古诗词

释函可

元旦大雪同苏筑赋

释函可

昨暮行过已隔年,相将长揖谢高天。zuó mù xíng guò yǐ gé nián,xiāng jiāng zhǎng yī xiè gāo tiān。
似怜穷佛添花雨,肯为寒儒铺白毡。shì lián qióng fú tiān huā yǔ,kěn wèi hán rú pù bái zhān。
权作江梅当折赠,漫敲石火任烹煎。quán zuò jiāng méi dāng zhé zèng,màn qiāo shí huǒ rèn pēng jiān。
饥肠宛转浇应遍,又是赓酬第一篇。jī cháng wǎn zhuǎn jiāo yīng biàn,yòu shì gēng chóu dì yī piān。

南塔结制

释函可

坚冰渐解柳初黄,钝斧谁将劈巨荒。jiān bīng jiàn jiě liǔ chū huáng,dùn fǔ shuí jiāng pī jù huāng。
但任疏狂留本色,不妨粗粝是家常。dàn rèn shū kuáng liú běn sè,bù fáng cū lì shì jiā cháng。
千群龙象归华表,万里风沙建宝坊。qiān qún lóng xiàng guī huá biǎo,wàn lǐ fēng shā jiàn bǎo fāng。
几向棒头明正眼,混同依旧浩茫茫。jǐ xiàng bàng tóu míng zhèng yǎn,hùn tóng yī jiù hào máng máng。

闻大来为假仆所劫

释函可

残编犹可度朝昏,四顾应知天意存。cán biān yóu kě dù cháo hūn,sì gù yīng zhī tiān yì cún。
窖底未容留点雪,枕边依旧剩空樽。jiào dǐ wèi róng liú diǎn xuě,zhěn biān yī jiù shèng kōng zūn。
寒当彻骨诗方富,穷到尽头道愈尊。hán dāng chè gǔ shī fāng fù,qióng dào jǐn tóu dào yù zūn。
独有老僧愁更剧,从今托钵向何门。dú yǒu lǎo sēng chóu gèng jù,cóng jīn tuō bō xiàng hé mén。

闻同难民为虎所食

释函可

何须今日方怜若,一度边关即鬼门。hé xū jīn rì fāng lián ruò,yī dù biān guān jí guǐ mén。
身死不烦蝇作吊,年凶惟见虎加飧。shēn sǐ bù fán yíng zuò diào,nián xiōng wéi jiàn hǔ jiā sūn。
只愁老瘦重遭斥,但免饥寒亦感恩。zhǐ chóu lǎo shòu zhòng zāo chì,dàn miǎn jī hán yì gǎn ēn。
白雪一杯魂未远,料应笑我骨犹存。bái xuě yī bēi hún wèi yuǎn,liào yīng xiào wǒ gǔ yóu cún。

闻耳叔弟尽节

释函可

大旗吹折海风寒,未了孤心骨已残。dà qí chuī zhé hǎi fēng hán,wèi le gū xīn gǔ yǐ cán。
遗训在兹宁有憾,浮沤于汝久无干。yí xùn zài zī níng yǒu hàn,fú ōu yú rǔ jiǔ wú gàn。
原鸰血尽生逾苦,池草根锄梦亦乾。yuán líng xuè jǐn shēng yú kǔ,chí cǎo gēn chú mèng yì qián。
见说覆巢馀卵在,呱呱何处夜漫漫。jiàn shuō fù cháo yú luǎn zài,gū gū hé chù yè màn màn。

答顺天师

释函可

梦里冠裳付劫灰,衲衣趺坐冷云堆。mèng lǐ guān shang fù jié huī,nà yī fū zuò lěng yún duī。
悬崖有鸟衔花下,隔水何人问字来。xuán yá yǒu niǎo xián huā xià,gé shuǐ hé rén wèn zì lái。
断碣远搜箕子墓,破鞋羞蹋李陵台。duàn jié yuǎn sōu jī zi mù,pò xié xiū tà lǐ líng tái。
相寻不为乡情重,白拂交横笑口开。xiāng xún bù wèi xiāng qíng zhòng,bái fú jiāo héng xiào kǒu kāi。

白蜡梅花

释函可

十年负却旧山期,绝塞谁拈此一枝。shí nián fù què jiù shān qī,jué sāi shuí niān cǐ yī zhī。
有骨莫愁冰雪沁,无香休惹蝶蜂疑。yǒu gǔ mò chóu bīng xuě qìn,wú xiāng xiū rě dié fēng yí。
魂飘万里村俱幻,梦到三更月共知。hún piāo wàn lǐ cūn jù huàn,mèng dào sān gèng yuè gòng zhī。
最好不关开落事,楼头玉笛漫孤吹。zuì hǎo bù guān kāi luò shì,lóu tóu yù dí màn gū chuī。

