古诗词

次韵春感其一

郑珍

杜陵四十亩黄柑,兴到掷在瀼西潭。dù líng sì shí mǔ huáng gān,xīng dào zhì zài ráng xī tán。
此老穷余尚阔壮,天公笑绝倒东南。cǐ lǎo qióng yú shàng kuò zhuàng,tiān gōng xiào jué dào dōng nán。
虫鱼尔雅嗟何用,龙象空王不可参。chóng yú ěr yǎ jiē hé yòng,lóng xiàng kōng wáng bù kě cān。
间把春情愚玉女,百花齐向树头簪。jiān bǎ chūn qíng yú yù nǚ,bǎi huā qí xiàng shù tóu zān。

郑珍

清贵州遵义人,字子尹,号柴翁。道光十七年举人,选荔波县训导。咸丰间告归。同治初补江苏知县,未行而卒。学宗许郑,精通文字音韵之学,熟悉古代宫室冠服制度。有《礼仪私笺》、《轮舆私笺》、《说文新附考》、《巢经巢经说》、《巢经巢集》等。 郑珍的作品>>

猜您喜欢

晚望

郑珍

向晚古原上,悠然太古春。xiàng wǎn gǔ yuán shàng,yōu rán tài gǔ chūn。
碧云收去鸟,翠稻出行人。bì yún shōu qù niǎo,cuì dào chū xíng rén。
水色秋前静,山容雨后新。shuǐ sè qiū qián jìng,shān róng yǔ hòu xīn。
独怜溪左右,十室九家贫。dú lián xī zuǒ yòu,shí shì jiǔ jiā pín。

舟出合江

郑珍

岸晓树光浮,晴江浩浩流。àn xiǎo shù guāng fú,qíng jiāng hào hào liú。
掉头迷鳛部,弹指见巴州。diào tóu mí xí bù,dàn zhǐ jiàn bā zhōu。
汗漫非前计,苍茫信壮游。hàn màn fēi qián jì,cāng máng xìn zhuàng yóu。
独来苏李后,同路不同舟。dú lái sū lǐ hòu,tóng lù bù tóng zhōu。

有感

郑珍

一榻来青阁,三霜古白田。yī tà lái qīng gé,sān shuāng gǔ bái tián。
丹铅销削布,文献付山川。dān qiān xiāo xuē bù,wén xiàn fù shān chuān。
服渐为人指,刀应善自全。fú jiàn wèi rén zhǐ,dāo yīng shàn zì quán。
长怀豆卢杖,搔首意茫然。zhǎng huái dòu lú zhàng,sāo shǒu yì máng rán。

有感

郑珍

太祝瞎无翳,仲车聋有灵。tài zhù xiā wú yì,zhòng chē lóng yǒu líng。
海澄何日见,世议皱眉听。hǎi chéng hé rì jiàn,shì yì zhòu méi tīng。
烽火通龙国,楼船断鲒亭。fēng huǒ tōng lóng guó,lóu chuán duàn jié tíng。
黄头方选壮,鸡肋愧刘伶。huáng tóu fāng xuǎn zhuàng,jī lē kuì liú líng。

送王香杜归诸城

郑珍

仕路嵚巇莫复陈,东齐归客旧词臣。shì lù qīn xī mò fù chén,dōng qí guī kè jiù cí chén。
达官大要非奇士,南国从来泣美人。dá guān dà yào fēi qí shì,nán guó cóng lái qì měi rén。
誓墓文章终愤俗,藏镫性癖颇愁亲。shì mù wén zhāng zhōng fèn sú,cáng dèng xìng pǐ pǒ chóu qīn。
白鱼青笋平安到,书疏无忘寄子真。bái yú qīng sǔn píng ān dào,shū shū wú wàng jì zi zhēn。

山行

郑珍

路出盘江所滥觞,万山无主夕阳荒。lù chū pán jiāng suǒ làn shāng,wàn shān wú zhǔ xī yáng huāng。
肩舆冷瘦寻村远,石气青红过雨凉。jiān yú lěng shòu xún cūn yuǎn,shí qì qīng hóng guò yǔ liáng。
国陋翻宜丛桧大,路难方觉苦荍香。guó lòu fān yí cóng guì dà,lù nán fāng jué kǔ qiáo xiāng。
穷途未倦平生意,欲采间花种夜郎。qióng tú wèi juàn píng shēng yì,yù cǎi jiān huā zhǒng yè láng。

