古诗词

苏葵

小景竹为张邦直司训题

苏葵

分得淇园一两竿,雨中清晓月黄昏。fēn dé qí yuán yī liǎng gān,yǔ zhōng qīng xiǎo yuè huáng hūn。
凭君莫向潇湘看,看到潇湘却厌繁。píng jūn mò xiàng xiāo xiāng kàn,kàn dào xiāo xiāng què yàn fán。

勉学二首

苏葵

夸多斗靡匪真儒,格致无功是守株。kuā duō dòu mí fěi zhēn rú,gé zhì wú gōng shì shǒu zhū。
欲向此中寻妙诀,放心收后细观书。yù xiàng cǐ zhōng xún miào jué,fàng xīn shōu hòu xì guān shū。

勉学二首

苏葵

柴愚参鲁天无靳,尧舜人为汝不轻。chái yú cān lǔ tiān wú jìn,yáo shùn rén wèi rǔ bù qīng。
若厌醉生和梦死,直须鞭辟向明诚。ruò yàn zuì shēng hé mèng sǐ,zhí xū biān pì xiàng míng chéng。

廉耻

苏葵

廉耻于人要谨存,不存须自究其端。lián chǐ yú rén yào jǐn cún,bù cún xū zì jiū qí duān。
解将富贵轻轻看,自得云为入善门。jiě jiāng fù guì qīng qīng kàn,zì dé yún wèi rù shàn mén。

戒贪

苏葵

贪名贪利两皆非,谦退清修在我为。tān míng tān lì liǎng jiē fēi,qiān tuì qīng xiū zài wǒ wèi。
取舍若能无愧怍,更将清处畏人知。qǔ shě ruò néng wú kuì zuò,gèng jiāng qīng chù wèi rén zhī。

戒暴

苏葵

客气于人害最多,伤身伤性百乖讹。kè qì yú rén hài zuì duō,shāng shēn shāng xìng bǎi guāi é。
但将心地宽宽著,气自从之合泰和。dàn jiāng xīn dì kuān kuān zhù,qì zì cóng zhī hé tài hé。

谢惠绢

苏葵

补破遮寒意久恬,买新回顾客囊廉。bǔ pò zhē hán yì jiǔ tián,mǎi xīn huí gù kè náng lián。
谁知未作空门□,也得文人一字缣。shuí zhī wèi zuò kōng mén,yě dé wén rén yī zì jiān。

次仪真

苏葵

征车昨发都门外,颇怪真州道路长。zhēng chē zuó fā dōu mén wài,pǒ guài zhēn zhōu dào lù zhǎng。
今日从容行自到,宦途心事底须忙。jīn rì cóng róng xíng zì dào,huàn tú xīn shì dǐ xū máng。

西华寺发舟

苏葵

之官两度此移船,风满前山月满川。zhī guān liǎng dù cǐ yí chuán,fēng mǎn qián shān yuè mǎn chuān。
自信此心如铁石,不妨临井酌贪泉。zì xìn cǐ xīn rú tiě shí,bù fáng lín jǐng zhuó tān quán。

舟过衡州望衡山有作

苏葵

秋日晶光秋宇空,一拳遥见祝融峰。qiū rì jīng guāng qiū yǔ kōng,yī quán yáo jiàn zhù róng fēng。
重华过后无巡狩,旧日明堂早自封。zhòng huá guò hòu wú xún shòu,jiù rì míng táng zǎo zì fēng。

病中

苏葵

参苓曾不补虚成,向老谁怜病骨清。cān líng céng bù bǔ xū chéng,xiàng lǎo shuí lián bìng gǔ qīng。
七尺本非金石质,莫教心火自戈兵。qī chǐ běn fēi jīn shí zhì,mò jiào xīn huǒ zì gē bīng。

奉和谢晴川水部见赠韵二首

苏葵

了无一字费安排,谢脁门墙更辟开。le wú yī zì fèi ān pái,xiè tiǎo mén qiáng gèng pì kāi。
四海近来兄弟少,几人倾盖似公来。sì hǎi jìn lái xiōng dì shǎo,jǐ rén qīng gài shì gōng lái。

奉和谢晴川水部见赠韵二首

苏葵

扰扰羁愁不自排,金声掷处好怀开。rǎo rǎo jī chóu bù zì pái,jīn shēng zhì chù hǎo huái kāi。
如今水部能诗者,肯照前人样子来。rú jīn shuǐ bù néng shī zhě,kěn zhào qián rén yàng zi lái。

题女媭庙

苏葵

三闾初放姊初归,正是秋兰可佩时。sān lǘ chū fàng zǐ chū guī,zhèng shì qiū lán kě pèi shí。
千载楚宫无处觅,至今人拜女媭祠。qiān zài chǔ gōng wú chù mì,zhì jīn rén bài nǚ xū cí。

过瞿塘

苏葵

远入瞿塘问险流,往来个个是全舟。yuǎn rù qú táng wèn xiǎn liú,wǎng lái gè gè shì quán zhōu。
谁从宦海中间看,更有无端暗浪浮。shuí cóng huàn hǎi zhōng jiān kàn,gèng yǒu wú duān àn làng fú。

将过梁山柏林漕岭望之云翳因怀昌黎韩子以精诚之至遂开衡山之云韩固不易希然忠诚在我士各有志作一绝以贻山神至于云散山明则事出于偶然者予不敢以自诬也

苏葵

宿雨初晴石未干,墨云低覆失峰峦。sù yǔ chū qíng shí wèi gàn,mò yún dī fù shī fēng luán。
名山想有英灵在,莫道行人不是韩。míng shān xiǎng yǒu yīng líng zài,mò dào xíng rén bù shì hán。

秋郊漫兴二首

苏葵

柳叶初黄枫叶丹,王孙不归芳草残。liǔ yè chū huáng fēng yè dān,wáng sūn bù guī fāng cǎo cán。
悲秋岂是老年事,也学少陵聊自宽。bēi qiū qǐ shì lǎo nián shì,yě xué shǎo líng liáo zì kuān。

秋郊漫兴二首

苏葵

白雁飞飞抹晚霞,锦江艳艳木莲花。bái yàn fēi fēi mǒ wǎn xiá,jǐn jiāng yàn yàn mù lián huā。
牙筹数尽分秋兴,半付诗家半酒家。yá chóu shù jǐn fēn qiū xīng,bàn fù shī jiā bàn jiǔ jiā。

冬日汉州行台夜坐二首

苏葵

寒虫唧唧树萧萧,无奈羁怀纵酒瓢。hán chóng jī jī shù xiāo xiāo,wú nài jī huái zòng jiǔ piáo。
坐到二更三点彻,忽然疏雨入芭蕉。zuò dào èr gèng sān diǎn chè,hū rán shū yǔ rù bā jiāo。

冬日汉州行台夜坐二首

苏葵

不独风寒月亦寒,无风良月上栏杆。bù dú fēng hán yuè yì hán,wú fēng liáng yuè shàng lán gān。
十年留得青毡在,坐展西铭剪烛看。shí nián liú dé qīng zhān zài,zuò zhǎn xī míng jiǎn zhú kàn。