古诗词

许传霈

悼亡百绝句

许传霈

竟到阴阳各一天,草心堆里独长眠。jìng dào yīn yáng gè yī tiān,cǎo xīn duī lǐ dú zhǎng mián。
凭棺称谓声声咽,再与儿孙半面缘。píng guān chēng wèi shēng shēng yàn,zài yǔ ér sūn bàn miàn yuán。

悼亡百绝句

许传霈

帆送桐棺一夕中,武林幸得涨流通。fān sòng tóng guān yī xī zhōng,wǔ lín xìng dé zhǎng liú tōng。
阿兄购取姊随至,聊慰弥留无尽衷。ā xiōng gòu qǔ zǐ suí zhì,liáo wèi mí liú wú jǐn zhōng。

悼亡百绝句

许传霈

邻居女伴哭哀哀,交浅情深亦异哉。lín jū nǚ bàn kū āi āi,jiāo qiǎn qíng shēn yì yì zāi。
莫解此生缘会在,人言无间溯由来。mò jiě cǐ shēng yuán huì zài,rén yán wú jiān sù yóu lái。

悼亡百绝句

许传霈

耳熟高堂属望殷,后来福量驾诸兄。ěr shú gāo táng shǔ wàng yīn,hòu lái fú liàng jià zhū xiōng。
何图日坐长生命?hé tú rì zuò zhǎng shēng mìng?
赚得贤声长久名。zhuàn dé xián shēng zhǎng jiǔ míng。

悼亡百绝句

许传霈

院落沈沈花影新,犹馀丹桂忆前陈。yuàn luò shěn shěn huā yǐng xīn,yóu yú dān guì yì qián chén。
窗中一样玲珑月,不照当时并坐人。chuāng zhōng yī yàng líng lóng yuè,bù zhào dāng shí bìng zuò rén。

悼亡百绝句

许传霈

底是匆忙梦里逢,漫云死别去无踪。dǐ shì cōng máng mèng lǐ féng,màn yún sǐ bié qù wú zōng。
暗流香汗关行倦,消瘦浑忘病后容。àn liú xiāng hàn guān xíng juàn,xiāo shòu hún wàng bìng hòu róng。

悼亡百绝句

许传霈

疏慵非坐亦非眠,絮语明明在耳边。shū yōng fēi zuò yì fēi mián,xù yǔ míng míng zài ěr biān。
怕说向平家室愿,依然慰藉似生前。pà shuō xiàng píng jiā shì yuàn,yī rán wèi jí shì shēng qián。

悼亡百绝句

许传霈

难得归来归即留,妆台无恙傍床头。nán dé guī lái guī jí liú,zhuāng tái wú yàng bàng chuáng tóu。
我今夜夜将名唤,不碍灵魂飞上楼。wǒ jīn yè yè jiāng míng huàn,bù ài líng hún fēi shàng lóu。

悼亡百绝句

许传霈

惊醒幻境费疑猜,罗帐低垂寂不开。jīng xǐng huàn jìng fèi yí cāi,luó zhàng dī chuí jì bù kāi。
又恐常常枯老泪,期卿五夜一归来。yòu kǒng cháng cháng kū lǎo lèi,qī qīng wǔ yè yī guī lái。

悼亡百绝句

许传霈

非独关心死后期,结缡岁序也无疑。fēi dú guān xīn sǐ hòu qī,jié lí suì xù yě wú yí。
朝来亥月刚逢四,三十年前花烛时。cháo lái hài yuè gāng féng sì,sān shí nián qián huā zhú shí。

悼亡百绝句

许传霈

城外潮惊同梦醒,东来西去数曾经。chéng wài cháo jīng tóng mèng xǐng,dōng lái xī qù shù céng jīng。
今时若不分生死,依旧联床夜夜听。jīn shí ruò bù fēn shēng sǐ,yī jiù lián chuáng yè yè tīng。

悼亡百绝句

许传霈

浣濯衣衫初不知,从今检点要亲持。huàn zhuó yī shān chū bù zhī,cóng jīn jiǎn diǎn yào qīn chí。
纵令一领兼旬著,无复帘前说换迟。zòng lìng yī lǐng jiān xún zhù,wú fù lián qián shuō huàn chí。

悼亡百绝句

许传霈

连宵窗破朔风寒,谁把棉衣制就看?lián xiāo chuāng pò shuò fēng hán,shuí bǎ mián yī zhì jiù kàn?
堪笑阿爷兼阿母,孝围影里护儿单。kān xiào ā yé jiān ā mǔ,xiào wéi yǐng lǐ hù ér dān。

悼亡百绝句

许传霈

望断床前香稻汤,晓来无计润枯肠。wàng duàn chuáng qián xiāng dào tāng,xiǎo lái wú jì rùn kū cháng。
盘匜特遣群儿奠,聊报生平举按庄。pán yí tè qiǎn qún ér diàn,liáo bào shēng píng jǔ àn zhuāng。

悼亡百绝句

许传霈

偶向江塘豁远瞳,谁家眷属出花丛?ǒu xiàng jiāng táng huō yuǎn tóng,shuí jiā juàn shǔ chū huā cóng?
疑卿两度看潮后,识否家山遥指中。yí qīng liǎng dù kàn cháo hòu,shí fǒu jiā shān yáo zhǐ zhōng。

悼亡百绝句

许传霈

是真是假认前身,描就遗容不染尘。shì zhēn shì jiǎ rèn qián shēn,miáo jiù yí róng bù rǎn chén。
归到头来都是假,何妨假者奉为真。guī dào tóu lái dōu shì jiǎ,hé fáng jiǎ zhě fèng wèi zhēn。

悼亡百绝句

许传霈

有亭有石有池塘,到此如归子女狂。yǒu tíng yǒu shí yǒu chí táng,dào cǐ rú guī zi nǚ kuáng。
谁料含杯朋满座,岁周齐为尔治丧。shuí liào hán bēi péng mǎn zuò,suì zhōu qí wèi ěr zhì sàng。

悼亡百绝句

许传霈

从俗营斋是也非,无多焚楮作钱飞。cóng sú yíng zhāi shì yě fēi,wú duō fén chǔ zuò qián fēi。
冥官若问夫何吝,道是虞江老布衣。míng guān ruò wèn fū hé lìn,dào shì yú jiāng lǎo bù yī。

悼亡百绝句

许传霈

启灵发纼告从容,宏毅斋前烛泪浓。qǐ líng fā zhèn gào cóng róng,hóng yì zhāi qián zhú lèi nóng。
默默非真无验兆,如卿到底是温恭。mò mò fēi zhēn wú yàn zhào,rú qīng dào dǐ shì wēn gōng。

悼亡百绝句

许传霈

何物儒生动众知,盛筵祖饯北门时。hé wù rú shēng dòng zhòng zhī,shèng yán zǔ jiàn běi mén shí。
犹虞越礼干阴谴,功布铭旌分别持。yóu yú yuè lǐ gàn yīn qiǎn,gōng bù míng jīng fēn bié chí。