古诗词

郑珍

腕伤将复聊短述

郑珍

庚戌九月望,柴翁左腕折。gēng xū jiǔ yuè wàng,chái wēng zuǒ wàn zhé。
是时方晨雨,移桐视佣掘。shì shí fāng chén yǔ,yí tóng shì yōng jué。
著屐指栽处,下阶齿忽蹶。zhù jī zhǐ zāi chù,xià jiē chǐ hū jué。
卷卧泥沟中,但觉半体劣。juǎn wò ní gōu zhōng,dàn jué bàn tǐ liè。
家人扶而起,不审中何骨。jiā rén fú ér qǐ,bù shěn zhōng hé gǔ。
摇之响如箨,非断即挫折。yáo zhī xiǎng rú tuò,fēi duàn jí cuò zhé。
傅以药使苏,夹之板防脱。fù yǐ yào shǐ sū,jiā zhī bǎn fáng tuō。
痛苦经一旬,寝饭赖结发。tòng kǔ jīng yī xún,qǐn fàn lài jié fā。
余时又奉檄,矜佩教城阙。yú shí yòu fèng xí,jīn pèi jiào chéng quē。
舁去焉能已,震掉岂得说。yú qù yān néng yǐ,zhèn diào qǐ dé shuō。
俗云伤筋骨,瘥不百日越。sú yún shāng jīn gǔ,chài bù bǎi rì yuè。
直以不治治,弃投药与楔。zhí yǐ bù zhì zhì,qì tóu yào yǔ xiē。
果然距至今,肿散脉归穴。guǒ rán jù zhì jīn,zhǒng sàn mài guī xué。
微微与右异,稍稍终不别。wēi wēi yǔ yòu yì,shāo shāo zhōng bù bié。
吁嗟老可悯,百网末由出。xū jiē lǎo kě mǐn,bǎi wǎng mò yóu chū。
人患与天刑,静思怨尤灭。rén huàn yǔ tiān xíng,jìng sī yuàn yóu miè。
为冶足必烙,为匠指必血。wèi yě zú bì lào,wèi jiàng zhǐ bì xuè。
弄潮死潮头,厌虎落虎舌。nòng cháo sǐ cháo tóu,yàn hǔ luò hǔ shé。
善将树下绝,善骑板齿裂。shàn jiāng shù xià jué,shàn qí bǎn chǐ liè。
祸福尽自召,事异理可决。huò fú jǐn zì zhào,shì yì lǐ kě jué。
山堂本童山,十载树成列。shān táng běn tóng shān,shí zài shù chéng liè。
不知几千株,非候亦旋活。bù zhī jǐ qiān zhū,fēi hòu yì xuán huó。
岂知适心时,已逼丧己节。qǐ zhī shì xīn shí,yǐ bī sàng jǐ jié。
利害相倚伏,于兹悟根橛。lì hài xiāng yǐ fú,yú zī wù gēn jué。
敬慎栗不败,万端堕昏忽。jìng shèn lì bù bài,wàn duān duò hūn hū。

