古诗词

王国维

鹧鸪天

王国维

阁道风飘五丈旗,层楼突兀与云齐。gé dào fēng piāo wǔ zhàng qí,céng lóu tū wù yǔ yún qí。
空馀明月连钱列,不照红葩倒井披。kōng yú míng yuè lián qián liè,bù zhào hóng pā dào jǐng pī。
频摸索,且攀跻。pín mō suǒ,qiě pān jī。
千门万户是耶非。qiān mén wàn hù shì yé fēi。
人间总是堪疑处,惟有兹疑不可疑。rén jiān zǒng shì kān yí chù,wéi yǒu zī yí bù kě yí。

点绛唇

王国维

万项蓬壶,梦中昨夜扁舟去。wàn xiàng péng hú,mèng zhōng zuó yè biǎn zhōu qù。
萦回岛屿,中有舟行路。yíng huí dǎo yǔ,zhōng yǒu zhōu xíng lù。
波上楼台,波底层层俯。bō shàng lóu tái,bō dǐ céng céng fǔ。
何人住。hé rén zhù。
断崖如锯,不见停桡处。duàn yá rú jù,bù jiàn tíng ráo chù。

鹧鸪天

王国维

列炬归来酒未醒,六街人静马蹄轻。liè jù guī lái jiǔ wèi xǐng,liù jiē rén jìng mǎ tí qīng。
月中薄雾漫漫白,桥外渔灯点点青。yuè zhōng báo wù màn màn bái,qiáo wài yú dēng diǎn diǎn qīng。
从醉里,忆平生。cóng zuì lǐ,yì píng shēng。
可怜心事太峥嵘。kě lián xīn shì tài zhēng róng。
更堪此夜西楼梦,摘得星辰满袖行。gèng kān cǐ yè xī lóu mèng,zhāi dé xīng chén mǎn xiù xíng。

青玉案

王国维

姑苏台上乌啼曙,剩霸业,今如许。gū sū tái shàng wū tí shǔ,shèng bà yè,jīn rú xǔ。
醉后不堪仍吊古。zuì hòu bù kān réng diào gǔ。
月中杨柳,水边楼阁,犹自教歌舞。yuè zhōng yáng liǔ,shuǐ biān lóu gé,yóu zì jiào gē wǔ。
野花开遍真娘墓,绝代红颜委朝露。yě huā kāi biàn zhēn niáng mù,jué dài hóng yán wěi cháo lù。
算是人生赢得处。suàn shì rén shēng yíng dé chù。
千秋诗料,一抔黄土,十里寒螀语。qiān qiū shī liào,yī póu huáng tǔ,shí lǐ hán jiāng yǔ。

满庭芳·水抱孤城

王国维

水抱孤城,雪开远戍,垂柳点点栖鸦。shuǐ bào gū chéng,xuě kāi yuǎn shù,chuí liǔ diǎn diǎn qī yā。
晚潮初落,残日漾平沙。wǎn cháo chū luò,cán rì yàng píng shā。
白鸟悠悠自去,汀州外,无限蒹葭。bái niǎo yōu yōu zì qù,tīng zhōu wài,wú xiàn jiān jiā。
西风起,飞花如雪,冉冉去帆斜。xī fēng qǐ,fēi huā rú xuě,rǎn rǎn qù fān xié。
天涯。tiān yá。
还忆旧,香尘随马,明月窥车。hái yì jiù,xiāng chén suí mǎ,míng yuè kuī chē。
渐秋风镜里,暗换年华。jiàn qiū fēng jìng lǐ,àn huàn nián huá。
纵使长条无恙,重来处、攀折堪嗟。zòng shǐ zhǎng tiáo wú yàng,zhòng lái chù pān zhé kān jiē。
人何许,朱楼一角,寂寞倚残霞。rén hé xǔ,zhū lóu yī jiǎo,jì mò yǐ cán xiá。

浣溪沙

王国维

天末同云黯四垂,失行孤雁逆风飞。tiān mò tóng yún àn sì chuí,shī xíng gū yàn nì fēng fēi。
江湖寥落尔安归。jiāng hú liáo luò ěr ān guī。
陌上金丸看落羽,闺中素手试调醯。mò shàng jīn wán kàn luò yǔ,guī zhōng sù shǒu shì diào xī。
今朝欢宴胜平时。jīn cháo huān yàn shèng píng shí。

鹊桥仙

王国维

沉沉戍鼓,萧萧厩马,起视霜华满地。chén chén shù gǔ,xiāo xiāo jiù mǎ,qǐ shì shuāng huá mǎn dì。
猛然记得别伊时,正今日、邮亭天气。měng rán jì dé bié yī shí,zhèng jīn rì yóu tíng tiān qì。
北征车辙,南征归梦,知是调停无计。běi zhēng chē zhé,nán zhēng guī mèng,zhī shì diào tíng wú jì。
人间事事不堪凭,但除却、无凭两字。rén jiān shì shì bù kān píng,dàn chú què wú píng liǎng zì。

