古诗词

释函可

同天中清臣赤岩过山寺看花

释函可

竹杖行过暗怆神,同来况尽异乡人。zhú zhàng xíng guò àn chuàng shén,tóng lái kuàng jǐn yì xiāng rén。
日光独照黄金地,天意还留紫塞春。rì guāng dú zhào huáng jīn dì,tiān yì hái liú zǐ sāi chūn。
岭徼十年花是梦,江南六代锦成尘。lǐng jiǎo shí nián huā shì mèng,jiāng nán liù dài jǐn chéng chén。
可怜对此浑多泪,不道空门泪亦频。kě lián duì cǐ hún duō lèi,bù dào kōng mén lèi yì pín。

天中同清臣赤岩入山相访

释函可

笔如岳立气如潮,远戍间关兴更饶。bǐ rú yuè lì qì rú cháo,yuǎn shù jiān guān xīng gèng ráo。
既挟金兰同绝漠,又扶云水间空寥。jì xié jīn lán tóng jué mò,yòu fú yún shuǐ jiān kōng liáo。
东山不独将棋至,白社何须蓄酒招。dōng shān bù dú jiāng qí zhì,bái shè hé xū xù jiǔ zhāo。
谷口久无双屐响,好烧松火话终宵。gǔ kǒu jiǔ wú shuāng jī xiǎng,hǎo shāo sōng huǒ huà zhōng xiāo。

偕天中清臣赤岩游千山因老马不前独回

释函可

相期连辔陟崔嵬,岩雨初晴蕨正肥。xiāng qī lián pèi zhì cuī wéi,yán yǔ chū qíng jué zhèng féi。
匹马似将人共瘦,片云不与鹤争飞。pǐ mǎ shì jiāng rén gòng shòu,piàn yún bù yǔ hè zhēng fēi。
遥看浓雾知题壁,独傍残阳欲掩扉。yáo kàn nóng wù zhī tí bì,dú bàng cán yáng yù yǎn fēi。
有石有松收拾遍,并携空翠满囊归。yǒu shí yǒu sōng shōu shí biàn,bìng xié kōng cuì mǎn náng guī。

落花

释函可

昏花片片逗中情,流水溪头杖独行。hūn huā piàn piàn dòu zhōng qíng,liú shuǐ xī tóu zhàng dú xíng。
短笛叫残蝴蝶梦,疏钟飘堕杜鹃声。duǎn dí jiào cán hú dié mèng,shū zhōng piāo duò dù juān shēng。
冢边有草犹春色,树底无人空月明。zhǒng biān yǒu cǎo yóu chūn sè,shù dǐ wú rén kōng yuè míng。
最苦一枝横出处,年年风雪自孤撑。zuì kǔ yī zhī héng chū chù,nián nián fēng xuě zì gū chēng。

雪公寄书入山偶成二律

释函可

何处堪逃乞食名,半龛残雪裹馀生。hé chù kān táo qǐ shí míng,bàn kān cán xuě guǒ yú shēng。
莫愁壑浅云难卧,无那溪流水有声。mò chóu hè qiǎn yún nán wò,wú nà xī liú shuǐ yǒu shēng。
飞矢漫追孤鹤影,遗弦不作老龙鸣。fēi shǐ màn zhuī gū hè yǐng,yí xián bù zuò lǎo lóng míng。
只今最恨千层石,难隔庾关万里情。zhǐ jīn zuì hèn qiān céng shí,nán gé yǔ guān wàn lǐ qíng。

雪公寄书入山偶成二律

释函可

休道寻山山未深,冰崖木佛共萧森。xiū dào xún shān shān wèi shēn,bīng yá mù fú gòng xiāo sēn。
寒钟不到疏林外,幽月空劳碧涧浔。hán zhōng bù dào shū lín wài,yōu yuè kōng láo bì jiàn xún。
狱沉顽铁还馀气,爨后枯桐欲绝音。yù chén wán tiě hái yú qì,cuàn hòu kū tóng yù jué yīn。
珍重故人相惜意,尺书真不数双金。zhēn zhòng gù rén xiāng xī yì,chǐ shū zhēn bù shù shuāng jīn。

喜阿字至

释函可

?毵双袖碧天遐,路滑霜寒日未斜。rán sān shuāng xiù bì tiān xiá,lù huá shuāng hán rì wèi xié。
荒冢觅穷闻鹤语,残毡啮尽摘松花。huāng zhǒng mì qióng wén hè yǔ,cán zhān niè jǐn zhāi sōng huā。
匡山云月应无别,辽海风涛漫独嗟。kuāng shān yún yuè yīng wú bié,liáo hǎi fēng tāo màn dú jiē。
知子远来非有意,久拚吾骨掷龙沙。zhī zi yuǎn lái fēi yǒu yì,jiǔ pàn wú gǔ zhì lóng shā。

