古诗词

郑用锡

壬子生日二首

郑用锡

蒲酒觞开览揆辰,此生修短本前因。pú jiǔ shāng kāi lǎn kuí chén,cǐ shēng xiū duǎn běn qián yīn。
故乡旧雨稀同辈,天末晨星剩几人!gù xiāng jiù yǔ xī tóng bèi,tiān mò chén xīng shèng jǐ rén!
敢拟灵光存鲁殿,同游衢壤作尧民。gǎn nǐ líng guāng cún lǔ diàn,tóng yóu qú rǎng zuò yáo mín。
自惭樗栎终无用,居上由来望积薪。zì cán chū lì zhōng wú yòng,jū shàng yóu lái wàng jī xīn。

荐阶茂才小饮北郭园赠诗,和原韵四首

郑用锡

幸逢孔李属通家,难得英龄富五车。xìng féng kǒng lǐ shǔ tōng jiā,nán dé yīng líng fù wǔ chē。
愧我鬓丝添作雪,羡君手笔梦生花。kuì wǒ bìn sī tiān zuò xuě,xiàn jūn shǒu bǐ mèng shēng huā。
多时蠖屈才逾壮,此去鹏抟路岂赊!duō shí huò qū cái yú zhuàng,cǐ qù péng tuán lù qǐ shē!
自古晚成原大器,一杯相属莫咨嗟。zì gǔ wǎn chéng yuán dà qì,yī bēi xiāng shǔ mò zī jiē。

荐阶茂才小饮北郭园赠诗,和原韵四首

郑用锡

功深面壁已多年,一梦邱迟碎锦妍。gōng shēn miàn bì yǐ duō nián,yī mèng qiū chí suì jǐn yán。
文选维摩承祖德,法书萧寺继前贤。wén xuǎn wéi mó chéng zǔ dé,fǎ shū xiāo sì jì qián xián。
莲花入幕称佳士,鹤氅同舟望若仙。lián huā rù mù chēng jiā shì,hè chǎng tóng zhōu wàng ruò xiān。
曾伴词曹星使出,天涯衣钵待人传!céng bàn cí cáo xīng shǐ chū,tiān yá yī bō dài rén chuán!

荐阶茂才小饮北郭园赠诗,和原韵四首

郑用锡

丘园养拙拜经神,敢比躬耕郑子贞!qiū yuán yǎng zhuō bài jīng shén,gǎn bǐ gōng gēng zhèng zi zhēn!
懒扫门庭留鼓吹,曾携杖履近星辰。lǎn sǎo mén tíng liú gǔ chuī,céng xié zhàng lǚ jìn xīng chén。
林泉有梦依天上,文学何缘托海滨。lín quán yǒu mèng yī tiān shàng,wén xué hé yuán tuō hǎi bīn。
幸遇足音空谷贲,多君不薄退休人。xìng yù zú yīn kōng gǔ bēn,duō jūn bù báo tuì xiū rén。

荐阶茂才小饮北郭园赠诗,和原韵四首

郑用锡

七年书剑感飘零,今日相逢水上萍。qī nián shū jiàn gǎn piāo líng,jīn rì xiāng féng shuǐ shàng píng。
折柬相招来旧雨,衔杯无语怅晨星。zhé jiǎn xiāng zhāo lái jiù yǔ,xián bēi wú yǔ chàng chén xīng。
才如曲逆贫非病,人是次公醉亦醒。cái rú qū nì pín fēi bìng,rén shì cì gōng zuì yì xǐng。
此别为君操左券,应从千佛列名经。cǐ bié wèi jūn cāo zuǒ quàn,yīng cóng qiān fú liè míng jīng。

丙辰元日

郑用锡

蜗角蛮疆息战争,海隅又复岁时更。wō jiǎo mán jiāng xī zhàn zhēng,hǎi yú yòu fù suì shí gèng。
持家生计忧难补,比户官祖苦尚征。chí jiā shēng jì yōu nán bǔ,bǐ hù guān zǔ kǔ shàng zhēng。
对镜二毛惭易老,观书双眼幸犹明。duì jìng èr máo cán yì lǎo,guān shū shuāng yǎn xìng yóu míng。
为充天庾催输粟,转漕功谁第一成!wèi chōng tiān yǔ cuī shū sù,zhuǎn cáo gōng shuí dì yī chéng!