白崖洞

郑珍

鸿蒙昔未分,积此千仞雪。hóng méng xī wèi fēn,jī cǐ qiān rèn xuě。
开天日月嫩,不能解顽结。kāi tiān rì yuè nèn,bù néng jiě wán jié。
其根有融处,娄络成洞穴。qí gēn yǒu róng chù,lóu luò chéng dòng xué。
江穿日雷斗,撞捣忽中裂。jiāng chuān rì léi dòu,zhuàng dǎo hū zhōng liè。
半随流水去,此矗面如截。bàn suí liú shuǐ qù,cǐ chù miàn rú jié。
刚风吹老硬,万古不受涅。gāng fēng chuī lǎo yìng,wàn gǔ bù shòu niè。
下嵌若偏厂,楣屐失前列。xià qiàn ruò piān chǎng,méi jī shī qián liè。
积阴养苔气,历久化苍铁。jī yīn yǎng tái qì,lì jiǔ huà cāng tiě。
蹲门绿虾蟆,一水漱其舌。dūn mén lǜ xiā má,yī shuǐ shù qí shé。
白日澹波光,寒森四山闭。bái rì dàn bō guāng,hán sēn sì shān bì。
沈沈百尺潭,蟠蛰富诡谲。shěn shěn bǎi chǐ tán,pán zhé fù guǐ jué。
骊龙常吐珠,腾光夜飞掣。lí lóng cháng tǔ zhū,téng guāng yè fēi chè。
上下云间峰,见者大如月。shàng xià yún jiān fēng,jiàn zhě dà rú yuè。
两岸尽悬壁,鬼愁径路绝。liǎng àn jǐn xuán bì,guǐ chóu jìng lù jué。
自非藉舟桨,何以达灵窟。zì fēi jí zhōu jiǎng,hé yǐ dá líng kū。
我来仲夏末,周览叹奇兀。wǒ lái zhòng xià mò,zhōu lǎn tàn qí wù。
攀深足余酸,题峻胆尚烈。pān shēn zú yú suān,tí jùn dǎn shàng liè。
弟子黄精粥,先生胡麻屑。dì zi huáng jīng zhōu,xiān shēng hú má xiè。
石上一樽酒,了觉天地别。shí shàng yī zūn jiǔ,le jué tiān dì bié。
逝将兹避世,岂独拟逃热。shì jiāng zī bì shì,qǐ dú nǐ táo rè。
倚醉放归桡,回首肝肺彻。yǐ zuì fàng guī ráo,huí shǒu gān fèi chè。

集郘亭芷升黄子寿唐鄂生及同儿食欣然有作

郑珍

才难圣所慨,会合尤难谙。cái nán shèng suǒ kǎi,huì hé yóu nán ān。
喜此席上人,几尽坤西南。xǐ cǐ xí shàng rén,jǐ jǐn kūn xī nán。
不因艰危际,奚自翕且耽。bù yīn jiān wēi jì,xī zì xī qiě dān。
莫五别两年,此选无路参。mò wǔ bié liǎng nián,cǐ xuǎn wú lù cān。
书丛借小住,文献思独担。shū cóng jiè xiǎo zhù,wén xiàn sī dú dān。
黄九读中秘,归来日朝三。huáng jiǔ dú zhōng mì,guī lái rì cháo sān。
摊书忘轩冕,穿穴如蠹蟫。tān shū wàng xuān miǎn,chuān xué rú dù yín。
唐四今端孝,尝险备苦甘。táng sì jīn duān xiào,cháng xiǎn bèi kǔ gān。
葛绖舍外寝,高师拜迁谈。gé dié shě wài qǐn,gāo shī bài qiān tán。
不见止三时,莫六更出蓝。bù jiàn zhǐ sān shí,mò liù gèng chū lán。
未肯受蒙因,惟于古乎贪。wèi kěn shòu méng yīn,wéi yú gǔ hū tān。
各抱千秋想,对之我何堪。gè bào qiān qiū xiǎng,duì zhī wǒ hé kān。
身心两衰落,理筹牛骨钻。shēn xīn liǎng shuāi luò,lǐ chóu niú gǔ zuān。
经年风中走,自缚真如蚕。jīng nián fēng zhōng zǒu,zì fù zhēn rú cán。
此集亦何幸,懒拙又见涵。cǐ jí yì hé xìng,lǎn zhuō yòu jiàn hán。
譬但分残冷,我已饫且酣。pì dàn fēn cán lěng,wǒ yǐ yù qiě hān。
小儿强解事,可笑不自惭。xiǎo ér qiáng jiě shì,kě xiào bù zì cán。
未睹宗庙门,焉知有牛函。wèi dǔ zōng miào mén,yān zhī yǒu niú hán。
长者谓可语,亦且慰白鬖。zhǎng zhě wèi kě yǔ,yì qiě wèi bái sān。
当代大师业,吾邦迟远覃。dāng dài dà shī yè,wú bāng chí yuǎn tán。
不知自谁氏,开先启其弇。bù zhī zì shuí shì,kāi xiān qǐ qí yǎn。
于今三十载,守失乃在郯。yú jīn sān shí zài,shǒu shī nǎi zài tán。
北海无细漏,南阁有独探。běi hǎi wú xì lòu,nán gé yǒu dú tàn。
谁信嘉道来,家法多逆男。shuí xìn jiā dào lái,jiā fǎ duō nì nán。
思下牂牁兵,诐邪令受戡。sī xià zāng kē bīng,bì xié lìng shòu kān。
吾衰付公等,此意非狂谭。wú shuāi fù gōng děng,cǐ yì fēi kuáng tán。
独唶世界黑,乾坐忧如惔。dú zé shì jiè hēi,qián zuò yōu rú tán。
乡国盗充斥,去向迷剧骖。xiāng guó dào chōng chì,qù xiàng mí jù cān。
日夕望阡墓,我马何时?。rì xī wàng qiān mù,wǒ mǎ hé shí tán。
安得武陵溪,桃花红映潭。ān dé wǔ líng xī,táo huā hóng yìng tán。
放我及数君,东西对茅庵。fàng wǒ jí shù jūn,dōng xī duì máo ān。
农间辄款户,佳日还舁篮。nóng jiān zhé kuǎn hù,jiā rì hái yú lán。
道泰会有时,聊云乐瓢甔。dào tài huì yǒu shí,liáo yún lè piáo dān。
心长苦发短,念此殊醰醰。xīn zhǎng kǔ fā duǎn,niàn cǐ shū tán tán。