贵阳寄内

郑珍

六年不试北风寒,又历人间行路难。liù nián bù shì běi fēng hán,yòu lì rén jiān xíng lù nán。
慰别漫云成仕宦,出门止解望平安。wèi bié màn yún chéng shì huàn,chū mén zhǐ jiě wàng píng ān。
沈阴累日天如合,积冻迷冈岁欲阑。shěn yīn lèi rì tiān rú hé,jī dòng mí gāng suì yù lán。
辛苦未旬吾已倦,计程八十到春官。xīn kǔ wèi xún wú yǐ juàn,jì chéng bā shí dào chūn guān。

次韵春感其二

郑珍

春物昌昌遍九州,逍遥好共太虚游。chūn wù chāng chāng biàn jiǔ zhōu,xiāo yáo hǎo gòng tài xū yóu。
多情世到玉溪别,说恨天教小杜优。duō qíng shì dào yù xī bié,shuō hèn tiān jiào xiǎo dù yōu。
药院晴线空有影,蓉城花雾竟无谋。yào yuàn qíng xiàn kōng yǒu yǐng,róng chéng huā wù jìng wú móu。
生憎邻舍间歌管,未中思量尽不收。shēng zēng lín shě jiān gē guǎn,wèi zhōng sī liàng jǐn bù shōu。

八月贵阳寄新化邹叔绩兴义

郑珍

似闻说友临安志,季绪年来肆乙涂。shì wén shuō yǒu lín ān zhì,jì xù nián lái sì yǐ tú。
谁遣不书驴市券,故应难语马坊奴。shuí qiǎn bù shū lǘ shì quàn,gù yīng nán yǔ mǎ fāng nú。
秋风笔挟南盘壮,落日心悬首望孤。qiū fēng bǐ xié nán pán zhuàng,luò rì xīn xuán shǒu wàng gū。
岁岁说归归未得,黄金虚牝可长吁。suì suì shuō guī guī wèi dé,huáng jīn xū pìn kě zhǎng xū。

书樾峰诗稿后

郑珍

乾坤清气一枝笔,不落人间得意场。qián kūn qīng qì yī zhī bǐ,bù luò rén jiān dé yì chǎng。
官退却惊诗力进,晚凉携卷语山光。guān tuì què jīng shī lì jìn,wǎn liáng xié juǎn yǔ shān guāng。

正月十四日作三绝句即书子何所携明周服卿梅花卷后时子何将行矣

郑珍

寒山香火已萧萧,卿子芝盘亦寂寥。hán shān xiāng huǒ yǐ xiāo xiāo,qīng zi zhī pán yì jì liáo。
醉撚疏枝成独笑,内人生日是今朝。zuì niǎn shū zhī chéng dú xiào,nèi rén shēng rì shì jīn cháo。

正月十四日作三绝句即书子何所携明周服卿梅花卷后时子何将行矣

郑珍

疏影词成去范村,小红低唱不堪闻。shū yǐng cí chéng qù fàn cūn,xiǎo hóng dī chàng bù kān wén。
明朝驿路相思处,回首梅花是白云。míng cháo yì lù xiāng sī chù,huí shǒu méi huā shì bái yún。

同柏容郘亭泛舟过禹门山还饮姑园

郑珍

老去人事多,所乐在襟带。lǎo qù rén shì duō,suǒ lè zài jīn dài。
向来济胜具,浪掷悔无赖。xiàng lái jì shèng jù,làng zhì huǐ wú lài。
东里山水平,当门此其最。dōng lǐ shān shuǐ píng,dāng mén cǐ qí zuì。
五弟入村来,食藿不我粝。wǔ dì rù cūn lái,shí huò bù wǒ lì。
老檬又好事,能令小船大。lǎo méng yòu hǎo shì,néng lìng xiǎo chuán dà。
秀才作游戏,方舟正无害。xiù cái zuò yóu xì,fāng zhōu zhèng wú hài。
水光青竹间,山影红树外。shuǐ guāng qīng zhú jiān,shān yǐng hóng shù wài。
招提上绝壁,草木纷晚馤。zhāo tí shàng jué bì,cǎo mù fēn wǎn ài。
放言徒充栋,子余所沾丐。fàng yán tú chōng dòng,zi yú suǒ zhān gài。
吾儒有奇邪,何责彼狡狯。wú rú yǒu qí xié,hé zé bǐ jiǎo kuài。
老僧喜我醉,请书压涛濑。lǎo sēng xǐ wǒ zuì,qǐng shū yā tāo lài。
为攀千丈崖,印我百年蜕。wèi pān qiān zhàng yá,yìn wǒ bǎi nián tuì。
两孺尽葵栗,催归荫松盖。liǎng rú jǐn kuí lì,cuī guī yīn sōng gài。
野人飨官具,邱嫂无已太。yě rén xiǎng guān jù,qiū sǎo wú yǐ tài。
公然登蟹羹,此真未前蔡。gōng rán dēng xiè gēng,cǐ zhēn wèi qián cài。
明傥不吝晴,上流可扬汰。míng tǎng bù lìn qíng,shàng liú kě yáng tài。
会禽石斑鱼,更与斫新鲙。huì qín shí bān yú,gèng yǔ zhuó xīn kuài。

