古诗词

释函可

喜戴三谒文庙

释函可

黄沙黑水亦衣冠,庙貌荒凉礼乐残。huáng shā hēi shuǐ yì yī guān,miào mào huāng liáng lǐ lè cán。
夫子随时无不可,流民好学是为难。fū zi suí shí wú bù kě,liú mín hǎo xué shì wèi nán。
已看彩笔能生气,莫道青衫足耐寒。yǐ kàn cǎi bǐ néng shēng qì,mò dào qīng shān zú nài hán。
地下江西生死望,看花骑马踏长安。dì xià jiāng xī shēng sǐ wàng,kàn huā qí mǎ tà zhǎng ān。

送魏李二公灵榇回二首

释函可

金鸡昨夜到阴山,带雪锄冰泪莫潸。jīn jī zuó yè dào yīn shān,dài xuě chú bīng lèi mò shān。
无限生人妒死骨,极怜死后似生还。wú xiàn shēng rén dù sǐ gǔ,jí lián sǐ hòu shì shēng hái。
童男幼女辞寒碛,素幔灵輀向旧关。tóng nán yòu nǚ cí hán qì,sù màn líng ér xiàng jiù guān。
料得黄垆开口笑,一齐泥首拜龙颜。liào dé huáng lú kāi kǒu xiào,yī qí ní shǒu bài lóng yán。

送魏李二公灵榇回二首

释函可

白水吞声各一杯,游魂初下望乡台。bái shuǐ tūn shēng gè yī bēi,yóu hún chū xià wàng xiāng tái。
共归齐鲁丘园旧,但过城头鼓角哀。gòng guī qí lǔ qiū yuán jiù,dàn guò chéng tóu gǔ jiǎo āi。
泉底翻能见天日,沙边何必尽风雷。quán dǐ fān néng jiàn tiān rì,shā biān hé bì jǐn fēng léi。
阳春枯骨多生肉,从此关门日日开。yáng chūn kū gǔ duō shēng ròu,cóng cǐ guān mén rì rì kāi。

寄无坏师

释函可

掷却儒冠换衲衣,松门流水自栖迟。zhì què rú guān huàn nà yī,sōng mén liú shuǐ zì qī chí。
曾寻郑子论心史,独向寒山问旧诗。céng xún zhèng zi lùn xīn shǐ,dú xiàng hán shān wèn jiù shī。
塞草蔓蔓应未刬,秋风飒飒易相思。sāi cǎo màn màn yīng wèi chǎn,qiū fēng sà sà yì xiāng sī。
东来白马君知否,莫守孤岩日已欹。dōng lái bái mǎ jūn zhī fǒu,mò shǒu gū yán rì yǐ yī。

贺贵庵水灾

释函可

深秋风雨苦连宵,瓶钵郎当一瞬漂。shēn qiū fēng yǔ kǔ lián xiāo,píng bō láng dāng yī shùn piāo。
庞老有船曾用载,丹霞无佛不须烧。páng lǎo yǒu chuán céng yòng zài,dān xiá wú fú bù xū shāo。
身家浮沫宁常聚,性海狂澜尚未消。shēn jiā fú mò níng cháng jù,xìng hǎi kuáng lán shàng wèi xiāo。
从此还山松月好,一枝犹自足鹪鹩。cóng cǐ hái shān sōng yuè hǎo,yī zhī yóu zì zú jiāo liáo。

得浴予叔书

释函可

年过八十兵戈后,一纸蝇头手自书。nián guò bā shí bīng gē hòu,yī zhǐ yíng tóu shǒu zì shū。
云外阿玄犹未死,眼前小隐已无馀。yún wài ā xuán yóu wèi sǐ,yǎn qián xiǎo yǐn yǐ wú yú。
青衫裹骨归荒冢,黄口依人失故庐。qīng shān guǒ gǔ guī huāng zhǒng,huáng kǒu yī rén shī gù lú。
郭外遗田祠内主,几回洒血染残裾。guō wài yí tián cí nèi zhǔ,jǐ huí sǎ xuè rǎn cán jū。

得九成弟书

释函可

双鱼夜到鸭江滨,先代弓裘不可论。shuāng yú yè dào yā jiāng bīn,xiān dài gōng qiú bù kě lùn。
骨肉尽凋馀两弟,诗书能复让他人。gǔ ròu jǐn diāo yú liǎng dì,shī shū néng fù ràng tā rén。
须知佛法无多子,那见儒冠定误身。xū zhī fú fǎ wú duō zi,nà jiàn rú guān dìng wù shēn。
但自莫惭世出世,临风三嘱泪犹频。dàn zì mò cán shì chū shì,lín fēng sān zhǔ lèi yóu pín。

