古诗词

释函可

写诗寄同难

释函可

见说残冬望我来,老僧一见笑颜开。jiàn shuō cán dōng wàng wǒ lái,lǎo sēng yī jiàn xiào yán kāi。
寄君一卷新诗句,每到愁来读一回。jì jūn yī juǎn xīn shī jù,měi dào chóu lái dú yī huí。

看花

释函可

春色蒙头过去休,偶随山鹿树边留。chūn sè méng tóu guò qù xiū,ǒu suí shān lù shù biān liú。
年年花发无心看,不似今年花更愁。nián nián huā fā wú xīn kàn,bù shì jīn nián huā gèng chóu。

燕衔花

释函可

今年寒甚去年寒,春雪才干花事阑。jīn nián hán shén qù nián hán,chūn xuě cái gàn huā shì lán。
燕子似怜人不见,故衔一片到蒲团。yàn zi shì lián rén bù jiàn,gù xián yī piàn dào pú tuán。

落花十首

释函可

片片何因再上枝,可怜摇落始应知。piàn piàn hé yīn zài shàng zhī,kě lián yáo luò shǐ yīng zhī。
老夫无限伤心泪,只在东风第一吹。lǎo fū wú xiàn shāng xīn lèi,zhǐ zài dōng fēng dì yī chuī。

落花十首

释函可

莫向枝头顷刻论,春光一等付郊园。mò xiàng zhī tóu qǐng kè lùn,chūn guāng yī děng fù jiāo yuán。
纷纷开落无穷恨,只有青松自感恩。fēn fēn kāi luò wú qióng hèn,zhǐ yǒu qīng sōng zì gǎn ēn。

落花十首

释函可

倚仗秾华最可怜,牡丹画就亦徒然。yǐ zhàng nóng huá zuì kě lián,mǔ dān huà jiù yì tú rán。
燕支山有倾颓日,未必红颜保百年。yàn zhī shān yǒu qīng tuí rì,wèi bì hóng yán bǎo bǎi nián。

落花十首

释函可

未曾衰谢断人肠,拗折何因委道旁。wèi céng shuāi xiè duàn rén cháng,ǎo zhé hé yīn wěi dào páng。
却忆人时情漫切,镜台从此恨眉长。què yì rén shí qíng màn qiè,jìng tái cóng cǐ hèn méi zhǎng。

落花十首

释函可

何须洒泪向空枝,狼藉苍苔苦不辞。hé xū sǎ lèi xiàng kōng zhī,láng jí cāng tái kǔ bù cí。
细想芳园繁茂日,由来不是别风吹。xì xiǎng fāng yuán fán mào rì,yóu lái bù shì bié fēng chuī。

落花十首

释函可

桃李春深自不言,肯教他树更承恩。táo lǐ chūn shēn zì bù yán,kěn jiào tā shù gèng chéng ēn。
于今金谷多荒棘,不及梅花别有村。yú jīn jīn gǔ duō huāng jí,bù jí méi huā bié yǒu cūn。

落花十首

释函可

琥珀才倾日已西,夜来风雨暗凄凄。hǔ pò cái qīng rì yǐ xī,yè lái fēng yǔ àn qī qī。
曾将歌舞承欢宴,敢惜春泥践马蹄。céng jiāng gē wǔ chéng huān yàn,gǎn xī chūn ní jiàn mǎ tí。

落花十首

释函可

乱点欹崖自不平,一番雨过一番情。luàn diǎn yī yá zì bù píng,yī fān yǔ guò yī fān qíng。
谁能把得春光住,莫怨楼头羌笛声。shuí néng bǎ dé chūn guāng zhù,mò yuàn lóu tóu qiāng dí shēng。

落花十首

释函可

莺啼渐急如愁别,剩蕊残枝日又昏。yīng tí jiàn jí rú chóu bié,shèng ruǐ cán zhī rì yòu hūn。
野老不知春去尽,犹将杯水奠花魂。yě lǎo bù zhī chūn qù jǐn,yóu jiāng bēi shuǐ diàn huā hún。

落花十首

释函可

翠袖红牙兴尚饶,蜂愁蝶散自今朝。cuì xiù hóng yá xīng shàng ráo,fēng chóu dié sàn zì jīn cháo。
年年荣落寻常事,识得春风恨便消。nián nián róng luò xún cháng shì,shí dé chūn fēng hèn biàn xiāo。

重哭左吏部八首

释函可

思君不见草萋萋,日落云黄望转迷。sī jūn bù jiàn cǎo qī qī,rì luò yún huáng wàng zhuǎn mí。
未必冥途风景异,定知到处有新题。wèi bì míng tú fēng jǐng yì,dìng zhī dào chù yǒu xīn tí。

重哭左吏部八首

释函可

历尽冰霜去不妨,从今无复歉冰霜。lì jǐn bīng shuāng qù bù fáng,cóng jīn wú fù qiàn bīng shuāng。
多年亲友能相见,何异生还到旧乡。duō nián qīn yǒu néng xiāng jiàn,hé yì shēng hái dào jiù xiāng。

重哭左吏部八首

释函可

兄弟团圞近若何,应知同和采薇歌。xiōng dì tuán luán jìn ruò hé,yīng zhī tóng hé cǎi wēi gē。
不须更话寒边事,语到寒边恨更多。bù xū gèng huà hán biān shì,yǔ dào hán biān hèn gèng duō。

重哭左吏部八首

释函可

生前有泪三千斛,一见流人一度挥。shēng qián yǒu lèi sān qiān hú,yī jiàn liú rén yī dù huī。
地下若能开别路,好呼残魄尽将归。dì xià ruò néng kāi bié lù,hǎo hū cán pò jǐn jiāng guī。

重哭左吏部八首

释函可

飘零云水足深悲,最是无情泪独垂。piāo líng yún shuǐ zú shēn bēi,zuì shì wú qíng lèi dú chuí。
人世悠悠知不问,夜台何处访相知。rén shì yōu yōu zhī bù wèn,yè tái hé chù fǎng xiāng zhī。

重哭左吏部八首

释函可

不须重拟问高天,写尽长空也枉然。bù xū zhòng nǐ wèn gāo tiān,xiě jǐn zhǎng kōng yě wǎng rán。
白日未曾听半句,于今又隔几重泉。bái rì wèi céng tīng bàn jù,yú jīn yòu gé jǐ zhòng quán。

重哭左吏部八首

释函可

如君可是忘情者,屡问曾无答一言。rú jūn kě shì wàng qíng zhě,lǚ wèn céng wú dá yī yán。
果尔不虚南面乐,招辞先拟到空门。guǒ ěr bù xū nán miàn lè,zhāo cí xiān nǐ dào kōng mén。