古诗词

释函可

山药寄木公

释函可

淡中滋味少人知,带雪锄来寄所思。dàn zhōng zī wèi shǎo rén zhī,dài xuě chú lái jì suǒ sī。
为语邺侯须领取,懒残斫额已多时。wèi yǔ yè hóu xū lǐng qǔ,lǎn cán zhuó é yǐ duō shí。

大翁携来诸物俱典尽各赋一绝

释函可

一曲拘幽心已悲,高山流水尚相随。yī qū jū yōu xīn yǐ bēi,gāo shān liú shuǐ shàng xiāng suí。
年来弦断桐俱爨,十指空留向子期。nián lái xián duàn tóng jù cuàn,shí zhǐ kōng liú xiàng zi qī。

大翁携来诸物俱典尽各赋一绝

释函可

一幅长悬万壑秋,草堂闲卧共僧游。yī fú zhǎng xuán wàn hè qiū,cǎo táng xián wò gòng sēng yóu。
巨源一去云山尽,雪满泥倾破壁留。jù yuán yī qù yún shān jǐn,xuě mǎn ní qīng pò bì liú。

大翁携来诸物俱典尽各赋一绝

释函可

一片寒岩袖不离,云霞隐隐旧家遗。yī piàn hán yán xiù bù lí,yún xiá yǐn yǐn jiù jiā yí。
马肝食尽愁鸲鹆,拾得残砖写旧诗。mǎ gān shí jǐn chóu qú yù,shí dé cán zhuān xiě jiù shī。

大翁携来诸物俱典尽各赋一绝

释函可

谩传欈李千金值,燕市相逢识者希。mán chuán wéi lǐ qiān jīn zhí,yàn shì xiāng féng shí zhě xī。
今日风流无晋代,更搜残墨换鹅归。jīn rì fēng liú wú jìn dài,gèng sōu cán mò huàn é guī。

寄答曰庐诸子

释函可

书来知汝未曾离,竹杖麻鞋好护持。shū lái zhī rǔ wèi céng lí,zhú zhàng má xié hǎo hù chí。
我罪已深衰更甚,不须翘足看松枝。wǒ zuì yǐ shēn shuāi gèng shén,bù xū qiào zú kàn sōng zhī。

寄丽和尚

释函可

人天翘首岭云空,又向匡庐觅旧丛。rén tiān qiào shǒu lǐng yún kōng,yòu xiàng kuāng lú mì jiù cóng。
杖底瀑飞三百丈,好携一滴洒辽东。zhàng dǐ pù fēi sān bǎi zhàng,hǎo xié yī dī sǎ liáo dōng。

答浪杖人

释函可

怜儿不觉鬓毛残,几度音来泪未干。lián ér bù jué bìn máo cán,jǐ dù yīn lái lèi wèi gàn。
怀里有香头有雪,灯花应照海波寒。huái lǐ yǒu xiāng tóu yǒu xuě,dēng huā yīng zhào hǎi bō hán。

谢江南诸友寄笔墨

释函可

肯怯层冰骨已残,独愁破砚泪难干。kěn qiè céng bīng gǔ yǐ cán,dú chóu pò yàn lèi nán gàn。
凭君寄我如椽管,写尽天山百丈寒。píng jūn jì wǒ rú chuán guǎn,xiě jǐn tiān shān bǎi zhàng hán。

笑峰兄受杖人付嘱以书来并寄诸刻

释函可

石头风雨共朝昏,万里音书度玉门。shí tóu fēng yǔ gòng cháo hūn,wàn lǐ yīn shū dù yù mén。
云月是同溪不别,更惊一吼海澜翻。yún yuè shì tóng xī bù bié,gèng jīng yī hǒu hǎi lán fān。

冯兄来言龙公入城同木公心公寓时心公得子口占

释函可

客言星聚塞烟微,青琐花砖共土围。kè yán xīng jù sāi yān wēi,qīng suǒ huā zhuān gòng tǔ wéi。
夜半呱呱惊梦醒,却疑白板旧黄扉。yè bàn gū gū jīng mèng xǐng,què yí bái bǎn jiù huáng fēi。

心公移寓木公舍得子二首

释函可

旧宫深锁土墙低,书卷荒凉俎豆泥。jiù gōng shēn suǒ tǔ qiáng dī,shū juǎn huāng liáng zǔ dòu ní。
见说北郊夫子在,三迁直向雪边栖。jiàn shuō běi jiāo fū zi zài,sān qiān zhí xiàng xuě biān qī。

心公移寓木公舍得子二首

释函可

相依庑下朔风吹,更截牛衣为裹儿。xiāng yī wǔ xià shuò fēng chuī,gèng jié niú yī wèi guǒ ér。
想得高堂寒夜梦,拨开深雪自含饴。xiǎng dé gāo táng hán yè mèng,bō kāi shēn xuě zì hán yí。

木公书来极言乾公近状同难蒙福志喜

释函可

白昼轻裘度玉门,须眉耿耿暗声吞。bái zhòu qīng qiú dù yù mén,xū méi gěng gěng àn shēng tūn。
此行不为乡情重,携取春风散五原。cǐ xíng bù wèi xiāng qíng zhòng,xié qǔ chūn fēng sàn wǔ yuán。

贺孝公被挞二首

释函可

狱吏何妨溺死灰,独将鸡肋抵轰雷。yù lì hé fáng nì sǐ huī,dú jiāng jī lē dǐ hōng léi。
翻嫌昔日王孙饿,宁受尊拳不受哀。fān xián xī rì wáng sūn è,níng shòu zūn quán bù shòu āi。

贺孝公被挞二首

释函可

何人雪底缚袁安,不用攒眉且自看。hé rén xuě dǐ fù yuán ān,bù yòng zǎn méi qiě zì kàn。
总为梅花消息近,又添彻骨一番寒。zǒng wèi méi huā xiāo xī jìn,yòu tiān chè gǔ yī fān hán。

冯公冒雪入山同卧

释函可

不负崎岖路几千,歌声哭语雪中眠。bù fù qí qū lù jǐ qiān,gē shēng kū yǔ xuě zhōng mián。
自言到此今经岁,一夕真当胜十年。zì yán dào cǐ jīn jīng suì,yī xī zhēn dāng shèng shí nián。

生日碧师见访

释函可

萧萧匹马扣山扉,不用开言我自知。xiāo xiāo pǐ mǎ kòu shān fēi,bù yòng kāi yán wǒ zì zhī。
空见雨花堆满迹,一瓢寒雪共支饥。kōng jiàn yǔ huā duī mǎn jì,yī piáo hán xuě gòng zhī jī。

赠梁公

释函可

曾向苍梧恐百蛮,十年彳亍鬓毛删。céng xiàng cāng wú kǒng bǎi mán,shí nián chì chù bìn máo shān。
独支破灶炊残雪,双袖还留帝女斑。dú zhī pò zào chuī cán xuě,shuāng xiù hái liú dì nǚ bān。

呈骡

释函可

怜我长将病骨驼,难随冀足度关河。lián wǒ zhǎng jiāng bìng gǔ tuó,nán suí jì zú dù guān hé。
生刍一束兼孤钵,累子人呼乞食骡。shēng chú yī shù jiān gū bō,lèi zi rén hū qǐ shí luó。