古诗词

缪公恩

行山中感吟

缪公恩

空谷寂无声,春风从东来。kōng gǔ jì wú shēng,chūn fēng cóng dōng lái。
伊人在何处,山花空自开。yī rén zài hé chù,shān huā kōng zì kāi。

石花

缪公恩

石上有碧草,乃在山之巅。shí shàng yǒu bì cǎo,nǎi zài shān zhī diān。
稽名曰不死,食之延永年。jī míng yuē bù sǐ,shí zhī yán yǒng nián。
奈何一小草,便可期神仙。nài hé yī xiǎo cǎo,biàn kě qī shén xiān。
盖云甘澹泊,本真或能全。gài yún gān dàn pō,běn zhēn huò néng quán。
我采不为此,谓其无俗缘。wǒ cǎi bù wèi cǐ,wèi qí wú sú yuán。
受气与天清,托根与石坚。shòu qì yǔ tiān qīng,tuō gēn yǔ shí jiān。
是真契道者,珍重莫轻捐。shì zhēn qì dào zhě,zhēn zhòng mò qīng juān。

静亭再从兄见有蜾蠃负螟蛉者为他蠃所夺此蠃飞鸣弃去似有所憾赋五古一首见示因和二章奉答

缪公恩

螟蛉寄桑上,有蠃遥负归。míng líng jì sāng shàng,yǒu luǒ yáo fù guī。
他蠃夺之去,此蠃乃高飞。tā luǒ duó zhī qù,cǐ luǒ nǎi gāo fēi。
鼓翼有怨声,其声一何悲。gǔ yì yǒu yuàn shēng,qí shēng yī hé bēi。
蠃兮子勿悲,其故子未思。luǒ xī zi wù bēi,qí gù zi wèi sī。
见夺因枝远,胡不谋近枝。jiàn duó yīn zhī yuǎn,hú bù móu jìn zhī。
蠃兮子勿悲,负子将何为。luǒ xī zi wù bēi,fù zi jiāng hé wèi。
此语似不情,此意深可思。cǐ yǔ shì bù qíng,cǐ yì shēn kě sī。
不见梁间燕,待饲常呢呢。bù jiàn liáng jiān yàn,dài sì cháng ne ne。
一朝羽翼成,高举无归时。yī cháo yǔ yì chéng,gāo jǔ wú guī shí。
又不见雏鸡,逐群随伏雌。yòu bù jiàn chú jī,zhú qún suí fú cí。
爪距少健强,相对生睚眦。zhǎo jù shǎo jiàn qiáng,xiāng duì shēng yá zì。
二者非假借,情态犹参差。èr zhě fēi jiǎ jiè,qíng tài yóu cān chà。
有子苟不肖,不如竟无之。yǒu zi gǒu bù xiào,bù rú jìng wú zhī。
慈乌天性少,反哺安可期。cí wū tiān xìng shǎo,fǎn bǔ ān kě qī。
蠃兮子勿悲,负子将何为。luǒ xī zi wù bēi,fù zi jiāng hé wèi。

