古诗词

释函可

怀匡庐

释函可

鸾溪溪畔归宗寺,松下何人尚掩扉。luán xī xī pàn guī zōng sì,sōng xià hé rén shàng yǎn fēi。
闻道几峰云散尽,只应如旧瀑花飞。wén dào jǐ fēng yún sàn jǐn,zhǐ yīng rú jiù pù huā fēi。

怀白下

释函可

欲寄音书道路长,霜风惊梦思茫茫。yù jì yīn shū dào lù zhǎng,shuāng fēng jīng mèng sī máng máng。
惠州此日真天上,却望江南是故乡。huì zhōu cǐ rì zhēn tiān shàng,què wàng jiāng nán shì gù xiāng。

怀顾家楼

释函可

几年挂锡石桥头,屋角梅花尽意留。jǐ nián guà xī shí qiáo tóu,wū jiǎo méi huā jǐn yì liú。
多少幽人尚翘首,可怜明月下前楼。duō shǎo yōu rén shàng qiào shǒu,kě lián míng yuè xià qián lóu。

立春日

释函可

城郭依然古殿闲,人民去后剩青山。chéng guō yī rán gǔ diàn xián,rén mín qù hòu shèng qīng shān。
山中有雪犹堪啮,何用春风度玉关。shān zhōng yǒu xuě yóu kān niè,hé yòng chūn fēng dù yù guān。

燕子

释函可

春尽枝头始见花,风流何处委黄沙。chūn jǐn zhī tóu shǐ jiàn huā,fēng liú hé chù wěi huáng shā。
寻常百姓今犹少,飞入清寒古佛家。xún cháng bǎi xìng jīn yóu shǎo,fēi rù qīng hán gǔ fú jiā。

开原

释函可

颓垣荒草乱云横,野老仍传五国城。tuí yuán huāng cǎo luàn yún héng,yě lǎo réng chuán wǔ guó chéng。
欲拟招魂愁漠漠,何人能听杜鹃声。yù nǐ zhāo hún chóu mò mò,hé rén néng tīng dù juān shēng。

问石人

释函可

半揖低声问石人,何年风雨卧荒榛。bàn yī dī shēng wèn shí rén,hé nián fēng yǔ wò huāng zhēn。
威仪恍惚犹前代,不识皇家制令新。wēi yí huǎng hū yóu qián dài,bù shí huáng jiā zhì lìng xīn。

释函可

一卧荒丘不记年,眼看田海变朝烟。yī wò huāng qiū bù jì nián,yǎn kàn tián hǎi biàn cháo yān。
老僧何事劳相问,未必君心似我坚。lǎo sēng hé shì láo xiāng wèn,wèi bì jūn xīn shì wǒ jiān。

又问

释函可

见说当年此极边,芊芊白草已连天。jiàn shuō dāng nián cǐ jí biān,qiān qiān bái cǎo yǐ lián tiān。
凭君莫话沧桑事,只恐愁多石也穿。píng jūn mò huà cāng sāng shì,zhǐ kǒng chóu duō shí yě chuān。

又答

释函可

无情久矣学枯禅,话到伤心我亦怜。wú qíng jiǔ yǐ xué kū chán,huà dào shāng xīn wǒ yì lián。
骨劲冰霜虽已惯,不禁秋雨泪涟涟。gǔ jìn bīng shuāng suī yǐ guàn,bù jìn qiū yǔ lèi lián lián。

三官庙

释函可

宫阙崔嵬近大罗,云裾琼佩老仙多。gōng quē cuī wéi jìn dà luó,yún jū qióng pèi lǎo xiān duō。
琅璈奏罢星辰隐,永夜如闻不二歌。láng áo zòu bà xīng chén yǐn,yǒng yè rú wén bù èr gē。

访华表

释函可

人民城郭尽皆非,鹤去千年更不归。rén mín chéng guō jǐn jiē fēi,hè qù qiān nián gèng bù guī。
惟有只今辽海上,一年一度雁飞飞。wéi yǒu zhǐ jīn liáo hǎi shàng,yī nián yī dù yàn fēi fēi。

自题小影

释函可

衲衣一寸马蹄尘,多驻还馀未死身。nà yī yī cùn mǎ tí chén,duō zhù hái yú wèi sǐ shēn。
直看古来横看世,更将此事委何人。zhí kàn gǔ lái héng kàn shì,gèng jiāng cǐ shì wěi hé rén。

接亦非书

释函可

两片云飘各不知,忽闻万里话相思。liǎng piàn yún piāo gè bù zhī,hū wén wàn lǐ huà xiāng sī。
开缄看取行行泪,多少胸中不尽词。kāi jiān kàn qǔ xíng xíng lèi,duō shǎo xiōng zhōng bù jǐn cí。

招诸公入社诗十首招不二先生

释函可

三扣先生知不知,残僧亦有胆堪披。sān kòu xiān shēng zhī bù zhī,cán sēng yì yǒu dǎn kān pī。
莲花一瓣归来好,上帝年来只掩扉。lián huā yī bàn guī lái hǎo,shàng dì nián lái zhǐ yǎn fēi。

招诸公入社诗十首招不二先生

释函可

冰作肝肠我作邻,爱君清冷绝纤尘。bīng zuò gān cháng wǒ zuò lín,ài jūn qīng lěng jué xiān chén。
死生欲了三冬事,只恐寒消不耐春。sǐ shēng yù le sān dōng shì,zhǐ kǒng hán xiāo bù nài chūn。

招诸公入社诗十首招不二先生

释函可

一寸青青自耐霜,茂陵骊岳总茫茫。yī cùn qīng qīng zì nài shuāng,mào líng lí yuè zǒng máng máng。
黄尘不独埋红粉,社里莲花比尔香。huáng chén bù dú mái hóng fěn,shè lǐ lián huā bǐ ěr xiāng。

招诸公入社诗十首招不二先生

释函可

乾坤千古总糊涂,何事年年带血呼。qián kūn qiān gǔ zǒng hú tú,hé shì nián nián dài xuè hū。
只有莲花归处好,凤凰山上亦荒芜。zhǐ yǒu lián huā guī chù hǎo,fèng huáng shān shàng yì huāng wú。

招诸公入社诗十首招不二先生

释函可

三韩总是尔封疆,黼哻能留只一方。sān hán zǒng shì ěr fēng jiāng,fǔ hān néng liú zhǐ yī fāng。
洪范遗编存布袋,归来别有好商量。hóng fàn yí biān cún bù dài,guī lái bié yǒu hǎo shāng liàng。

招诸公入社诗十首招不二先生

释函可

白水青波是旧身,夜深惟许尔相亲。bái shuǐ qīng bō shì jiù shēn,yè shēn wéi xǔ ěr xiāng qīn。
衲衣一片寒侵髓,不久当为若辈人。nà yī yī piàn hán qīn suǐ,bù jiǔ dāng wèi ruò bèi rén。