千山偶成

释函可

枕石欹眠覆短松,到来时有鹿麋踪。zhěn shí yī mián fù duǎn sōng,dào lái shí yǒu lù mí zōng。
边愁浣尽山山雪,乡梦敲残夜夜钟。biān chóu huàn jǐn shān shān xuě,xiāng mèng qiāo cán yè yè zhōng。
一钵野蔬消不了,半龛寒月幸能容。yī bō yě shū xiāo bù le,bàn kān hán yuè xìng néng róng。
故人相忆如相问,只恐携云过别峰。gù rén xiāng yì rú xiāng wèn,zhǐ kǒng xié yún guò bié fēng。

李公初度集洪福庵为陈氏披薙时重阳后一日

释函可

昨日登临笑语亲,今来又恰趁芳辰。zuó rì dēng lín xiào yǔ qīn,jīn lái yòu qià chèn fāng chén。
采将菊蕊犹堪献,赎得蛾眉始是贫。cǎi jiāng jú ruǐ yóu kān xiàn,shú dé é méi shǐ shì pín。
满院钟催新佛子,一天霜罩旧词臣。mǎn yuàn zhōng cuī xīn fú zi,yī tiān shuāng zhào jiù cí chén。
老僧不及笼中鸽,仍带寒云系海滨。lǎo sēng bù jí lóng zhōng gē,réng dài hán yún xì hǎi bīn。

步韵和李公自寿诗

释函可

偶然一现宰官身,勋业从今问野人。ǒu rán yī xiàn zǎi guān shēn,xūn yè cóng jīn wèn yě rén。
半局乾坤能共老,一樽贤圣欲偕春。bàn jú qián kūn néng gòng lǎo,yī zūn xián shèng yù xié chūn。
木天残梦风吹尽,白板深秋杖过频。mù tiān cán mèng fēng chuī jǐn,bái bǎn shēn qiū zhàng guò pín。
谑语狂歌俱可纪,世间除此即非真。xuè yǔ kuáng gē jù kě jì,shì jiān chú cǐ jí fēi zhēn。

大翁招同觞李公

释函可

行过竹杖自忘疲,霜满袈裟酒满卮。xíng guò zhú zhàng zì wàng pí,shuāng mǎn jiā shā jiǔ mǎn zhī。
篱下又多一日乐,炉边何必十年期。lí xià yòu duō yī rì lè,lú biān hé bì shí nián qī。
谈深不及人间世,禅喜时添袖里诗。tán shēn bù jí rén jiān shì,chán xǐ shí tiān xiù lǐ shī。
二老孤僧成底事,夜寒灯火漫敲棋。èr lǎo gū sēng chéng dǐ shì,yè hán dēng huǒ màn qiāo qí。

李公赎陈氏为尼三首

释函可

学士行歌绩妇迎,惊回春梦起乡情。xué shì xíng gē jì fù yíng,jīng huí chūn mèng qǐ xiāng qíng。
解将腰带文犀重,添得空门水月清。jiě jiāng yāo dài wén xī zhòng,tiān dé kōng mén shuǐ yuè qīng。
云鬓已随秋雾散,舞衣应逐雨花轻。yún bìn yǐ suí qiū wù sàn,wǔ yī yīng zhú yǔ huā qīng。
翻怜冢畔青青草,不及红莲碛上生。fān lián zhǒng pàn qīng qīng cǎo,bù jí hóng lián qì shàng shēng。

李公赎陈氏为尼三首

释函可

净洗铅华迥不群,袈裟新换石榴裙。jìng xǐ qiān huá jiǒng bù qún,jiā shā xīn huàn shí liú qún。
几回卖镜凌寒雪,何意开笼见白云。jǐ huí mài jìng líng hán xuě,hé yì kāi lóng jiàn bái yún。
拨尽琵琶鸣晓磬,翻残贝叶惜回文。bō jǐn pí pá míng xiǎo qìng,fān cán bèi yè xī huí wén。
十年抱志今方遂,多少须眉得似君。shí nián bào zhì jīn fāng suì,duō shǎo xū méi dé shì jūn。