荐阶赠诗,再和元韵二首

郑用锡

谁能只手挽狂澜,莽莽乾坤醉里看。shuí néng zhǐ shǒu wǎn kuáng lán,mǎng mǎng qián kūn zuì lǐ kàn。
绛帐十年吾已老,青毡一领汝犹寒。jiàng zhàng shí nián wú yǐ lǎo,qīng zhān yī lǐng rǔ yóu hán。
得供菽饱知非易,说到薪传大是难。dé gōng shū bǎo zhī fēi yì,shuō dào xīn chuán dà shì nán。
千古几人能述作,文章我愧尚推韩。qiān gǔ jǐ rén néng shù zuò,wén zhāng wǒ kuì shàng tuī hán。

荐阶赠诗,再和元韵二首

郑用锡

如此头颅唤奈何,蚕丝到老已无多。rú cǐ tóu lú huàn nài hé,cán sī dào lǎo yǐ wú duō。
聊同蚓吹重泉出,敢许蛙鸣两部歌。liáo tóng yǐn chuī zhòng quán chū,gǎn xǔ wā míng liǎng bù gē。
自笑桑田容我适,无端铁砚课孙磨。zì xiào sāng tián róng wǒ shì,wú duān tiě yàn kè sūn mó。
诗书且领清闲福,日月凭他似掷梭。shī shū qiě lǐng qīng xián fú,rì yuè píng tā shì zhì suō。

有感

郑用锡

缃帙何曾富五车,稍能吟咏足豪华。xiāng zhì hé céng fù wǔ chē,shāo néng yín yǒng zú háo huá。
无多远识辽东豕,自笑拘墟井里蛙。wú duō yuǎn shí liáo dōng shǐ,zì xiào jū xū jǐng lǐ wā。
嘈杂声音惟和蚓,编排字句欲涂鸦。cáo zá shēng yīn wéi hé yǐn,biān pái zì jù yù tú yā。
詅痴符己人人画,覆瓿文章莫漫夸!líng chī fú jǐ rén rén huà,fù bù wén zhāng mò màn kuā!

颂述安司马德政二首

郑用锡

盘根错节独恢恢,两载需公保障才。pán gēn cuò jié dú huī huī,liǎng zài xū gōng bǎo zhàng cái。
每为鞭长防远道,却愁火灭更燃灰。měi wèi biān zhǎng fáng yuǎn dào,què chóu huǒ miè gèng rán huī。
栉风沐雨知谁苦,卧辙攀辕盼再来。zhì fēng mù yǔ zhī shuí kǔ,wò zhé pān yuán pàn zài lái。
如此劬劳真父母,替人召杜许追陪。rú cǐ qú láo zhēn fù mǔ,tì rén zhào dù xǔ zhuī péi。

颂述安司马德政二首

郑用锡

谁借阶前尺地扬,春风桃李遍公堂。shuí jiè jiē qián chǐ dì yáng,chūn fēng táo lǐ biàn gōng táng。
万间广厦罗冯铗,一勺廉泉润赵囊。wàn jiān guǎng shà luó féng jiá,yī sháo lián quán rùn zhào náng。
月旦衡文亲几席,璆琳得士列门墙。yuè dàn héng wén qīn jǐ xí,qiú lín dé shì liè mén qiáng。
却惭笔砚荒芜者,许我青毡炙末光。què cán bǐ yàn huāng wú zhě,xǔ wǒ qīng zhān zhì mò guāng。

正月三日即景

郑用锡

年华今日叶三阳,微雨初睛曙色光。nián huá jīn rì yè sān yáng,wēi yǔ chū jīng shǔ sè guāng。
胜地谁游邛竹杖,名园仍守古柴桑。shèng dì shuí yóu qióng zhú zhàng,míng yuán réng shǒu gǔ chái sāng。
衣冠揖让分甘赠,杯勺纵横索酒尝。yī guān yī ràng fēn gān zèng,bēi sháo zòng héng suǒ jiǔ cháng。
赢得老夫仍独坐,欲寻梅柳问东皇。yíng dé lǎo fū réng dú zuò,yù xún méi liǔ wèn dōng huáng。

送神迎神作

郑用锡

阊阖鹓班玉笋联,如何诸佛亦朝天?chāng hé yuān bān yù sǔn lián,rú hé zhū fú yì cháo tiān?
云车风马家家送,卯酒辛盘度度虔。yún chē fēng mǎ jiā jiā sòng,mǎo jiǔ xīn pán dù dù qián。
乞奏绿章香一缕,拈投杯珓酒当筵。qǐ zòu lǜ zhāng xiāng yī lǚ,niān tóu bēi jiào jiǔ dāng yán。
邮程计汝无多日,只在新年接旧年。yóu chéng jì rǔ wú duō rì,zhǐ zài xīn nián jiē jiù nián。

