古诗词

郑孝胥

家人行后偶作破闷

郑孝胥

高歌入户怅伶仃,儿女离情已贯经。gāo gē rù hù chàng líng dīng,ér nǚ lí qíng yǐ guàn jīng。
三载边愁元自老,一场春梦又须醒。sān zài biān chóu yuán zì lǎo,yī chǎng chūn mèng yòu xū xǐng。
闲听书帙仍堆几,小院花枝故绕棂。xián tīng shū zhì réng duī jǐ,xiǎo yuàn huā zhī gù rào líng。
军吏从容任关白,不教频掣阁前铃。jūn lì cóng róng rèn guān bái,bù jiào pín chè gé qián líng。

答孟莼孙见赠二诗

郑孝胥

希仪事在《广右录》,藤峡乱详《炎徼》篇。xī yí shì zài guǎng yòu lù,téng xiá luàn xiáng yán jiǎo piān。
今代毗陵有孟子,欲追田氏轶荆川。jīn dài pí líng yǒu mèng zi,yù zhuī tián shì yì jīng chuān。
能忘新旧学不俗,一泯穷通骨已仙。néng wàng xīn jiù xué bù sú,yī mǐn qióng tōng gǔ yǐ xiān。
老我无闻身可隐,看君《旁记》日流传。lǎo wǒ wú wén shēn kě yǐn,kàn jūn páng jì rì liú chuán。

追纪六月廿八夜灯戏

郑孝胥

军乐泱泱正激荡,众宾同醉万年觞。jūn lè yāng yāng zhèng jī dàng,zhòng bīn tóng zuì wàn nián shāng。
灯火尽作鱼龙气,角戏仍施虎豹装。dēng huǒ jǐn zuò yú lóng qì,jiǎo xì réng shī hǔ bào zhuāng。
䗖蝀横霄惊吐彩,欃枪拂地忽摧芒。dì dōng héng xiāo jīng tǔ cǎi,chán qiāng fú dì hū cuī máng。
主人亲挟胡姬出,试问何如云亸娘?zhǔ rén qīn xié hú jī chū,shì wèn hé rú yún duǒ niáng?

述意

郑孝胥

吊死扶伤二载馀,坚持不杀竟何如。diào sǐ fú shāng èr zài yú,jiān chí bù shā jìng hé rú。
悬知胡越同舟谊,远胜孙吴相斫书。xuán zhī hú yuè tóng zhōu yì,yuǎn shèng sūn wú xiāng zhuó shū。
长策犹须教耕战,穷边可使阙储胥。zhǎng cè yóu xū jiào gēng zhàn,qióng biān kě shǐ quē chǔ xū。
谁人错讶经营意,规复南交计尚疏。shuí rén cuò yà jīng yíng yì,guī fù nán jiāo jì shàng shū。

除夕

郑孝胥

楼中梅影横枝处,岁暮灯前缩手人。lóu zhōng méi yǐng héng zhī chù,suì mù dēng qián suō shǒu rén。
已办春寒风带雨,重温吴语梦成尘。yǐ bàn chūn hán fēng dài yǔ,zhòng wēn wú yǔ mèng chéng chén。
抛残心力犹堪惜,留取身名定孰亲。pāo cán xīn lì yóu kān xī,liú qǔ shēn míng dìng shú qīn。
回首三年旧风味,清狂减尽祇伤神。huí shǒu sān nián jiù fēng wèi,qīng kuáng jiǎn jǐn qí shāng shén。

十二月初一日梅厅展墓

郑孝胥

风凄日澹叩松扃,如背人间到杳冥。fēng qī rì dàn kòu sōng jiōng,rú bèi rén jiān dào yǎo míng。
疏雨过山应助泪,断魂依树欲忘形。shū yǔ guò shān yīng zhù lèi,duàn hún yī shù yù wàng xíng。
生儿何异原头土,入世还凭地下灵。shēng ér hé yì yuán tóu tǔ,rù shì hái píng dì xià líng。
徙倚沉吟终一去,乱峰旋为锁梅厅。xǐ yǐ chén yín zhōng yī qù,luàn fēng xuán wèi suǒ méi tīng。

十二月初一日梅厅展墓

郑孝胥

双坟才距一牛鸣,中道相捐痛两兄。shuāng fén cái jù yī niú míng,zhōng dào xiāng juān tòng liǎng xiōng。
归里何堪成独客,弃官已不待同生。guī lǐ hé kān chéng dú kè,qì guān yǐ bù dài tóng shēng。
依依山色供沾袂,惘惘湖光伴入城。yī yī shān sè gōng zhān mèi,wǎng wǎng hú guāng bàn rù chéng。
剩向酒杯寻断梦,梦痕和恨欠分明。shèng xiàng jiǔ bēi xún duàn mèng,mèng hén hé hèn qiàn fēn míng。

