古诗词

释函可

岁暮同阿字得寒字四首

释函可

总是冰霜地,非关我独寒。zǒng shì bīng shuāng dì,fēi guān wǒ dú hán。
一身蹲雪底,双眼向云端。yī shēn dūn xuě dǐ,shuāng yǎn xiàng yún duān。
索句从朝起,烧泉到夜阑。suǒ jù cóng cháo qǐ,shāo quán dào yè lán。
此时兼此地,犹得共团圞。cǐ shí jiān cǐ dì,yóu dé gòng tuán luán。

岁暮同阿字得寒字四首

释函可

细看生何用,平生厌素餐。xì kàn shēng hé yòng,píng shēng yàn sù cān。
泪将一岁尽,事向五更攒。lèi jiāng yī suì jǐn,shì xiàng wǔ gèng zǎn。
海静三山稳,云高五老寒。hǎi jìng sān shān wěn,yún gāo wǔ lǎo hán。
情知强言笑,图使我心欢。qíng zhī qiáng yán xiào,tú shǐ wǒ xīn huān。

岁暮同阿字得寒字四首

释函可

抖搜十年恨,全倾大海宽。dǒu sōu shí nián hèn,quán qīng dà hǎi kuān。
看人忙不了,于我竟无干。kàn rén máng bù le,yú wǒ jìng wú gàn。
爆竹何曾响,蠹鱼依旧寒。bào zhú hé céng xiǎng,dù yú yī jiù hán。
春风迟亦到,且莫发长叹。chūn fēng chí yì dào,qiě mò fā zhǎng tàn。

祀灶

释函可

灶无嫌我乞,我自厌残身。zào wú xián wǒ qǐ,wǒ zì yàn cán shēn。
十载犹存舌,一瓢长傍人。shí zài yóu cún shé,yī piáo zhǎng bàng rén。
空飧劳施主,勺水赖明神。kōng sūn láo shī zhǔ,sháo shuǐ lài míng shén。
此夜无须嘱,深知愧是真。cǐ yè wú xū zhǔ,shēn zhī kuì shì zhēn。

担水者

释函可

往来馀五里,风雪到更深。wǎng lái yú wǔ lǐ,fēng xuě dào gèng shēn。
欲趁蛟龙卧,宁愁魍魉侵。yù chèn jiāo lóng wò,níng chóu wǎng liǎng qīn。
丝丝尽彼力,滴滴感余心。sī sī jǐn bǐ lì,dī dī gǎn yú xīn。
因忆旧山上,飞泉到釜鬵。yīn yì jiù shān shàng,fēi quán dào fǔ qín。

天公以其尊人所书扇见赠

释函可

艰危珍匣笥,持赠慰荒榛。jiān wēi zhēn xiá sì,chí zèng wèi huāng zhēn。
乍展疑先晋,徐看识故人。zhà zhǎn yí xiān jìn,xú kàn shí gù rén。
老来书自圣,别久意逾真。lǎo lái shū zì shèng,bié jiǔ yì yú zhēn。
前日传家信,犹然寄问频。qián rì chuán jiā xìn,yóu rán jì wèn pín。

天公赠棉衣留南塔先有此谢

释函可

念我寒如此,腊终犹解衣。niàn wǒ hán rú cǐ,là zhōng yóu jiě yī。
数年惟破衲,一半逐云飞。shù nián wéi pò nà,yī bàn zhú yún fēi。
但使存孤骨,毋令吓翠微。dàn shǐ cún gū gǔ,wú lìng xià cuì wēi。
故人恋恋意,春气透柴扉。gù rén liàn liàn yì,chūn qì tòu chái fēi。

闻爆竹和阿字韵

释函可

衰残不可耐,强逐小儿情。shuāi cán bù kě nài,qiáng zhú xiǎo ér qíng。
山泽了无气,虚空忽有声。shān zé le wú qì,xū kōng hū yǒu shēng。
一连三夜梦,亲到五羊城。yī lián sān yè mèng,qīn dào wǔ yáng chéng。
听此翻添思,髫年正太平。tīng cǐ fān tiān sī,tiáo nián zhèng tài píng。

和天然兄初住栖贤韵

释函可

鹿洞曾经过,难寻三峡桥。lù dòng céng jīng guò,nán xún sān xiá qiáo。
老兄今又至,浩气可全消。lǎo xiōng jīn yòu zhì,hào qì kě quán xiāo。
石立潭边静,泉飞谷口遥。shí lì tán biān jìng,quán fēi gǔ kǒu yáo。
黄云难极目,夜夜梦魂摇。huáng yún nán jí mù,yè yè mèng hún yáo。

赠王大哥

释函可

不关裘马事,公子自翩翩。bù guān qiú mǎ shì,gōng zi zì piān piān。
戏彩春风里,寻僧野雪边。xì cǎi chūn fēng lǐ,xún sēng yě xuě biān。
论文怜远戍,饮酒泻飞泉。lùn wén lián yuǎn shù,yǐn jiǔ xiè fēi quán。
伫看凌烟上,功名本少年。zhù kàn líng yān shàng,gōng míng běn shǎo nián。

