古诗词

释函可

和栖贤山居韵

释函可

无事不携筇,多因访远松。wú shì bù xié qióng,duō yīn fǎng yuǎn sōng。
独行深雪路,忽听隔溪钟。dú xíng shēn xuě lù,hū tīng gé xī zhōng。
得句鸣寒谷,持云赠别峰。dé jù míng hán gǔ,chí yún zèng bié fēng。
自来无定止,到处幸能容。zì lái wú dìng zhǐ,dào chù xìng néng róng。

和栖贤山居韵

释函可

有言惟独语,更莫问青霄。yǒu yán wéi dú yǔ,gèng mò wèn qīng xiāo。
衣就田塍补,柴分品字烧。yī jiù tián chéng bǔ,chái fēn pǐn zì shāo。
止寻栖壑侣,不赴在城招。zhǐ xún qī hè lǚ,bù fù zài chéng zhāo。
峰顶香岩寺,钟声下半腰。fēng dǐng xiāng yán sì,zhōng shēng xià bàn yāo。

和栖贤山居韵

释函可

出郭无多路,心空觉地偏。chū guō wú duō lù,xīn kōng jué dì piān。
一从抱病后,不敢向人前。yī cóng bào bìng hòu,bù gǎn xiàng rén qián。
鸲鹆留残石,素馨忆旧田。qú yù liú cán shí,sù xīn yì jiù tián。
止应吾与汝,朗咏了残年。zhǐ yīng wú yǔ rǔ,lǎng yǒng le cán nián。

和栖贤山居韵

释函可

高谈山顶月,低揖世间人。gāo tán shān dǐng yuè,dī yī shì jiān rén。
判就孤寒命,仍馀老病身。pàn jiù gū hán mìng,réng yú lǎo bìng shēn。
我心不可转,佛道未容真。wǒ xīn bù kě zhuǎn,fú dào wèi róng zhēn。
何处玉渊水,惟应独问津。hé chù yù yuān shuǐ,wéi yīng dú wèn jīn。

和栖贤山居韵

释函可

闲知茅宇阔,静觉野云忙。xián zhī máo yǔ kuò,jìng jué yě yún máng。
僻径人难觅,深山日自长。pì jìng rén nán mì,shēn shān rì zì zhǎng。
鹿携麋入室,雪共雨登堂。lù xié mí rù shì,xuě gòng yǔ dēng táng。
自起拨炉火,因烹芦菔尝。zì qǐ bō lú huǒ,yīn pēng lú fú cháng。

和栖贤山居韵

释函可

大抵长边外,三冬半是阴。dà dǐ zhǎng biān wài,sān dōng bàn shì yīn。
风吹旧屋角,雪补破衣襟。fēng chuī jiù wū jiǎo,xuě bǔ pò yī jīn。
树压枝枝重,灯寒夜夜深。shù yā zhī zhī zhòng,dēng hán yè yè shēn。
梅前初梦醒,不柰此时心。méi qián chū mèng xǐng,bù nài cǐ shí xīn。

和栖贤山居韵

释函可

每日一餐足,无人白昼眠。měi rì yī cān zú,wú rén bái zhòu mián。
寒多宁有法,懒极不须禅。hán duō níng yǒu fǎ,lǎn jí bù xū chán。
时上岩头石,遥看林外田。shí shàng yán tóu shí,yáo kàn lín wài tián。
西南日尽处,一直上孤烟。xī nán rì jǐn chù,yī zhí shàng gū yān。

和栖贤山居韵

释函可

生来山野性,万死不离山。shēng lái shān yě xìng,wàn sǐ bù lí shān。
随水偶然出,因风急复还。suí shuǐ ǒu rán chū,yīn fēng jí fù hái。
吟多长倚树,客到未开关。yín duō zhǎng yǐ shù,kè dào wèi kāi guān。
自笑顽成癖,人传老更顽。zì xiào wán chéng pǐ,rén chuán lǎo gèng wán。

和栖贤山居韵

释函可

夜半一抬首,星光尽在山。yè bàn yī tái shǒu,xīng guāng jǐn zài shān。
不能同雪化,只合揽云还。bù néng tóng xuě huà,zhǐ hé lǎn yún hái。
猿至常无候,门开且莫关。yuán zhì cháng wú hòu,mén kāi qiě mò guān。
可怜犹有尔,识我是真顽。kě lián yóu yǒu ěr,shí wǒ shì zhēn wán。

和栖贤山居韵

释函可

率尔行将去,倦来树底眠。lǜ ěr xíng jiāng qù,juàn lái shù dǐ mián。
泉流时问话,鸟宿似安禅。quán liú shí wèn huà,niǎo sù shì ān chán。
霜不凋金粟,海难变砚田。shuāng bù diāo jīn sù,hǎi nán biàn yàn tián。
每看敲石火,一点自生烟。měi kàn qiāo shí huǒ,yī diǎn zì shēng yān。

