古诗词

许棠

陈情献江西李常侍五首

许棠

二十二三年,游秦复滞燕。èr shí èr sān nián,yóu qín fù zhì yàn。
徒陪群彦后,自苦此生前。tú péi qún yàn hòu,zì kǔ cǐ shēng qián。
径折啼猿树,岩荒喷月泉。jìng zhé tí yuán shù,yán huāng pēn yuè quán。
东堂曾受荐,垂白志犹坚。dōng táng céng shòu jiàn,chuí bái zhì yóu jiān。

陈情献江西李常侍五首

许棠

淅淅复栖栖,人间只自迷。xī xī fù qī qī,rén jiān zhǐ zì mí。
终年愁远道,到老去何蹊。zhōng nián chóu yuǎn dào,dào lǎo qù hé qī。
始见红叶落,又闻黄鸟啼。shǐ jiàn hóng yè luò,yòu wén huáng niǎo tí。
不因趋大旆,谁肯暂提携。bù yīn qū dà pèi,shuí kěn zàn tí xié。

陈情献江西李常侍五首

许棠

童蒙即苦辛,未识杏园春。tóng méng jí kǔ xīn,wèi shí xìng yuán chūn。
谩倚无为日,还成不偶人。mán yǐ wú wèi rì,hái chéng bù ǒu rén。
乡程长恨远,旅梦亦愁贫。xiāng chéng zhǎng hèn yuǎn,lǚ mèng yì chóu pín。
天地虽云广,殊难寄此身。tiān dì suī yún guǎng,shū nán jì cǐ shēn。

陈情献江西李常侍五首

许棠

春闱久已滞,秋赋又逢停。chūn wéi jiǔ yǐ zhì,qiū fù yòu féng tíng。
选士疑长阻,伤时自不宁。xuǎn shì yí zhǎng zǔ,shāng shí zì bù níng。
秦城还逐梦,楚徼影随形。qín chéng hái zhú mèng,chǔ jiǎo yǐng suí xíng。
此去吟虽苦,何人更肯听。cǐ qù yín suī kǔ,hé rén gèng kěn tīng。

陈情献江西李常侍五首

许棠

孤立时全塞,求名势转难。gū lì shí quán sāi,qiú míng shì zhuǎn nán。
身多离下国,分合阻长安。shēn duō lí xià guó,fēn hé zǔ zhǎng ān。
越鸟啼春早,蛮花送雨寒。yuè niǎo tí chūn zǎo,mán huā sòng yǔ hán。
丘门沾顾重,未别欲阑干。qiū mén zhān gù zhòng,wèi bié yù lán gàn。

经八合坂

许棠

蹑险入高空,初疑势不穷。niè xiǎn rù gāo kōng,chū yí shì bù qióng。
又缘千嶂尽,还共七盘同。yòu yuán qiān zhàng jǐn,hái gòng qī pán tóng。
下辨东流水,平随北去鸿。xià biàn dōng liú shuǐ,píng suí běi qù hóng。
天然无此道,应免患穷通。tiān rán wú cǐ dào,yīng miǎn huàn qióng tōng。

送友人北游

许棠

北出阴关去,何人肯待君。běi chū yīn guān qù,hé rén kěn dài jūn。
无青山拥晋,半浊水通汾。wú qīng shān yōng jìn,bàn zhuó shuǐ tōng fén。
雁塞虽多雁,云州却少云。yàn sāi suī duō yàn,yún zhōu què shǎo yún。
兹游殊不恶,莫恨暂离群。zī yóu shū bù è,mò hèn zàn lí qún。

登凌歊台

许棠

平芜望已极,况复倚凌歊。píng wú wàng yǐ jí,kuàng fù yǐ líng xiāo。
江截吴山断,天临楚泽遥。jiāng jié wú shān duàn,tiān lín chǔ zé yáo。
云帆高出树,水市迥分桥。yún fān gāo chū shù,shuǐ shì jiǒng fēn qiáo。
立久斜阳尽,无言似寂寥。lì jiǔ xié yáng jǐn,wú yán shì jì liáo。

曲江三月三日

许棠

满国赏芳辰,飞蹄复走轮。mǎn guó shǎng fāng chén,fēi tí fù zǒu lún。
好花皆折尽,明日恐无春。hǎo huā jiē zhé jǐn,míng rì kǒng wú chūn。
鸟避连云幄,鱼惊远浪尘。niǎo bì lián yún wò,yú jīng yuǎn làng chén。
如何当此节,独自作愁人。rú hé dāng cǐ jié,dú zì zuò chóu rén。

赠栖白上人

许棠

闲身却不闲,日日对天颜。xián shēn què bù xián,rì rì duì tiān yán。
已住城中寺,难归海上山。yǐ zhù chéng zhōng sì,nán guī hǎi shàng shān。
诗传华夏外,偈布市朝间。shī chuán huá xià wài,jì bù shì cháo jiān。
欲问空门事,空门岂有关。yù wèn kōng mén shì,kōng mén qǐ yǒu guān。