遥哭安仲叔

释函可

一生半醉烂天真,到死依然未觉贫。yī shēng bàn zuì làn tiān zhēn,dào sǐ yī rán wèi jué pín。
杯杓便当传后业,袈裟终不忆前身。bēi biāo biàn dāng chuán hòu yè,jiā shā zhōng bù yì qián shēn。
竟呼儿女都随我,肯把须眉更向人。jìng hū ér nǚ dōu suí wǒ,kěn bǎ xū méi gèng xiàng rén。
最苦一丝犹未断,年年挟卷哭江滨。zuì kǔ yī sī yóu wèi duàn,nián nián xié juǎn kū jiāng bīn。

和谦公雪中见怀韵

释函可

居山偏不喜看山,雪尽披衣偶启关。jū shān piān bù xǐ kàn shān,xuě jǐn pī yī ǒu qǐ guān。
为有甚因千壑苦,如何顿老一朝颜。wèi yǒu shén yīn qiān hè kǔ,rú hé dùn lǎo yī cháo yán。
忽思振策随云去,才欲过桥又独还。hū sī zhèn cè suí yún qù,cái yù guò qiáo yòu dú hái。
书报故人无一好,道心客梦已全删。shū bào gù rén wú yī hǎo,dào xīn kè mèng yǐ quán shān。

大雪用栖贤寄阿字九江韵

释函可

任风飘泊不须忙,便使填沟也不伤。rèn fēng piāo pō bù xū máng,biàn shǐ tián gōu yě bù shāng。
入谷孤寒深自得,到天青白恨难藏。rù gǔ gū hán shēn zì dé,dào tiān qīng bái hèn nán cáng。
红垆热焰心无近,荒岭残枝梦又长。hóng lú rè yàn xīn wú jìn,huāng lǐng cán zhī mèng yòu zhǎng。
五老瀑飞辽海鹤,好携明月共升堂。wǔ lǎo pù fēi liáo hǎi hè,hǎo xié míng yuè gòng shēng táng。

和心公雪中见怀韵

释函可

初飘数点着衣轻,冷入匡床梦不成。chū piāo shù diǎn zhe yī qīng,lěng rù kuāng chuáng mèng bù chéng。
想尔独吟支瘦骨,无人直下到深更。xiǎng ěr dú yín zhī shòu gǔ,wú rén zhí xià dào shēn gèng。
忽疑近户看无迹,自起吹灯听有声。hū yí jìn hù kàn wú jì,zì qǐ chuī dēng tīng yǒu shēng。
只此朋情浑莫柰,乡心又逐晓钟生。zhǐ cǐ péng qíng hún mò nài,xiāng xīn yòu zhú xiǎo zhōng shēng。

和栖贤送阿字出塞诗

释函可

千里同风远寄书,天山翘首独踌蹰。qiān lǐ tóng fēng yuǎn jì shū,tiān shān qiào shǒu dú chóu chú。
冰雪有缘兼累若,父兄何事苦怜余。bīng xuě yǒu yuán jiān lèi ruò,fù xiōng hé shì kǔ lián yú。
白骨此中还得见,黄沙之外更无馀。bái gǔ cǐ zhōng hái dé jiàn,huáng shā zhī wài gèng wú yú。
何时生入卢龙塞,金井梅花是旧庐。hé shí shēng rù lú lóng sāi,jīn jǐng méi huā shì jiù lú。

步栖贤和阿字九日韵

释函可

垂死经今又十秋,莫嫌齿落雪盈头。chuí sǐ jīng jīn yòu shí qiū,mò xián chǐ luò xuě yíng tóu。
三张纸寄长榆塞,万里云封大石楼。sān zhāng zhǐ jì zhǎng yú sāi,wàn lǐ yún fēng dà shí lóu。
父子枉劳沙畔冷,身名真愧世间浮。fù zi wǎng láo shā pàn lěng,shēn míng zhēn kuì shì jiān fú。
团圞夜夜无穷泪,天上如今是惠州。tuán luán yè yè wú qióng lèi,tiān shàng rú jīn shì huì zhōu。

