古诗词

释函可

慰桂居士

释函可

明知是幻复何忧,生灭从他海上沤。míng zhī shì huàn fù hé yōu,shēng miè cóng tā hǎi shàng ōu。
竹院相过应不远,何妨竟日为淹留。zhú yuàn xiāng guò yīng bù yuǎn,hé fáng jìng rì wèi yān liú。

赠智轮道者

释函可

法华转罢读皇经,仙阙依然傍佛扃。fǎ huá zhuǎn bà dú huáng jīng,xiān quē yī rán bàng fú jiōng。
炼就丹砂堪作供,鹤衣长舞法王庭。liàn jiù dān shā kān zuò gōng,hè yī zhǎng wǔ fǎ wáng tíng。

礼雪庵祖师塔

释函可

孤留石塔镇千山,想见当年冰雪颜。gū liú shí tǎ zhèn qiān shān,xiǎng jiàn dāng nián bīng xuě yán。
身后能来天子诏,更无一语落人间。shēn hòu néng lái tiān zi zhào,gèng wú yī yǔ luò rén jiān。

送居士省母

释函可

望云几度泪沾衣,此日长边一雁归。wàng yún jǐ dù lèi zhān yī,cǐ rì zhǎng biān yī yàn guī。
兄弟团圞欢共舞,莫将风雪诉庭闱。xiōng dì tuán luán huān gòng wǔ,mò jiāng fēng xuě sù tíng wéi。

怀堡中左氏诸兄弟二首

释函可

埙篪应向雪中吹,犹喜城边见左思。xūn chí yīng xiàng xuě zhōng chuī,yóu xǐ chéng biān jiàn zuǒ sī。
料得鹡鸰原上泪,未曾秋到已先披。liào dé jí líng yuán shàng lèi,wèi céng qiū dào yǐ xiān pī。

怀堡中左氏诸兄弟二首

释函可

弟兄何处采山薇,白雪空多岂疗饥。dì xiōng hé chù cǎi shān wēi,bái xuě kōng duō qǐ liáo jī。
颇恨年年沙上雁,秋来偏自向南飞。pǒ hèn nián nián shā shàng yàn,qiū lái piān zì xiàng nán fēi。

怀戴公

释函可

共是冰霜一见难,新诗犹得寄禅关。gòng shì bīng shuāng yī jiàn nán,xīn shī yóu dé jì chán guān。
月明乘兴来相访,又恐途中兴尽还。yuè míng chéng xīng lái xiāng fǎng,yòu kǒng tú zhōng xīng jǐn hái。

戴公以湖笔松茗见寄赋谢

释函可

夜鬼年年哭未休,江郎五色漫相投。yè guǐ nián nián kū wèi xiū,jiāng láng wǔ sè màn xiāng tóu。
思君此日情方渴,自煮新茶老赵州。sī jūn cǐ rì qíng fāng kě,zì zhǔ xīn chá lǎo zhào zhōu。

戴孝臣从堡中来访四首

释函可

忆昔相逢古佛家,今朝何意共天涯。yì xī xiāng féng gǔ fú jiā,jīn cháo hé yì gòng tiān yá。
莫将辽海三冬雪,去比江南二月花。mò jiāng liáo hǎi sān dōng xuě,qù bǐ jiāng nán èr yuè huā。

戴孝臣从堡中来访四首

释函可

只因舞彩换袈裟,曾见圆通老作家。zhǐ yīn wǔ cǎi huàn jiā shā,céng jiàn yuán tōng lǎo zuò jiā。
寒雪一瓢应羡我,何时重驭白牛车。hán xuě yī piáo yīng xiàn wǒ,hé shí zhòng yù bái niú chē。

戴孝臣从堡中来访四首

释函可

但将菽水慰而亲,自在尘中不惹尘。dàn jiāng shū shuǐ wèi ér qīn,zì zài chén zhōng bù rě chén。
不见当年卢行者,猎人队里易藏身。bù jiàn dāng nián lú xíng zhě,liè rén duì lǐ yì cáng shēn。

戴孝臣从堡中来访四首

释函可

倚闾双眼望边城,患难应添舐犊情。yǐ lǘ shuāng yǎn wàng biān chéng,huàn nán yīng tiān shì dú qíng。
归去穹庐风雪际,团圞正好话无生。guī qù qióng lú fēng xuě jì,tuán luán zhèng hǎo huà wú shēng。

送藏主师游长安二首

释函可

去年匹马度中关,除却经书两袖单。qù nián pǐ mǎ dù zhōng guān,chú què jīng shū liǎng xiù dān。
此去长途风雪际,殷勤为嘱好加飧。cǐ qù zhǎng tú fēng xuě jì,yīn qín wèi zhǔ hǎo jiā sūn。

送藏主师游长安二首

释函可

长安箫鼓闹声喧,料得君游自晏然。zhǎng ān xiāo gǔ nào shēng xuān,liào dé jūn yóu zì yàn rán。
一见故人便回首,旧山明月待君圆。yī jiàn gù rén biàn huí shǒu,jiù shān míng yuè dài jūn yuán。

寄山木师

释函可

不结人间一面缘,平安两字仗君传。bù jié rén jiān yī miàn yuán,píng ān liǎng zì zhàng jūn chuán。
而师定有江南信,莫使寒烟望眼穿。ér shī dìng yǒu jiāng nán xìn,mò shǐ hán yān wàng yǎn chuān。

寄胡居士

释函可

旧疏重题识姓名,老僧何意重君平。jiù shū zhòng tí shí xìng míng,lǎo sēng hé yì zhòng jūn píng。
英雄定有无端泪,不是偏多世外情。yīng xióng dìng yǒu wú duān lèi,bù shì piān duō shì wài qíng。

过宁远

释函可

此地曾开细柳营,荒台空见草青青。cǐ dì céng kāi xì liǔ yíng,huāng tái kōng jiàn cǎo qīng qīng。
只疑一片城边石,犹有当年旧勒铭。zhǐ yí yī piàn chéng biān shí,yóu yǒu dāng nián jiù lēi míng。

望医巫闾

释函可

一片晴云万壑闲,行人立马自开颜。yī piàn qíng yún wàn hè xián,xíng rén lì mǎ zì kāi yán。
风沙此际还留胜,岂必罗浮是故山。fēng shā cǐ jì hái liú shèng,qǐ bì luó fú shì gù shān。

怀岭南

释函可

双泪纷纷洒大荒,弟兄叔侄转难忘。shuāng lèi fēn fēn sǎ dà huāng,dì xiōng shū zhí zhuǎn nán wàng。
不知岭海风波后,若个犹存若个亡。bù zhī lǐng hǎi fēng bō hòu,ruò gè yóu cún ruò gè wáng。

怀华首

释函可

山中兄弟几人留,料得堂前草已秋。shān zhōng xiōng dì jǐ rén liú,liào dé táng qián cǎo yǐ qiū。
欲把尺书凭雁足,又愁飞不到罗浮。yù bǎ chǐ shū píng yàn zú,yòu chóu fēi bù dào luó fú。