移情

郑孝胥

试探平生囊底智,却来沧海觅移情。shì tàn píng shēng náng dǐ zhì,què lái cāng hǎi mì yí qíng。
风涛世外才难尽,雪月樽前醉易成。fēng tāo shì wài cái nán jǐn,xuě yuè zūn qián zuì yì chéng。
乘兴岂知千里远,弃官才信一身轻。chéng xīng qǐ zhī qiān lǐ yuǎn,qì guān cái xìn yī shēn qīng。
芙蓉城是游仙地,作主何须让曼卿。fú róng chéng shì yóu xiān dì,zuò zhǔ hé xū ràng màn qīng。

哀熊季连

郑孝胥

亲见弥天戢一棺,为君夺气久汍澜。qīn jiàn mí tiān jí yī guān,wèi jūn duó qì jiǔ wán lán。
共推齿壮心犹壮,无奈春残病亦残。gòng tuī chǐ zhuàng xīn yóu zhuàng,wú nài chūn cán bìng yì cán。
抵死不甘瓜喷鼻,遗书真借纸刳肝。dǐ sǐ bù gān guā pēn bí,yí shū zhēn jiè zhǐ kū gān。
丰城尽有冲天气,再得斯人可是难。fēng chéng jǐn yǒu chōng tiān qì,zài dé sī rén kě shì nán。

隐几

郑孝胥

解甲归来倚市楼,腾腾人海独吟秋。jiě jiǎ guī lái yǐ shì lóu,téng téng rén hǎi dú yín qiū。
浮云北极天将变,落日中原事可忧。fú yún běi jí tiān jiāng biàn,luò rì zhōng yuán shì kě yōu。
不道窦陈虚众望,谁言王谢欠名流。bù dào dòu chén xū zhòng wàng,shuí yán wáng xiè qiàn míng liú。
龙钟尽著傍人笑,隐几今年倦展眸。lóng zhōng jǐn zhù bàng rén xiào,yǐn jǐ jīn nián juàn zhǎn móu。

赴鄂舟中

郑孝胥

万波弄日破霜寒,木落吴天意自宽。wàn bō nòng rì pò shuāng hán,mù luò wú tiān yì zì kuān。
少壮背人如去鸟,江山还我此凭栏。shǎo zhuàng bèi rén rú qù niǎo,jiāng shān hái wǒ cǐ píng lán。
警传萍醴围初合,灾被淮徐赈已难。jǐng chuán píng lǐ wéi chū hé,zāi bèi huái xú zhèn yǐ nán。
多垒奇荒仍满目,漫寻猿鹤共盘桓。duō lěi qí huāng réng mǎn mù,màn xún yuán hè gòng pán huán。

偕石遗登黄鹄矶怀白楼

郑孝胥

城根水落转峥嵘,暂借茶寮避市声。chéng gēn shuǐ luò zhuǎn zhēng róng,zàn jiè chá liáo bì shì shēng。
两郡楚山临岸起,一江初日抱楼生。liǎng jùn chǔ shān lín àn qǐ,yī jiāng chū rì bào lóu shēng。
自披风帽贪凭眺,旋辍蓝舆试散行。zì pī fēng mào tān píng tiào,xuán chuò lán yú shì sàn xíng。
此去馀年几相见,好收悽叹付微酲。cǐ qù yú nián jǐ xiāng jiàn,hǎo shōu qī tàn fù wēi chéng。

金山

郑孝胥

山藏古寺望如城,江去平芜略可耕。shān cáng gǔ sì wàng rú chéng,jiāng qù píng wú lüè kě gēng。
败意俗僧过俗子,举头诗境失诗情。bài yì sú sēng guò sú zi,jǔ tóu shī jìng shī shī qíng。
欲除佛宇千重障,独取吴天一段清。yù chú fú yǔ qiān zhòng zhàng,dú qǔ wú tiān yī duàn qīng。
太息无人知此意,何年真看小峥嵘。tài xī wú rén zhī cǐ yì,hé nián zhēn kàn xiǎo zhēng róng。

送春

郑孝胥

检点平生空自奇,渐成灰烬欲何施。jiǎn diǎn píng shēng kōng zì qí,jiàn chéng huī jìn yù hé shī。
送春可得回三舍,积恨应须塞两仪。sòng chūn kě dé huí sān shě,jī hèn yīng xū sāi liǎng yí。
来日尘劳殊未息,馀年心病总难医。lái rì chén láo shū wèi xī,yú nián xīn bìng zǒng nán yī。
江南是我销魂地,忍泪看天到几时?jiāng nán shì wǒ xiāo hún dì,rěn lèi kàn tiān dào jǐ shí?