罗兼三

郑用锡

音书久已断文鳞,今日刀环幸再亲。yīn shū jiǔ yǐ duàn wén lín,jīn rì dāo huán xìng zài qīn。
一十三年沉苦海,二千馀里作劳薪。yī shí sān nián chén kǔ hǎi,èr qiān yú lǐ zuò láo xīn。
西江流水难销恨,南国归帆许问津。xī jiāng liú shuǐ nán xiāo hèn,nán guó guī fān xǔ wèn jīn。
从此家乡长聚首,赢他遗骨瘗边尘。cóng cǐ jiā xiāng zhǎng jù shǒu,yíng tā yí gǔ yì biān chén。

叹老

郑用锡

为底踆乌岁月催,挥戈莫挽夕阳回。wèi dǐ cūn wū suì yuè cuī,huī gē mò wǎn xī yáng huí。
关心此后情难了,触目当前志已灰。guān xīn cǐ hòu qíng nán le,chù mù dāng qián zhì yǐ huī。
老得馀闲庸是福,身能早退拙为媒。lǎo dé yú xián yōng shì fú,shēn néng zǎo tuì zhuō wèi méi。
悠悠世事凭谁料,剥复盈亏任去来。yōu yōu shì shì píng shuí liào,bō fù yíng kuī rèn qù lái。

遣闷

郑用锡

蓬门寂寂久张罗,兀坐如僧奈老何!péng mén jì jì jiǔ zhāng luó,wù zuò rú sēng nài lǎo hé!
已分闲云容我懒,可怜短墨当人磨。yǐ fēn xián yún róng wǒ lǎn,kě lián duǎn mò dāng rén mó。
春来欲访梅花讯,梦醒初听鸟雀歌。chūn lái yù fǎng méi huā xùn,mèng xǐng chū tīng niǎo què gē。
如此韶华聊自遣,敢云托体并山阿?rú cǐ sháo huá liáo zì qiǎn,gǎn yún tuō tǐ bìng shān ā?

述德

郑用锡

当知贻厥起寒儒,凿砚为田得食租。dāng zhī yí jué qǐ hán rú,záo yàn wèi tián dé shí zū。
毕世俭勤尝薤韭,千秋俎豆盼枌榆。bì shì jiǎn qín cháng xiè jiǔ,qiān qiū zǔ dòu pàn fén yú。
刊碑父老谈名姓,遗矱儿孙谨步趋。kān bēi fù lǎo tán míng xìng,yí yuē ér sūn jǐn bù qū。
犹记弥留清白语,传家即此是良图。yóu jì mí liú qīng bái yǔ,chuán jiā jí cǐ shì liáng tú。

铁钱

郑用锡

竟化铜山作铁钱,一文偿十百偿千。jìng huà tóng shān zuò tiě qián,yī wén cháng shí bǎi cháng qiān。
度支已告脂膏竭,阿堵无殊品质悬。dù zhī yǐ gào zhī gāo jié,ā dǔ wú shū pǐn zhì xuán。
如此六州真铸错,可怜九府欲通权。rú cǐ liù zhōu zhēn zhù cuò,kě lián jiǔ fǔ yù tōng quán。
从今万选何人重,却对泉刀一黯然。cóng jīn wàn xuǎn hé rén zhòng,què duì quán dāo yī àn rán。

改葬先茔

郑用锡

牛眠欲卜几盘桓,劫火连天泪暗弹。niú mián yù bo jǐ pán huán,jié huǒ lián tiān lèi àn dàn。
生有宝田传世在,死无石椁护身难。shēng yǒu bǎo tián chuán shì zài,sǐ wú shí guǒ hù shēn nán。
一坏骨肉仍同穴,百代衣冠择所安。yī huài gǔ ròu réng tóng xué,bǎi dài yī guān zé suǒ ān。
此后儿孙应稍慰,天长地久共漫漫。cǐ hòu ér sūn yīng shāo wèi,tiān zhǎng dì jiǔ gòng màn màn。

咏斋中梅柳

郑用锡

小斋梅柳斗韶光,各自争春各擅长。xiǎo zhāi méi liǔ dòu sháo guāng,gè zì zhēng chūn gè shàn zhǎng。
柳竟让梅花掩映,梅犹输柳叶青苍。liǔ jìng ràng méi huā yǎn yìng,méi yóu shū liǔ yè qīng cāng。
有花无叶徒夸艳,有叶无花自逞狂。yǒu huā wú yè tú kuā yàn,yǒu yè wú huā zì chěng kuáng。
好是人工能补缀,移将花叶两相当。hǎo shì rén gōng néng bǔ zhuì,yí jiāng huā yè liǎng xiāng dāng。
2611234567»