刘守愚先生自海上得奇石因纪古风八韵余既次和未尽所言复为长歌

缪公恩

混沌既凿开㟏岈,不周山倒愁女娲。hùn dùn jì záo kāi hán yá,bù zhōu shān dào chóu nǚ wā。
伟绩奏成馀残块,棋布山巅或水涯。wěi jì zòu chéng yú cán kuài,qí bù shān diān huò shuǐ yá。
闾山趾有补天石,此石眷属应一家。lǘ shān zhǐ yǒu bǔ tiān shí,cǐ shí juàn shǔ yīng yī jiā。
谁知沦落在海澨,沐日浴月葆精华。shuí zhī lún luò zài hǎi shì,mù rì yù yuè bǎo jīng huá。
天风海涛作知己,藉以芳草见烟霞。tiān fēng hǎi tāo zuò zhī jǐ,jí yǐ fāng cǎo jiàn yān xiá。
天生灵物岂终隐,不使万古埋泥沙。tiān shēng líng wù qǐ zhōng yǐn,bù shǐ wàn gǔ mái ní shā。
我有父执刘守愚,读书博物为通儒。wǒ yǒu fù zhí liú shǒu yú,dú shū bó wù wèi tōng rú。
暂去司铎驻锦水,遂以捧檄勘海隅。zàn qù sī duó zhù jǐn shuǐ,suì yǐ pěng xí kān hǎi yú。
平生好奇惯搜剔,披检荆棘穷崎岖。píng shēng hǎo qí guàn sōu tī,pī jiǎn jīng jí qióng qí qū。
忽得此石拜且舞,呼兄呼丈载以车。hū dé cǐ shí bài qiě wǔ,hū xiōng hū zhàng zài yǐ chē。
古苔斑剥土花润,鹧鸪点闲龙文纡。gǔ tái bān bō tǔ huā rùn,zhè gū diǎn xián lóng wén yū。
秦皇鞭迹殷馀血,望夫粉黛娇模糊。qín huáng biān jì yīn yú xuè,wàng fū fěn dài jiāo mó hú。
形质兼备瘦皱透,上皇山石恐不如。xíng zhì jiān bèi shòu zhòu tòu,shàng huáng shān shí kǒng bù rú。
忆昔汗漫杭一苇,半在吴头半楚尾。yì xī hàn màn háng yī wěi,bàn zài wú tóu bàn chǔ wěi。
金焦北固峙海门,烛目怪石比比是。jīn jiāo běi gù zhì hǎi mén,zhú mù guài shí bǐ bǐ shì。
猛兽奇鬼相攫拿,片云孤帆欲飞起。měng shòu qí guǐ xiāng jué ná,piàn yún gū fān yù fēi qǐ。
泗滨石磬设堂皇,灵壁砚山置棐几。sì bīn shí qìng shè táng huáng,líng bì yàn shān zhì fěi jǐ。
少年弃掷不知惜,念言回首徒然耳。shǎo nián qì zhì bù zhī xī,niàn yán huí shǒu tú rán ěr。
今读君诗忽神王,赓以短章意未畅。jīn dú jūn shī hū shén wáng,gēng yǐ duǎn zhāng yì wèi chàng。
更因海峤忆经游,廿年尘迹空惆怅。gèng yīn hǎi jiào yì jīng yóu,niàn nián chén jì kōng chóu chàng。
羡君得石良足多,神毫濡墨为长歌。xiàn jūn dé shí liáng zú duō,shén háo rú mò wèi zhǎng gē。
胸无灵珠吻复拙,石乎石乎当奈何。xiōng wú líng zhū wěn fù zhuō,shí hū shí hū dāng nài hé。

丽人行

缪公恩

舍北女儿画眉短,秋波澄澈青螺远。shě běi nǚ ér huà méi duǎn,qiū bō chéng chè qīng luó yuǎn。
云罗雾縠缟素衣,至今尚未逢刘阮。yún luó wù hú gǎo sù yī,zhì jīn shàng wèi féng liú ruǎn。
舍南女儿画眉长,春山掩映流辉光。shě nán nǚ ér huà méi zhǎng,chūn shān yǎn yìng liú huī guāng。
翠羽明珠雕玉佩,至今未嫁东家王。cuì yǔ míng zhū diāo yù pèi,zhì jīn wèi jià dōng jiā wáng。
桃李香飞春色里,芙蓉照影秋江水。táo lǐ xiāng fēi chūn sè lǐ,fú róng zhào yǐng qiū jiāng shuǐ。
桃李花时芙蓉生,芙蓉花时桃李萎。táo lǐ huā shí fú róng shēng,fú róng huā shí táo lǐ wēi。