晓行溪上喜而吟

郑珍

昨午点滴不成霤,入夜风雨抬山来。zuó wǔ diǎn dī bù chéng liù,rù yè fēng yǔ tái shān lái。
朝看远水白于鹤,天垂野净无尘埃。cháo kàn yuǎn shuǐ bái yú hè,tiān chuí yě jìng wú chén āi。
檞叶缘村腻没缝,麦穗压陇青成堆。jiě yè yuán cūn nì méi fèng,mài suì yā lǒng qīng chéng duī。
谁泼遥林十斛黛,树肥绿重山欲颓。shuí pō yáo lín shí hú dài,shù féi lǜ zhòng shān yù tuí。
未闻雄鸠唤逐妇,尚见岭云黏不开。wèi wén xióng jiū huàn zhú fù,shàng jiàn lǐng yún nián bù kāi。
雨脚肯愁未断绝,土膏正赖勤滋培。yǔ jiǎo kěn chóu wèi duàn jué,tǔ gāo zhèng lài qín zī péi。
去年眼不识冰雪,沃畬坼兆生草莱。qù nián yǎn bù shí bīng xuě,wò shē chè zhào shēng cǎo lái。
开岁屡得三日雨,天公亦闵黎农灾。kāi suì lǚ dé sān rì yǔ,tiān gōng yì mǐn lí nóng zāi。
破田历适不保泽,水至立涸真可哀。pò tián lì shì bù bǎo zé,shuǐ zhì lì hé zhēn kě āi。
即今春序就垂尽,布种无地宁论栽。jí jīn chūn xù jiù chuí jǐn,bù zhǒng wú dì níng lùn zāi。
田家望望急如火,一雨喜遍叟及孩。tián jiā wàng wàng jí rú huǒ,yī yǔ xǐ biàn sǒu jí hái。
短后晨披不待沐,携犁荷杷衣蓑台。duǎn hòu chén pī bù dài mù,xié lí hé pá yī suō tái。
上田翻车响荦角,低陇叱犊声喧豗。shàng tián fān chē xiǎng luò jiǎo,dī lǒng chì dú shēng xuān huī。
山人亦出行盘徊,沾衣湿屦踏岸苔。shān rén yì chū xíng pán huái,zhān yī shī jù tà àn tái。
天气阴阴杂花远,晓寒嫩嫩溪风回。tiān qì yīn yīn zá huā yuǎn,xiǎo hán nèn nèn xī fēng huí。
人烟稍出苦竹外,渔艇暗度青崖隈。rén yān shāo chū kǔ zhú wài,yú tǐng àn dù qīng yá wēi。
顾怪水轮昨何涩,此日速似千手推。gù guài shuǐ lún zuó hé sè,cǐ rì sù shì qiān shǒu tuī。
皇天助人在俄顷,欲任智力嗟难哉。huáng tiān zhù rén zài é qǐng,yù rèn zhì lì jiē nán zāi。
不知百鸟作何语,似诉中夜厄雨雷。bù zhī bǎi niǎo zuò hé yǔ,shì sù zhōng yè è yǔ léi。
吾得丰年尔亦饱,尔曹莫怨翎翮摧。wú dé fēng nián ěr yì bǎo,ěr cáo mò yuàn líng hé cuī。