和栖贤山居韵

释函可

如何有好日,不出又成阴。rú hé yǒu hǎo rì,bù chū yòu chéng yīn。
一任霜催鬓,毋令泪渍襟。yī rèn shuāng cuī bìn,wú lìng lèi zì jīn。
林泉宁有异,天地此中深。lín quán níng yǒu yì,tiān dì cǐ zhōng shēn。
竟夕寒如水,空馀一寸心。jìng xī hán rú shuǐ,kōng yú yī cùn xīn。

和栖贤山居韵

释函可

不能效古昔,镇日为人忙。bù néng xiào gǔ xī,zhèn rì wèi rén máng。
树影当窗直,峰岚入梦长。shù yǐng dāng chuāng zhí,fēng lán rù mèng zhǎng。
晓风轻布衲,暮雪静茆堂。xiǎo fēng qīng bù nà,mù xuě jìng máo táng。
更想峡桥畔,平分一碗汤。gèng xiǎng xiá qiáo pàn,píng fēn yī wǎn tāng。

和栖贤山居韵

释函可

展卷旧相识,全非此日人。zhǎn juǎn jiù xiāng shí,quán fēi cǐ rì rén。
明明千古意,寂寂一孤身。míng míng qiān gǔ yì,jì jì yī gū shēn。
到死终无二,平生只是真。dào sǐ zhōng wú èr,píng shēng zhǐ shì zhēn。
最怜初睡熟,又度大榕津。zuì lián chū shuì shú,yòu dù dà róng jīn。

和栖贤山居韵

释函可

本无才足恃,不是性多偏。běn wú cái zú shì,bù shì xìng duō piān。
沙石甘居后,冰霜独在前。shā shí gān jū hòu,bīng shuāng dú zài qián。
难销檀越水,不种祖翁田。nán xiāo tán yuè shuǐ,bù zhǒng zǔ wēng tián。
所以一瓢外,风吹自岁年。suǒ yǐ yī piáo wài,fēng chuī zì suì nián。

和栖贤山居韵

释函可

五老何年见,人间隔九霄。wǔ lǎo hé nián jiàn,rén jiān gé jiǔ xiāo。
黄精金井洗,苍术玉门烧。huáng jīng jīn jǐng xǐ,cāng shù yù mén shāo。
未遂玄沙志,翻将白纸招。wèi suì xuán shā zhì,fān jiāng bái zhǐ zhāo。
龙津终有合,携手步山腰。lóng jīn zhōng yǒu hé,xié shǒu bù shān yāo。

和栖贤山居韵

释函可

拗折此孤筇,随心步步松。ǎo zhé cǐ gū qióng,suí xīn bù bù sōng。
投林仍乞食,到午但闻钟。tóu lín réng qǐ shí,dào wǔ dàn wén zhōng。
十年持一钵,双眼寄千峰。shí nián chí yī bō,shuāng yǎn jì qiān fēng。
且莫临溪照,恐惊憔悴容。qiě mò lín xī zhào,kǒng jīng qiáo cuì róng。

和栖贤山居韵

释函可

怀人几千里,每夜过三更。huái rén jǐ qiān lǐ,měi yè guò sān gèng。
拥毳时同坐,沿阶又独行。yōng cuì shí tóng zuò,yán jiē yòu dú xíng。
不堪鸭绿色,常作虎溪声。bù kān yā lǜ sè,cháng zuò hǔ xī shēng。
更有关心处,飞云枕上生。gèng yǒu guān xīn chù,fēi yún zhěn shàng shēng。

和栖贤山居韵

释函可

旧山毕竟好,垂老未言归。jiù shān bì jìng hǎo,chuí lǎo wèi yán guī。
遥想鹤峰上,终期华表飞。yáo xiǎng hè fēng shàng,zhōng qī huá biǎo fēi。
歌残山月白,声咽夜钟微。gē cán shān yuè bái,shēng yàn yè zhōng wēi。
何日金轮顶,相将一振衣。hé rì jīn lún dǐng,xiāng jiāng yī zhèn yī。

张弥茂赠红褐禅衣

释函可

空囊不羞涩,犹自念僧寒。kōng náng bù xiū sè,yóu zì niàn sēng hán。
顿使贫儿富,能令白骨丹。dùn shǐ pín ér fù,néng lìng bái gǔ dān。
雪埋深易见,血洒湿难干。xuě mái shēn yì jiàn,xuè sǎ shī nán gàn。
且得残冬过,何如破衲安。qiě dé cán dōng guò,hé rú pò nà ān。

岁暮同阿字得寒字四首

释函可

经岁无人趣,惊看腊又残。jīng suì wú rén qù,jīng kàn là yòu cán。
霜添窗纸厚,风使衲衣单。shuāng tiān chuāng zhǐ hòu,fēng shǐ nà yī dān。
彻骨寒无路,扪心泪有端。chè gǔ hán wú lù,mén xīn lèi yǒu duān。
一从汝到后,更益我辛酸。yī cóng rǔ dào hòu,gèng yì wǒ xīn suān。