金泗樵以多篇见示答以长歌

缪公恩

火轮飞燄天中央,湘帘高卷开堂皇。huǒ lún fēi yàn tiān zhōng yāng,xiāng lián gāo juǎn kāi táng huáng。
长吟挥汗苦炎热,窗明几净空彷徨。zhǎng yín huī hàn kǔ yán rè,chuāng míng jǐ jìng kōng páng huáng。
一歌再鼓不成曲,陈陈相因惭秕糠。yī gē zài gǔ bù chéng qū,chén chén xiāng yīn cán bǐ kāng。
捧君佳什回环读,幅幅击拊如琳琅。pěng jūn jiā shén huí huán dú,fú fú jī fǔ rú lín láng。
韩潮苏海走气势,子云相如兼骚庄。hán cháo sū hǎi zǒu qì shì,zi yún xiāng rú jiān sāo zhuāng。
泛揽群言入炉冶,胸中鼓铸呈精光。fàn lǎn qún yán rù lú yě,xiōng zhōng gǔ zhù chéng jīng guāng。
纪梦两篇最奇绝,游仙何必推曹唐。jì mèng liǎng piān zuì qí jué,yóu xiān hé bì tuī cáo táng。
瑰丽离奇不可状,恍若洪厓浮邱来扶将。guī lì lí qí bù kě zhuàng,huǎng ruò hóng yá fú qiū lái fú jiāng。
何幸拉我登天阙,龙腰鹤背偕翱翔。hé xìng lā wǒ dēng tiān quē,lóng yāo hè bèi xié áo xiáng。
知君本是谪仙客,故尔精神结注非寻常。zhī jūn běn shì zhé xiān kè,gù ěr jīng shén jié zhù fēi xún cháng。
长歌娓娓数百语,触手妙绪何汪洋。zhǎng gē wěi wěi shù bǎi yǔ,chù shǒu miào xù hé wāng yáng。
白衣苍狗寄幽远,天空海阔怀莽苍。bái yī cāng gǒu jì yōu yuǎn,tiān kōng hǎi kuò huái mǎng cāng。
忽尔鸢鱼足儒理,深衣大带垂堂堂。hū ěr yuān yú zú rú lǐ,shēn yī dà dài chuí táng táng。
忽尔高举如仙人,瑶草玉树琪花香。hū ěr gāo jǔ rú xiān rén,yáo cǎo yù shù qí huā xiāng。
忽尔枯寂似释子,萧然钵笠来西方。hū ěr kū jì shì shì zi,xiāo rán bō lì lái xī fāng。
变幻百怪难拟议,笔锋到处生光芒。biàn huàn bǎi guài nán nǐ yì,bǐ fēng dào chù shēng guāng máng。
其馀诸什烂云锦,纷纷掩映争辉煌。qí yú zhū shén làn yún jǐn,fēn fēn yǎn yìng zhēng huī huáng。
低回我自愧形秽,不敢踵韵期颉颃。dī huí wǒ zì kuì xíng huì,bù gǎn zhǒng yùn qī jié háng。
忆我学诗三十载,半生师友多江乡。yì wǒ xué shī sān shí zài,bàn shēng shī yǒu duō jiāng xiāng。
吴山楚水贮行橐,江花汀草皆文章。wú shān chǔ shuǐ zhù xíng tuó,jiāng huā tīng cǎo jiē wén zhāng。
好风一苇渡洋子,叩舷六代悲兴亡。hǎo fēng yī wěi dù yáng zi,kòu xián liù dài bēi xīng wáng。
北涉黄河望沧海,天地乃尔多包藏。běi shè huáng hé wàng cāng hǎi,tiān dì nǎi ěr duō bāo cáng。
东登泰岱观日月,六合极目空微茫。dōng dēng tài dài guān rì yuè,liù hé jí mù kōng wēi máng。
乃入都会见钜丽,始知陆海真洪荒。nǎi rù dōu huì jiàn jù lì,shǐ zhī lù hǎi zhēn hóng huāng。
陆离熣灿杂五色,迷人欲使双睛盲。lù lí suī càn zá wǔ sè,mí rén yù shǐ shuāng jīng máng。
开拓心胸竟何似,徒令跋涉劳梯航。kāi tuò xīn xiōng jìng hé shì,tú lìng bá shè láo tī háng。
嗒焉归来驻蓬荜,一邱一壑聊徜徉。dā yān guī lái zhù péng bì,yī qiū yī hè liáo cháng yáng。
闭门寡侣愈孤陋,骚坛无事争雄强。bì mén guǎ lǚ yù gū lòu,sāo tán wú shì zhēng xióng qiáng。
今岁与君建旗鼓,彼此破斧或缺斨。jīn suì yǔ jūn jiàn qí gǔ,bǐ cǐ pò fǔ huò quē qiāng。
连篇累牍不相下,争排笔阵驱词场。lián piān lèi dú bù xiāng xià,zhēng pái bǐ zhèn qū cí chǎng。
君才既富性复敏,气盛不拘言短长。jūn cái jì fù xìng fù mǐn,qì shèng bù jū yán duǎn zhǎng。
我范驰驱计步武,鸟蛇前后求安详。wǒ fàn chí qū jì bù wǔ,niǎo shé qián hòu qiú ān xiáng。
守正自能待劲敌,出奇制胜殊未遑。shǒu zhèng zì néng dài jìn dí,chū qí zhì shèng shū wèi huáng。
自春徂夏数十作,未尝放笔为歌行。zì chūn cú xià shù shí zuò,wèi cháng fàng bǐ wèi gē xíng。
此调不谈亦已久,但觉蹇涩非铿锵。cǐ diào bù tán yì yǐ jiǔ,dàn jué jiǎn sè fēi kēng qiāng。
自朝至于日中昃,书成屋角飞斜阳。zì cháo zhì yú rì zhōng zè,shū chéng wū jiǎo fēi xié yáng。
掷笔朗吟自斟酌,暮天习习薰风凉。zhì bǐ lǎng yín zì zhēn zhuó,mù tiān xí xí xūn fēng liáng。
愿将此作质法眼,勿为世俗之见徒揄扬。yuàn jiāng cǐ zuò zhì fǎ yǎn,wù wèi shì sú zhī jiàn tú yú yáng。