野步

许棠

闲赏步易远,野吟声自高。xián shǎng bù yì yuǎn,yě yín shēng zì gāo。
路无人到迹,林有鹤遗毛。lù wú rén dào jì,lín yǒu hè yí máo。
物外趣都别,尘中心枉劳。wù wài qù dōu bié,chén zhōng xīn wǎng láo。
沿溪收堕果,坐石唤饥猱。yán xī shōu duò guǒ,zuò shí huàn jī náo。

过湍沟

许棠

西去穷胡处,嵓崖境不常。xī qù qióng hú chù,yán yá jìng bù cháng。
石形相对耸,天势一条长。shí xíng xiāng duì sǒng,tiān shì yī tiáo zhǎng。
栈底鸣流水,林端敛夕阳。zhàn dǐ míng liú shuǐ,lín duān liǎn xī yáng。
虽随兵马至,未免畏豺狼。suī suí bīng mǎ zhì,wèi miǎn wèi chái láng。

送友人游蜀

许棠

巴兴千万寻,此去若为心。bā xīng qiān wàn xún,cǐ qù ruò wèi xīn。
蟋蟀既将定,猕猴应正吟。xī shuài jì jiāng dìng,mí hóu yīng zhèng yín。
剑门秋断雁,褒谷夜多砧。jiàn mén qiū duàn yàn,bāo gǔ yè duō zhēn。
自古西南路,艰难直至今。zì gǔ xī nán lù,jiān nán zhí zhì jīn。

题秦州城

许棠

圣泽滋遐徼,河堤四向通。shèng zé zī xiá jiǎo,hé dī sì xiàng tōng。
大荒收虏帐,遗土复秦风。dà huāng shōu lǔ zhàng,yí tǔ fù qín fēng。
乱烧迷归路,遥山似梦中。luàn shāo mí guī lù,yáo shān shì mèng zhōng。
此时怀感切,极目思无穷。cǐ shí huái gǎn qiè,jí mù sī wú qióng。

寄敬亭山清越上人

许棠

南朝山半寺,谢朓故乡邻。nán cháo shān bàn sì,xiè tiǎo gù xiāng lín。
岭上非无主,秋诗复有人。lǐng shàng fēi wú zhǔ,qiū shī fù yǒu rén。
高禅星月近,野火虎狼驯。gāo chán xīng yuè jìn,yě huǒ hǔ láng xùn。
旧许陪闲社,终应待此身。jiù xǔ péi xián shè,zhōng yīng dài cǐ shēn。

秋江霁望

许棠

高秋偏入望,霁景倍关情。gāo qiū piān rù wàng,jì jǐng bèi guān qíng。
落木满江水,离人怀渭城。luò mù mǎn jiāng shuǐ,lí rén huái wèi chéng。
山高孤戍断,野极暮天平。shān gāo gū shù duàn,yě jí mù tiān píng。
渔父时相问,羞真道姓名。yú fù shí xiāng wèn,xiū zhēn dào xìng míng。

陇州旅中

许棠

三伏客吟过,长安未拟还。sān fú kè yín guò,zhǎng ān wèi nǐ hái。
蛩声秋不动,燕别思仍闲。qióng shēng qiū bù dòng,yàn bié sī réng xián。
乱叶随寒雨,孤蟾起暮关。luàn yè suí hán yǔ,gū chán qǐ mù guān。
经时高岭外,来往旆旌间。jīng shí gāo lǐng wài,lái wǎng pèi jīng jiān。

秋日归旧山

许棠

山云蝉满树,欲住更何安。shān yún chán mǎn shù,yù zhù gèng hé ān。
上国回将晚,孤峰别自难。shàng guó huí jiāng wǎn,gū fēng bié zì nán。
碛遥鸿未到,江近夜先寒。qì yáo hóng wèi dào,jiāng jìn yè xiān hán。
泉石虽堪恋,行人不愿看。quán shí suī kān liàn,xíng rén bù yuàn kàn。

下黄耳盘

许棠

独下黄盘路,多虞部落连。dú xià huáng pán lù,duō yú bù luò lián。
云晴仍著地,树古自参天。yún qíng réng zhù dì,shù gǔ zì cān tiān。
乱鸟飞人上,惊麋起马前。luàn niǎo fēi rén shàng,jīng mí qǐ mǎ qián。
行行无郡邑,唯见虎狼烟。xíng xíng wú jùn yì,wéi jiàn hǔ láng yān。

旅怀

许棠

终年唯旅舍,只似已无家。zhōng nián wéi lǚ shě,zhǐ shì yǐ wú jiā。
白发除还出,丹霄去转赊。bái fā chú hái chū,dān xiāo qù zhuǎn shē。
夏游穷塞路,春醉负秦花。xià yóu qióng sāi lù,chūn zuì fù qín huā。
应是穹苍意,空教老若耶。yīng shì qióng cāng yì,kōng jiào lǎo ruò yé。
1341234567