艾剂,橘泉清处淬针芒。dān huǒ nuǎn shí xūn ài jì,jú quán qīng chù cuì zhēn máng。
相逢莫厌频频疗,海内苍生多病伤。xiāng féng mò yàn pín pín liáo,hǎi nèi cāng shēng duō bìng shāng。

张式之佥都致政既归四明以诗寄予依韵奉酬

韩雍

社稷功成归鉴湖,卧龙踪迹孰能屠。shè jì gōng chéng guī jiàn hú,wò lóng zōng jì shú néng tú。
自怜投老入佳境,应笑时人行畏途。zì lián tóu lǎo rù jiā jìng,yīng xiào shí rén xíng wèi tú。
鸣世有声惊墨客,平蛮无愧忆征夫。míng shì yǒu shēng jīng mò kè,píng mán wú kuì yì zhēng fū。
烦君谩赴耆英会,恐有徵书出帝都。fán jūn mán fù qí yīng huì,kǒng yǒu zhēng shū chū dì dōu。