拟古

缪公恩

高楼有美人,容华明月光。gāo lóu yǒu měi rén,róng huá míng yuè guāng。
丹黄无所施,缟素为衣裳。dān huáng wú suǒ shī,gǎo sù wèi yī shang。
空帷独自悲,徘徊下高堂。kōng wéi dú zì bēi,pái huái xià gāo táng。
愿得一心人,相共成七襄。yuàn dé yī xīn rén,xiāng gòng chéng qī xiāng。
殷勤结女伴,朝夕相颉颃。yīn qín jié nǚ bàn,cháo xī xiāng jié háng。
学为好笑颦,亦为时世妆。xué wèi hǎo xiào pín,yì wèi shí shì zhuāng。
无如非本真,徒劳回寸肠。wú rú fēi běn zhēn,tú láo huí cùn cháng。
敛手谢流辈,愿言归洞房。liǎn shǒu xiè liú bèi,yuàn yán guī dòng fáng。

拟古

缪公恩

洞房有鸣琴,朱弦多古音。dòng fáng yǒu míng qín,zhū xián duō gǔ yīn。
一鼓再三叹,聊以慰悲心。yī gǔ zài sān tàn,liáo yǐ wèi bēi xīn。
明月照素颜,清风吹缟衿。míng yuè zhào sù yán,qīng fēng chuī gǎo jīn。
徘徊复徘徊,夜寒更漏沈。pái huái fù pái huái,yè hán gèng lòu shěn。
青春不我留,霜华双鬓侵。qīng chūn bù wǒ liú,shuāng huá shuāng bìn qīn。
盥手理残机,爱此一寸阴。guàn shǒu lǐ cán jī,ài cǐ yī cùn yīn。
蛾眉不入时,人情自古今。é méi bù rù shí,rén qíng zì gǔ jīn。
修绠汲寒泉,相将此意深。xiū gěng jí hán quán,xiāng jiāng cǐ yì shēn。

拟古

缪公恩

窈窕启明窗,罗帷风自开。yǎo tiǎo qǐ míng chuāng,luó wéi fēng zì kāi。
素月西复西,所观殊未来。sù yuè xī fù xī,suǒ guān shū wèi lái。
置我黄金梭,敛我明镜台。zhì wǒ huáng jīn suō,liǎn wǒ míng jìng tái。
锦瑟一再弹,弦外有馀哀。jǐn sè yī zài dàn,xián wài yǒu yú āi。
言笑日以远,容华日以摧。yán xiào rì yǐ yuǎn,róng huá rì yǐ cuī。
与子结相思,素心终不回。yǔ zi jié xiāng sī,sù xīn zhōng bù huí。
霜气树高空,木叶飞林隈。shuāng qì shù gāo kōng,mù yè fēi lín wēi。
揽衣不成眠,空阁起徘徊。lǎn yī bù chéng mián,kōng gé qǐ pái huái。

感吟

缪公恩

田中植嘉苗,墙头生野草。tián zhōng zhí jiā miáo,qiáng tóu shēng yě cǎo。
人功与地力,无须较多少。rén gōng yǔ dì lì,wú xū jiào duō shǎo。
十日不得雨,长空日杲杲。shí rì bù dé yǔ,zhǎng kōng rì gǎo gǎo。
墙头草正青,田中苗欲槁。qiáng tóu cǎo zhèng qīng,tián zhōng miáo yù gǎo。
此理殊难测,郁郁伤怀抱。cǐ lǐ shū nán cè,yù yù shāng huái bào。

