古诗词

缪公恩

五月颇寒口号一绝

缪公恩

五月居然未释裘,凄风细雨共飕飕。wǔ yuè jū rán wèi shì qiú,qī fēng xì yǔ gòng sōu sōu。
富春老子非多事,谁谓因名下钓钩。fù chūn lǎo zi fēi duō shì,shuí wèi yīn míng xià diào gōu。

题画

缪公恩

好是青春二月初,远山明靓绿阴疏。hǎo shì qīng chūn èr yuè chū,yuǎn shān míng jìng lǜ yīn shū。
幽禽啼后闲窗静,花影满楼人读书。yōu qín tí hòu xián chuāng jìng,huā yǐng mǎn lóu rén dú shū。

题画

缪公恩

浓阴一片落窗前,漠漠澄波浸碧烟。nóng yīn yī piàn luò chuāng qián,mò mò chéng bō jìn bì yān。
草阁江深寒正好,蒲帆谁系米家船。cǎo gé jiāng shēn hán zhèng hǎo,pú fān shuí xì mǐ jiā chuán。

题兰

缪公恩

习习东风空谷春,等闲原不惹氛尘。xí xí dōng fēng kōng gǔ chūn,děng xián yuán bù rě fēn chén。
猗兰操后谁相识,只有灵均是解人。yī lán cāo hòu shuí xiāng shí,zhǐ yǒu líng jūn shì jiě rén。

寄沈明经秀岚

缪公恩

劫来平地幻风波,磨蝎君偏命里多。jié lái píng dì huàn fēng bō,mó xiē jūn piān mìng lǐ duō。
片纸衷情言不得,沈郎腰瘦近如何。piàn zhǐ zhōng qíng yán bù dé,shěn láng yāo shòu jìn rú hé。

寄沈明经秀岚

缪公恩

传车何事太匆匆,我亦多艰百感丛。chuán chē hé shì tài cōng cōng,wǒ yì duō jiān bǎi gǎn cóng。
未得一尊留祖道,至今想像梦魂中。wèi dé yī zūn liú zǔ dào,zhì jīn xiǎng xiàng mèng hún zhōng。

过东村

缪公恩

芳草沿溪一径斜,绿荫垂柳是谁家。fāng cǎo yán xī yī jìng xié,lǜ yīn chuí liǔ shì shuí jiā。
重来不见桃源树,何处东风问落花。zhòng lái bù jiàn táo yuán shù,hé chù dōng fēng wèn luò huā。

访铁峰不遇

缪公恩

云关寂寂锁葳蕤,驾鹤仙人醉未归。yún guān jì jì suǒ wēi ruí,jià hè xiān rén zuì wèi guī。
一树白榆风乍起,青钱扑面学花飞。yī shù bái yú fēng zhà qǐ,qīng qián pū miàn xué huā fēi。

双峰寺夜作

缪公恩

夜气澄虚白露清,佛镫冷照石龛明。yè qì chéng xū bái lù qīng,fú dèng lěng zhào shí kān míng。
西风万壑吹黄叶,飞向山窗作雨声。xī fēng wàn hè chuī huáng yè,fēi xiàng shān chuāng zuò yǔ shēng。

元夜

缪公恩

火树银花十里宽,歌声喧入白云端。huǒ shù yín huā shí lǐ kuān,gē shēng xuān rù bái yún duān。
春宵素月无人管,任我凭栏彻夜看。chūn xiāo sù yuè wú rén guǎn,rèn wǒ píng lán chè yè kàn。

春阴

缪公恩

垂垂庭柳绿新添,风动柔丝绕画帘。chuí chuí tíng liǔ lǜ xīn tiān,fēng dòng róu sī rào huà lián。
十里春云飞不起,一天雨意压楼檐。shí lǐ chūn yún fēi bù qǐ,yī tiān yǔ yì yā lóu yán。

送人

缪公恩

沾足春泥雪乍消,暖烟晴日永安桥。zhān zú chūn ní xuě zhà xiāo,nuǎn yān qíng rì yǒng ān qiáo。
骊歌不挽花骢驻,莫遣东风怨柳条。lí gē bù wǎn huā cōng zhù,mò qiǎn dōng fēng yuàn liǔ tiáo。

读渔洋秋柳诗书后

缪公恩

金粉繁华没夕阳,江皋新染夜来霜。jīn fěn fán huá méi xī yáng,jiāng gāo xīn rǎn yè lái shuāng。
萧条几树芜城柳,一片秋声入锦囊。xiāo tiáo jǐ shù wú chéng liǔ,yī piàn qiū shēng rù jǐn náng。

饮酒

缪公恩

伏雨连朝长绿苔,一樽时对北窗开。fú yǔ lián cháo zhǎng lǜ tái,yī zūn shí duì běi chuāng kāi。
谁云酒是消愁物,往事都从醉后来。shuí yún jiǔ shì xiāo chóu wù,wǎng shì dōu cóng zuì hòu lái。

秋雨晚晴

缪公恩

长虹倒挂雨初收,几榻清凉四壁秋。zhǎng hóng dào guà yǔ chū shōu,jǐ tà qīng liáng sì bì qiū。
飞尽碧云天宇净,卷帘风入夕阳楼。fēi jǐn bì yún tiān yǔ jìng,juǎn lián fēng rù xī yáng lóu。

河上晚步

缪公恩

几株疏柳绕沙堤,野水平桥落照迷。jǐ zhū shū liǔ rào shā dī,yě shuǐ píng qiáo luò zhào mí。
一片凉烟飞不起,黄昏影里乱鸦啼。yī piàn liáng yān fēi bù qǐ,huáng hūn yǐng lǐ luàn yā tí。

夜坐

缪公恩

银汉清澄白露凉,西廊月影转东廊。yín hàn qīng chéng bái lù liáng,xī láng yuè yǐng zhuǎn dōng láng。
怀人耿耿不成寐,远雁数声秋夜长。huái rén gěng gěng bù chéng mèi,yuǎn yàn shù shēng qiū yè zhǎng。

浑河即目

缪公恩

漠漠青云掩赤霞,长河风急卷银花。mò mò qīng yún yǎn chì xiá,zhǎng hé fēng jí juǎn yín huā。
空林落叶秋无主,一片残阳噪晚鸦。kōng lín luò yè qiū wú zhǔ,yī piàn cán yáng zào wǎn yā。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

风雪萧萧独闭门,竹炉拨火酌匏樽。fēng xuě xiāo xiāo dú bì mén,zhú lú bō huǒ zhuó páo zūn。
新诗吟罢先登稿,更写唐诗授小孙。xīn shī yín bà xiān dēng gǎo,gèng xiě táng shī shòu xiǎo sūn。

幼孙景逊教以唐诗多而不忘时向老母背诵以博果饵因占四绝句

缪公恩

仅是三龄说四龄,丰颐细齿两眸青。jǐn shì sān líng shuō sì líng,fēng yí xì chǐ liǎng móu qīng。
一回雒诵清娱耳,字字珠圆水泻瓶。yī huí luò sòng qīng yú ěr,zì zì zhū yuán shuǐ xiè píng。