古诗词

郑用锡

五雅吟吏

郑用锡

不觅封侯觅爱卿,春深柳锁亚夫营。bù mì fēng hóu mì ài qīng,chūn shēn liǔ suǒ yà fū yíng。
扇巾潇洒真无敌,裘带宽闲旧有名。shàn jīn xiāo sǎ zhēn wú dí,qiú dài kuān xián jiù yǒu míng。
驴背老存垂钓叟,虎头前是叶繻生。lǘ bèi lǎo cún chuí diào sǒu,hǔ tóu qián shì yè xū shēng。
沙场听惯投壶唱,十万貔貅亦解声。shā chǎng tīng guàn tóu hú chàng,shí wàn pí xiū yì jiě shēng。

五雅吟吏

郑用锡

旅食莲花借一枝,寄人篱下总堪悲。lǚ shí lián huā jiè yī zhī,jì rén lí xià zǒng kān bēi。
半生知己牛僧孺,绝代怜才严挺之。bàn shēng zhī jǐ niú sēng rú,jué dài lián cái yán tǐng zhī。
元夕张灯邀上客,权门弹铗笑群儿。yuán xī zhāng dēng yāo shàng kè,quán mén dàn jiá xiào qún ér。
平原去后扁舟渺,谁上当年乞米诗。píng yuán qù hòu biǎn zhōu miǎo,shuí shàng dāng nián qǐ mǐ shī。

五雅吟吏

郑用锡

缘天深处爱逃禅,杖锡名山不记年。yuán tiān shēn chù ài táo chán,zhàng xī míng shān bù jì nián。
䬪饦高谈坡老宴,袈裟醉贳沈郎钱。bó tuō gāo tán pō lǎo yàn,jiā shā zuì shì shěn láng qián。
半龛明月寒偎衲,古刹梅花夜擘笺。bàn kān míng yuè hán wēi nà,gǔ shā méi huā yè bāi jiān。
携手白莲成一笑,吟魂犹逐虎溪烟。xié shǒu bái lián chéng yī xiào,yín hún yóu zhú hǔ xī yān。

五雅吟吏

郑用锡

负笈携囊学抱琴,昆仑酿熟玉杯斟。fù jí xié náng xué bào qín,kūn lún niàng shú yù bēi zhēn。
不甘守舍通关节,却喜浮家有稿砧。bù gān shǒu shě tōng guān jié,què xǐ fú jiā yǒu gǎo zhēn。
答客一生羞垢面,爱才如汝算知心。dá kè yī shēng xiū gòu miàn,ài cái rú rǔ suàn zhī xīn。
柳车赖汝奴星送,莫作咸阳捧剑吟。liǔ chē lài rǔ nú xīng sòng,mò zuò xián yáng pěng jiàn yín。

碧纱幮

郑用锡

卐字围屏护碧纱,玲珑四面净尘沙。wàn zì wéi píng hù bì shā,líng lóng sì miàn jìng chén shā。
冰绡笼月疏偏密,雾縠疑烟静不哗。bīng xiāo lóng yuè shū piān mì,wù hú yí yān jìng bù huā。
禅榻初醒孤枕梦,诗龛曾伴一灯花。chán tà chū xǐng gū zhěn mèng,shī kān céng bàn yī dēng huā。
好教容膝同酣睡,肯许罗浮纸帐夸。hǎo jiào róng xī tóng hān shuì,kěn xǔ luó fú zhǐ zhàng kuā。

家恬波茂才

郑用锡

海外羁栖久犹眠,萧斋兀坐似孤禅。hǎi wài jī qī jiǔ yóu mián,xiāo zhāi wù zuò shì gū chán。
亦知井臼依鸿久,难把沧溟唤鹊填。yì zhī jǐng jiù yī hóng jiǔ,nán bǎ cāng míng huàn què tián。
螺墨新妆今日黛,琵琶胜谱旧时弦。luó mò xīn zhuāng jīn rì dài,pí pá shèng pǔ jiù shí xián。
从兹红袖添香夜,佐读刚逢学易年。cóng zī hóng xiù tiān xiāng yè,zuǒ dú gāng féng xué yì nián。

园居遣兴

郑用锡

半亩园林景色幽,禽鱼花木足遨游。bàn mǔ yuán lín jǐng sè yōu,qín yú huā mù zú áo yóu。
何人乘兴同看竹,斯世浮名尽幻沤。hé rén chéng xīng tóng kàn zhú,sī shì fú míng jǐn huàn ōu。
道味须从闲处玩,物情最爱静中求。dào wèi xū cóng xián chù wán,wù qíng zuì ài jìng zhōng qiú。
此间真趣谁能识,悟到南华蝶与周。cǐ jiān zhēn qù shuí néng shí,wù dào nán huá dié yǔ zhōu。

