古诗词

许棠

哭宣城元徵君

许棠

高眠终不起,远趣固难知。gāo mián zhōng bù qǐ,yuǎn qù gù nán zhī。
琴剑今无主,园林旧许谁。qín jiàn jīn wú zhǔ,yuán lín jiù xǔ shuí。
苔封僧坐石,苇涨鹤翘池。tái fēng sēng zuò shí,wěi zhǎng hè qiào chí。
后代传青史,方钦道德垂。hòu dài chuán qīng shǐ,fāng qīn dào dé chuí。

寄建州姚员外

许棠

诬谮遭遐谪,明君即自知。wū zèn zāo xiá zhé,míng jūn jí zì zhī。
乡遥辞剑外,身独向天涯。xiāng yáo cí jiàn wài,shēn dú xiàng tiān yá。
岭堠蛮云积,闽空瘴雨垂。lǐng hòu mán yún jī,mǐn kōng zhàng yǔ chuí。
南来终不遂,日探北归期。nán lái zhōng bù suì,rì tàn běi guī qī。

送厉校书从事凤翔

许棠

赴辟依丞相,超荣事岂同。fù pì yī chéng xiāng,chāo róng shì qǐ tóng。
城池当陇右,山水是关中。chéng chí dāng lǒng yòu,shān shuǐ shì guān zhōng。
日有来巴使,秋高出塞鸿。rì yǒu lái bā shǐ,qiū gāo chū sāi hóng。
旬休随大旆,应到九成宫。xún xiū suí dà pèi,yīng dào jiǔ chéng gōng。

春夜同厉文学先辈会宿

许棠

江汉久分路,京关重聚吟。jiāng hàn jiǔ fēn lù,jīng guān zhòng jù yín。
更为他夜约,方尽昔年心。gèng wèi tā yè yuē,fāng jǐn xī nián xīn。
月隔明河远,花藏宿鸟深。yuè gé míng hé yuǎn,huā cáng sù niǎo shēn。
无眠将及曙,多是说山阴。wú mián jiāng jí shǔ,duō shì shuō shān yīn。

长安书情

许棠

疏散过闲人,同人不在秦。shū sàn guò xián rén,tóng rén bù zài qín。
近来惊白发,方解惜青春。jìn lái jīng bái fā,fāng jiě xī qīng chūn。
僻寺居将遍,权门到绝因。pì sì jū jiāng biàn,quán mén dào jué yīn。
行藏如此辈,何以谓谋身。xíng cáng rú cǐ bèi,hé yǐ wèi móu shēn。

过故洛城

许棠

七百数还穷,城池一旦空。qī bǎi shù hái qióng,chéng chí yī dàn kōng。
夕阳唯照草,危堞不胜风。xī yáng wéi zhào cǎo,wēi dié bù shèng fēng。
岸断河声别,田荒野色同。àn duàn hé shēng bié,tián huāng yě sè tóng。
去来皆过客,何处问遗宫。qù lái jiē guò kè,hé chù wèn yí gōng。

寄庐山贾处士

许棠

时泰亦高眠,人皆谓不然。shí tài yì gāo mián,rén jiē wèi bù rán。
穷经休望辟,饵术止期仙。qióng jīng xiū wàng pì,ěr shù zhǐ qī xiān。
彭蠡波涵月,炉峰雪照天。péng lí bō hán yuè,lú fēng xuě zhào tiān。
常闻风雨夜,到晓在渔船。cháng wén fēng yǔ yè,dào xiǎo zài yú chuán。

下第东归留别郑侍郎

许棠

无才副至公,岂是命难通。wú cái fù zhì gōng,qǐ shì mìng nán tōng。
分合吟诗老,家宜逐浪空。fēn hé yín shī lǎo,jiā yí zhú làng kōng。
别心悬阙下,归念极吴东。bié xīn xuán quē xià,guī niàn jí wú dōng。
唯畏重回日,初情恐不同。wéi wèi zhòng huí rì,chū qíng kǒng bù tóng。

泗上早发

许棠

独起无人见,长河夜泛时。dú qǐ wú rén jiàn,zhǎng hé yè fàn shí。
平芜疑自动,落月似相随。píng wú yí zì dòng,luò yuè shì xiāng suí。
楚外离空早,关西去已迟。chǔ wài lí kōng zǎo,guān xī qù yǐ chí。
渔歌闻不绝,却轸洞庭思。yú gē wén bù jué,què zhěn dòng tíng sī。

赠天台僧

许棠

赤城霞外寺,不忘旧登年。chì chéng xiá wài sì,bù wàng jiù dēng nián。
石上吟分海,楼中语近天。shí shàng yín fēn hǎi,lóu zhōng yǔ jìn tiān。
重游空有梦,再隐定无缘。zhòng yóu kōng yǒu mèng,zài yǐn dìng wú yuán。
独夜休行道,星辰静照禅。dú yè xiū xíng dào,xīng chén jìng zhào chán。