人月圆·梅

王国维

天公应自嫌寥落,随意著幽花。tiān gōng yīng zì xián liáo luò,suí yì zhù yōu huā。
月中霜里,数枝临水,水底横斜。yuè zhōng shuāng lǐ,shù zhī lín shuǐ,shuǐ dǐ héng xié。
萧然四顾,疏林远渚,寂寞天涯。xiāo rán sì gù,shū lín yuǎn zhǔ,jì mò tiān yá。
一声鹤唳,殷勤唤起,大地清华。yī shēng hè lì,yīn qín huàn qǐ,dà dì qīng huá。

蝶恋花

王国维

辛苦钱唐江上水,日日西流,日日东趋海。xīn kǔ qián táng jiāng shàng shuǐ,rì rì xī liú,rì rì dōng qū hǎi。
两岸越山澒洞里,可能消得英雄气。liǎng àn yuè shān hòng dòng lǐ,kě néng xiāo dé yīng xióng qì。
说与江潮应不至,潮落潮生,几换人间世。shuō yǔ jiāng cháo yīng bù zhì,cháo luò cháo shēng,jǐ huàn rén jiān shì。
千载荒台麋鹿死,灵胥抱愤终何是。qiān zài huāng tái mí lù sǐ,líng xū bào fèn zhōng hé shì。

水龙吟·杨花用章质夫苏子瞻唱和韵

王国维

开时不与人看,如何一霎蒙蒙坠。kāi shí bù yǔ rén kàn,rú hé yī shà méng méng zhuì。
日长无绪,回廊小立,迷离情思。rì zhǎng wú xù,huí láng xiǎo lì,mí lí qíng sī。
细雨池塘,斜阳院落,重门深闭。xì yǔ chí táng,xié yáng yuàn luò,zhòng mén shēn bì。
正参差欲住,轻衫掠处,又特地,因风起。zhèng cān chà yù zhù,qīng shān lüè chù,yòu tè dì,yīn fēng qǐ。
花事阑珊到汝,更休寻、满枝琼缀。huā shì lán shān dào rǔ,gèng xiū xún mǎn zhī qióng zhuì。
算来只合,人间哀乐,者般零碎。suàn lái zhǐ hé,rén jiān āi lè,zhě bān líng suì。
一样飘零,宁为尘土,勿随流水。yī yàng piāo líng,níng wèi chén tǔ,wù suí liú shuǐ。
怕盈盈一片春江,都贮得,离人泪。pà yíng yíng yī piàn chūn jiāng,dōu zhù dé,lí rén lèi。

蝶恋花

王国维

连岭去天知几尺,岭上秦关,关上元时阙。lián lǐng qù tiān zhī jǐ chǐ,lǐng shàng qín guān,guān shàng yuán shí quē。
谁信京华尘里客,独来绝塞看明月。shuí xìn jīng huá chén lǐ kè,dú lái jué sāi kàn míng yuè。
如此高寒真欲绝,眼底千山,一半溶溶白。rú cǐ gāo hán zhēn yù jué,yǎn dǐ qiān shān,yī bàn róng róng bái。
小立西风吹素帻,人间几度生华发。xiǎo lì xī fēng chuī sù zé,rén jiān jǐ dù shēng huá fā。

霜花腴·用梦窗韵补寿彊村侍郎

王国维

海漘倦客,是赤明延康,旧日衣冠。hǎi chún juàn kè,shì chì míng yán kāng,jiù rì yī guān。
坡老黎村,冬郎闽峤,中年陶写应难。pō lǎo lí cūn,dōng láng mǐn jiào,zhōng nián táo xiě yīng nán。
醉乡尽宽。zuì xiāng jǐn kuān。
更茱萸、黄菊尊前。gèng zhū yú huáng jú zūn qián。
剩沧江、梦绕觚棱,斗边槎外恨高寒。shèng cāng jiāng mèng rào gū léng,dòu biān chá wài hèn gāo hán。
回首凤城花事,便玉河烟柳,总带栖蝉。huí shǒu fèng chéng huā shì,biàn yù hé yān liǔ,zǒng dài qī chán。
写艳霜边,疏芳篱下,消磨十样蛮笺。xiě yàn shuāng biān,shū fāng lí xià,xiāo mó shí yàng mán jiān。
载将画船。zài jiāng huà chuán。
荡素波、凉月娟娟。dàng sù bō liáng yuè juān juān。
倩郦泉、与驻秋容,重来扶醉看。qiàn lì quán yǔ zhù qiū róng,zhòng lái fú zuì kàn。