李公赎陈氏为尼三首

释函可

不是流人泪亦横,夕阳荒草诉中情。bù shì liú rén lèi yì héng,xī yáng huāng cǎo sù zhōng qíng。
自抛家国甘心死,窃比冰霜彻底清。zì pāo jiā guó gān xīn sǐ,qiè bǐ bīng shuāng chè dǐ qīng。
玉麈柄边红粉净,孤鸾镜里白毫生。yù zhǔ bǐng biān hóng fěn jìng,gū luán jìng lǐ bái háo shēng。
从今唤醒梨花梦,收拾残魂礼佛名。cóng jīn huàn xǐng lí huā mèng,shōu shí cán hún lǐ fú míng。

过李公寓同锡侯夜话

释函可

半间茅屋古皇前,石火烧泉话旧缘。bàn jiān máo wū gǔ huáng qián,shí huǒ shāo quán huà jiù yuán。
冷月高悬居士榻,暗风斜吹孝廉船。lěng yuè gāo xuán jū shì tà,àn fēng xié chuī xiào lián chuán。
挑残灯碗钟来寺,敲罢棋枰雪满天。tiāo cán dēng wǎn zhōng lái sì,qiāo bà qí píng xuě mǎn tiān。
共卧片毡拳作枕,布衾如铁夜如年。gòng wò piàn zhān quán zuò zhěn,bù qīn rú tiě yè rú nián。

雪夜怀李公

释函可

钟尽灯微拥破衾,长宵独雪伴枯吟。zhōng jǐn dēng wēi yōng pò qīn,zhǎng xiāo dú xuě bàn kū yín。
泥床白满予方卧,疏壁寒飘尔莫禁。ní chuáng bái mǎn yǔ fāng wò,shū bì hán piāo ěr mò jìn。
都尉已明三老意,邺侯未了十年心。dōu wèi yǐ míng sān lǎo yì,yè hóu wèi le shí nián xīn。
何时日出消残窖,洒作人间遍地霖。hé shí rì chū xiāo cán jiào,sǎ zuò rén jiān biàn dì lín。

和谦受始见塞雪诗

释函可

寒天难曙角声催,被薄风停雪又来。hán tiān nán shǔ jiǎo shēng cuī,bèi báo fēng tíng xuě yòu lái。
窖卧六年僧已老,窗飞数点客方猜。jiào wò liù nián sēng yǐ lǎo,chuāng fēi shù diǎn kè fāng cāi。
乍如浪溅钱塘月,安得香飘庾岭梅。zhà rú làng jiàn qián táng yuè,ān dé xiāng piāo yǔ lǐng méi。
赋罢不妨乘兴过,拨开粪火倒残杯。fù bà bù fáng chéng xīng guò,bō kāi fèn huǒ dào cán bēi。

闻钱君至尚阳堡死

释函可

相逢不禁泪淋浪,忽讶音来我自伤。xiāng féng bù jìn lèi lín làng,hū yà yīn lái wǒ zì shāng。
一片心肝还日月,五更风雪裹文章。yī piàn xīn gān hái rì yuè,wǔ gèng fēng xuě guǒ wén zhāng。
黄沙随梦归香阁,白水招魂入宝坊。huáng shā suí mèng guī xiāng gé,bái shuǐ zhāo hún rù bǎo fāng。
莫为中原难侧足,故将残骨掷龙荒。mò wèi zhōng yuán nán cè zú,gù jiāng cán gǔ zhì lóng huāng。

播船坚辞大法招相随乞戒喜示

释函可

不向天龙会里寻,空堂丈草漫沉吟。bù xiàng tiān lóng huì lǐ xún,kōng táng zhàng cǎo màn chén yín。
田衣独耐长边冷,铁笛横吹太古音。tián yī dú nài zhǎng biān lěng,tiě dí héng chuī tài gǔ yīn。
金色何妨三度舞,神光又见一腰深。jīn sè hé fáng sān dù wǔ,shén guāng yòu jiàn yī yāo shēn。
了知处处笙歌满,休悔从前错用心。le zhī chù chù shēng gē mǎn,xiū huǐ cóng qián cuò yòng xīn。

义虫作么二子归海州有怀

释函可

橐笔经年意未穷,芒鞋紧峭任西东。tuó bǐ jīng nián yì wèi qióng,máng xié jǐn qiào rèn xī dōng。
星文已见龙津合,电影终怜冀北空。xīng wén yǐ jiàn lóng jīn hé,diàn yǐng zhōng lián jì běi kōng。
瓶贮天山山畔雪,锡飞辽海海门风。píng zhù tiān shān shān pàn xuě,xī fēi liáo hǎi hǎi mén fēng。
何时拥毳团圞话,坐数寒更榾柮红。hé shí yōng cuì tuán luán huà,zuò shù hán gèng gǔ duò hóng。