桂之树

郑珍

桂之树,树在僦宅前。guì zhī shù,shù zài jiù zhái qián。
三株离立各合抱,一株踞右独茂圆。sān zhū lí lì gè hé bào,yī zhū jù yòu dú mào yuán。
其后大冢京兆阡,其前壁下蒋家田。qí hòu dà zhǒng jīng zhào qiān,qí qián bì xià jiǎng jiā tián。
乐安溪水绕田过,清浅可厉无桥船。lè ān xī shuǐ rào tián guò,qīng qiǎn kě lì wú qiáo chuán。
年年负担指南走,次次涉此求涂便。nián nián fù dān zhǐ nán zǒu,cì cì shè cǐ qiú tú biàn。
丁酉以还食于郡,八十里岁八九旋。dīng yǒu yǐ hái shí yú jùn,bā shí lǐ suì bā jiǔ xuán。
一回别母一回送,桂之树下坐石弦。yī huí bié mǔ yī huí sòng,guì zhī shù xià zuò shí xián。
度溪越陌两不见,母归入竹儿登箯。dù xī yuè mò liǎng bù jiàn,mǔ guī rù zhú ér dēng biān。
此景何时是绝笔,十月初四己亥年。cǐ jǐng hé shí shì jué bǐ,shí yuè chū sì jǐ hài nián。
嗟嗟乎,桂之树,吾欲祝尔旦暮死,使我茫无旧迹更可怜。jiē jiē hū,guì zhī shù,wú yù zhù ěr dàn mù sǐ,shǐ wǒ máng wú jiù jì gèng kě lián。
吾不祝尔旦暮死,使我自今抚尔长潸然。wú bù zhù ěr dàn mù sǐ,shǐ wǒ zì jīn fǔ ěr zhǎng shān rán。
桂树止无情,永念对葱芊。guì shù zhǐ wú qíng,yǒng niàn duì cōng qiān。

飞云岩

郑珍

扶舆灵秀各有分,贵州得此一朵云。fú yú líng xiù gè yǒu fēn,guì zhōu dé cǐ yī duǒ yún。
蛮风万古吹不化,中有元气常氤氲。mán fēng wàn gǔ chuī bù huà,zhōng yǒu yuán qì cháng yīn yūn。
造化之手信幻极,四海不作雷同文。zào huà zhī shǒu xìn huàn jí,sì hǎi bù zuò léi tóng wén。
兹岩岂复涉世想,云将授削天磨斤。zī yán qǐ fù shè shì xiǎng,yún jiāng shòu xuē tiān mó jīn。
成时莫自赞其妙,俗间巧颂徒云云。chéng shí mò zì zàn qí miào,sú jiān qiǎo sòng tú yún yún。
经巢居士鸾鹤群,一丝不净落世氛。jīng cháo jū shì luán hè qún,yī sī bù jìng luò shì fēn。
纡行五日为看此,所见乃过前所闻。yū xíng wǔ rì wèi kàn cǐ,suǒ jiàn nǎi guò qián suǒ wén。
十里泉声接幽壑,苍苍万木烟缤纷。shí lǐ quán shēng jiē yōu hè,cāng cāng wàn mù yān bīn fēn。
买宅径思傍云住,下视扰攘同飞蛟。mǎi zhái jìng sī bàng yún zhù,xià shì rǎo rǎng tóng fēi jiāo。
犵童獠妇不雕琢,岁时鸡豆情殷殷。gē tóng liáo fù bù diāo zuó,suì shí jī dòu qíng yīn yīn。
那能龌龊走尘状,过而识悔神当欣。nà néng wò chuò zǒu chén zhuàng,guò ér shí huǐ shén dāng xīn。
儿女催人待粗了,挥手一谢云中君。ér nǚ cuī rén dài cū le,huī shǒu yī xiè yún zhōng jūn。