行路谣

缪公恩

山重重,水迢迢,云峦缥缈山路遥。shān zhòng zhòng,shuǐ tiáo tiáo,yún luán piāo miǎo shān lù yáo。
浪游汗漫亦何为,舟车烦殆心旌摇。làng yóu hàn màn yì hé wèi,zhōu chē fán dài xīn jīng yáo。
危峰巀嶪群山高,怪木蒙密石硗硗。wēi fēng jié yè qún shān gāo,guài mù méng mì shí qiāo qiāo。
猩猩啼月虎夜号,白日未匿来山魈。xīng xīng tí yuè hǔ yè hào,bái rì wèi nì lái shān xiāo。
江湖灏渺多波涛,长风驾浪声萧萧。jiāng hú hào miǎo duō bō tāo,zhǎng fēng jià làng shēng xiāo xiāo。
排空出没鼋鼍蛟,神龙变幻为氛妖。pái kōng chū méi yuán tuó jiāo,shén lóng biàn huàn wèi fēn yāo。
游子到此意气尽,欲行不行空悲骚。yóu zi dào cǐ yì qì jǐn,yù xíng bù xíng kōng bēi sāo。
故人曾结生死交,赠以龙纹双宝刀。gù rén céng jié shēng sǐ jiāo,zèng yǐ lóng wén shuāng bǎo dāo。
锋能切玉灿如雪,光怪所及神鬼逃。fēng néng qiè yù càn rú xuě,guāng guài suǒ jí shén guǐ táo。
任使万里翔与翱,山高水深无阻挠。rèn shǐ wàn lǐ xiáng yǔ áo,shān gāo shuǐ shēn wú zǔ náo。
吁嗟乎禹鼎沈沦不可见,魑魅魍魉谁不遭。xū jiē hū yǔ dǐng shěn lún bù kě jiàn,chī mèi wǎng liǎng shuí bù zāo。
人生切勿轻游遨,为君一歌行路谣。rén shēng qiè wù qīng yóu áo,wèi jūn yī gē xíng lù yáo。

周爽亭印谱

缪公恩

南风吹墨云,急雨飞檐溜。nán fēng chuī mò yún,jí yǔ fēi yán liū。
何以破岑寂,徘徊对圭窦。hé yǐ pò cén jì,pái huái duì guī dòu。
铁峰遗小册,云是爽亭授。tiě fēng yí xiǎo cè,yún shì shuǎng tíng shòu。
丹泥印文字,淹雅亦朴茂。dān ní yìn wén zì,yān yǎ yì pǔ mào。
古篆列鼎彝,居然秦汉旧。gǔ zhuàn liè dǐng yí,jū rán qín hàn jiù。
大者或如栗,小者或如豆。dà zhě huò rú lì,xiǎo zhě huò rú dòu。
从容游刃馀,翔翥如灵鹫。cóng róng yóu rèn yú,xiáng zhù rú líng jiù。
奇崛作古拙,怒蹲如猛兽。qí jué zuò gǔ zhuō,nù dūn rú měng shòu。
爽亭本快士,岂屑俗儒陋。shuǎng tíng běn kuài shì,qǐ xiè sú rú lòu。
驰驱于规矩,不为规矩囿。chí qū yú guī jǔ,bù wèi guī jǔ yòu。
乃以扛鼎力,寸刀腕下奏。nǎi yǐ káng dǐng lì,cùn dāo wàn xià zòu。
我昔学剜印,文何不可遘。wǒ xī xué wān yìn,wén hé bù kě gòu。
锟刀与花乳,时时在怀袖。kūn dāo yǔ huā rǔ,shí shí zài huái xiù。
亦欲集卷轴,迄今未能就。yì yù jí juǎn zhóu,qì jīn wèi néng jiù。
迩来目益衰,毫芒昧清昼。ěr lái mù yì shuāi,háo máng mèi qīng zhòu。
得君此印迹,展转再三复。dé jūn cǐ yìn jì,zhǎn zhuǎn zài sān fù。
愿君神此技,上追斯与籀。yuàn jūn shén cǐ jì,shàng zhuī sī yǔ zhòu。

