古诗词

释函可

偶成

释函可

日日空山一卷书,行吟孤坐外无馀。rì rì kōng shān yī juǎn shū,xíng yín gū zuò wài wú yú。
清风寺里僧来到,说道明朝是岁除。qīng fēng sì lǐ sēng lái dào,shuō dào míng cháo shì suì chú。

五更大风至旦晴明志喜

释函可

积露寒沙一霎收,天恩如水向东流。jī lù hán shā yī shà shōu,tiān ēn rú shuǐ xiàng dōng liú。
愁心吹入关门尽,一片残云也不留。chóu xīn chuī rù guān mén jǐn,yī piàn cán yún yě bù liú。

元日山中寄同难诸老

释函可

不恨投荒我独先,春风应满塞城边。bù hèn tóu huāng wǒ dú xiān,chūn fēng yīng mǎn sāi chéng biān。
相将半揖辞冰雪,莫忆寒云壑底眠。xiāng jiāng bàn yī cí bīng xuě,mò yì hán yún hè dǐ mián。

送尸林

释函可

六载寒沙共耐饥,临行双泪尚依依。liù zài hán shā gòng nài jī,lín xíng shuāng lèi shàng yī yī。
片云莫道无归处,好向老人峰上飞。piàn yún mò dào wú guī chù,hǎo xiàng lǎo rén fēng shàng fēi。

寄答禅人二偈

释函可

西风吹送越江吟,百斛梅花散远林。xī fēng chuī sòng yuè jiāng yín,bǎi hú méi huā sàn yuǎn lín。
扑鼻是香无觅处,漫拈片雪报高岑。pū bí shì xiāng wú mì chù,màn niān piàn xuě bào gāo cén。

寄答禅人二偈

释函可

誓将寸管侍晨昏,尚有招辞及远魂。shì jiāng cùn guǎn shì chén hūn,shàng yǒu zhāo cí jí yuǎn hún。
门下三千那不愧,几人真感信陵君。mén xià sān qiān nà bù kuì,jǐ rén zhēn gǎn xìn líng jūn。

送阿字游医巫闾二首

释函可

杖历千山意未舒,又将望海上巫闾。zhàng lì qiān shān yì wèi shū,yòu jiāng wàng hǎi shàng wū lǘ。
只疑绝顶云封处,犹有东丹万卷书。zhǐ yí jué dǐng yún fēng chù,yóu yǒu dōng dān wàn juǎn shū。

送阿字游医巫闾二首

释函可

嵯峨十载梦魂间,羡汝逍遥一笠闲。cuó é shí zài mèng hún jiān,xiàn rǔ xiāo yáo yī lì xián。
若到辽良读书处,秋游好续几篇还。ruò dào liáo liáng dú shū chù,qiū yóu hǎo xù jǐ piān hái。

闻阿字诸子改从海舶还

释函可

草鞋脱却任乾坤,日淡云黄海气昏。cǎo xié tuō què rèn qián kūn,rì dàn yún huáng hǎi qì hūn。
纵遇神仙休眷恋,乘风直向虎头门。zòng yù shén xiān xiū juàn liàn,chéng fēng zhí xiàng hǔ tóu mén。

遣诸子行后二首

释函可

几年无复听乡音,一听乡音泪更深。jǐ nián wú fù tīng xiāng yīn,yī tīng xiāng yīn lèi gèng shēn。
收拾乡音担去尽,不教细碎动予心。shōu shí xiāng yīn dān qù jǐn,bù jiào xì suì dòng yǔ xīn。

遣诸子行后二首

释函可

东林尚不展家书,况是流离万里馀。dōng lín shàng bù zhǎn jiā shū,kuàng shì liú lí wàn lǐ yú。
从今莫管南来雁,万壑千峰意自如。cóng jīn mò guǎn nán lái yàn,wàn hè qiān fēng yì zì rú。

夜雪

释函可

夜寒无那自开扉,天地冥冥静有辉。yè hán wú nà zì kāi fēi,tiān dì míng míng jìng yǒu huī。
莫学当年梅子咏,恐他持去织弓衣。mò xué dāng nián méi zi yǒng,kǒng tā chí qù zhī gōng yī。

雪中怀阿字

释函可

雪里题诗汝最多,汝行雪里柰予何。xuě lǐ tí shī rǔ zuì duō,rǔ xíng xuě lǐ nài yǔ hé。
只今乞食长安市,更向谁人慷慨歌。zhǐ jīn qǐ shí zhǎng ān shì,gèng xiàng shuí rén kāng kǎi gē。

怀侍者

释函可

从师出塞一年期,几度山前暗泪滋。cóng shī chū sāi yī nián qī,jǐ dù shān qián àn lèi zī。
知尔旧乡情倍切,梦中白发两垂垂。zhī ěr jiù xiāng qíng bèi qiè,mèng zhōng bái fā liǎng chuí chuí。

谭家庵

释函可

何处山门八字开,城西咫尺白云堆。hé chù shān mén bā zì kāi,chéng xī zhǐ chǐ bái yún duī。
但逢楖栗横担者,定是谭家庵里来。dàn féng zhì lì héng dān zhě,dìng shì tán jiā ān lǐ lái。

耻若新居成

释函可

何曾离却一步地,泥灶柴门色色新。hé céng lí què yī bù dì,ní zào chái mén sè sè xīn。
四壁任教涂白雪,萧然仍是去年贫。sì bì rèn jiào tú bái xuě,xiāo rán réng shì qù nián pín。

允中老僧入山过冬

释函可

岁暮不知何处宿,深山雪底共围炉。suì mù bù zhī hé chù sù,shēn shān xuě dǐ gòng wéi lú。
不因满眼儿孙好,那得孤身伴老夫。bù yīn mǎn yǎn ér sūn hǎo,nà dé gū shēn bàn lǎo fū。

耻若闻十慧龙诸子入山

释函可

山前大路久荒芜,况复连绵雨雪铺。shān qián dà lù jiǔ huāng wú,kuàng fù lián mián yǔ xuě pù。
莫道有邻寒始见,长松顽石尽吾徒。mò dào yǒu lín hán shǐ jiàn,zhǎng sōng wán shí jǐn wú tú。

遥哭黄旡咎

释函可

当年结束九江行,无柰当年舐犊情。dāng nián jié shù jiǔ jiāng xíng,wú nài dāng nián shì dú qíng。
最是金多难赎命,何如孤迹任飘萍。zuì shì jīn duō nán shú mìng,hé rú gū jì rèn piāo píng。

谢因翁寄夏衣

释函可

五月披裘自采薇,故人何处授轻衣。wǔ yuè pī qiú zì cǎi wēi,gù rén hé chù shòu qīng yī。
无端惹得薰风动,拂尽黄沙白日晖。wú duān rě dé xūn fēng dòng,fú jǐn huáng shā bái rì huī。