题北海亭图

郑珍

黄芝萎地茄花明,十狗五彪恣纵横。huáng zhī wēi dì jiā huā míng,shí gǒu wǔ biāo zì zòng héng。
地轰天鸣覆乾清,北海亭子乃孤撑。dì hōng tiān míng fù qián qīng,běi hǎi tíng zi nǎi gū chēng。
亭中老翁一诸生,举手欲障斗内星。tíng zhōng lǎo wēng yī zhū shēng,jǔ shǒu yù zhàng dòu nèi xīng。
惜哉当日事不成,正气耿耿留元精。xī zāi dāng rì shì bù chéng,zhèng qì gěng gěng liú yuán jīng。
吾观史家已吞声,此图复出二百载,澒洞千秋思古情。wú guān shǐ jiā yǐ tūn shēng,cǐ tú fù chū èr bǎi zài,hòng dòng qiān qiū sī gǔ qíng。
蟒山压筵苍郁葱,展图惨怛来悲风。mǎng shān yā yán cāng yù cōng,zhǎn tú cǎn dá lái bēi fēng。
江光黯黯云冥蒙,若有人兮烟树丛。jiāng guāng àn àn yún míng méng,ruò yǒu rén xī yān shù cóng。
倏忽置身画图里,眼底尽是人中龙。shū hū zhì shēn huà tú lǐ,yǎn dǐ jǐn shì rén zhōng lóng。
举幡慷慨孙夏峰,赤帻从之张果中。jǔ fān kāng kǎi sūn xià fēng,chì zé cóng zhī zhāng guǒ zhōng。
策蹇掀髯去匆匆,醵金无乃鹿太公。cè jiǎn xiān rán qù cōng cōng,jù jīn wú nǎi lù tài gōng。
团瓢深墨小镫笼,破柱复壁难为容。tuán piáo shēn mò xiǎo dèng lóng,pò zhù fù bì nán wèi róng。
完天朱老侠胆雄,吴桥归卧齁隆隆。wán tiān zhū lǎo xiá dǎn xióng,wú qiáo guī wò hōu lóng lóng。
秘狱此时走尸虫,伤心投匦仍未终。mì yù cǐ shí zǒu shī chóng,shāng xīn tóu guǐ réng wèi zhōng。
后来者谁茅止翁,此老十万兵罗胸。hòu lái zhě shuí máo zhǐ wēng,cǐ lǎo shí wàn bīng luó xiōng。
婆娑柳下杖瘢红,戟指尚自谈辽东。pó suō liǔ xià zhàng bān hóng,jǐ zhǐ shàng zì tán liáo dōng。
太常堂堂儒者宗,晚学农圃悲天梦。tài cháng táng táng rú zhě zōng,wǎn xué nóng pǔ bēi tiān mèng。
矫首似望孙文忠,历历斯人肝肺同。jiǎo shǒu shì wàng sūn wén zhōng,lì lì sī rén gān fèi tóng。
一重一掩吾安从,大叫乃止一亩宫。yī zhòng yī yǎn wú ān cóng,dà jiào nǎi zhǐ yī mǔ gōng。
吾知画师非俗工,直以浩气还太空。wú zhī huà shī fēi sú gōng,zhí yǐ hào qì hái tài kōng。
吁嗟!阳球不作司隶死,清流故让此曹子。xū jiē!yáng qiú bù zuò sī lì sǐ,qīng liú gù ràng cǐ cáo zi。
朱家鲁褒徒为耳,独此炯炯差足恃。zhū jiā lǔ bāo tú wèi ěr,dú cǐ jiǒng jiǒng chà zú shì。
长叹英贤皆已矣,卷去斯亭掷杯起,白虹正贯旁沟水。zhǎng tàn yīng xián jiē yǐ yǐ,juǎn qù sī tíng zhì bēi qǐ,bái hóng zhèng guàn páng gōu shuǐ。