冬夜与友人会宿

许棠

君初离雁塞,我久滞雕阴。jūn chū lí yàn sāi,wǒ jiǔ zhì diāo yīn。
隔闰俱劳梦,通宵各话心。gé rùn jù láo mèng,tōng xiāo gè huà xīn。
禁风吹漏出,原树映星沉。jìn fēng chuī lòu chū,yuán shù yìng xīng chén。
白昼常多事,无妨到晓吟。bái zhòu cháng duō shì,wú fáng dào xiǎo yín。

送元遂上人归吴中

许棠

落发在王畿,承恩著紫衣。luò fā zài wáng jī,chéng ēn zhù zǐ yī。
印心谁受请,讲疏自携归。yìn xīn shuí shòu qǐng,jiǎng shū zì xié guī。
泛浦龙惊锡,禅云虎绕扉。fàn pǔ lóng jīng xī,chán yún hǔ rào fēi。
吴中知久别,庵树想成围。wú zhōng zhī jiǔ bié,ān shù xiǎng chéng wéi。

赠志空上人

许棠

了了在心中,南宗与北宗。le le zài xīn zhōng,nán zōng yǔ běi zōng。
行高无外染,骨瘦是真容。xíng gāo wú wài rǎn,gǔ shòu shì zhēn róng。
饭野盂埋雪,禅云杖倚松。fàn yě yú mái xuě,chán yún zhàng yǐ sōng。
常修不住性,必拟老何峰。cháng xiū bù zhù xìng,bì nǐ lǎo hé fēng。

边城晚望

许棠

广漠杳无穷,孤城四面空。guǎng mò yǎo wú qióng,gū chéng sì miàn kōng。
马行高碛上,日堕迥沙中。mǎ xíng gāo qì shàng,rì duò jiǒng shā zhōng。
逼晓人移帐,当川树列风。bī xiǎo rén yí zhàng,dāng chuān shù liè fēng。
迢迢河外路,知直去崆峒。tiáo tiáo hé wài lù,zhī zhí qù kōng dòng。

汴上暮秋

许棠

独立长堤上,西风满客衣。dú lì zhǎng dī shàng,xī fēng mǎn kè yī。
日临秋草广,山接远天微。rì lín qiū cǎo guǎng,shān jiē yuǎn tiān wēi。
岸叶随波尽,沙云与鸟飞。àn yè suí bō jǐn,shā yún yǔ niǎo fēi。
秦人宁有素,去意自知归。qín rén níng yǒu sù,qù yì zì zhī guī。

春日言怀

许棠

东风万物新,独未到幽人。dōng fēng wàn wù xīn,dú wèi dào yōu rén。
赋命自多蹇,阳和非不均。fù mìng zì duō jiǎn,yáng hé fēi bù jūn。
五陵三月暮,百越一家贫。wǔ líng sān yuè mù,bǎi yuè yī jiā pín。
早误闲眠处,无愁异此身。zǎo wù xián mián chù,wú chóu yì cǐ shēn。

奉天寒食书事

许棠

处处无烟火,人家似暂空。chù chù wú yān huǒ,rén jiā shì zàn kōng。
晓林花落雨,寒谷鸟啼风。xiǎo lín huā luò yǔ,hán gǔ niǎo tí fēng。
故里芳洲外,残春甸服中。gù lǐ fāng zhōu wài,cán chūn diān fú zhōng。
谁知独西去,步步泣途穷。shuí zhī dú xī qù,bù bù qì tú qióng。

长安寓居

许棠

贫寄帝城居,交朋日自疏。pín jì dì chéng jū,jiāo péng rì zì shū。
愁迎离碛雁,梦逐出关书。chóu yíng lí qì yàn,mèng zhú chū guān shū。
经雨蝉声尽,兼风杵韵馀。jīng yǔ chán shēng jǐn,jiān fēng chǔ yùn yú。
谁知江徼塞,所忆在樵渔。shuí zhī jiāng jiǎo sāi,suǒ yì zài qiáo yú。

写怀

许棠

此生居此世,堪笑复堪悲。cǐ shēng jū cǐ shì,kān xiào fù kān bēi。
在处有岐路,何人无别离。zài chù yǒu qí lù,hé rén wú bié lí。
长当多难日,愁过少年时。zhǎng dāng duō nán rì,chóu guò shǎo nián shí。
穷达都判了,休闲镊白髭。qióng dá dōu pàn le,xiū xián niè bái zī。

白菊

许棠

所尚雪霜姿,非关落帽期。suǒ shàng xuě shuāng zī,fēi guān luò mào qī。
香飘风外别,影到月中疑。xiāng piāo fēng wài bié,yǐng dào yuè zhōng yí。
发在林雕后,繁当露冷时。fā zài lín diāo hòu,fán dāng lù lěng shí。
人间稀有此,自古乃无诗。rén jiān xī yǒu cǐ,zì gǔ nǎi wú shī。
1341234567