如兰、如金二侄入泮,书以勖之

郑用锡

两两阿咸素志伸,摩挲喜作石麒麟。liǎng liǎng ā xián sù zhì shēn,mó sā xǐ zuò shí qí lín。
藻芹一水游今日,棠棣双开趁早春。zǎo qín yī shuǐ yóu jīn rì,táng dì shuāng kāi chèn zǎo chūn。
如此成名真拾艾,须知吾道在传薪。rú cǐ chéng míng zhēn shí ài,xū zhī wú dào zài chuán xīn。
家风幸守青毡旧,努力清芬望后人。jiā fēng xìng shǒu qīng zhān jiù,nǔ lì qīng fēn wàng hòu rén。

读书

郑用锡

自笑前身一蠹鱼,白头仍向酉山居。zì xiào qián shēn yī dù yú,bái tóu réng xiàng yǒu shān jū。
千秋于我终乌有,万卷如今付子虚。qiān qiū yú wǒ zhōng wū yǒu,wàn juǎn rú jīn fù zi xū。
只此嗜痂留痼癖,忽将食蹠弃残馀。zhǐ cǐ shì jiā liú gù pǐ,hū jiāng shí zhí qì cán yú。
穷年兀兀无长策,不为功名亦读书。qióng nián wù wù wú zhǎng cè,bù wèi gōng míng yì dú shū。

飓风

郑用锡

秋风一夜起狂飙,飓母西来怒气骄。qiū fēng yī yè qǐ kuáng biāo,jù mǔ xī lái nù qì jiāo。
何似排云驱万马,乍疑传箭落双雕。hé shì pái yún qū wàn mǎ,zhà yí chuán jiàn luò shuāng diāo。
倾摧树木山皆动,喷激波涛水亦摇。qīng cuī shù mù shān jiē dòng,pēn jī bō tāo shuǐ yì yáo。
最是关情收穫近,田畴禾稼恐枯焦。zuì shì guān qíng shōu huò jìn,tián chóu hé jià kǒng kū jiāo。

乙卯秋、姻丈陈昙轩封翁

郑用锡

登堂祝嘏才经岁,转眼添筹又一年。dēng táng zhù gǔ cái jīng suì,zhuǎn yǎn tiān chóu yòu yī nián。
鸠杖优游泉石畔,凤毛环绕几筵前。jiū zhàng yōu yóu quán shí pàn,fèng máo huán rào jǐ yán qián。
画屏日月称觥夜,绮幄云霞舞镜天。huà píng rì yuè chēng gōng yè,qǐ wò yún xiá wǔ jìng tiān。
此去鸡窠知有分,几人能作地行仙!cǐ qù jī kē zhī yǒu fēn,jǐ rén néng zuò dì xíng xiān!

玉兔耳

郑用锡

亭亭玉质出幽丛,计日将毋小卯同。tíng tíng yù zhì chū yōu cóng,jì rì jiāng wú xiǎo mǎo tóng。
夜月侵时疑孕月,秋风拂处欲追风。yè yuè qīn shí yí yùn yuè,qiū fēng fú chù yù zhuī fēng。
添毫欲借中山笔,捣药应资上寿功。tiān háo yù jiè zhōng shān bǐ,dǎo yào yīng zī shàng shòu gōng。
莫误梁园寻旧种,陶家本是主人翁。mò wù liáng yuán xún jiù zhǒng,táo jiā běn shì zhǔ rén wēng。

虎爪黄

郑用锡

金精禀气异寻常,握爪般般色自黄。jīn jīng bǐng qì yì xún cháng,wò zhǎo bān bān sè zì huáng。
几展雄威啸空谷,独将劲节傲寒霜。jǐ zhǎn xióng wēi xiào kōng gǔ,dú jiāng jìn jié ào hán shuāng。
九秋冷入山君梦,一醉催开寿友觞。jiǔ qiū lěng rù shān jūn mèng,yī zuì cuī kāi shòu yǒu shāng。
好向东篱同把臂,悠然何必问柴桑!hǎo xiàng dōng lí tóng bǎ bì,yōu rán hé bì wèn chái sāng!