秋夜既寝醒见窗月大佳起玩成咏

缪公恩

梦回虚白生,华月满窗纸。mèng huí xū bái shēng,huá yuè mǎn chuāng zhǐ。
爱此烂银光,披衣更深起。ài cǐ làn yín guāng,pī yī gèng shēn qǐ。
树影落参差,错认一庭水。shù yǐng luò cān chà,cuò rèn yī tíng shuǐ。
凉风袭襟裾,清气沁肌髓。liáng fēng xí jīn jū,qīng qì qìn jī suǐ。
万籁寂无声,心在空灵里。wàn lài jì wú shēng,xīn zài kōng líng lǐ。

纂辑诗钞自识

缪公恩

君不见高山大渊置姓氏,古人好名乃如是。jūn bù jiàn gāo shān dà yuān zhì xìng shì,gǔ rén hǎo míng nǎi rú shì。
又不见载笔纪传成史书,恐名不彰以没世。yòu bù jiàn zài bǐ jì chuán chéng shǐ shū,kǒng míng bù zhāng yǐ méi shì。
自晋唐宋递元明,或著诗篇或琐志。zì jìn táng sòng dì yuán míng,huò zhù shī piān huò suǒ zhì。
古人结习不可除,今者后人宁有异。gǔ rén jié xí bù kě chú,jīn zhě hòu rén níng yǒu yì。
余亦吟诗千馀篇,共成五万二千字。yú yì yín shī qiān yú piān,gòng chéng wǔ wàn èr qiān zì。
吾闻太上立德次立功,垂之空言嗟罔济。wú wén tài shàng lì dé cì lì gōng,chuí zhī kōng yán jiē wǎng jì。
况乃风云月露词,虽工仅号雕虫技。kuàng nǎi fēng yún yuè lù cí,suī gōng jǐn hào diāo chóng jì。
抑闻诗以道性情,或云古者诗言志。yì wén shī yǐ dào xìng qíng,huò yún gǔ zhě shī yán zhì。
葩经三百十一篇,大抵发愤所为制。pā jīng sān bǎi shí yī piān,dà dǐ fā fèn suǒ wèi zhì。
最是劳人思妇辞,等闲谣谚偏姿致。zuì shì láo rén sī fù cí,děng xián yáo yàn piān zī zhì。
当时出语岂求工,天籁之鸣不可企。dāng shí chū yǔ qǐ qiú gōng,tiān lài zhī míng bù kě qǐ。
后世纷纷无病呻,乃尚浮文争绮丽。hòu shì fēn fēn wú bìng shēn,nǎi shàng fú wén zhēng qǐ lì。
章求典赡句求丰,往往夸多翻害义。zhāng qiú diǎn shàn jù qiú fēng,wǎng wǎng kuā duō fān hài yì。
溯从十六窃为诗,其时正课攻时艺。sù cóng shí liù qiè wèi shī,qí shí zhèng kè gōng shí yì。
蝇头小字累成编,不令人见藏经笥。yíng tóu xiǎo zì lèi chéng biān,bù lìng rén jiàn cáng jīng sì。
及今白发已盈头,犹自耽吟如往岁。jí jīn bái fā yǐ yíng tóu,yóu zì dān yín rú wǎng suì。
暑日寒宵自较雠,缥缃似较牛腰细。shǔ rì hán xiāo zì jiào chóu,piāo xiāng shì jiào niú yāo xì。
灾梨祸枣愧无资,用托中书为编次。zāi lí huò zǎo kuì wú zī,yòng tuō zhōng shū wèi biān cì。
虽无功绩似前人,聊纪生平所遭际。suī wú gōng jì shì qián rén,liáo jì shēng píng suǒ zāo jì。
自少及壮至于今,纪月编年如掌记。zì shǎo jí zhuàng zhì yú jīn,jì yuè biān nián rú zhǎng jì。
其间三十有六季,纷纷人事填胸臆。qí jiān sān shí yǒu liù jì,fēn fēn rén shì tián xiōng yì。
曾上金台登岱宗,车烦马殆燕齐地。céng shàng jīn tái dēng dài zōng,chē fán mǎ dài yàn qí dì。
南下黄河渡大江,震泽扁舟臻海澨。nán xià huáng hé dù dà jiāng,zhèn zé biǎn zhōu zhēn hǎi shì。
思亲怀友托讴吟,吊古凭今动幽思。sī qīn huái yǒu tuō ōu yín,diào gǔ píng jīn dòng yōu sī。
春花秋月寄闲情,对酒当歌吐奇气。chūn huā qiū yuè jì xián qíng,duì jiǔ dāng gē tǔ qí qì。
割裂篇章耻饾饤,堆积群书陋獭祭。gē liè piān zhāng chǐ dòu dìng,duī jī qún shū lòu tǎ jì。
固无奇语泣鬼神,亦时机轴生新意。gù wú qí yǔ qì guǐ shén,yì shí jī zhóu shēng xīn yì。
半生心力在于斯,不忍鸿毛等轻弃。bàn shēng xīn lì zài yú sī,bù rěn hóng máo děng qīng qì。
忆从归我旧蓬门,不获名流相砥砺。yì cóng guī wǒ jiù péng mén,bù huò míng liú xiāng dǐ lì。
造化弄人多坎坷,幸未执鞭隳此事。zào huà nòng rén duō kǎn kě,xìng wèi zhí biān huī cǐ shì。
晚年鸣铎注一官,居然不食如匏系。wǎn nián míng duó zhù yī guān,jū rán bù shí rú páo xì。
散衙退息有馀闲,每每推敲再三四。sàn yá tuì xī yǒu yú xián,měi měi tuī qiāo zài sān sì。
于今会萃辑成书,裁锦装函自珍秘。yú jīn huì cuì jí chéng shū,cái jǐn zhuāng hán zì zhēn mì。
吁嗟乎少时妄念颇亦奢,而今不复思功利。xū jiē hū shǎo shí wàng niàn pǒ yì shē,ér jīn bù fù sī gōng lì。
只此区区数卷诗,用以遗留于后嗣。zhǐ cǐ qū qū shù juǎn shī,yòng yǐ yí liú yú hòu sì。
其幸或为世所传,其幸后昆能缵继。qí xìng huò wèi shì suǒ chuán,qí xìng hòu kūn néng zuǎn jì。
不幸或生愚子孙,覆酱糊墙任委置。bù xìng huò shēng yú zi sūn,fù jiàng hú qiáng rèn wěi zhì。
即今散失或不收,转愁后辈生訾议。jí jīn sàn shī huò bù shōu,zhuǎn chóu hòu bèi shēng zī yì。
吁嗟乎悲从中来写我心,叙作长篇聊自识。xū jiē hū bēi cóng zhōng lái xiě wǒ xīn,xù zuò zhǎng piān liáo zì shí。
剪烛高歌歌即书,琢句雕章非所计。jiǎn zhú gāo gē gē jí shū,zuó jù diāo zhāng fēi suǒ jì。