和栖贤和尚见寄韵

释函可

鈯斧东来话近因,寸缄未达共沾巾。tú fǔ dōng lái huà jìn yīn,cùn jiān wèi dá gòng zhān jīn。
艰难菽水愁孤钵,潦倒风沙泣罪人。jiān nán shū shuǐ chóu gū bō,lǎo dào fēng shā qì zuì rén。
入夜笳声传雁塞,何年斗气合龙津。rù yè jiā shēng chuán yàn sāi,hé nián dòu qì hé lóng jīn。
乡关逾远师颜老,橹断遥知梦又频。xiāng guān yú yuǎn shī yán lǎo,lǔ duàn yáo zhī mèng yòu pín。

丙申生日二首

释函可

何如四十六年前,莫遣双眸见大千。hé rú sì shí liù nián qián,mò qiǎn shuāng móu jiàn dà qiān。
随地不辞萦世难,到边犹自愧风烟。suí dì bù cí yíng shì nán,dào biān yóu zì kuì fēng yān。
衰颜畏入南天梦,冷骨无烦古佛怜。shuāi yán wèi rù nán tiān mèng,lěng gǔ wú fán gǔ fú lián。
抖擞尚馀空布袋,逢人但乞一文钱。dǒu sǒu shàng yú kōng bù dài,féng rén dàn qǐ yī wén qián。

丙申生日二首

释函可

每当此日雪风侵,罗岳匡庐泪又深。měi dāng cǐ rì xuě fēng qīn,luó yuè kuāng lú lèi yòu shēn。
瀑水倾残初夜梦,梅花撩乱十年心。pù shuǐ qīng cán chū yè mèng,méi huā liāo luàn shí nián xīn。
门庭淡薄空多愧,天地高寒只独吟。mén tíng dàn báo kōng duō kuì,tiān dì gāo hán zhǐ dú yín。
安得石梁添屐齿,共拈一瓣礼孤岑。ān dé shí liáng tiān jī chǐ,gòng niān yī bàn lǐ gū cén。

真乘先入匡山谒栖贤后出塞访余相见次始知其父圆实信

释函可

相思每恨到来迟,把手相看喜复疑。xiāng sī měi hèn dào lái chí,bǎ shǒu xiāng kàn xǐ fù yí。
万里髑髅当作伴,一瓢风雨自支饥。wàn lǐ dú lóu dāng zuò bàn,yī piáo fēng yǔ zì zhī jī。
伤心何限终难忍,开口仍留已尽知。shāng xīn hé xiàn zhōng nán rěn,kāi kǒu réng liú yǐ jǐn zhī。
最好匡庐双剑合,不禁回望白云悲。zuì hǎo kuāng lú shuāng jiàn hé,bù jìn huí wàng bái yún bēi。

遥哭邹白衣

释函可

到死应知骨未摧,戴将白雪照泉台。dào sǐ yīng zhī gǔ wèi cuī,dài jiāng bái xuě zhào quán tái。
江山纸上还留影,富贵生前幸不才。jiāng shān zhǐ shàng hái liú yǐng,fù guì shēng qián xìng bù cái。
短札几回通远碛,长歌徒自委荒莱。duǎn zhá jǐ huí tōng yuǎn qì,zhǎng gē tú zì wěi huāng lái。
尘埋双管卮亭冷,从此梅花不必开。chén mái shuāng guǎn zhī tíng lěng,cóng cǐ méi huā bù bì kāi。

和掌邦弟二首

释函可

袈裟一搭是吾忧,万井风烟况未收。jiā shā yī dā shì wú yōu,wàn jǐng fēng yān kuàng wèi shōu。
早是无家心已断,忽闻有弟泪重流。zǎo shì wú jiā xīn yǐ duàn,hū wén yǒu dì lèi zhòng liú。
洞庭波泛孤鸿影,华表霜寒老鹤愁。dòng tíng bō fàn gū hóng yǐng,huá biǎo shuāng hán lǎo hè chóu。
两地月明遥共望,何时还照合江楼。liǎng dì yuè míng yáo gòng wàng,hé shí hái zhào hé jiāng lóu。