读梁未央赠陈全人诗有感用原韵

释函可

我昔见君日,知君慕远林。wǒ xī jiàn jūn rì,zhī jūn mù yuǎn lín。
方肩斯世重,不作世间心。fāng jiān sī shì zhòng,bù zuò shì jiān xīn。
古佛机难扣,孝廉船已沉。gǔ fú jī nán kòu,xiào lián chuán yǐ chén。
未曾沧海变,怀恨到于今。wèi céng cāng hǎi biàn,huái hèn dào yú jīn。

读梁未央赠霍阶生诗有感用原韵

释函可

太仆捐躯日,相随雁一行。tài pū juān qū rì,xiāng suí yàn yī xíng。
莲池心骨净,金匮姓名藏。lián chí xīn gǔ jìng,jīn kuì xìng míng cáng。
五岭明臣节,千秋重义方。wǔ lǐng míng chén jié,qiān qiū zhòng yì fāng。
馀生愧我在,风雪思难忘。yú shēng kuì wǒ zài,fēng xuě sī nán wàng。

寒宵二首

释函可

岂必缘乡国,啾啾闹肺肠。qǐ bì yuán xiāng guó,jiū jiū nào fèi cháng。
天当愁处窄,夜向醒边长。tiān dāng chóu chù zhǎi,yè xiàng xǐng biān zhǎng。
海水流何极,朋情散未忘。hǎi shuǐ liú hé jí,péng qíng sàn wèi wàng。
以兹难得晓,星月共苍茫。yǐ zī nán dé xiǎo,xīng yuè gòng cāng máng。

寒宵二首

释函可

只是不能寐,寻思总莫干。zhǐ shì bù néng mèi,xún sī zǒng mò gàn。
何人甘自溺,于我竟难宽。hé rén gān zì nì,yú wǒ jìng nán kuān。
照雪一灯白,迎风双眼酸。zhào xuě yī dēng bái,yíng fēng shuāng yǎn suān。
强眠仍反侧,非是畏衾寒。qiáng mián réng fǎn cè,fēi shì wèi qīn hán。

乌食菽为沙弥所缚余见而释之

释函可

口腹有深阱,颠危实可怜。kǒu fù yǒu shēn jǐng,diān wēi shí kě lián。
为贪半粒饱,遂惹百丝牵。wèi tān bàn lì bǎo,suì rě bǎi sī qiān。
人世殊多患,空门亦自缠。rén shì shū duō huàn,kōng mén yì zì chán。
殷勤为解释,好去莫留连。yīn qín wèi jiě shì,hǎo qù mò liú lián。

金塔主人遣诸沙弥

释函可

长者亦多事,初惟树下居。zhǎng zhě yì duō shì,chū wéi shù xià jū。
但留孤钵在,何必恋耕锄。dàn liú gū bō zài,hé bì liàn gēng chú。
鸟散林偏静,云飘月有馀。niǎo sàn lín piān jìng,yún piāo yuè yǒu yú。
自今吾与子,茆屋本空虚。zì jīn wú yǔ zi,máo wū běn kōng xū。

题一粟斋

释函可

一粟大如许,其中世界藏。yī sù dà rú xǔ,qí zhōng shì jiè cáng。
卧听宫漏水,行拂御炉香。wò tīng gōng lòu shuǐ,xíng fú yù lú xiāng。
天近神仙赫,恩多日月长。tiān jìn shén xiān hè,ēn duō rì yuè zhǎng。
野人频到此,破衲亦辉光。yě rén pín dào cǐ,pò nà yì huī guāng。

岁暮有怀

释函可

亦是寻常过,忧来每觉频。yì shì xún cháng guò,yōu lái měi jué pín。
为当今岁暮,无复旧乡人。wèi dāng jīn suì mù,wú fù jiù xiāng rén。
烟火投山店,风霜冷水滨。yān huǒ tóu shān diàn,fēng shuāng lěng shuǐ bīn。
最怜江尽处,上下岭梅新。zuì lián jiāng jǐn chù,shàng xià lǐng méi xīn。

仲冬末忽大暖数日冰雪尽化

释函可

三冬刚逾半,春气变寒林。sān dōng gāng yú bàn,chūn qì biàn hán lín。
但觉人禽悦,谁知天地心。dàn jué rén qín yuè,shuí zhī tiān dì xīn。
崖悬疑泻瀑,檐溜似长霖。yá xuán yí xiè pù,yán liū shì zhǎng lín。
自入深山里,应沾帝泽深。zì rù shēn shān lǐ,yīng zhān dì zé shēn。

题俗龛

释函可

亦自堆残卷,何曾一室空。yì zì duī cán juǎn,hé céng yī shì kōng。
文殊或过问,弥勒也难同。wén shū huò guò wèn,mí lēi yě nán tóng。
畏客长疑病,教儿未觉穷。wèi kè zhǎng yí bìng,jiào ér wèi jué qióng。
只愁深夜后,冻杀蠹书虫。zhǐ chóu shēn yè hòu,dòng shā dù shū chóng。