老来妇

郑用锡

雁阵声中百卉雕,深丛叶叶逞红娇。yàn zhèn shēng zhōng bǎi huì diāo,shēn cóng yè yè chěng hóng jiāo。
浓妆可有秋娘妒,艳质偏于老圃饶。nóng zhuāng kě yǒu qiū niáng dù,yàn zhì piān yú lǎo pǔ ráo。
生似鸡皮年少日,啼残鹃血可怜宵。shēng shì jī pí nián shǎo rì,tí cán juān xuè kě lián xiāo。
人情竞说春光好,如此容颜岂寂寥。rén qíng jìng shuō chūn guāng hǎo,rú cǐ róng yán qǐ jì liáo。

明志书院勖诸生

郑用锡

多年解组寄浮沤,文字因缘一席留。duō nián jiě zǔ jì fú ōu,wén zì yīn yuán yī xí liú。
聊借毫端评月旦,敢夸皮里有春秋。liáo jiè háo duān píng yuè dàn,gǎn kuā pí lǐ yǒu chūn qiū。
赋成五色虽迷目,笔扫千军始出头。fù chéng wǔ sè suī mí mù,bǐ sǎo qiān jūn shǐ chū tóu。
我倘识途惭老马,年年栈豆欲何求。wǒ tǎng shí tú cán lǎo mǎ,nián nián zhàn dòu yù hé qiú。

感事

郑用锡

何人不识金银气,千古铜山是祸胎。hé rén bù shí jīn yín qì,qiān gǔ tóng shān shì huò tāi。
舞或能工长在袖,债如可避苦无台。wǔ huò néng gōng zhǎng zài xiù,zhài rú kě bì kǔ wú tái。
只缘腐木虫先附,莫怪闻膻蚁自来。zhǐ yuán fǔ mù chóng xiān fù,mò guài wén shān yǐ zì lái。
至此补牢应一悔,始知奴辈利吾财。zhì cǐ bǔ láo yīng yī huǐ,shǐ zhī nú bèi lì wú cái。

明年五月为七十生辰,先期示儿子

郑用锡

修短非凭自主持,何须祷祝望期颐!xiū duǎn fēi píng zì zhǔ chí,hé xū dǎo zhù wàng qī yí!
古而不死人何在,生可长延我岂辞。gǔ ér bù sǐ rén hé zài,shēng kě zhǎng yán wǒ qǐ cí。
酒进艾蒲难益寿,文成屈宋亦谀词。jiǔ jìn ài pú nán yì shòu,wén chéng qū sòng yì yú cí。
得瓜得豆分明判,只此心田雨露滋。dé guā dé dòu fēn míng pàn,zhǐ cǐ xīn tián yǔ lù zī。

景孙体弱,未严课而诗文日进,喜而赋此

郑用锡

暮年藉此足欢娱,镇日摩挲笔砚俱。mù nián jí cǐ zú huān yú,zhèn rì mó sā bǐ yàn jù。
冀汝清声逾老凤,喜无覂驾异凡驹。jì rǔ qīng shēng yú lǎo fèng,xǐ wú fěng jià yì fán jū。
文章有福关聪顈,轨范相期共步趋。wén zhāng yǒu fú guān cōng xuǎn,guǐ fàn xiāng qī gòng bù qū。
最慰书香传一脉,天将晚景慰桑榆。zuì wèi shū xiāng chuán yī mài,tiān jiāng wǎn jǐng wèi sāng yú。

冬至祠祭

郑用锡

缇室葭灰应岁寒,年年家祭荐杯盘。tí shì jiā huī yīng suì hán,nián nián jiā jì jiàn bēi pán。
世遥端赖馨香报,老去方知拜跪难。shì yáo duān lài xīn xiāng bào,lǎo qù fāng zhī bài guì nán。
百代清芬传俎豆,一庭文苑列衣冠。bǎi dài qīng fēn chuán zǔ dòu,yī tíng wén yuàn liè yī guān。
君恩重叠丝纶捧,肸蚃应承告庙欢。jūn ēn zhòng dié sī lún pěng,xī xiǎng yīng chéng gào miào huān。

闻警四首

郑用锡

化日光天代几更,斯民何幸享升平!huà rì guāng tiān dài jǐ gèng,sī mín hé xìng xiǎng shēng píng!
百年衽席登仁寿,一夕萑苻起战争。bǎi nián rèn xí dēng rén shòu,yī xī huán fú qǐ zhàn zhēng。
火始燎原须扑灭,草经滋蔓易纵横。huǒ shǐ liáo yuán xū pū miè,cǎo jīng zī màn yì zòng héng。
东南半壁成涂炭,养虎无端祸已萌。dōng nán bàn bì chéng tú tàn,yǎng hǔ wú duān huò yǐ méng。