廉惠卿招宴小万柳堂

郑孝胥

见说诗人气属秋,秋来宜住水边楼。jiàn shuō shī rén qì shǔ qiū,qiū lái yí zhù shuǐ biān lóu。
千丝柳影深遮岸,一曲淞波稳系舟。qiān sī liǔ yǐng shēn zhē àn,yī qū sōng bō wěn xì zhōu。
诗酒朝官能小隐,江湖雅集自清流。shī jiǔ cháo guān néng xiǎo yǐn,jiāng hú yǎ jí zì qīng liú。
吴兴画卷应犹在,莫惜千金取次收。wú xīng huà juǎn yīng yóu zài,mò xī qiān jīn qǔ cì shōu。

杨子勤松窗辑书图

郑孝胥

雅颂赐名嘉庆年,《八旗诗集》已流传。yǎ sòng cì míng jiā qìng nián,bā qí shī jí yǐ liú chuán。
更看文苑搜奇作,始信经香配昔贤。gèng kàn wén yuàn sōu qí zuò,shǐ xìn jīng xiāng pèi xī xián。
祭酒伤心古怀抱,使君慧业旧姻缘。jì jiǔ shāng xīn gǔ huái bào,shǐ jūn huì yè jiù yīn yuán。
松声窗下添悲壮,想见初成作者篇。sōng shēng chuāng xià tiān bēi zhuàng,xiǎng jiàn chū chéng zuò zhě piān。

残岁

郑孝胥

残岁每添怀抱恶,北风弄雪晚冥冥。cán suì měi tiān huái bào è,běi fēng nòng xuě wǎn míng míng。
捐书未必遂闻道,厌世何为空养形。juān shū wèi bì suì wén dào,yàn shì hé wèi kōng yǎng xíng。
歌哭圣狂喧海市,酣嬉醉梦秘云屏。gē kū shèng kuáng xuān hǎi shì,hān xī zuì mèng mì yún píng。
人间正有沉迷药,莫信灵均说独醒。rén jiān zhèng yǒu chén mí yào,mò xìn líng jūn shuō dú xǐng。

二月二十一日又至南京

郑孝胥

拊膺一叹上江船,风味依稀似去年。fǔ yīng yī tàn shàng jiāng chuán,fēng wèi yī xī shì qù nián。
已等彭殇休感事,渐成迟暮更违天。yǐ děng péng shāng xiū gǎn shì,jiàn chéng chí mù gèng wéi tiān。
野梅褪白纷纷雪,官柳吹黄处处烟。yě méi tuì bái fēn fēn xuě,guān liǔ chuī huáng chù chù yān。
断送情怀谁会得,只将怅惘替留连。duàn sòng qíng huái shuí huì dé,zhǐ jiāng chàng wǎng tì liú lián。

高楼侨居歇浦戊申小春适鼎胡耗至海上讹言腾沸出门怅惘中信步至张园夕阳黯淡风叶翻飞车马亦已阑珊逡巡间于尘辙中拾得残纸书啼血三首字迹敧斜语义诡痛盖攀髯堕弓小臣之辞也

郑孝胥

啼血虚传杜宇魂,宁闻帝子更沉冤。tí xuè xū chuán dù yǔ hún,níng wén dì zi gèng chén yuān。
天荒乍破身终殉,日丧云亡道自存。tiān huāng zhà pò shēn zhōng xùn,rì sàng yún wáng dào zì cún。
一夕风雷迷大麓,十年虎豹厄丹阍。yī xī fēng léi mí dà lù,shí nián hǔ bào è dān hūn。
几时修得金轮史,才信无终是至言。jǐ shí xiū dé jīn lún shǐ,cái xìn wú zhōng shì zhì yán。

高楼侨居歇浦戊申小春适鼎胡耗至海上讹言腾沸出门怅惘中信步至张园夕阳黯淡风叶翻飞车马亦已阑珊逡巡间于尘辙中拾得残纸书啼血三首字迹敧斜语义诡痛盖攀髯堕弓小臣之辞也

郑孝胥

戊戌销沉庚子来,种因得果更谁哀。wù xū xiāo chén gēng zi lái,zhǒng yīn dé guǒ gèng shuí āi。
忍教宗社成孤注,可乃君王是党魁。rěn jiào zōng shè chéng gū zhù,kě nǎi jūn wáng shì dǎng kuí。
妄意挥戈能退日,伤心失箸托闻雷。wàng yì huī gē néng tuì rì,shāng xīn shī zhù tuō wén léi。
咎繇听直须天上,好劝长星酒一杯。jiù yáo tīng zhí xū tiān shàng,hǎo quàn zhǎng xīng jiǔ yī bēi。