漫成

缪公恩

永昼闭关无事,小轩插架有书。yǒng zhòu bì guān wú shì,xiǎo xuān chā jià yǒu shū。
北牖清凉乃尔,羲皇世界何如。běi yǒu qīng liáng nǎi ěr,xī huáng shì jiè hé rú。

斋中夜坐

缪公恩

帘前花影树影,窗外天光水光。lián qián huā yǐng shù yǐng,chuāng wài tiān guāng shuǐ guāng。
正喜小炉茶熟,忽闻隔舍酒香。zhèng xǐ xiǎo lú chá shú,hū wén gé shě jiǔ xiāng。

斋中夜坐

缪公恩

明月自来自去,好风可东可西。míng yuè zì lái zì qù,hǎo fēng kě dōng kě xī。
纸帐乍回残梦,时有幽禽夜啼。zhǐ zhàng zhà huí cán mèng,shí yǒu yōu qín yè tí。

感吟

缪公恩

未得竟寻丘壑,尚能小有林塘。wèi dé jìng xún qiū hè,shàng néng xiǎo yǒu lín táng。
不觉半生是梦,居然两鬓如霜。bù jué bàn shēng shì mèng,jū rán liǎng bìn rú shuāng。

感吟

缪公恩

往事已如逝水,旧游都是空花。wǎng shì yǐ rú shì shuǐ,jiù yóu dōu shì kōng huā。
莫忆当年幻境,且娱眼下韶华。mò yì dāng nián huàn jìng,qiě yú yǎn xià sháo huá。