和掌邦弟二首

释函可

空囊墨化苍龙吼,野寺钟残黑雾屯。kōng náng mò huà cāng lóng hǒu,yě sì zhōng cán hēi wù tún。
数代弓裘归马革,十年心胆碎鸰原。shù dài gōng qiú guī mǎ gé,shí nián xīn dǎn suì líng yuán。
急将短铗弹庾岭,莫遣长歌度蓟门。jí jiāng duǎn jiá dàn yǔ lǐng,mò qiǎn zhǎng gē dù jì mén。
荒垄遗编重拭目,离支树下好招魂。huāng lǒng yí biān zhòng shì mù,lí zhī shù xià hǎo zhāo hún。

遥哭润季兄同二见六在诸侄

释函可

黑雾黄旗白昼昏,哭携犹子问乾坤。hēi wù huáng qí bái zhòu hūn,kū xié yóu zi wèn qián kūn。
到死不知仁义尽,入江翻见发肤存。dào sǐ bù zhī rén yì jǐn,rù jiāng fān jiàn fā fū cún。
竟使厓门多气色,始看融县有儿孙。jìng shǐ yá mén duō qì sè,shǐ kàn róng xiàn yǒu ér sūn。
鸰原湿遍年年泪,那得馀声更好吞。líng yuán shī biàn nián nián lèi,nà dé yú shēng gèng hǎo tūn。

得柱江书并诗因怀与治伯玉季纳诸昆季

释函可

曾看舞象大江秋,一礼袈裟意莫俦。céng kàn wǔ xiàng dà jiāng qiū,yī lǐ jiā shā yì mò chóu。
短铗那知湖海阔,空囊欲揽地天愁。duǎn jiá nà zhī hú hǎi kuò,kōng náng yù lǎn dì tiān chóu。
燕歌一夜悲沙漠,鹤梦千年返石头。yàn gē yī yè bēi shā mò,hè mèng qiān nián fǎn shí tóu。
桃叶无情潮寂寞,何时花底共登楼。táo yè wú qíng cháo jì mò,hé shí huā dǐ gòng dēng lóu。

闻柱江将至

释函可

笑指天山气独豪,先持尺素报吾曹。xiào zhǐ tiān shān qì dú háo,xiān chí chǐ sù bào wú cáo。
长城雪压龙文动,野戍云开马首高。zhǎng chéng xuě yā lóng wén dòng,yě shù yún kāi mǎ shǒu gāo。
歌发欲呼犹子梦,泪飞先湿老僧袍。gē fā yù hū yóu zi mèng,lèi fēi xiān shī lǎo sēng páo。
荒魂招尽情无尽,收拾岩烟并海涛。huāng hún zhāo jǐn qíng wú jǐn,shōu shí yán yān bìng hǎi tāo。

遥哭丁善甫梁渐子

释函可

几回三笑度溪风,话尽仙羊恨转蓬。jǐ huí sān xiào dù xī fēng,huà jǐn xiān yáng hèn zhuǎn péng。
桂树折残天地老,花砖踏碎水云空。guì shù zhé cán tiān dì lǎo,huā zhuān tà suì shuǐ yún kōng。
幸将短发皈黄面,定有遗文化白虹。xìng jiāng duǎn fā guī huáng miàn,dìng yǒu yí wén huà bái hóng。
狮子独怜头尚在,雁声愁断大关东。shī zi dú lián tóu shàng zài,yàn shēng chóu duàn dà guān dōng。

遥哭梁同庵

释函可

旧乡朋好委荒榛,两见书来尔是人。jiù xiāng péng hǎo wěi huāng zhēn,liǎng jiàn shū lái ěr shì rén。
已买草鞋参碛雪,旋将药裹别江春。yǐ mǎi cǎo xié cān qì xuě,xuán jiāng yào guǒ bié jiāng chūn。
寒灯半榻愁尊宿,彩袖空堂泣老亲。hán dēng bàn tà chóu zūn sù,cǎi xiù kōng táng qì lǎo qīn。
从此花田无鹤梦,游魂应度雁门津。cóng cǐ huā tián wú hè mèng,yóu hún yīng dù yàn mén jīn。

即事

释函可

雪底纷纷望旧关,凤书先取一人还。xuě dǐ fēn fēn wàng jiù guān,fèng shū xiān qǔ yī rén hái。
来时雾雨遮黄阁,去日风云起白山。lái shí wù yǔ zhē huáng gé,qù rì fēng yún qǐ bái shān。
不筑沙堤皇道荡,重围玉带舞衣斑。bù zhù shā dī huáng dào dàng,zhòng wéi yù dài wǔ yī bān。
好图一幅流民苦,枫陛从容动圣颜。hǎo tú yī fú liú mín kǔ,fēng bì cóng róng dòng shèng yán。