月下对菊示子何

郑珍

天公爱菊同幽人,夜遣明月来写真。tiān gōng ài jú tóng yōu rén,yè qiǎn míng yuè lái xiě zhēn。
秋魂尽入影中去,澹澹花枝空有痕。qiū hún jǐn rù yǐng zhōng qù,dàn dàn huā zhī kōng yǒu hén。
半山亭子坐来久,衣袂渐冷胸中温。bàn shān tíng zi zuò lái jiǔ,yī mèi jiàn lěng xiōng zhōng wēn。
花气增浓月益白,枝枝插在玻璃盆。huā qì zēng nóng yuè yì bái,zhī zhī chā zài bō lí pén。
深露微光上蛛网,暗蛩细响吟篱根。shēn lù wēi guāng shàng zhū wǎng,àn qióng xì xiǎng yín lí gēn。
凉风疏疏度不尽,时见水面鱼吹纹。liáng fēng shū shū dù bù jǐn,shí jiàn shuǐ miàn yú chuī wén。
乾坤清气盎两候,不在深夜即在晨。qián kūn qīng qì àng liǎng hòu,bù zài shēn yè jí zài chén。
昏昏世中声色窟,那得一刻能鲜新。hūn hūn shì zhōng shēng sè kū,nà dé yī kè néng xiān xīn。
君思此时富贵儿,多少膻荤聚飞蚊。jūn sī cǐ shí fù guì ér,duō shǎo shān hūn jù fēi wén。
香衾醉眼待苏醒,已日白日堆红尘。xiāng qīn zuì yǎn dài sū xǐng,yǐ rì bái rì duī hóng chén。
百岁何由见此景,老死不知清净因。bǎi suì hé yóu jiàn cǐ jǐng,lǎo sǐ bù zhī qīng jìng yīn。
我今无愁亦无乐,默默饱受花月薰。wǒ jīn wú chóu yì wú lè,mò mò bǎo shòu huā yuè xūn。
意惬不须爪爬背,四山岑寂同忘言。yì qiè bù xū zhǎo pá bèi,sì shān cén jì tóng wàng yán。

携儿游上下天门过生日地在桐梓郭东十五里山势凑此峭迫上下距里许开为两门皆悬壁穹窿深十余丈其宽倍之溱溪东源所经未涨时人可过两门内有田有村游其中俯仰周览皆崖石苍白相间而垠堮上又皆长萝古松碧入云表恍然已出尘世也