黄焦石

郑珍

后园黄焦石,厥癞如虾蟆。hòu yuán huáng jiāo shí,jué lài rú xiā má。
古柏覆其顶,苍苔布其窊。gǔ bǎi fù qí dǐng,cāng tái bù qí wā。
石脚何所有,纂纂楙木瓜。shí jiǎo hé suǒ yǒu,zuǎn zuǎn mào mù guā。
石缝何所有,黄黄蘹香花。shí fèng hé suǒ yǒu,huáng huáng huái xiāng huā。
初来治兹圃,地瘠不可铧。chū lái zhì zī pǔ,dì jí bù kě huá。
辛勤我母力,十年拥粪渣。xīn qín wǒ mǔ lì,shí nián yōng fèn zhā。
不知鋊几锄,硌确化为畬。bù zhī yù jǐ chú,gè què huà wèi shē。
秋分摘番椒,夏至区紫笳。qiū fēn zhāi fān jiāo,xià zhì qū zǐ jiā。
小满拔葱蒜,端阳轩头麻。xiǎo mǎn bá cōng suàn,duān yáng xuān tóu má。
头上覆尺巾,细意毫不差。tóu shàng fù chǐ jīn,xì yì háo bù chà。
时来憩石上,汗泚慈色加。shí lái qì shí shàng,hàn cǐ cí sè jiā。
指麾小儿女,亦学事作家。zhǐ huī xiǎo ér nǚ,yì xué shì zuò jiā。
观之不如意,复起为补苴。guān zhī bù rú yì,fù qǐ wèi bǔ jū。
旧时值坐处,尘涴风与爬。jiù shí zhí zuò chù,chén wò fēng yǔ pá。
尔来三四年,荒翳藏蛇蛙。ěr lái sān sì nián,huāng yì cáng shé wā。
独拨莽中觅,陨涕至日斜。dú bō mǎng zhōng mì,yǔn tì zhì rì xié。

崖堑口

郑珍

群崖力弄险,挤天作曲尺。qún yá lì nòng xiǎn,jǐ tiān zuò qū chǐ。
树从开辟青,石积混沌白。shù cóng kāi pì qīng,shí jī hùn dùn bái。
一溪中荡啮,闻声俯来黑。yī xī zhōng dàng niè,wén shēng fǔ lái hēi。
孤云带去鸟,飞避不留迹。gū yún dài qù niǎo,fēi bì bù liú jì。
白日落其内,炎天起寒色。bái rì luò qí nèi,yán tiān qǐ hán sè。
阴沈疑鬼宫,宛转入暗壁。yīn shěn yí guǐ gōng,wǎn zhuǎn rù àn bì。
来者自天降,当顶踏我帻。lái zhě zì tiān jiàng,dāng dǐng tà wǒ zé。
两心各成惊,熟视始定魄。liǎng xīn gè chéng jīng,shú shì shǐ dìng pò。
盘盘逶地缝,忽出井口窄。pán pán wēi dì fèng,hū chū jǐng kǒu zhǎi。
觅路者谁子,此眼真有力。mì lù zhě shuí zi,cǐ yǎn zhēn yǒu lì。
是邦平播前,恍惚难尽识。shì bāng píng bō qián,huǎng hū nán jǐn shí。
一朝会平荡,茶盐得通易。yī cháo huì píng dàng,chá yán dé tōng yì。
山川终古来,恐究沦异域。shān chuān zhōng gǔ lái,kǒng jiū lún yì yù。
31123