恭和栖贤法兄奉怀本师老人韵

释函可

双锡香岩望又虚,柏林回忆侍巾初。shuāng xī xiāng yán wàng yòu xū,bǎi lín huí yì shì jīn chū。
雁翎各散予偏远,狮乳同餐尔自馀。yàn líng gè sàn yǔ piān yuǎn,shī rǔ tóng cān ěr zì yú。
五石城边音寂寂,万松坪下步徐徐。wǔ shí chéng biān yīn jì jì,wàn sōng píng xià bù xú xú。
会须连袂依霜鬓,未必罗浮剩旧庐。huì xū lián mèi yī shuāng bìn,wèi bì luó fú shèng jiù lú。

从驻跸峰移向阳二首

释函可

短发随身月一钩,拖鞋又过几峰头。duǎn fā suí shēn yuè yī gōu,tuō xié yòu guò jǐ fēng tóu。
不关活水终难止,只任寒云到处浮。bù guān huó shuǐ zhōng nán zhǐ,zhǐ rèn hán yún dào chù fú。
松石何心分好丑,主宾无礼足深幽。sōng shí hé xīn fēn hǎo chǒu,zhǔ bīn wú lǐ zú shēn yōu。
日午一瓢夜一宿,一生如此更何求。rì wǔ yī piáo yè yī sù,yī shēng rú cǐ gèng hé qiú。

从驻跸峰移向阳二首

释函可

自来不肯常安住,但有茅遮便暂栖。zì lái bù kěn cháng ān zhù,dàn yǒu máo zhē biàn zàn qī。
鸟突寒烟寻别树,风吹残雪度前溪。niǎo tū hán yān xún bié shù,fēng chuī cán xuě dù qián xī。
沙弥欢跃面多垢,耆旧威仪首尽低。shā mí huān yuè miàn duō gòu,qí jiù wēi yí shǒu jǐn dī。
最爱近村好兄弟,松花和蜜贱如泥。zuì ài jìn cūn hǎo xiōng dì,sōng huā hé mì jiàn rú ní。

张太守入山

释函可

何事辽阳太守来,乱嘶五马向荒莱。hé shì liáo yáng tài shǒu lái,luàn sī wǔ mǎ xiàng huāng lái。
漫拖草履筇扶出,竟把山门雪踏开。màn tuō cǎo lǚ qióng fú chū,jìng bǎ shān mén xuě tà kāi。
闲话无过四五句,寒泉连递两三杯。xián huà wú guò sì wǔ jù,hán quán lián dì liǎng sān bēi。
极怜庭树乌惊起,一直穿云去不回。jí lián tíng shù wū jīng qǐ,yī zhí chuān yún qù bù huí。

题且过庵二首

释函可

山边架屋偏留我,双袖龙钟岂有他。shān biān jià wū piān liú wǒ,shuāng xiù lóng zhōng qǐ yǒu tā。
道法也因长病减,闲情毕竟老年多。dào fǎ yě yīn zhǎng bìng jiǎn,xián qíng bì jìng lǎo nián duō。
自将破罐炊水食,偶就新篇向佛歌。zì jiāng pò guàn chuī shuǐ shí,ǒu jiù xīn piān xiàng fú gē。
昨日已过今且过,不知明日又如何。zuó rì yǐ guò jīn qiě guò,bù zhī míng rì yòu rú hé。

题且过庵二首

释函可

二三弟子亦多事,执卷时同就薜萝。èr sān dì zi yì duō shì,zhí juǎn shí tóng jiù bì luó。
不碍书声侵晓磬,莫教世事挂庭柯。bù ài shū shēng qīn xiǎo qìng,mò jiào shì shì guà tíng kē。
虎常问讯来空砌,人或寻诗上雪坡。hǔ cháng wèn xùn lái kōng qì,rén huò xún shī shàng xuě pō。
昨日已过今且过,不知明日又如何。zuó rì yǐ guò jīn qiě guò,bù zhī míng rì yòu rú hé。

偶成

释函可

莫道僧闲闲不得,几多情事拨难开。mò dào sēng xián xián bù dé,jǐ duō qíng shì bō nán kāi。
岕茶带梗敲冰煮,山药连皮拾粪煨。jiè chá dài gěng qiāo bīng zhǔ,shān yào lián pí shí fèn wēi。
夜听犬声知有虎,晴拈雪瓣恨无梅。yè tīng quǎn shēng zhī yǒu hǔ,qíng niān xuě bàn hèn wú méi。
寻常日午门犹掩,只恐溪云撞入来。xún cháng rì wǔ mén yóu yǎn,zhǐ kǒng xī yún zhuàng rù lái。