古诗词

王国维

重游狼山寺

王国维

不过招提半载余,秋高重访素师居。bù guò zhāo tí bàn zài yú,qiū gāo zhòng fǎng sù shī jū。
朅来桑下还三宿,便拟山中构一庐。qiè lái sāng xià hái sān sù,biàn nǐ shān zhōng gòu yī lú。
此地果容成小隐,百年那厌读奇书。cǐ dì guǒ róng chéng xiǎo yǐn,bǎi nián nà yàn dú qí shū。
君看岭外嚣尘土,讵有吾侪息影区!jūn kàn lǐng wài xiāo chén tǔ,jù yǒu wú chái xī yǐng qū!

读史二十首

王国维

回首西陲势渺茫,东迁种族几星霜?huí shǒu xī chuí shì miǎo máng,dōng qiān zhǒng zú jǐ xīng shuāng?
何当踏破双芒屐,却向昆仑望故乡。hé dāng tà pò shuāng máng jī,què xiàng kūn lún wàng gù xiāng。

读史二十首

王国维

两条云岭摩天出,九曲黄河绕地回。liǎng tiáo yún lǐng mó tiān chū,jiǔ qū huáng hé rào dì huí。
自是当年游牧地,有人曾号伏羲来。zì shì dāng nián yóu mù dì,yǒu rén céng hào fú xī lái。

读史二十首

王国维

及及生存起竞争,流传神话使人惊。jí jí shēng cún qǐ jìng zhēng,liú chuán shén huà shǐ rén jīng。
铜头铁额今安在?tóng tóu tiě é jīn ān zài?
始信轩皇苦用兵。shǐ xìn xuān huáng kǔ yòng bīng。

读史二十首

王国维

澶漫江淮万里春,九黎才格又苗民。chán màn jiāng huái wàn lǐ chūn,jiǔ lí cái gé yòu miáo mín。
即今腿髻穷山里,此是江南旧主人。jí jīn tuǐ jì qióng shān lǐ,cǐ shì jiāng nán jiù zhǔ rén。

读史二十首

王国维

二帝精魂死不孤,嵇山陵庙似苍梧。èr dì jīng hún sǐ bù gū,jī shān líng miào shì cāng wú。
耄年未罢征苗旅,神武如斯旷代无。mào nián wèi bà zhēng miáo lǚ,shén wǔ rú sī kuàng dài wú。

读史二十首

王国维

铜刀岁岁战东欧,石弩年年出挹娄。tóng dāo suì suì zhàn dōng ōu,shí nǔ nián nián chū yì lóu。
毕竟中原开化早,已闻昉铁贡梁州。bì jìng zhōng yuán kāi huà zǎo,yǐ wén fǎng tiě gòng liáng zhōu。

读史二十首

王国维

谁向钧天听乐过,秦中自古鬼神多。shuí xiàng jūn tiān tīng lè guò,qín zhōng zì gǔ guǐ shén duō。
即今《诅楚文》犹在,才告巫咸又亚驼。jí jīn zǔ chǔ wén yóu zài,cái gào wū xián yòu yà tuó。

读史二十首

王国维

汉作昆池始见煤,当年赀力信雄哉。hàn zuò kūn chí shǐ jiàn méi,dāng nián zī lì xìn xióng zāi。
于今莫笑胡僧妄,本是洪荒劫后灰。yú jīn mò xiào hú sēng wàng,běn shì hóng huāng jié hòu huī。

读史二十首

王国维

挥戈大启汉山河,武帝雄才世讵多。huī gē dà qǐ hàn shān hé,wǔ dì xióng cái shì jù duō。
轻骑今朝绝大漠,楼川明日下洋河。qīng qí jīn cháo jué dà mò,lóu chuān míng rì xià yáng hé。

读史二十首

王国维

惠光东照日炎炎,河陇降王正款边。huì guāng dōng zhào rì yán yán,hé lǒng jiàng wáng zhèng kuǎn biān。
不是金人先入汉,永平谁证梦中缘。bù shì jīn rén xiān rù hàn,yǒng píng shuí zhèng mèng zhōng yuán。

读史二十首

王国维

北临洛水拜陵园,奉表迁都大义存。běi lín luò shuǐ bài líng yuán,fèng biǎo qiān dōu dà yì cún。
纵使暮年终作贼,江东那更有桓温。zòng shǐ mù nián zhōng zuò zéi,jiāng dōng nà gèng yǒu huán wēn。

读史二十首

王国维

江南天子皆词客,河北诸王尽将才。jiāng nán tiān zi jiē cí kè,hé běi zhū wáng jǐn jiāng cái。
乍歌乐府《兰陵曲》,又见湘东玉轴灰。zhà gē lè fǔ lán líng qū,yòu jiàn xiāng dōng yù zhóu huī。

读史二十首

王国维

晋阳蜿蜿起飞龙,北面倾心事犬戎。jìn yáng wān wān qǐ fēi lóng,běi miàn qīng xīn shì quǎn róng。
亲出渭桥擒诘利,文皇端不愧英雄。qīn chū wèi qiáo qín jí lì,wén huáng duān bù kuì yīng xióng。

读史二十首

王国维

南海商船来大食,西京袄寺建波斯。nán hǎi shāng chuán lái dà shí,xī jīng ǎo sì jiàn bō sī。
远人尽有如归乐,知是唐家全盛时。yuǎn rén jǐn yǒu rú guī lè,zhī shì táng jiā quán shèng shí。

读史二十首

王国维

黑水金山启伯图,长驱远摭世间无。hēi shuǐ jīn shān qǐ bó tú,zhǎng qū yuǎn zhí shì jiān wú。
至今碧眼黄须客,犹自惊魂说拔都。zhì jīn bì yǎn huáng xū kè,yóu zì jīng hún shuō bá dōu。

读史二十首

王国维

东海人奴盖世雄,卷舒八道势如风。dōng hǎi rén nú gài shì xióng,juǎn shū bā dào shì rú fēng。
碧蹄倘得擒渠反,大壑何由起蜇龙。bì tí tǎng dé qín qú fǎn,dà hè hé yóu qǐ zhē lóng。

书古书中故纸

王国维

昨夜书中得故纸,今朝随意写新诗。zuó yè shū zhōng dé gù zhǐ,jīn cháo suí yì xiě xīn shī。
长绢箧底终无恙,比入怀中便足奇。zhǎng juàn qiè dǐ zhōng wú yàng,bǐ rù huái zhōng biàn zú qí。
黯淡谁能知汝恨,沾涂亦自笑余疾。àn dàn shuí néng zhī rǔ hèn,zhān tú yì zì xiào yú jí。
书成付与炉中火,了却人间是与非。shū chéng fù yǔ lú zhōng huǒ,le què rén jiān shì yǔ fēi。

读史二十首其八

王国维

《春秋》谜语苦难诠,历史开山数腐迁。chūn qiū mí yǔ kǔ nán quán,lì shǐ kāi shān shù fǔ qiān。
前后固应无此文,一书上下两千年。qián hòu gù yīng wú cǐ wén,yī shū shàng xià liǎng qiān nián。

读史二十首其八

王国维

西域纵横尽百城,张陈远略逊甘英。xī yù zòng héng jǐn bǎi chéng,zhāng chén yuǎn lüè xùn gān yīng。
千秋壮观君知否?黑海东头望大秦。qiān qiū zhuàng guān jūn zhī fǒu?hēi hǎi dōng tóu wàng dà qín。
1261234567