点绛唇

王国维

厚地高天,侧身颇觉平生左。hòu dì gāo tiān,cè shēn pǒ jué píng shēng zuǒ。
小斋如舸,自许回旋可。xiǎo zhāi rú gě,zì xǔ huí xuán kě。
聊复浮生,得此须臾我。liáo fù fú shēng,dé cǐ xū yú wǒ。
乾坤大,霜林独坐,红叶纷纷堕。qián kūn dà,shuāng lín dú zuò,hóng yè fēn fēn duò。

清平乐·垂杨深院

王国维

垂杨深院,院落双飞燕。chuí yáng shēn yuàn,yuàn luò shuāng fēi yàn。
翠幕银灯春不浅,记得那时初见。cuì mù yín dēng chūn bù qiǎn,jì dé nà shí chū jiàn。
眼波靥晕微流,尊前却按凉州。yǎn bō yè yūn wēi liú,zūn qián què àn liáng zhōu。
拚取一生肠断,消他几度回眸。pàn qǔ yī shēng cháng duàn,xiāo tā jǐ dù huí móu。

苏幕遮

王国维

倦凭阑,低拥髻,丰颊秀眉,犹是年时意。juàn píng lán,dī yōng jì,fēng jiá xiù méi,yóu shì nián shí yì。
昨夜西窗残梦里,一霎幽欢,不似人间世。zuó yè xī chuāng cán mèng lǐ,yī shà yōu huān,bù shì rén jiān shì。
恨来迟,防醒易。hèn lái chí,fáng xǐng yì。
梦里惊疑,何况醒时际。mèng lǐ jīng yí,hé kuàng xǐng shí jì。
凉月满窗人不寐,香印成灰,总作回肠字。liáng yuè mǎn chuāng rén bù mèi,xiāng yìn chéng huī,zǒng zuò huí cháng zì。

菩萨蛮

王国维

回廊小立秋将半,婆娑树影当阶乱。huí láng xiǎo lì qiū jiāng bàn,pó suō shù yǐng dāng jiē luàn。
高树是东家,月华笼露华。gāo shù shì dōng jiā,yuè huá lóng lù huá。
碧阑干十二,都作回肠字。bì lán gàn shí èr,dōu zuò huí cháng zì。
独有倚阑人,断肠君不知。dú yǒu yǐ lán rén,duàn cháng jūn bù zhī。

临江仙·过眼韶华何处也

王国维

过眼韶华何处也?萧萧又是秋声。guò yǎn sháo huá hé chù yě?xiāo xiāo yòu shì qiū shēng。
极天衰草暮云平。jí tiān shuāi cǎo mù yún píng。
斜阳漏处,一塔枕孤城。xié yáng lòu chù,yī tǎ zhěn gū chéng。
独立荒寒谁语,蓦回头、宫阙峥嵘。dú lì huāng hán shuí yǔ,mò huí tóu gōng quē zhēng róng。
红墙隔雾未分明。hóng qiáng gé wù wèi fēn míng。
依依残照,独拥最高层。yī yī cán zhào,dú yōng zuì gāo céng。

浣溪沙·草偃云低渐合围

王国维

草偃云低渐合围。cǎo yǎn yún dī jiàn hé wéi。
雕弓声急马如飞。diāo gōng shēng jí mǎ rú fēi。
笑呼从骑载禽归。xiào hū cóng qí zài qín guī。
万事不如身手好,一生须惜少年时。wàn shì bù rú shēn shǒu hǎo,yī shēng xū xī shǎo nián shí。
那能白首下书帷。nà néng bái shǒu xià shū wéi。

蝶恋花

王国维

昨夜梦中多少恨。zuó yè mèng zhōng duō shǎo hèn。
细马香车,两两行相近。xì mǎ xiāng chē,liǎng liǎng xíng xiāng jìn。
对面似怜人瘦损,众中不惜搴帷问。duì miàn shì lián rén shòu sǔn,zhòng zhōng bù xī qiān wéi wèn。
陌上轻雷听隐辚。mò shàng qīng léi tīng yǐn lín。
梦里难从,觉后那堪讯。mèng lǐ nán cóng,jué hòu nà kān xùn。
蜡泪窗前堆一寸,人间只有相思分。là lèi chuāng qián duī yī cùn,rén jiān zhǐ yǒu xiāng sī fēn。

浣溪沙·六郡良家最少年

王国维

六郡良家最少年,戎装骏马照山川。liù jùn liáng jiā zuì shǎo nián,róng zhuāng jùn mǎ zhào shān chuān。
闲抛金弹落飞鸢。xián pāo jīn dàn luò fēi yuān。
何处高楼无可醉,谁家红袖不相怜。hé chù gāo lóu wú kě zuì,shuí jiā hóng xiù bù xiāng lián。
人间那信有华颠。rén jiān nà xìn yǒu huá diān。
1261234567