郑珍

不知为先有水后有山,山来避水过其间。bù zhī wèi xiān yǒu shuǐ hòu yǒu shān,shān lái bì shuǐ guò qí jiān。
抑不知先有山后有水,水来破山出其里。yì bù zhī xiān yǒu shān hòu yǒu shuǐ,shuǐ lái pò shān chū qí lǐ。
春风铿杖游天门,两门中若桃花源。chūn fēng kēng zhàng yóu tiān mén,liǎng mén zhōng ruò táo huā yuán。
小儿怪问山水意,异境恍惚难为言。xiǎo ér guài wèn shān shuǐ yì,yì jìng huǎng hū nán wèi yán。
尝疑混沌时,必有物混成。cháng yí hùn dùn shí,bì yǒu wù hùn chéng。
十二万年中,布置开天明。shí èr wàn nián zhōng,bù zhì kāi tiān míng。
继又几何年,辟地令就千万形。jì yòu jǐ hé nián,pì dì lìng jiù qiān wàn xíng。
然后下视历历者河岳,上视昭昭为日星。rán hòu xià shì lì lì zhě hé yuè,shàng shì zhāo zhāo wèi rì xīng。
人目之所不及见,知有几许神妙何从名。rén mù zhī suǒ bù jí jiàn,zhī yǒu jǐ xǔ shén miào hé cóng míng。
如此小山川,其初骨脉殊不清。rú cǐ xiǎo shān chuān,qí chū gǔ mài shū bù qīng。
爬高抉塞举手事,奇熊诡状因以呈。pá gāo jué sāi jǔ shǒu shì,qí xióng guǐ zhuàng yīn yǐ chéng。
今观太华峰,掌蹠遗巨灵。jīn guān tài huá fēng,zhǎng zhí yí jù líng。
寻当雷劈山,瞬息已变更。xún dāng léi pī shān,shùn xī yǐ biàn gèng。
何况天地母,可以智力思议求其能。hé kuàng tiān dì mǔ,kě yǐ zhì lì sī yì qiú qí néng。
看山自有真,心会不在远。kàn shān zì yǒu zhēn,xīn huì bù zài yuǎn。
强欲索根原,纵得亦已浅。qiáng yù suǒ gēn yuán,zòng dé yì yǐ qiǎn。
我观我生犹未知,且可山水相娱嬉。wǒ guān wǒ shēng yóu wèi zhī,qiě kě shān shuǐ xiāng yú xī。
何缘无事自取闹,笑看岩间红杏枝。hé yuán wú shì zì qǔ nào,xiào kàn yán jiān hóng xìng zhī。

晓登铜崖

郑珍

一百八滩经过尽,披衣晓起踏铜崖。yī bǎi bā tān jīng guò jǐn,pī yī xiǎo qǐ tà tóng yá。
双江一碧渺然去,孤屿中流无限佳。shuāng jiāng yī bì miǎo rán qù,gū yǔ zhōng liú wú xiàn jiā。
水气昏昏迷雉堞,人烟穰穰哄鱼鲑。shuǐ qì hūn hūn mí zhì dié,rén yān ráng ráng hǒng yú guī。
山川自古征蛮地,博得登临写壮怀。shān chuān zì gǔ zhēng mán dì,bó dé dēng lín xiě zhuàng huái。

病起同山阴王个峰上舍绥阳丁右衡孝廉登城南文昌阁

郑珍

峥嵘杰阁压符关,病骨凌虚胆尚豩。zhēng róng jié gé yā fú guān,bìng gǔ líng xū dǎn shàng bīn。
漠漠云开巴子国,盘盘江绕没丁山。mò mò yún kāi bā zi guó,pán pán jiāng rào méi dīng shān。
青天一握神难越,白鸟双飞意正间。qīng tiān yī wò shén nán yuè,bái niǎo shuāng fēi yì zhèng jiān。
顿作西来登览兴,不因微挫露颓颜。dùn zuò xī lái dēng lǎn xīng,bù yīn wēi cuò lù tuí yán。

次韵春感其一

郑珍

杜陵四十亩黄柑,兴到掷在瀼西潭。dù líng sì shí mǔ huáng gān,xīng dào zhì zài ráng xī tán。
此老穷余尚阔壮,天公笑绝倒东南。cǐ lǎo qióng yú shàng kuò zhuàng,tiān gōng xiào jué dào dōng nán。
虫鱼尔雅嗟何用,龙象空王不可参。chóng yú ěr yǎ jiē hé yòng,lóng xiàng kōng wáng bù kě cān。
间把春情愚玉女,百花齐向树头簪。jiān bǎ chūn qíng yú yù nǚ,bǎi huā qí xiàng shù tóu zān。
3212