古诗词

苏葵

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

载酒纳微凉,独爱荷香处。zài jiǔ nà wēi liáng,dú ài hé xiāng chù。
不是周濂溪,也得濂溪趣。bù shì zhōu lián xī,yě dé lián xī qù。

西湖十咏苏堤春晓

苏葵

山中雪纷飞,山下斜横枝。shān zhōng xuě fēn fēi,shān xià xié héng zhī。
年年花雪在,只欠老逋诗。nián nián huā xuě zài,zhǐ qiàn lǎo bū shī。

丙午春过梅关二首

苏葵

关前春早梅花开,关外肩舆春后来。guān qián chūn zǎo méi huā kāi,guān wài jiān yú chūn hòu lái。
不向南枝采酸实,书生原自有盐梅。bù xiàng nán zhī cǎi suān shí,shū shēng yuán zì yǒu yán méi。

丙午春过梅关二首

苏葵

芙蓉如削倚苍冥,又是朝天一度经。fú róng rú xuē yǐ cāng míng,yòu shì cháo tiān yī dù jīng。
欲折梅花无觅处,山鸡啼落五更星。yù zhé méi huā wú mì chù,shān jī tí luò wǔ gèng xīng。

题荻湾钓叟二首

苏葵

风可前湾月可船,荻花开落任年年。fēng kě qián wān yuè kě chuán,dí huā kāi luò rèn nián nián。
潮平网得鱼多少,只换清酤不换钱。cháo píng wǎng dé yú duō shǎo,zhǐ huàn qīng gū bù huàn qián。

题荻湾钓叟二首

苏葵

收拾风烟在一丝,水深鱼饵荻芽时。shōu shí fēng yān zài yī sī,shuǐ shēn yú ěr dí yá shí。
相逢慎莫轻开口,我亦人间学啜醨。xiāng féng shèn mò qīng kāi kǒu,wǒ yì rén jiān xué chuài lí。

静渊

苏葵

瞿塘五月惊湍险,不道人心险更强。qú táng wǔ yuè jīng tuān xiǎn,bù dào rén xīn xiǎn gèng qiáng。
独有此渊供此老,一泓终日自天光。dú yǒu cǐ yuān gōng cǐ lǎo,yī hóng zhōng rì zì tiān guāng。

秋日偶书

苏葵

每于闲处玩南华,世事悠悠日易斜。měi yú xián chù wán nán huá,shì shì yōu yōu rì yì xié。
梦觉不知重九去,独留秋色在黄花。mèng jué bù zhī zhòng jiǔ qù,dú liú qiū sè zài huáng huā。

漫书

苏葵

天地茫茫负井蛙,空庭隐□月初斜。tiān dì máng máng fù jǐng wā,kōng tíng yǐn yuè chū xié。
人生自有无平事,强啜卢仝四碗茶。rén shēng zì yǒu wú píng shì,qiáng chuài lú tóng sì wǎn chá。

题一羊居士卷

苏葵

世情休得笑骑羊,羊背方于马背强。shì qíng xiū dé xiào qí yáng,yáng bèi fāng yú mǎ bèi qiáng。
满路□□□□染,一池风雨白莲香。mǎn lù rǎn,yī chí fēng yǔ bái lián xiāng。

题棠梨粉腮黄雀图

苏葵

梨园寂寞玉肌寒,化作啼禽粉未干。lí yuán jì mò yù jī hán,huà zuò tí qín fěn wèi gàn。
受尽主恩元不顾,不如黄雀解衔环。shòu jǐn zhǔ ēn yuán bù gù,bù rú huáng què jiě xián huán。

睡晏

苏葵

日高人迹半营营,竹簟藤□□正宁。rì gāo rén jì bàn yíng yíng,zhú diàn téng zhèng níng。
小仆不知醒亦梦,却推吾枕唤吾醒。xiǎo pū bù zhī xǐng yì mèng,què tuī wú zhěn huàn wú xǐng。

红梅

苏葵

分明孤射旧精神,斜倚东风酒半醺。fēn míng gū shè jiù jīng shén,xié yǐ dōng fēng jiǔ bàn xūn。
春老莫随流水去,恐教多误问津人。chūn lǎo mò suí liú shuǐ qù,kǒng jiào duō wù wèn jīn rén。

题月梅

苏葵

东风将信入含章,玉骨冰肌第一香。dōng fēng jiāng xìn rù hán zhāng,yù gǔ bīng jī dì yī xiāng。
何事姮娥三五夜,傍花犹似斗宫妆。hé shì héng é sān wǔ yè,bàng huā yóu shì dòu gōng zhuāng。

竹鹰

苏葵

两翅纵横铁爪刚,为丛驱雀不知忙。liǎng chì zòng héng tiě zhǎo gāng,wèi cóng qū què bù zhī máng。
平生击搏成何事,好近琅玕学凤皇。píng shēng jī bó chéng hé shì,hǎo jìn láng gān xué fèng huáng。

舟次城中遇雨呈邹石城二首

苏葵

懒随城市走波波,活火烹茶战睡魔。lǎn suí chéng shì zǒu bō bō,huó huǒ pēng chá zhàn shuì mó。
莫道老渔浑不解,绕船惟放濯缨歌。mò dào lǎo yú hún bù jiě,rào chuán wéi fàng zhuó yīng gē。

舟次城中遇雨呈邹石城二首

苏葵

潮平人卧小舟孤,三日船头俗客无。cháo píng rén wò xiǎo zhōu gū,sān rì chuán tóu sú kè wú。
最好向公谈世事,马蹄风雨滑长途。zuì hǎo xiàng gōng tán shì shì,mǎ tí fēng yǔ huá zhǎng tú。

舟舣海珠候吴明府同年

苏葵

春水溶溶鉴海平,风潮相送一朝程。chūn shuǐ róng róng jiàn hǎi píng,fēng cháo xiāng sòng yī cháo chéng。
如何令尹来消息,三日同年听橹声。rú hé lìng yǐn lái xiāo xī,sān rì tóng nián tīng lǔ shēng。

咏史四首张良

苏葵

报得韩仇树汉功,也曾安受列侯封。bào dé hán chóu shù hàn gōng,yě céng ān shòu liè hóu fēng。
若教信越长无恙,未必山中有赤松。ruò jiào xìn yuè zhǎng wú yàng,wèi bì shān zhōng yǒu chì sōng。

咏史四首张良

苏葵

不将秦事作前徵,此日谁知大厦倾。bù jiāng qín shì zuò qián zhēng,cǐ rì shuí zhī dà shà qīng。
回首森森梁砀树,绝无风雨凤巢清。huí shǒu sēn sēn liáng dàng shù,jué wú fēng yǔ fèng cháo qīng。